– Phạm Vũ Cự Giải? – Thiên Yết lặp lại những từ mà Ma Kết nói với vẻ mặt tràn đầy hy vọng.
– Là cô bé cũng có bớt son sao? – Đoàn Long nhớ lại chuyện Thiên Yết từng nói với ông có hai cô gái trùng ngày sinh và đều có bớt son.
– Đúng vậy, chúng ta mau đến tìm Cự Giải!
Ma Kết vội nói, anh muốn Sư Tử được phẫu thuật càng sớm càng tốt. Ngoài ra, Ma Kết cũng muốn tìm hiểu thêm về Cự Giải. Cô em gái thất lạc từ lúc mới sinh phải chăng là cô bé?
– Được rồi, chúng ta đi thôi! – Hạnh Nhân nôn nóng nói.
– Bác gái, Cự Giải là một cô gái khá khó gần, thường không tiếp chuyện với người lạ. Hai bác và Ma Kết cứ ở đây chăm sóc Sư Tử, để cháu và Thiên Yết đi là được rồi! – Bảo Bình nhẹ nhàng nói.
– Tôi cũng muốn đi! – Ma Kết nói.
– Ừm, vậy cũng được! Ba đứa cứ đi đến tìm cô bé ấy. Có gì cứ gọi cho bác! – Đoàn Long gật đầu. Ba người Bảo Bình, Thiên Yết và Ma Kết cúi chào rồi nhanh chóng tìm đến nhà Cự Giải.
Nhà Cự Giải…
Kính coong…
Một hồi chuông đánh thức Cự Giải khỏi giấc mơ đẹp. Cự Giải nhíu mày khó chịu, đang ngủ lại bị gọi dậy. Ba mẹ cô bé và Xử Nữ đã ra ngoài. Khẽ đưa tay dụi mắt rồi cô nhóc nhanh chóng ra mở cửa. Để người khác chờ đợi với Cự Giải là một chuyện không hay chút nào. Cánh cửa mở ra, Cự Giải khá ngạc nhiên khi gặp Thiên Yết và Bảo Bình. Cự Giải vẫn chưa gặp hai người này từ sau hôm biết thân thế của mình. Sự mất mát le lói trong đôi mắt nhưng Cự Giải vẫn lịch sự mời khách vào nhà, sau đó mới phát hiện ra phía sau còn một người con trai rất đẹp trai nhưng lạnh lùng, cũng khá quen mặt. Mãi một lúc sau Cự Giải mới nhớ ra anh chàng này tên là Ma Kết, cô bé đã từng gặp cậu khi ở bệnh viện, cậu ta là người cùng Sư Tử sang thăm cô bé. Cự Giải cũng không để ý lắm, cô bé lịch sự mời ba người ngồi rồi xuống bếp pha trà, lấy bánh kẹo.
Ma Kết cũng giống như Bảo Bình khi lần đầu tới nhà Cự Giải lần đầu. Rất ấn tượng! Ma Kết là một người khá lạnh nhạt và thờ ơ với mọi thứ, nhưng cậu thật sự rất ấn tượng và thích thú với nội thất của căn hộ này. Những bức ảnh được treo khắp nhà. Ma Kết từ từ đứng dậy và quan sát chúng với khoảng cách gần nhất. Ma Kết thoáng sững sờ, Cự Giải rất giống mẹ cậu hồi còn trẻ.
– Ma Kết, cậu sao vậy? – Bảo Bình rất ngạc nhiên khi Ma Kết chú ý đến những bức ảnh của Cự Giải. Mặc dù thời gian quen biết Ma Kết không lâu nhưng đủ để Bảo Bình hiểu Ma Kết là người như thế nào.
– Này, đừng nói với em là anh thích Cự Giải đấy nhé? – Thiên Yết bắn hai tia lửa điện và Ma Kết.
– Vớ vẩn! – Ma Kết chỉ nói vậy rồi trở về chỗ ngồi.
– Xin lỗi vì đã để mọi người phải chờ! – Cự Giải bưng khay trà lên rồi cẩn thận rót cho từng người một – Mời mọi người!
– Cảm ơn!
Trà bánh đầy đủ, Thiên Yết, Bảo Bình và Ma Kết chưa biết nên mở lời như thế nào với Cự Giải. Sự kiên nhẫn của Cự Giải đúng là rất đáng nể, im lặng chờ đợi đã 5 phút mà không tỏ thái độ gì. Cuối cùng, Thiên Yết chịu thua trước.
– Cự Giải, hôm nay bọn tớ tới đây là có chuyện muốn nói với cậu!
– Tớ đang nghe đây!
– Cự Giải, chuyện lần trước nói em là em gái của Thiên Yết là chúng tôi đã có sự nhầm lẫn, thật sự xin lỗi em! – Bảo Bình nói.
