“Chị à, ngoài kia hình như có người đang gặp rắc rối với chổi bay thì phải!” Justin, em họ của Virgo chỉ tay ra ngoài cửa sổ. Theo cái chỉ tay của em trai, cô trợn tròn mắt khi người trên chổi hình như là cô bé thiên tài về số học tên gì mà… Pio gì đó nhà Slytherin.
Nhìn cây chổi cứ không ngừng vùng vẫy trong không trung và sắc mặt tái nhợt của cô bé thì đủ biết mọi chuyện nghiêm trọng đến mức nào.
Vội nhắc Justin chờ mình ở đó rồi tức tốc chạy ra ngoài. Cô mà còn không nhanh thì cô bé đó hoặc là chấn thương nặng hoặc là bị đuổi khỏi Hogwarts, hai trường hợp này đều chẳng có cái nào tốt cả.
Hộc hộc hộc
Cô bé kia không thấy đâu nữa, nhưng cô lại thấy kẻ lớn mật khác cũng thuộc nhà Slytherin đang lơ lửng trên không, có vẻ là lạc đường còn phía dười chính là… lão Flich và còn mèo của ông – bà Norris.
“Accio” – thần chú triệu tập
Phụt… một cây chổi loại tố lập tức lơ lửng trước mặt cô, leo lên nó và nhanh chóng bay tới trực tiếp kéo tay tên nhóc không biết sống chết kia bay vào cửa sổ một căn phòng trống trong tòa tháp Gryffindor. Vừa đáp xuống cô liền sử dụng thần chú xóa sổ – Deletrius để tiêu hủy cây chổi đang lơ lửng kia rồi mới dám thở phào nhẹ nhỏm.
“Chị, là ai???” Taurus tròn mắt nhìn người đối diện. Một chút thiện cảm cũng không có, vốn dĩ chỉ cần thấy màu đỏ của Gryffindor cậu đã ghét, đằng này lại dám phá hỏng chuyện tốt của cậu, muốn cậu vui vẻ chào hỏi? Mơ đi!
“Cậu điên à? Có thấy lão Flich và con mèo của ông ta đang lãn vãn dưới sân hay không? Huynh trưởng nhà cậu không nói cho cậu biết lén lút sử dụng chổi bay là phạm luật cấm của trường hả???” Cô tức điên người nghiến răng ken két.
“Tôi…”
Cậu còn chưa kịp phản đòn đã phải im bặt vì tiếng bước chân và cả tiếng mèo kêu đang đến gần.
Ở góc khuất nào đó cạnh tòa tháp Ravenclaw, nam sinh đồng phục vàng đang thản nhiên nhìn vật thể lạ từ trền cao đâm xuống cùng âm vực khá là chói tai!
Và đến khi vật thể lạ kia sắp đâm vào mình anh mới nhẹ lách người né tiện tay lôi luôn cái con người đang la hét inh ỏi vì sắp đâm mặt xuống nền đất lạnh kia.
Bộp
Scorpio lọt thỏm vào vòng tay rộng lớn của người nhà Hufflepuff. Sực nặng của cô làm người kia mất đà mà lùi ra sau vài bước mới ổn định hẳn. Tay vẫn bấu chặt lấy vạt áo kia cô thở phảo nhẹ nhỏm “Phù… mình còn sống…”
Virgo cùng Taurus nép mình vào góc tường nhỏ nín thở quan sát lão Flich đang thăm dò từng ngóc ngách. Có vẻ là lão đã đánh hơi thấy mùi mờ ám nên vẫn cứ lãn vãn quanh đó mãi vẫn chưa chịu đi.
Taurus, cậu lúc này thật sự không thể quan tâm nổi nguy hiểm đang cận kề, cái cậu quan tâm là tư thế của hai người lúc này rất ư là ám muội.
Lúc nãy do cậu hoảng sợ đến chân nhấc lên cũng không nổi mà Virgo đã nhanh chóng lôi cậu vào góc tường ép cậu vào tường để bây giờ cậu phải chịu cảnh áp bức này đây. Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó.
Có vẻ hướng bên hồ Đen có gì đó thú vị hơn mà lão Flich cũng con mèo cũng ông tức tốc rời đi và chuyện lúc này mới bắt đầu.
Virgo sau một hồi nín thở quan sát lão Flich rời đi mới thở phào nhẹ nhỏm quay lại. Chỉ là khi vừa quay lại liền cảm nhận được gì đó mềm mềm ngay môi, nhìn lại mới biết…
Nụ hôn đầu của Taurus đã bị cướp đi như vậy đó! Đời trai của cậu coi như chấm hết!
Aries chăm chú viết nốt vài con chữ cuối cùng rồi mới thở phào buông bút. Bài luận văn cuối cùng cũng xong. Cô đứng dây vươn người vài cái, tiến lại kéo chăng lên đắp cho Gemini rồi đến ngồi ngay bệ cửa sổ cùng ly cacao nóng.
Tựa đầu vào khung kính trong suốt, cô bắt đầu suy nghĩ vài chuyện mông lung, ánh mắt không có tiêu cự mà lơ đãng nhìn mấy tiên cá đang tung tăng vẫy đạp trong nước. một trong số đó vừa thấy cô liền vui vẻ bơi lại bắt chuyện “Ari này, cô thấy kiểu tóc này có hợp với tôi không?” tiên cá vuốt ve mái tóc óng với phần đuôi đỏ rực xoăn nhẹ.
“Không!”
“Thật sao? Đổi kiểu khác vậy!” Lý do cô không phản bác chính là Aries không nói sai bao giờ, cô bảo đẹp thì chắc chắn là đẹp bảo không đẹp thì không sai chút nào đâu.
“Sao cô còn chưa ngủ?”
