Một ngày nắng đẹp trời… Những tia nắng ấm áp chiếu sáng thế gian như để gửi tới lời chúc mừng cho đôi uyên ương Thiên Bình và Xử Nữ. Hai người tay trong tay dạo phố, mua sắm. Xử Nữ mặc chiếc áo sơ mi tay ngắn đơn giản màu trắng, trên có một chiếc caravat màu kem, váy maxi màu tím nhạt và đi đôi giày búp bê màu nâu trông vô cùng nữ tính. Nụ cười của cô luôn rạng rỡ như ánh mặt trời. Thiên Bình thì mặc áo thun tay dài màu xám, in chữ CK thật to trước ngực màu đen, quần jeans xanh và đi đôi giày adidas trắng. Thiên Bình luôn nắm tay Xử Nữ mọi lúc, anh sợ giữa dòng người đông đúc này, sẽ lạc mất cô. Dừng chân tại một quán trà sữa, Thiên Bình gọi hai ly trà sữa Thái. Không một lúc nào tay anh rời tay Xử Nữ.
– Anh này! – Xử Nữ bỗng gọi.
– Sao em? – Thiên Bình mỉm cười tỏa nắng.
– Hôm qua em vừa gọi cho mẹ, báo về chuyện chúng ta sẽ kết hôn… – Giọng Xử Nữ chùng xuống.
– Xử Nữ, hai bác không đồng ý sao? – Một sự lo lắng dâng lên trong lòng Thiên Bình.
– Không phải! – Xử Nữ vội nói – Anh biết mà! Em vẫn còn chưa tốt nghiệp Đại học!
– Chuyện đó đâu có vấn đề gì! Kết hôn xong thì em cứ tiếp tục việc học! – Thiên Bình nhún vai, anh cứ tưởng là chuyện gì.
– Còn Cự Giải… em lo cho nó lắm! – Xử Nữ xụ mặt xuống.
– Thôi nào, Cự Giải đâu còn là trẻ con! Anh và em sẽ cùng chăm sóc Song Tử và Cự Giải! – Thiên Bình xoa đầu Xử Nữ – Đừng quá lo!
– Vâng! Ba mẹ em đã từ Sin về hôm qua đấy! – Xử Nữ mỉm cười.
– Cái gì? – Thiên Bình trợn mắt – Sao em không nói với anh?
– Hi, mẹ nói tối nay anh và Song Tử hãy đến ăn cơm! – Xử Nữ mỉm cười bẽn lẽn, hai má hơi hồng lên rất đáng yêu. Thiên Bình không nhịn được hôn nhẹ một cái vào má cô.
– Ừm, để anh gọi nhóc Song Tử! Về nhé?
– Vâng!
…
Chiều…
Nhà Cự Giải…
– Cự Giải, con chiên gà xong chưa? – Hồng Loan đeo tạp dề, vừa cắt bít tết vừa nói.
– Dạ, sắp xong rồi! – Cự Giải trở miếng gà cho chín đều, thỉnh thoảng lại nhìn xuống đồng hồ đeo tay, miệng lẩm bẩm – Cũng muộn rồi!
– Chà, hai mẹ con nấu món gì thơm quá vậy? – Duy Khánh vắt chân chữ ngũ, xem phim ngoài phòng khách, liếc nhìn hai người phụ nữ trong bếp.
– Anh không vô phụ mẹ con em! – Hồng Loan nói vọng ra – Xử Nữ cũng thiệt là, gần lấy chồng rồi mà không biết nấu ăn!
Tiếng chuông cửa vang lên, Duy Khánh đứng dậy ra mở cửa, Hồng Loan cũng ra, ông bà cười hiền khi thấy cô con gái rượu. Khẽ liếc nhìn hai chàng trai phía sau Xử Nữ, cả hai âm thầm đánh giá. Cả hai đều là những chàng trai rất nổi bật, rất xứng đôi với hai nàng công chúa của này.
– Đi chơi về rồi hả con gái? – Giọng Duy Khánh vang lên đầy sự vui vẻ.
– Con chào bác! – Thiên Bình và Song Tử cùng lễ phép cúi người chào.
– Mau, vào nhà đi mấy đứa! – Hồng Loan mỉm cười.