– Không sao đâu ạ! Mọi người đã tìm được cô ấy chưa? – Giọng nói thì vẫn như thường nhưng trong ánh mắt Cự Giải là một sự thất vọng.
– Tìm được rồi! Là Sư Tử!
– Chúc mừng cậu, Thiên Yết! – Cự Giải khẽ mỉm cười. Dù sao, ấn tượng của Cự Giải về Thiên Yết cũng không tệ.
– Nhưng… chắc cậu biết. Sư Tử bị ung thư máu, con bé cần ghép tủy gấp! – Nói tới đây, Thiên Yết lại bất khóc – Cự Giải, xin cậu hãy giúp tớ! Nếu không… Sư Tử sẽ không qua khỏi. – Thiên Yết chợt nắm lấy tay Cự Giải.
– Thiên Yết, cậu bình tĩnh đã! Đừng khóc! – Cự Giải an ủi – Tớ có thể làm gì để giúp cậu?
– Cự Giải, Sư Tử cần được ghép tủy! Cô là người có nhóm máu và tủy thích hợp với cô ấy! Xin cô… hãy cứu Sư Tử! – Ma Kết giờ mới lên tiếng.
– Tôi…
Chuyện ba người kia vừa nói thật sự quá bất ngờ với Cự Giải. Cô bé chưa biết trả lời sao. Những ấn tượng của Cự Giải về Sư Tử không nhiều, nhưng nụ cười và những hành động của Sư Tử khi cho Cự Giải chiếc bánh sanwich làm cô nhóc không quên được. Sư Tử là một cô gái tốt. Cự Giải khẽ mím môi, hai hàng chân mày chau lại, cô bé im lặng suy nghĩ.
– Cự Giải… – Nước mắt Thiên Yết chảy xuống như vỡ đê.
– Cự Giải, hãy cứu Sư Tử!
– Cự Giải, tôi xin cô! Hãy cứu cô ấy!
Cự Giải không phải là người thấy chết mà không cứu, hơn nữa ba người lại đang mong chờ cô bé giúp đỡ họ. Xin hãy cứu lấy một người thân vô cùng quan trọng của họ. Cự Giải không có người thân ruột thịt nên cô bé cũng hiểu được phần nào nỗi đau khi mất người thân. Cự Giải khẽ gật đầu.
– Được! Tôi đồng ý! Nhưng… tôi có điều kiện! – Cự Giải cẩn trọng nói.
– Cậu nói đi! – Thiên Yết vui mừng nói.
– Thứ nhất, chuyện tôi hiến tủy cứu Sư Tử mọi người phải tuyệt đối giữ bí mật, không được cho ai biết. Tôi không muốn gây ra những rắc rối không cần thiết!
– Chúng tôi sẽ sắp xếp thật ổn thỏa, em cứ yên tâm! – Bảo Bình nói.
– Thứ hai, tiến hành phẫu thuật nội trong tháng này!
– Càng sớm càng tốt! – Ma Kết nói.
– Vậy mọi người đợi tôi chút, tôi vào thay đồ rồi sẽ cùng đến bệnh viện!
– Ừm!
…
Bệnh viện Lâm Gia…
Sư Tử đã tỉnh lại sau nhiều ngày hôn mê, tuy nhiên vẫn chưa ngồi dậy được. Sau khi nhận được tin mừng đã tìm thấy người có tủy thích hợp với cô bé, Sư Tử đã vui đến chảy nước mắt. Vậy là Sư Tử vẫn còn cơ hội tiếp tục ở bên những người mình yêu thương nhất. Hạnh Nhân vuốt má con gái, bà an ủi cô bằng những cử chỉ dịu dàng, ấm áp. Đoàn Long tuy không nói gì nhiều, nhưng Sư Tử cảm nhận được, ông đã truyền ý chí và nghị lực sống thông qua ánh mắt nghiêm nghị mà cũng thật hiền từ. Tiếng gõ cửa khẽ vang lên, Đoàn Long ra mở cửa.
– Ba mẹ, Cự Giải đã đồng ý hiến tủy cứu Sư Tử! – Thiên Yết vui mừng nói với Đoàn Long. Cô bé, Bảo Bình và Ma Kết tránh sang hai bên để Đoàn Long nhìn thấy Cự Giải.
– Con chào bác! – Cự Giải lễ phép cúi chào.
– Mau, mau vào trong! – Đoàn Long nói.
Bốn người vào trong phòng, Cự Giải lễ phép chào Hạnh Nhân. Bà nhẹ nhàng nắm lấy tay Cự Giải.
– Chúng tôi không biết phải cảm ơn cháu như thế nào nữa!