“Uống hết ly cacao này tôi sẽ ngủ!”
“A, lần trước tôi có thấy Aquar—” Người cá kia còn chưa nói hết câu đã bị hành động của Aries làm im bặt khó hiểu nhìn theo bóng lưng hối hả chạy ra ngoài của cô.
Lao nhanh lên cây chổi vốn đã bị cô vứt xó từ đời nào, dẫm mạnh chân xuống đất và cây chổi lập tức bay lên.
Trên trời, Leo đang chật vật vì cây chổi không phải cứ bay loạn xạ không phương hướng mất kiểm soát như của Scorpio mà nó cứ quất tới quất lui muốn hất bay cậu xuống đất. Cậu vốn rất giỏi môn bay nhưng với tình hình bây giờ cậu có thể bám trụ trên nó được lâu như vậy đã là kì tích. Nếu đổi lại là học sinh khác ắt hẳn học sinh đã đã té nhào xuống và gãy cổ từ đời nào rồi.
Aries tuy là con heo lười mấy môn vận động nhưng không có nghĩa là cô bay không tốt, khả năng bay của cô dư sức để vào đội Quiddith của trường và cô lúc nào cũng từ chối cái trò tốn calo này.
Cô gắn điểu chính hướng bay của chổi, tránh né những đòn tấn công từ cây chổi của Leo, cô cuối cùng cũng không thể tiếp cận được và cứu cậu khỏi cây chổi bị phù phép này. Chỉ đành dùng phương pháp khác trước khi lão Flich đánh hơi được mùi.
“Buông cây chổi ra!”
“Hả? Buông ra để tôi té chết ấy hả?”
“Cho cậu ba giây, nếu cậu vẫn không buông thì cứ chờ chết đi! 3…2..”
Lời nói của Aries thật rất có giá trị, Leo lập tức buông tay và rơi xuống. Dù sao cũng chết, thà thử một lần vẫn hơn.
Cậu nhắm chặt mắt phó thác tính mạng cho trời, cũng không muốn tin người kia sẽ rộng lòng từ bi mà ra tay cứu giúp.
Chỉ là…
Ngay khi người cậu chỉ còn cách mặt đất vài mét, ngay khi cậu chuẩn bị sẵn sàn để chịu cái va đập mạnh xuống nên lạnh thì xẹt một cái, cả người không đáp mạnh xuống đất, bên eo bị ban tay lạnh ngắt ôm chặt và cậu lần nữa bay lên.
Leo hé mở mắt, cậu đang ngồi trên cán chổi của người mà cậu ghét nhất, cánh tay vô thức nắm chặt lấy cán chổi, cậu vẫn chằm chằm nhìn người kia mặt không đổi sắc, có khi còn lạnh lẽo hơn vầng trăng màu bạc ở phía sau.
“Hít thật nhiều không khí vào!”
“Hả?”
Còn chưa tiêu hóa kịp câu nói của người kia, Leo đã cảm nhận được người cậu đang nghiêng xuống, và cán chổi lao thẳng xuống hồ nước phẳng lặng những ánh bạc đánh tùm một tiếng chấn động.
Trong nước cậu tròn mắt nhìn Aries rồi lại nhìn lên trên mặt nước. Cây chổi nổi điên lúc nãy đã bay sâu vào rừng cấm và lão Flich cùng con mèo của lão ta lãng vãn quanh hồ một lúc lâu mới rời đi.
Lão đi rồi cậu mới được ngoi lên khỏi mặt nước. Aries thở ra một hơi bực bội leo lên bờ liếc ánh nhìn sắc lạnh khiến cậu nuốt khan nước bọt mà nhanh chóng leo lên.
“Đến tháp Gryffidor!” Cô lạnh lẽo buông lời rồi bước trước, Leo cũng nhanh chân chạy theo.
Gió đêm bất chợt thổi qua làm cậu co người lại vì lạnh, cậu lia mắt nhìn người phía trước, không chút thay đổi, vẫn lặng lẽ bước. Chị ấy không biết lạnh sao?
Tháp Gryffindor. Aries cùng Leo một thân ướt sủng bước đi lên từng bậc thang cuối cùng dừng lại trước bức tranh bà béo.
Cô không vào và cũng không cho phép Leo vào và Nick-suýt-mất-đầu không biết hôm nay may mắn làm sao mà lại xuất hiện ngay lúc này. Cái cách mà Aries nhờ vả khiến ông chẳng dám từ chối vội bay đi dẫn lối đến gặp Virgo. Với lão, dù trái đất có sập thì cũng không khiến lão lo sợ bằng việc đối mặt với một trong hai con người có tên Virgo và Aries, vậy mà hôm nay lại cùng một lúc hai người, ông rốt cuộc đã gây nghiệp gì a~~~
“Chuyện hôm nay xem như chưa từng xảy ra, sau này tôi sẽ quản giáo thằng nhóc này cẩn thận. Cậu cũng nên xem chừng thằng nhóc biếи ŧɦái nhà cậu đi!” Virgo lạnh nhạt lên tiếng sau khi vừa cướp mất nụ hôn đầu của con nhà người ta.
“Xem chừng thằng nhóc này cho cẩn thận. Lúc nãy chổi của nó bị phù phép, hơn nữa loại phù phép này là muốn lấy mạng nó. Tôi chỉ nói vậy thôi!”
Aries không nói nhiều, bất chợt tốt bụng nhắc nhở một câu rồi xoay người rời đi. Với cô, cái vị ở tháp Gryffindor cả cái cách nói chuyện của nhà này khiến cô phát tởm và chẳng muốn ở lạ lâu thêm giây nào nữa. Gryffindor không ưa Slytherin thì chẳng có lý gì Slytherin phải yêu quý Gryffindor cả.