Ông Duy Khánh là một người rất dễ gần. Vào nhà, Thiên Bình và Song Tử đã bị cuốn vào những câu chuyện thú vị mà ông kể khi ở nước ngoài. Còn Hồng Loan và Xử Nữ thì xuống bếp. Duy Khánh và Hồng Loan tuy định cư ở Singapore đã mấy năm nay nhưng thỉnh thoảng vẫn hay đi du lịch đến các quốc gia trên khắp thế giới. Ông đặc biệt hứng thú với môn cờ tướng, Thiên Bình đã ghi điểm khi đánh thắng Duy Khánh ở ván đầu. Vậy là hai người lại tiếp tục. Song Tử thì không biết tí gì về cái môn theo như cậu nói là “hack não” đó nên chui xuống bếp. Cậu thì không biết nhiều về nấu nướng nên chạy đến nhặt rau cùng Xử Nữ. Song Tử khẽ liếc đĩa gà chiên béo nguậy của Cự Giải, vừa định ăn vụng một miếng đã bị Cự Giải đánh vào tay.
– Để lát nữa rồi ăn!
– Măm!
Song Tử bơ đẹp Cự Giải, lấy một miếng ăn thản nhiên như không có gì làm mặt Cự Giải hết đỏ rồi đen. Hồng Loan và Xử Nữ khẽ mỉm cười. Bỗng Hồng Loan vỗ vỗ vào trán.
– Chết, sáng mẹ quên mua hành tây rồi! Cự Giải, con đi mua đi!
– Dạ! – Cự Giải bỏ tạp dề ra.
– Hay để tớ đi với cậu nhé? Đằng nào ở đây tớ cũng không giúp được gì! – Song Tử cười tươi.
– Cũng được, đi thôi!
Siêu thị cách nhà Cự Giải khoảng 3 km nên cả hai đi xe hơi. Lúc lấy xe, Thiên Yết và Bảo Bình vô tình nhìn thấy hai người nhưng Song Tử và Cự Giải lại không thấy họ. Thiên Yết trố mắt, nhìn theo chiếc Lamborghini vừa chạy đi. Trong lòng thầm hỏi có phải hai ngôi sao này đang hẹn hò không mà lại công khai đi cùng vậy chứ? Bảo Bình biết Thiên Yết đang nổi máu tò mò, anh khẽ cốc nhẹ đầu cô.
– Em có định đến bệnh viện với Sư Tử không vậy?
– À nhỉ! Suýt nữa quên mất, đi thôi!
Trên xe, bầu không khí trở nên ngột ngạt và cứ như thể đang cô đặc lại. Cự Giải thì nhìn ra cửa sổ, Song Tử thì tập trung lái xe. Cả hai tuyệt nhiên không nói một câu gì với nhau. Song Tử rất không thích sự im lặng này. Thật ra, cậu đề nghị đi mua đồ ăn cùng Cự Giải là muốn nói chuyện riêng với cô nhóc.
– Giải này…
Cự Giải không trả lời nhưng quay sang nhìn Song Tử, chờ đợi câu nói kế tiếp của cậu nhóc.
– Chuyện mà cậu nói hôm trước…
– Tớ đã bảo cậu quên đi mà! – Cự Giải ngắt lời Song Tử rồi cúi mặt xuống, nhìn vào hai đùi của mình.
– Sao mà quên được? – Song Tử khẽ mỉm cười – Cậu là một cô gái xinh đẹp!
– Tào lao!
– Cho tớ chút thời gian nhé?
Song Tử nói ra, lòng thấy nhẹ như mây. Quay sang nhìn Cự Giải thì cô nhóc đã quay ra cửa sổ. Tuy rằng Cự Giải không nói gì, nhưng Song Tử ngầm cho đó là một sự đồng ý. Cả hai lại không nói với nhau câu nào, nhưng bầu không khí bây giờ nhẹ nhàng và dễ chịu hơn lúc nãy nhiều.
Điều mà Cự Giải giỏi nhất… có lẽ là chờ đợi!
…
Bệnh viện Lâm Gia… Phòng 229…
– Sư Tử!
Thiên Yết lao vào phòng bệnh như một cơn bão và ôm chầm lấy cô em gái đáng yêu của mình. Hai chàng trai là Ma Kết và Bảo Bình mặt đẩy hắc tuyến, cả hai đang có cùng một mối nghi ngờ kèm lo sợ. Thiên Yết có phải mắc hộ chứng cuồng em gái không?
– Chị… – Sư Tử nói – Em nghẹt thở!
– Chị xin lỗi! – Thiên Yết cười cười, đánh mắt về hai tên con trai kia – Hai người ra ngoài được không? Em có chuyện muốn nói riêng với Sư Tử!
– Hả?