– Bác cứ gọi cháu là Cự Giải là được rồi ạ!
– Ừm, cháu đúng là một cô gái tốt bụng, Cự Giải. – Hạnh Nhân nhẹ vỗ vào bàn tay Cự Giải rất thân mật.
– Dạ, cháu cảm ơn bác! – Cự Giải bước đến bên Sư Tử – Cậu thấy sao rồi, Sư Tử?
– Tớ… đỡ rồi! Thật… thật sự cảm ơn… cậu, Cự Giải! – Sư Tử muốn nắm lấy đôi tay Cự Giải nhưng cô nắm không tới, Cự Giải vội nắm lấy đôi tay Sư Tử – Chúng ta… có thể làm… làm bạn thân chứ?
– Tớ… – Cự Giải thoáng lưỡng lự, cô bé chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có một người bạn thân thiết với mình như chị em.
– Thật ra… trước đây tớ… rất… rất ghét cậu! Bởi… bởi vì… cậu rất… chảnh… Nhưng sau đó… tớ nhận ra cậu… chỉ ngại… nói chuyện thôi… có… phải không?
– Ừm! – Cự Giải khẽ gật đầu – Chúng ta… sẽ là bạn tốt!
Cô bé khẽ mỉm cười, nụ cười ấm áp như ánh bình minh. Sư Tử cũng cười theo, cô bé đã đoán không sai, Cự Giải thật ra là một cô gái khá nhút nhát.
– Tớ cũng muốn chúng ta là bạn tốt, Cự Giải nhé? – Thiên Yết từ từ đến bên Cự Giải và Sư Tử, cô nhóc nhắm lấy tay còn lại của Cự Giải – Hãy tin tưởng tớ và Sư Tử!
– Ừm!
Khẽ gật đầu một cách dè dạt, thật sự thì Cự Giải vẫn cảm thấy ngượng và rất nhiều thứ chưa thể hiểu được. Nhưng tin tưởng hai cô gái tốt như Sư Tử và Thiên Yết, Cự Giải nghĩ mình nên thử. Bốn người kia nãy giờ chứng kiến một “sự kiện” quan trọng, có chút bất ngờ. Nhất là Bảo Bình, anh vốn nghĩ Cự Giải rất chảnh chọe, khó gần nhưng có lẽ anh phải xem xét lại con người của Cự Giải rồi. Cô bé không quá khó gần như anh nghĩ. Ma Kết thì đặt ra rất nhiều nghi vấn, Cự Giải trông rất giống mẹ cậu lúc còn trẻ. Ma Kết khẽ nhíu mày suy nghĩ gì đó. Đôi mắt cậu khẽ lóe lên, Ma Kết nhanh tay lấy điện thoại soạn một tin nhắn rồi gửi cho bác sĩ Hoàng, phụ trách khoa xét nghiệm của bệnh viện. Mọi người nói thêm vài câu thì Thiên Yết và Ma Kết đưa Cự Giải đi khám sức khỏe.
Cự Giải ngồi trên ghế, nhắm mắt và nhíu chặt hai hàng chân mày lại vì đau khi để các bác sĩ lấy máu làm các xét nghiệm cần thiết. Hồi sau, các bác sĩ tiến hành đo chiều cao và cân nặng cho Cự Giải. Tay phải giữ chặt một miếng bông tẩm cồn để cầm máu. Ngồi đợi chừng nửa giờ, bác sĩ Hoàng cầm theo phiếu kết quả đi ra.
– Sức khỏe của cô Cự Giải khá tốt, không mắc các bệnh truyền nhiễm. – Bác sĩ Hoàng nói.
– Vậy sao?
Cự Giải lên tiếng, cô bé có cảm giác bực bội khi nghe bác sĩ thông báo kết quả. Cứ như thể cô bé là một đứa ăn chơi không bằng. Mặc dù chỉ là thủ tục.
– Ông nói tiếp đi! – Ma Kết nhắc nhở khi thấy bác sĩ Hoàng khự lại khi nghe Cự Giải nói.
– À vâng, tuy nhiên cân nặng chưa đủ yêu cầu! Cô Cự Giải chỉ nặng 43 kg, phải tăng thêm 2 kg mới đủ điều kiện để phẫu thuật!
– Tăng cân? – Cự Giải bắt đầu tỏa sát khí.
– Phải! – Vị bác sĩ gật đầu.
– Cự Giải, cậu cố gắng giúp đỡ Sư Tử nhé! Với lại, thật ra… cậu như vầy là… quá gầy! – Thiên Yết cẩn thận nói để tránh Cự Giải nổi cáu.
