Đứng trước sự lựa chọn Alpha năm tuổi hay năm Alpha, Omega ngốc nghếch cực kỳ bối rối.
Lần trước về nhà Alpha ăn tết cậu đã thấy Album khi còn nhỏ của anh, Alpha năm tuổi thật sự rất đáng yêu, hai má phúng phính, ai mà tưởng tượng được nhiều năm sau sẽ trở thành một luật sư với gương mặt góc cạnh cơ chứ.
Omega ngốc nghếch trong nháy mắt như tìm được trò hay.
Nhưng mà đáng yêu quá à!
Cậu không nhịn được cắn góc chăn, nếu có thể ôm Alpha mũm mĩm đi ngủ, cậu nhất định sẽ hạnh phúc đến xỉu luôn.
Alpha: “Em đang nghĩ cái gì đấy?”
Omega buột miệng thốt lên: “Muốn kể chuyện trước khi đi ngủ cho anh nghe.”
Alpha: “???”
Này không cần thiết, chuyện kể trước khi ngủ hồi còn nhỏ của anh đều là song ngữ.
Omega bĩu môi không phục sau đó bị anh bóp má, hôn một cái, cả người lập tức ngoan ngoãn.
Cậu túm góc chăn, vùi nửa gương mặt vào chăn tiếp tục tưởng tượng.
Nếu có năm Alpha…
Sao phải mơ một giấc mơ không có tính thực tế chứ!!
Dù là năm thì cũng là năm Alpha bị lãnh cảm, ngày thường không được thưởng thức, kỳ mẫn cảm đến mình lại si mê không lối thoát mất thôi.
Cậu thở dài, kết quả lại bị Alpha phát hiện.
Omega quay sang hỏi anh: “Nếu có năm em và em năm tuổi, anh chọn cái nào?”
Alpha nhíu mày: “Vấn đề kiểu gì đấy?”
Đôi mắt Omega sáng lấp lánh: “Anh nói đi, anh chọn cái nào?”
Alpha: “Không cần cái nào hết.”
Omega không khỏi hơi thất vọng: “Vì sao?”
Alpha: “Bởi vì không phải em có một không hai của hiện tại.”
Omega xấu hổ đến nỗi hai tai đỏ bừng.
Hiếm khi Alpha mới nói lời âu yếm, Omega cảm thấy mình đột nhiên được thả thính, không làm gì quả thật xin lỗi bầu không khí này quá!
Vì vậy cậu từ từ tiến vào ổ chăn…
…