Ma Kết và Bảo Bình trợn mắt. Nhìn Thiên Yết cứ cười tươi như hoa, hai người đành miễn cưỡng đi ra. Thiên Yết nhìn theo hai người đến khi chắc chắn họ đã rời khỏi phòng, cô quay sang Sư Tử đang dùng cái vẻ mặt cực kỳ thắc mắc nhìn cô.
– Chị, có chuyện gì mà nhìn chị thần bí vậy?
– Sư Tử, chắc em cũng biết Cự Giải đúng không?
– Đương nhiên, tụi em học chung mà! Mà chuyện chị nói có liên quan tới Cự Giải hả? – Sư Tử nhìn Thiên Yết như sinh vật lạ, Thiên Yết giả bộ ngớ lơ, Sư Tử cầm tay cô nàng lắc lắc – Ai shi, chị nói nhanh đi, làm em tò mò quá!
– Thôi được rồi! Chị chưa nói với em là chị ở cùng khu chung cư với Cự Giải đúng không? Lúc lấy xe chị đã nhìn thấy Cự Giải và Song Tử đi chung đấy! Em nghĩ họ có đang quen nhau không?
– Chị hai! – Sư Tử nhìn Thiên Yết – Họ là đối tác mà! Mà hai người đó có quen nhau cũng không làm cho thế giới thay đổi đâu!
– Xì, chị đang kể chuyện vui cho em nghe mà! – Thiên Yết xụ mặt xuống.
– Em cứ nghĩ chị trầm tính cơ đấy!
Sư Tử ra sức nhéo hai má Thiên Yết làm cô bé la oai oái. Bỗng một dòng máu đỏ chảy xuống từ mũi Sư Tử. Hai mắt cô bé mờ dần, mờ dần rồi Sư Tử hoàn toàn mất ý thức.
– Sư Tử… em bị sao vậy? Sư Tử…
…
Công viên Sao Thủy…
Song Ngư và Bạch Dương có một buổi hẹn tản bộ thật lạng mạn. Cả hai tay trong tay, từng bước đi bên nhau như đang tận hưởng hạnh phúc. Đi mại cũng mệt, cả hai ngồi nghỉ trên một ghế đá dưới tán cây cổ thụ.
– Haizzz…
– Bạch Dương, có chuyện gì vậy em? – Song Ngư dịu dàng hỏi khi cậu thấy Bạch Dương cứ thở dài.
– Oppa! Công ty Dream đã liên lạc với em. Họ muốn tuyển em làm ca sĩ tập sự của họ!
– Tốt mà, Dream cũng là một trong những công ty giải trí tốt! – Song Ngư mỉm cười – Em vẫn chưa quyết định sao?
– Vâng! Em định sẽ thi vào kỳ thi tuyển tháng sau của Zodiac, nhưng em không chắc mình sẽ đậu! Còn Dream thì tuyển thẳng. Oppa, em phân vân quá!
– Bạch Dương, đây là một cơ hội rất tốt cho em! Hay có gì đó không ổn với bản hợp đồng sao?
Bạch Dương không nói gì, cô bé chỉ lắc đầu. Bạch Dương dựa đầu vào vai Song Ngư. Một bờ vai rộng, ấm áp và tin cậy. Mùi thảo mộc trên người Song Ngư làm Bạch Dương thấy thật dễ chịu. Song Ngư khẽ đưa tay vuốt nhẹ mái tóc Bạch Dương, làn tóc trắng mượt mà khẽ đan vào từng ngón tay cậu. Song Ngư cảm thấy mình thật may mắn trên con đường tình cảm. Cả hai dường như yêu nhau từ khoảnh khắc đầu tiên và không có chút trở ngại nào. Bỏ qua những suy nghĩ của riêng mình, Song Ngư khẽ nói.
– Bạch Dương, anh nghĩ đây là cơ hội ngàn năm có một! Để nó trôi qua em sẽ không còn cơ hội nữa đâu!
– Vâng! – Bạch Dương như được đả thông suy nghĩ, cô bé khẽ mỉm cười hạnh phúc.
…
Trước mỗi cơn giông đều là những tia nắng vàng rực rỡ…
…
Làn khói trắng lan tỏa trong căn phòng, Nhân Mã lại rít thêm một hơi thuốc. Điếu thuốc lá màu bạc khẽ ánh lên vài tia sáng khi cô quay quay hai ngón tay. Nhân Mã khẽ nhắm mắt, cô muốn tạm thời quên cuộc đời này bằng cách uống thật nhiều rượu và hút thuốc. Nhưng có lẽ Nhân Mã đã “chai” với hai thứ chất kíƈɦ ŧɦíƈɦ này. Cảm giác lâng lâng nhanh chóng tan đi, Nhân Mã tức giận đẩy tất cả các thứ trên bàn xuống. Những âm thanh của sự đổ vỡ vang lên.