Cự Giải sau khi nghe nhận xét của Thiên Yết thì không nhịn được nhìn hai tay, hai chân mình rồi sờ hai má. Đúng là gầy thật. Cô bé thấy lửa giận trong mình cũng từ từ hạ xuống. Cuối cùng, Cự Giải thở hắt ra.
– Chỉ cần đủ 45 kg là được đúng không? Vậy mọi người cứ chuẩn bị đi, đúng thứ 3 tuần sau sẽ phẫu thuật được! – Cự Giải khẳng định.
– Hả?
…
Quán Ruby…
Buổi trưa mùa Xuân, những tia nắng ấm tỏa sáng khắp thành phố. Kim Ngưu ngồi đợi Bạch Dương đến. Anh khẽ nhếch môi cười. Đúng là không ngoài dự đoán của anh. Chưa đầy một tuần đã hẹn anh đến. Bóng dáng Bạch Dương từ xa chạy tới. Kim Ngưu khẽ giơ tay ra hiệu cho cô bé. Bạch Dương lễ phép chào Kim Ngưu rồi gọi cho mình một ly trà đào. Trà nhanh chóng được đem ra, Bạch Dương uống một ngụm trà rồi nói.
– Thưa thầy, em đã suy nghĩ xong rồi ạ! – Bạch Dương nói.
– Em nói tiếp đi!
– Em… em đồng ý trở thành ca sĩ của Dream!
– Rất tốt! Một quyết định rất sáng suốt! Vậy em có ý kiến gì về hợp đồng không? – Ánh mắt Kim Ngưu lóe lên, không nằm ngoài dự đoán của anh.
– Dạ, em muốn thêm một điều là mỗi tuần em được phép nghỉ một ngày vào chủ nhật trong thời gian thực tập. – Bạch Dương nói.
– Tốt thôi! Thầy đem đến một tin tốt đây! Giáo viên huấn luyện của công ty cho em sẽ là… Nhân Mã! – Kim Ngưu khẽ mỉm cười.
– Thầy… thầy nói thật? – Bạch Dương như không tin vào tai mình nữa.
– Dĩ nhiên! Ngày mai em hãy đến công ty để ký hợp đồng. Chào mừng em đến với Dream!
– Dạ! Em cảm ơn thầy!
…
Biệt thự Nguyễn gia…
– Thưa cậu mợ, con muốn kết hôn ạ!
Phụt…
Vừa nghe Thiên Bình nói dứt câu, Nhất Nam và Minh Ngọc đã phun toàn bộ trà chưa kịp nuốt xuống bụng. Sau vài giây lấy lại bình tĩnh, khôi phục dáng vẻ điềm đạm của những nhà kinh doanh quyền lực. Nhất Nam lên tiếng hỏi.
– Cô gái đó là ai?
– Dạ, cô ấy là Phạm Vũ Xử Nữ, chị gái của Cự Giải. – Thiên Bình nói.
– Hả?
Nhất Nam trợn mắt ngạc nhiên trong khi Minh Ngọc lại rất điềm tĩnh, sau cùng gật gù tỏ vẻ hài lòng. Bà là giám đốc của Zodiac, năng lực của Xử Nữ rất tốt dù cô cẫn chưa tốt nghiệp Đại học. Có thêm một cô cháu dâu giỏi giang như Xử Nữ cũng không tệ. Vả lại, nếu Xử Nữ thành người nhà thì biết đâu chuyện giữa Song Tử và Cự Giải có tiến tiển tốt. Nghĩ vậy, bà gật đầu ưng thuận.
– Rất tốt! Con hãy nói với Xử Nữ và gia đình nhà gái tối mai 8 giờ đến nhà hàng Royal. Vừa ra mắt Xử Nữ với cậu mợ, cũng vừa để hai bên thông gia gặp mặt. Con đã định khi nào sẽ làm tiệc cưới chưa?
– Dạ, ngày 21 tháng sau là ngày tốt! – Thiên Bình như mở cờ trong bụng, mọi chuyện thật suông sẻ.
– Chà, hơi vội quá! Cậu chỉ sợ không kịp chuẩn bị! – Nhất Nam nói – Cậu đã hứa với ba mẹ con và ông bà nội sẽ tổ chức một lễ cưới linh đình cho con. Nhưng gấp như vậy…
– Anh, chuyện này cứ giao cho em! – Minh Ngọc ngắt lời chồng – Thiên Bình, con cứ chuẩn bị cho buổi gặp mặt ngày mai. Mợ sẽ lo tất tần tật cho con, con và Xử Nữ cứ đi chọn áo cưới thật là đẹp là được! – Minh Ngọc mỉm cười tự tin, việc chuẩn bị các buổi tiệc đúng là sở trường của bà.
– Dạ, con cảm ơn cậu mợ! – Thiên Bình vui mừng nói.
– Ừm, con về trước đi! Cậu mợ sẽ lo tất cả cho hai con!
