+++ Moonlight Castle – Phía bên ngoài +++
Ầm… r…rrrào… ào…
Cơn bão cát cỡ lớn được tạo ra do tác động quá lớn của [Hand Of Judgment] đã bắt đầu dịu xuống.
Khi cơn bão cát hoàn toàn kết thúc thì đó cũng là lúc một cái hố khổng lồ được khoét xuống mặt đất giữa tâm của cơn bão hiện ra.
“Kuhh… không nghĩ tới nơi này lại xuất hiện một Ghoul! Đã vậy còn là một Ghoul có đẳng cấp chỉ dưới Nex Balor một bậc!”
Siran thở mạnh ra một hơi, nói với giọng điệu mang đầy sự kinh ngạc khi nhìn vào thân ảnh Penelope đang lơ lửng giữa không trung.
Hiện tại, Siran đang bắt chéo thanh cự kiếm lẫn thanh kiếm dài đeo sau lưng hắn khi trước thành hình chữ X hướng lên trời, có thể thấy những đường hoa văn được khắc họa trên cả hai thanh kiếm đang phát ra hào quang chói lóa.
Mặc dù nhìn sơ qua khuôn mặt Siran thì trông có vẻ khá chật vật, nhưng nhìn tổng thể thì hắn chẳng bị xây xát tí nào cả.
“Ch, ch….chỉ… d…d, dư… dưới… Nex Balor – vua của tộc Ghoul… một bậc!?”
Người vừa khó khăn cất giọng nói mang đầy sự bàng hoàng kia dĩ nhiên là Timor. Khác với Siran, lão ta lúc này trông chẳng hề lành lặn như hắn ta chút nào khi cả hai cánh tay của Timor đã gãy nát đến mức chẳng còn có thể nhận dạng nổi, còn toàn thân lão thì lại đau đớn đến mức khó có thể cử động được, chỉ có thể nằm một chỗ mà thôi.
Nếu vừa rồi Siran không dùng tốc độ nhanh nhất giúp lão đỡ lấy một phần sát thương từ ma pháp [Hand Of Judgment] đáng sợ kia ngay khi nó vừa được kích hoạt thì cõ lẽ toàn bộ cơ thể lão đã lập tức bị nghiền nát thành nhiều mảnh rồi.
Mà thực sự thì Timor cũng không có thời gian để quan tâm đến vết thương của mình nữa, vì nếu những lời mà Siran vừa nói ra là thực, thì không biết rằng tên Salvodore kia đã chọc phải loại thế lực khủng bố nào khi lại có thể dễ dàng cử ra một người có Level thuộc hàng ngũ đỉnh cao của sức mạnh, nơi mà bất cứ kẻ nào cũng muốn đạt tới – Level 1500.
Đó là loại đẳng cấp cho phép một cá thể đạt đến ngưỡng sức mạnh có thể đối kháng lại cả một đội quân tinh nhuệ của một quốc gia.
Số lượng những cá thể đạt được đẳng cấp ấy tuy không phải là hiếm nhưng cũng chẳng phải là nhiều, những cá thể đó thường đều là những trụ cột vững chắc nhất của một quốc gia như một vị cố vấn viên đặc biệt bên cạnh nhà vua hay những kẻ cầm quyền trọng yếu như trưởng lão, đại trưởng lão, công tước, đại công tước, đại tướng quân… hoặc là những ẩn sĩ sống ẩn mình giữa thế giới không chịu sự quản lý của ai, làm bất cứ những gì bản thân muốn.
Nhưng…
*Một người có Level 1500 mà lại chấp nhận làm một “hầu gái” thì không lẽ chủ nhân của ả ta có đẳ…*
Khi ý nghĩ chợt thoáng qua đầu của Timor đi được một nửa thì đã bị giọng nói sắc lạnh “Vẫn còn sống sao?” cắt đứt.
Người vừa nói ra câu đó không ai khác ngoài ả hầu gái mà Timor định “đối phó” lúc trước, và ả ta vừa từ trên không đáp xuống đứng đối diện cách lão và Siran một khoảng.
*Chà… với Level 1300 của Timor thì vô pháp đấu lại ả hầu kia… một đối thủ khó chơi đây… xem ra ta không thể nương tay được rồi……*
Siran thầm nghĩ, còn ngoài mặt thì nở một nụ cười mỉm có thể làm rung động bất kì trái tim một người con gái nào với Penelope.
Đối với nụ cười “sát gái” nọ của Siran không hề khiến Penelope rung động một chút nào cả, mà ngược lại, nó khiến cho cô trở nên đặc biệt cảnh giác khi cảm nhận được loại áp lực khủng bố mà chỉ có những kẻ có cùng đẳng cấp với cô mang lại.
“Xem ra lần này ông nợ ta một mạng rồi đấy Timor à!”