– Chết tiệt! Tất cả tài sản đều để cho Ma Kết thừa kế. Lâm Nhân Mã này là cái gì chứ?
Nhân Mã nhìn lên bức chân dung cỡ lớn của cô được treo ngay trên chiếc Tivi mỏng. Trong ảnh, Nhân Mã mặc một chiếc váy hai dây màu đen-đỏ quyến rũ. Bức ảnh đó cô chụp vào năm 16 tuổi, khi lần đầu ra mắt khán giả. Thân hình của Nhân Mã hoàn hảo với những đường cong tuyệt mĩ, làn da trắng mịn không tỳ vết, khuôn mặt xinh đẹp sắc sảo, đẹp “không góc chết”. Nhiều người cho rằng Nhân Mã là nữ ca sĩ xinh đẹp nhất, thậm chí còn đẹp hơn nhiều hoa hậu. Nhân Mã khẽ mỉm cười cay đắng, họ thích cô vì cô xinh đẹp, hát hay và họ sẽ lãng quên cô khi cô già đi, không còn nhan sắc. Căn hộ sang trọng này là ước mơ của biết bao nhiêu người, nhưng với Nhân Mã, nó chẳng là gì cả. Những viên kim cương lấp lánh trên người cô làm Nhân Mã như một vị nữ thần tỏa ánh sáng lung linh, làm choáng ngộp người đối diện. Nhân Mã đưa tay với lấy chiếc điện thoại trên bàn, mở bộ sưu tập ra. Cô khẽ lướt ngón tay cho đến khi tìm được tấm ảnh của Song Tử. Khẽ vuốt ve chiếc điện thoại và khẽ mỉm cười. Nhân Mã ôm chầm lấy nó và dần đi vào giấc ngủ một cách yên bình nhất. Đôi môi xinh đẹp vương lại một nụ cười.
Kim Ngưu đến ngay sau đó ít lâu. Nhìn những thứ bị đổ vỡ dưới nền, Kim Ngưu khẽ lắc đầu. Anh cởϊ áσ khoác, đắp lên người cô rồi nhẹ nhàng dọn dẹp đống lộn xộn do cô bày ra. Nó dường như đã trở thành một thói quen của Kim Ngưu từ khi anh trở thành quản lý của Nhân Mã. Anh nhìn cô, khuôn mặt của cô khi ngủ rất dễ thương, yên bình. Kim Ngưu nhận ra nụ cười vui vẻ còn vương trên môi cô, anh khẽ mỉm cười. Đã lâu rồi anh mới thấy cô ngủ bình yên đến như vậy. Bỏ dở công việc đang làm, anh nhẹ nhàng vuốt tóc và đặt một nụ hôn lên trán Nhân Mã.
“Dù bất kỳ chuyện gì xảy ra, anh luôn yêu em và chờ đợi em, cô gái ngốc!”
Kim Ngưu dọn dẹp nốt rồi xuống bếp làm cháo trứng cho Nhân Mã. Nhìn hình ảnh “soái ca” như Kim Ngưu bước vào bếp, đeo tạp dề và xắn tay vào nấu ăn sẽ khiến không ít chị em phải mê mệt. Chưa kể anh còn nấu ăn rất ngon nữa. Kim Ngưu chỉ nấu cho một người duy nhất, và đáng buồn là người duy nhất đó chẳng bao giờ thấy được hình ảnh này. Kim Ngưu luôn thầm lặng làm mọi việc cho Nhân Mã. Còn Nhân Mã, cô hiểu nhưng phủ nhận để chạy theo cảm giác của cô về Song Tử. Kim Ngưu khẽ thở dài, với Nhân Mã, anh có thể chờ đợi cô tới khi không còn trên thế gian này nữa.
