Cưỡng Đoạt Sự Ngọt Ngào Của Em

Chương 87: Hồi kết (1)



Sau một hồi nói chuyện với nhau thì Ninh Khiết San cảm thấy cả cô và Lục Chi Nghiên đều có nhiều chuyện rất hợp với nhau, nếu trước kia không phải vì chuyện của cô ấy và Ôn Tề thì chắc họ thật sự sẽ là chị em tốt chứ chẳng phải là mỗi người mỗi bên đối lập.

Nhưng vì kết quả cũng không thể có ngay lập tức nên Ninh Khiết San đợi khi Trịnh Mỹ Hy kiểm tra xong thì họ cũng cùng nhau ra về, vốn dĩ Ôn Tề còn định ôm chân của bà xã đi cùng họ, nhưng Ninh Khiết San đã nói đây là chuyện nữ nhân, nam nhân làm sao có thể đi cùng họ được chứ?

Nhưng vốn dĩ Ôn Tề không để ý đến chuyện này, anh vốn dĩ đã quen với những chuyện làm vô sỉ như vậy rồi, đối với anh thì chỉ có vô sỉ hơn chứ không có vô sỉ nhất, anh liền nhanh chóng đu theo chân của cô, làm một vật trang trí bên cạnh nhưng vô cùng quyền lực.

Trịnh Mỹ Hy nhìn thấy thái độ hiện tại của Ôn Tề đối với Ninh Khiết San thì cũng chỉ biết mừng thầm cho họ, nhớ trước kia cô một sống hai chết nhất quyết không gả cho anh, bây giờ thì không chỉ ngoan ngoãn làm vợ anh, mà còn muốn thay Ninh lão gia tiếp quản Ninh thị, nhưng sau đó thì sẽ sáp nhập Ninh Thị và Ôn Thị, thống nhất thành tập đoàn Ôn Ninh còn cô lại muốn ở phía sau hậu phương, một bên chăm sóc cho nhà cửa, một phần cũng là để tiện bề chăm sóc cha mẹ.

Xem ra đúng là cái duyên cái nợ nó quấn lấy nhau, thử nghĩ mà xem Ninh Khiết San ở bên cạnh Doãn Kinh Kha năm năm, bàn tính đến chuyện cưới sinh cũng không ít lần nhưng không lần nào ra hồn. Còn cuộc hôn nhân của Ôn Tề và Ninh Khiết San nếu tính đúng thì vỏn vẹn một đêm, một đêm luyến ái cả đời bên nhau chính là nói đến họ.

Lục Chi Nghiên đi phía sau cùng với Trịnh Mỹ Hy, nhìn thấy cô ấy vui vẻ nhìn Ôn Tề và Ninh Khiết San thì bất giác Lục Chi Nghiên cũng thấy vui theo, nhìn lại Trịnh Mỹ Hy thì hình như có gì đó quen mắt lắm, nghĩ mãi mới nhớ, hóa ra lúc trước Trịnh Mỹ Hy là người đã giới thiệu Dục Linh Nhi cho cha cô… À không, nói đúng hơn là cho Lục Xán mới đúng.

Vậy có nghĩ là chuyện Dục Linh Nhi còn không phải là trùng hợp, mà tất cả đều nằm trong kế hoạch của ai đó, mà khả năng người sắp xếp mọi kế hoạch chính là Ninh Tuân và Thẩm Đào Nghi, vì khi Dục Linh Nhi xuất hiện thì hai người họ hoàn toàn không kinh ngạc, vậy có nghĩa là họ đã biết từ trước. Hơn nữa, chuyện mà Trịnh Mỹ Hy giúp Ninh Khiết San lúc trước ở bệnh viện Tiền Huy cũng chỉ là một vở kịch, chắc hẳn hai người họ muốn cho con gái nhìn thấy được bộ mặt tốt của Ôn Tề.

– Mỹ Hy, không lẽ…

– Chị nghĩ sao?

– Cô thật sự là ai vậy?

– Tôi sao? Có thể nói Trịnh gia là một con cờ của Ninh gia, trong giới thương trường anh sống tôi chết thì chẳng có cái mối quan hệ nào gọi là anh em cả, nhìn hai nhà Ninh – Trịnh thân thiết, chứ bên trong thì cũng chưa chắc.

Nghe đến đây, Lục Chi Nghiên mới biết thì ra hết thảy mọi chuyện Ninh Tuân đều nắm rõ trong lòng bàn tay, bảo ông ấy lại yên tâm để con gái nhúng tay vào, với một người yêu thương con gái hơn cả mạng sống thì Ninh Tuân nếu không nắm rõ tình hình thì làm dám để con gái liều lĩnh.

Từ việc tra rõ thân phận của Dục Nguyệt Nhi, sau đó là tìm kiếm Dục Linh Nhi đưa vào Lục gia, ở bên cạnh Lục Xán âm thầm giúp Ninh gia điều tra manh mối, sau đó lại vô tình giúp Thẩm Thụy Du và Dục Linh Nhi có một đêm ân ái, rồi đổ cho Lục Xán đổ vỏ, hoàn toàn tạo được cho Dục Linh Nhi một cái khiêng bảo vệ hoàn hảo.

Tiếp theo đó chính là giúp Ôn Tề và Ninh Khiết San ở bên nhau, đồng thời cũng tách được con đỉa đói là Doãn gia.

Hóa ra, từ đầu đến cuối không phải Ôn Tề là gà, mà anh chỉ là một nắm thóc bị lợi dụng mà thôi. Lục Chi Nghiên thật sự phục rồi, bảo sao nhiều năm như vậy nhưng Ninh gia vẫn sừng sững đứng ở vị trí đầu bảng trong nguồn kinh tế Diêu Thành, một người vừa có bản lĩnh lại có tầm nhìn xa như Ninh Tuân đúng là ngàn năm có một.

– Vậy xem ra, Khiết San cũng không thể nào là một kẻ ngốc. Đúng không?

– Đúng, San San thật ra rất thông minh, chỉ là cô ấy đang muốn xem bọn họ diễn đến đâu. Đặc biệt là Doãn gia, dù sao cũng tốn thanh xuân năm năm, nên ít nhất cô ấy cũng muốn thưởng thức thành quả một chút.

Lục Chi Nghiên cảm thấy buồn cười, ông trời luôn công bằng, mây tầng nào thì sẽ gặp gió tầng đó thôi, một người thông minh, sắc xảo, lại còn có nhan sắc như cô thì sớm muộn cũng sẽ ở bên cạnh người có tài, có tính chính trực như anh.

Hai người họ ngay từ đầu đã định là một cặp.

– Xem ra nếu trước kia thật sự đấu với nhau… Tôi sẽ thua thảm hại.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.