– Dạ, con xin phép!
Thiên Bình ra khỏi phòng và nhẹ nhàng đóng cửa lại. Khi cánh cửa khép lại, Nhất Nam quay sang vợ, không khỏi hiếu kỳ.
– Ngọc, mình chắc chắn sẽ lo ổn chứ?
– Anh không tin vào khả năng của vợ anh sao? – Minh Ngọc lơ đễnh nhìn chồng.
– Tin, anh dĩ nhiên là tin bà xã rồi! – Nhất Nam cười xòa – Em muốn Thiên Bình và Xử Nữ kết hôn để Song Tử kết thân hơn với Cự Giải phải không?
– Anh đúng là hiểu em nhất! – Minh Ngọc cười vui vẻ.
…
Song Ngư nhắm mắt lại, lướt những ngón tay đẹp trên các phím đàn. Tiếng đàn ngân vang nhẹ nhàng, trầm bổng. Chiếc đàn trắng trở nên nổi bật khi được Song Ngư chơi những bản nhạc trên nó. Nắng khẽ xuyên qua khung cửa sổ, chiếu lên người Song Ngư làm cậu giống như tỏa ra ánh hào quang. Tiếng đàn của Song Ngư luôn ấm áp, dịu dàng như chính bản thân cậu. Khác với tiếng đàn của Ma Kết, tiếng đàn của Ma Kết bi thương, lạnh lùng. Nhưng dạo này đỡ hơn nhiều rồi. Song Ngư tập trung đến nổi không biết có người vào phòng mình.
Bốp bốp bốp…
Một tràng vỗ tay vang lên sau khi bản nhạc đã kết thúc làm Song Ngư giật mình quay lại nhìn. Là mẹ cậu cùng một người con gái vô cùng xinh đẹp. Mái tóc dài màu nâu đỏ được uốn xoăn làm nổi bật làn da trắng nõn. Chiếc váy quây ôm lấy cơ thể hoàn hảo. Đôi chân thon dài cuốn hút. Khuôn mặt xinh đẹp nhưng hơi cứng nhắc, có lẽ là do phẫu thuật thẫm mỹ. Cô gái khẽ mỉm cười, khuôn mặt ửng hồng lên ngại ngùng. Song Ngư đứng dậy theo phép lịch sự, đi tới chỗ hai người.
– Mẹ! – Quay sang cô gái lạ mặt – Chào cô!
– Song Ngư, đây là Kim Ngân, con gái của chủ tịch tập đoàn Dương Gia. Hai đứa làm quen đi! – Huyền Trân giới thiệu.
– Chào anh, em là Dương Kim Ngân! – Cô gái tên Kim Ngân chìa tay ra. Đúng là phong cách của con nhà doanh nhân.
– Chào cô, tôi là Song Ngư!
Song Ngư lịch sự bắt tay lại, cậu cũng không muốn tỏ ra quá thân thiết với cô gái này. Song Ngư đủ thông minh để nhận ra mẹ cậu đang có suy tính gì.
– Song Ngư, mẹ và Kim Ngân có hẹn cùng đi mua sắm. Nhưng mẹ bận chút việc không thể đi cùng Kim Ngân được. Con có thể đưa con bé đi không?
Huyền Trân đưa Song Ngư vào thế kẹt, tiến thoái lưỡng nan. Dương Gia và gia đình cậu có mối quan hệ làm ăn khá mật thiết. Song Ngư khẽ nhíu mày, cậu thoáng bực bội. Song Ngư định từ chối nhưng dưới ánh mắt kiên quyết của Huyền Trân, cậu đành phải khuất phục. Song Ngư lái xe đưa Kim Ngân đến một trung tâm thương mại lớn nhất thành phố. Trong xe, Kim Ngân đỏ mặt ngượng ngùng không dám bắt chuyện với Song Ngư. Song Ngư cũng không nói gì, với cô gái này, cậu không muốn có mối quan hệ nào. Song Ngư không muốn Bạch Dương ghen.
– Anh Song Ngư! – Kim Ngân bỗng gọi.
– Chuyện gì vậy, Kim Ngân tiểu thư?
– Anh cứ gọi em là Kim Ngân là được rồi! – Kim Ngưu dịu dàng nói.
– Ừm, Kim Ngân, có chuyện gì sao? – Song Ngư hỏi.
– Dạ không, em chỉ muốn nói chuyện với anh thôi!