…
Nhà Cự Giải…
Cự Giải cũng như Nhân Mã, nằm trên ghế sofa, nhưng thay vì uống rượu và hút thuốc thì Cự Giải lại uống sữa, ăn snack và đọc truyện. Cự Giải có một khả năng đọc nhanh thiên phú nên chẳng mấy chốc đống truyện đã hết sạch. Chán chê mở truyenwikiz.com lên đọc tiểu thuyết nhưng cũng chán chường bỏ xuống. Cự Giải tìm tấm ảnh Song Tử ngủ ở bãi biển dạo trước, nhìn tấm ảnh một cách đầy mâu thuẫn. Một bên mắt là ghét không chịu được, một bên là những cảm xúc bồi hồi khó tả. Cự Giải để điện thoại lên bụng và khẽ nhắm mắt lại ngủ. Trong giấc mơ của cô bé, buổi hoàng hôn dạo trước lại hiện về như một thước phim quay chậm.
“Tớ sẽ chờ cậu!”
…
Nhà Song Tử…
Song Tử nằm trên giường lớn, lăn qua lăn lại. Hết chơi game rồi đọc truyện tranh cũng vẫn thấy chán. Song Tử hết thứ để chơi, muốn ngủ cũng không được vì Thiên Bình đang học nấu ăn. Tiếng loảng xoảng trong bếp là đủ hiểu. Song Tử lên truyenwikiz.com, đọc thử vài bộ tiểu thuyết Cự Giải mê như điếu đổ, nhưng khi đọc được vài trang thì nhức hết cả đầu. Chữ toàn là chữ… Song Tử mở tìm ảnh Nhân Mã, cậu mỉm cười khi tấm ảnh hai người chụp chung được hiển thị trên màn hình. Song Tử lướt tay sang thư mục “troll”, một đống hình hài hước trong đó. Song Tử nhanh chóng tìm tấm ảnh Cự Giải ngủ lúc ở bãi biển, cậu nhìn một lúc rồi thở dài. Cậu không biết nên làm sao nữa. Nếu từ chối một trong họ, chắc chắn cả hai sẽ rất đau lòng.
“Phải làm sao đây?”
Song Tử suy nghĩ một lúc rồi cũng chìm vào giấc ngủ. Một sự quên lãng tạm thời…
…
Cả ba không ý thức được tình cảm trong mình đã dần trở nên lớn lao như thế nào. Song Tử dành tình cảm cho ai, cậu cũng không rõ. Cậu sợ mình sẽ làm tổn thương họ, nhưng Song Tử lại không biết rằng cậu càng im lặng thì Nhân Mã và Cự Giải lại càng đau. Trong tình yêu chỉ có thể tồn tại hai người. Dù là cậu chọn ai thì cũng sẽ có người bị tổn thương. Nước mắt của Nhân Mã hay Cự Giải cũng đều là những viên pha lê đau nhói. Song Tử không muốn ai phải khóc cả. Nhưng cậu cũng sẽ không biết được, sau này sẽ có một cô gái rơi nước mắt vì Song Tử trong âm thầm.
…
Thời gian như muốn trêu ngươi… Sư Tử đã bất tỉnh ba ngày. Ba mẹ cô bé, Ma Kết, Thiên Yết, Bảo Bình đều rất lo lắng. Các bác sĩ nói bệnh tình của Sư Tử đã chuyển biến xấu đi, phải nhanh chóng tiến hành cấy ghép tủy. Ma Kết đập tay vào tường, anh cảm thấy rất đau lòng khi người con gái của anh phải chịu nỗi đau về thể xác như vậy.
– Ma Kết, cậu bình tĩnh lại đi! – Bảo Bình ra sức cản cậu.
– Làm sao tôi có thể bình tĩnh được? – Ma Kết hét lên.
– Ma Kết, lúc này tất cả chúng ta cần bình tĩnh thì mới động viên Sư Tử vượt qua được! – Đoàn Long vỗ vỗ vai Ma Kết để cậu bình tĩnh hơn, nhưng thật ra ông và Hạnh Nhân cũng đau lòng không kém.
Mọi thứ rơi vào trầm mạc, bỗng điện thoại của Ma Kết reo lên, cậu hằn học bắt máy.
– Alo?
(Thiếu gia, chúng tôi đã tìm được người có tủy thích hợp với Sư Tử tiểu thư!)
– Cái gì? Là ai?
(Cô Phạm Vũ Cự Giải!)
– Được! Tôi biết rồi!
Ma Kết vội vàng cúp máy rồi cười tươi thông báo với cả nhà Thiên Yết và Bảo Bình.
– Sư Tử được cứu rồi! Đã tìm được người có tủy thích hợp với cô ấy!
– Là ai? – Hạnh Nhân vội hỏi, những người khác cũng đang mong chờ vào câu trả lời nên ai cũng hồi hộp nhìn Ma Kết.
– Cô ấy là… Phạm Vũ Cự Giải!
To be continued…