Song Ngư khẽ mỉm cười, cô gái này cũng là một cô gái dễ thương, tính tình lại rất dịu dàng. Nhưng Song Ngư chỉ cảm thấy đây là một cô gái bình thường, hoàn toàn không thể thay thế vị trí của Bạch Dương. Đến trung tâm thương mại, Song Ngư gửi xe rồi cùng Kim Ngân lên tầng thời trang. Cậu đi theo Kim Ngân một cách miễn cưỡng trong khi Kim Ngân cứ luyên thuyên về những mẫu quần áo. Khi sang dãy hàng sơ mi nam, cô lấy một chiếc sơ mi màu xanh nước nhạt, ướm lên người Song Ngư. Song Ngư trợn mắt ngạc nhiên, mấy người xung quanh nhìn hai người bằng ánh mắt ngưỡng mộ, xì xầm khen ngợi hai người rất xứng đôi. Điều đó làm Song Ngư khá khó chịu, Kim Ngân thì e thẹn, ngại ngùng. Cả hai vội đi sang chỗ khác.
– Hai người lúc nãy chắc là một cặp nhỉ?
– Còn phải hỏi nữa sao! Trông xứng đôi thế kia mà!
– Đẹp đôi thật!!
Những lời khen ngợi cứ vang lên một cách ồn ào rồi tan đi nhanh chóng. Nhưng có một cô gái đứng trong góc khuất, nhìn theo hai người vừa rời đi. Nước mắt cứ như muốn rơi xuống nhưng lại bị chủ nhân nó gượng ép không cho trào ra. Cô bé quay lưng đi, làn tóc màu bạch kim ve vẩy theo từng bước chân.
“Cô ấy xứng với anh hơn em!”
Bạch Dương chạy ra khỏi trung tâm mua sắm rồi mới bật khóc. Cô bé chạy thật nhanh, nước mắt cứ liên tục tuôn ra như suối. Cô bé định mua một chiếc áo tặng cho Song Ngư, nhưng có lẽ không cần nữa rồi.
…
Có những sự hiểu lầm…
Không thể giải thích…
…
Nhà Cự Giải…
– Cự Giải à, sao hôm nay con ăn nhiều vậy? – Hồng Loan không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy Cự Giải ăn đến hai chén cơm. Bình thường, Cự Giải ăn một chén là nhiều lắm rồi.
– Mẹ nấu canh chua rất ngon! – Cự Giải nói rồi lại xới thêm chén nữa.
– Giải à, ăn được thì tốt nhưng cũng đừng cố quá! – Duy Khánh gắp cho Cự Giải một miếng cá.
– Cự Giải, thấy em ăn được chị vui lắm đó! Dạo này trông em như cây tăm á! – Xử Nữ cười, chọc Cự Giải.
– Em cũng đang muốn tăng cân đây!
– Hả? – Cự Giải vừa dứt lời thì cả nhà đã nhìn cô nhóc như sinh vật lạ. Cự Giải muốn tăng cân? Chuyện hoang đường nhất trên thế giới.
– Ừm, em tăng thêm vài cân cũng tốt nhưng em phải ăn một cách khoa học. Em cứ ăn thêm nhưng vừa phải thôi. Chia ra nhiều bữa nhỏ và ăn nhiều món dinh dưỡng. – Xử Nữ nói một tràng.
– Xem ra khóa huấn luyện của mẹ có tác dụng tốt đó chứ! – Cự Giải cười, trả đũa Xử Nữ – Chị đừng nhận thêm show nào nữa nhé! Em muốn nghỉ ngơi một thời gian, cũng để chị có thời gian chuẩn bị cho đám cưới.
– Cự Giải, sao lại vậy con? Con bị bệnh hả? – Duy Khánh cuống lên.
– Ba, con không sao! Chỉ là con sắp hiến tủy cho một người bạn. Con cũng cần thời gian để tịnh dưỡng. – Cự Giải nói.
– Chuyện quan trọng như vậy sao bây giờ con mới nói?
– Chuyện quan trọng như vậy sao bây giờ em mới nói?
Hồng Loan và Xử Nữ cùng hét lên làm Cự Giải giật mình.
– Chỉ là hiến tủy thôi mà! – Cự Giải nói với vẻ mặt không thể tỉnh hơn.
– Cự Giải, con là con của mẹ! Từ bé tới lớn, con bị đứt tay mẹ cũng thấy đau. Giờ con sắp tiến hành phẫu thuật hiến tủy cứu người. Con biết mẹ lo cho con lắm không? – Nước mắt Hồng Loan từng giọt lăn trên má.
– Mẹ… – Cự Giải bước tới ôm chầm lấy mẹ – Con cảm ơn ba mẹ đã nuôi con 18 năm qua, xem con như ruột. Ba mẹ đừng lo, con sẽ không sao đâu!
– Cự Giải, con biết mọi chuyện rồi sao? – Duy Khánh bàng hoàng buông đũa xuống.
– Giải…
– Con rất biết ơn và rất yêu ba mẹ! – Cự Giải quay sang ôm lấy Duy Khánh.
– Con gái ngoan! – Duy Khánh khẽ vuốt tóc Cự Giải. Ông cũng thương Cự Giải như chính con ruột của mình.
– Thôi, ba mẹ, Cự Giải ăn cơm tiếp đi! Đang ăn nữa chừng mà! – Xử Nữ nói.
Không khí đầm ấm, vui vẻ lại lan tỏa trong gia đình Cự Giải. Cự Giải khác với người khác, cô bé là người tham vọng ngầm, nhưng lại biết cách trân trọng và tận hưởng những khoảnh khắc hạnh phúc giản dị này. Cự Giải giống như đại dương bao la, trên bề mặt thì yên bình, êm ả nhưng dưới dáy biển là những chấn động dữ dội đôi lúc làm mặt biển nhấp nhô thành những con sóng vỗ vào bờ. Một ngày nào nó, nó sẽ trở thành một ngọn sóng thần ác liệt nhất, cuốn phăng tất cả. Nhưng sau cùng, trời sẽ quang, biển sẽ êm…
…
Nhà hàng Royal…
Gia đình Song Tử đã tới trước đợi. Hẹn là 8 giờ nhưng Nhất Nam và Minh Ngọc luôn đến sớm trước 15 phút. Nhất Nam vận bộ âu phục đen sang trọng, chiếc caravat được đính ba viên kim cương sáng lấp lánh, tạo điểm nhấn cho bộ trang phục. Không thể phủ nhận vẻ quyến rũ và nam tính của ông dù đã 45 tuổi. Minh Ngọc vận bộ váy nhung màu đen, cùng tông với chồng, bà đeo một bộ trang sức bạc nạm kim cương. Nhìn Minh Ngọc, không ai có thể nhận ra bà đã 40 tuổi. Sắc đẹp của bà cũng giống như kim cương, bền vững với thời gian. Song Tử vận bộ âu phục màu nâu, áo sơ mi bỏ hai cúc đầu khoe ra khuôn ngực rắn chắc, sợi dây chuyền to bản bằng vàng càng làm Song Tử thêm phần thu hút. Bất kỳ cô gái nào có lẽ cũng phải e thẹn khi nhìn thấy cậu. Song Tử ghét nhất là đợi, cứ một phút lại đổi tư thế một lần, miệng cằng nhằng khó chịu. Cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
– Ba mẹ tới sớm chi giờ phải đợi?
– Song Tử, con không thể điềm tĩnh một chút sao? Chúng ta là nhà trai, đương nhiên phải tới sớm hơn! – Minh Ngọc nói.
– Ngồi đàng hoàng đi! Thiên Bình và nhà gái đã tới rồi!
Nhất Nam vừa dứt lời thì Thiên Bình và gia đình Xử Nữ đã bước vào. Nếu gia đình Song Tử cho ta thấy sự sang trọng, đẳng cấp thì gia đình Cự
Giải lại cho ta thấy sự nhẹ nhàng, thanh nhã. Duy Khánh cũng vận âu phục màu đen nhưng ông không dùng caravart mà dùng khăn choàng màu kem làm toát lên tính cách thoải mái và phóng khoáng. Hồng Loan vận chiếc váy màu cà phê sữa thêu họa tiết hoa sen trắng, toát lên ở bà là sự quý phái, thanh nhã, dịu dàng. Xử Nữ vận chiếc váy trễ vai dài tới đầu gối màu hồng be dịu dàng, nhìn Xử Nữ hôm nay trông thật xinh đẹp và quyến rũ với mái tóc xoăn nhẹ. Thiên Bình vận âu phục màu xám sẫm, chiếc caravat ánh bạc lấp lánh. Cự Giải vận chiếc váy cúp ngực màu trắng sữa, ôm sát vào cơ thể mảnh mai, mái tóc được để sang một bên. Cả nhà Song Tử đứng dậy. Phong cách của những doanh nhân thành đạt là sự tự tin. Nhất Nam và Duy Khánh bắt tay nhau.
– Chào chủ tịch Nguyễn! Tôi là Phạm Duy Khánh!
– Anh cứ gọi tôi là Nhất Nam là được! Chúng ta sắp thành thông gia rồi mà.
– Chào chị, tôi là mợ của Thiên Bình, Lý Minh Ngọc! – Minh Ngọc không hề thua kém chồng, tự tin bắt tay chào hỏi mẹ Xử Nữ.
– Vâng! Tôi rất hân hạnh! Tôi là Vũ Hồng Loan, mẹ Xử Nữ và Cự Giải! – Quay sang Xử Nữ và Cự Giải – Xử Nữ, Cự Giải! Mau ra mắt hai bác.
– Con chào hai bác! – Xử Nữ và Cự Giải cúi đầu chào Nhất Nam và Minh Ngọc.
– Chào bác trai, bác gái! – Song Tử cũng lễ phép chào Duy Khánh và Hồng Loan.
Sau màn chào hỏi, hai gia đình ngồi vào bàn và gọi món. Thật ra cũng không ăn uống gì nhiều, chủ yếu là bàn về hôn lễ của Thiên Bình và Xử Nữ. Cự Giải và Song Tử thì không nói gì nhiều vì cả hai không biết nhiều về cách tổ chức tiệc. Thỉnh thoảng đưa ra vài câu góp ý. Bữa gặp mặt kết thúc vui vẻ. Ngày cưới của Thiên Bình và Xử Nữ cũng đã định. Thiên Bình và Xử Nữ sau khi kết hôn sẽ sống ở biệt thư Phong, Song Tử sẽ chuyển về biệt thự Nguyễn gia còn Cự Giải vẫn sẽ ở căn hộ. Tám người cùng bước vào thang máy vàng. Khi xuống bãi đỗ xe, Thiên Bình dịu dàng cởϊ áσ vest khoác lên vai Xử Nữ. Cự Giải nhìn thấy bỗng nhiên trong lòng cũng có chút hy vọng gì đó. Và… chẳng có gì cả. Theo “âm mưu” của Minh Ngọc thì Thiên Bình sẽ lái xe đưa Xử Nữ, Duy Khánh và Hồng Loan về, Song Tử sẽ đưa Cự Giải về. Bà hy vọng tình cảm giữa Song Tử và Cự Giải sẽ có tiến triển tốt.
Xe Song Tử…
Hôm nay Song Tử chạy chiếc Lamborghini Aventador mui trần màu đen bóng. Gió thổi ngược chiều xe chạy làm mái tóc dài của Cự Giải tung bay. Cả hai cũng không nói gì với nhau, Cự Giải quay sang nhìn cảnh bên lề còn Song Tử tập trung lái xe. Cậu nhóc đã phải cố gắng để không dán mắt vào vòng một của Cự Giải. Cự Giải rất ít khi ăn mặc hở hang nên Song Tử không biết Cự Giải cũng có một vóc dáng đáng ngưỡng mộ, không thua kém Nhân Mã là bao. Đấy, lại so sánh Cự Giải với Nhân Mã? Song Tử thật là chẳng tinh ý gì cả. Trời đêm rất lạnh, Cự Giải thì đang mặc váy cúp ngực. Hai bờ vai nõn nà khẽ run lên. Đến khi không chịu được, Cự Giải bị ho thì Song Tử mới quay sang hỏi.
– Cự Giải, cậu bị sao vậy?
– Lạnh thôi, tớ không sao!
– Sao cậu không nói sớm? – Song Tử dừng xe lại rồi cởϊ áσ khoác ra, đưa cho Cự Giải – Mau mặc vào đi, không cậu sẽ cảm đó!
– Cảm ơn cậu, Song Tử! – Cự Giải có chút cảm động, nhưng xen lẫn trong đó là sự bực mình – “Ăn gió nãy giờ không cảm mới là lạ, mà không lẽ cậu không biết tớ đang mặc váy cúp ngực sao? Đồ… vô tâm!” – Cự Giải thầm nghĩ.
Song Tử đợi Cự Giải mặc áo khoác vào rồi mới chạy xe tiếp. Song Tử thỉnh thoảng lén nhìn Cự Giải. Song Tử biết thừa Cự Giải đang bực mình, nghĩ cũng thấy mình vô tâm thật. Song Tử cũng thấy lạ, Cự Giải không hề hỏi gì về chuyện tình cảm của hai người. Thường thì các cô gái rất hay hỏi mà. Song Tử cũng đã suy nghĩ hơn cả tuần rồi cũng không thấy Cự Giải hỏi tới. Cuối cùng, cậu quyết định hỏi trước.
– Cự Giải, sao cậu… không hỏi gì… về… chuyện đó… vậy?
– Haizzzz… – Cự Giải khẽ thở dài – Khi nào cậu trả lời cũng được!
– Đợi mãi như vậy, câu không chán sao? – Song Tử cảm thấy một chút gì đó ray rứt.
– Điều gì cậu cũng giỏi hơn tớ, Song Tử! Chỉ trừ học hành và kiên nhẫn!
Cự Giải nói rất nhẹ, cứ như làn gió nhẹ thổi qua vậy. Từ đầu tới cuối, Cự Giải vẫn không quay sang nhìn Song Tử. Là để che đi một giọt pha lê được lau vội trên khóe mi. Từ bao giờ… Cự Giải lại dễ dàng rơi nước mắt đến thế?
To be continued…