Lời nói vừa dứt, Siran không chút chần chừ, giậm mạnh chân phải xuống đất.
Mặt đất xung quanh nơi Timor nằm bỗng nhiên trũng xuống.
Phần đất trũng xuống bỗng dưng trở nên dẻo dai hơn bao giờ hết, giống hệt như một cái lò xo phát ra một tiếng *Ukỳnh*bắn toàn bộ cơ thể Timor bay thẳng lên không trung.
Vushhhhh…
Trong khoảnh khắc Timor bị hất tung lên, thân ảnh Siran cũng lập tức biến mất tại vị trí hắn vừa đứng.
Một màn này khiến hai mắt Penelope khẽ híp lại liếc về đằng sau, cô lập tức lách người sang bên phải một chút.
Vrùm…
Ngay khi cô vừa lách người thì cũng là lúc cô tránh được một nhát đâm lén bằng cự kiếm từ phía sau, và lực đâm đó mạnh đến mức khiến đất đá dưới chân cô bị xới tung lên.
*Ả hầu này vẫn có thể bắt kịp tốc độ của ta? Khá lắm!*
Siran không chút chần chừ, lập tức buông tay đang cầm thanh cự kiếm, tay còn lại nắm chặt thanh kiếm dài, với sức nặng từ thanh cự kiếm được giảm bớt, tốc độ của hắn lúc này đá được tăng mạnh, lập tức chuyển người tung ra một kiếm bổ thẳng xuống đỉnh đầu Penelope.
Nếu bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ tin rằng Penelope sẽ né một kiếm này, nhưng sự thực thì hoàn toàn khác, cô lập tức nghiêng người sang trái một chút, chân lùi lại ba bước.
Vúttttt…
Nhát chém bằng kiếm dài của Siran lập tức rơi vào khoảng không.
Trong khoảnh khắc ra đòn hụt này, đôi mắt của Siran xẹt qua sự khó tin.
Khi hất tung Timor lên trời, Siran đã sử dụng kĩ năng [Speed Boost] vòng ra sau lưng con hầu kia để tung ra một nhát đâm chí mạng, việc con hầu đó né được tuy có chút ngoài ý muốn nhưng tình thế vẫn có thể nằm trong tầm kiểm soát của hắn ta, chỉ là khi Siran nghĩ rằng con hầu kia phải né ra xa khi hắn tung ra đòn thứ hai thì mọi thứ đã hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm soát.
Khi một người rơi vào tình thế phải né một đòn chém bằng kiếm từ trên xuống ở đằng sau mình, người đó sẽ luôn luôn xoay người đỡ lại nếu họ có vũ khí, và ngược lại, khi không có vũ khí thì người đó sẽ dùng hết khả năng của mình để tránh một kiếm đó đồng thời giữ một khoảng cách an toàn với kẻ cầm kiếm.
Nhưng ả hầu kia lại hành động hoàn toàn ngược lại, thay vì tránh ra xa khỏi tầm tấn công của thanh kiếm dài, thì ả lại lùi người sát lại gần Siran hắn, ả ta ngay từ đầu đã nhắm vào một vùng an toàn khác mà ít ai nghĩ tới trong tình thế có diễn biến bất ngờ như vậy.
Từ phần tay cầm chuôi kiếm trở xuống chính là nơi mà lưỡi kiếm không thể với tới được!
Pặc!
Cánh tay giữ thanh kiếm dài của Siran lập tức bị hai tay của Penelope túm lấy.
Những gì mà Siran cảm thấy tiếp theo chính là cơ thể của hắn bị ném thẳng lên trời, bay thẳng đến hướng của Timor.
Ngay khi Siran vừa bị ném lên không trung thì hai tiếng *Vút* và *Ầm* cũng vang lên.
Lúc Siran ổn định lại cơ thể đang bay của hắn thì cũng là lúc hắn ta thấy thanh cự kiếm mà hắn vừa buông tay ra lúc trước đang chĩa mũi kiếm phóng thẳng về phía hắn như một ngọn lao, không những thế, phóng theo ngay phía sau thanh cự kiếm của hắn chính lá ả hầu với tư thế chuẩn bị tung ra một cú đạp cực mạnh thẳng vào chuôi thanh cự kiếm.
*Muốn xiên cả hai chúng ta sao? Còn non lắm!*
Siran nở một nụ cười đắc ý, thời khắc nụ cười kia xuất hiện thì cũng là lúc những đường hoa văn được khắc họa trên thanh cự kiếm bỗng dưng rực sáng, không chỉ riêng thanh cự kiếm mà cả thanh kiếm dài trên tay Siran cũng tương tự như vậy.
Penelope khẽ nhíu mày khi thấy thanh cự kiếm mà cô vừa ném thẳng vào tên tóc vàng kia bỗng dưng lóe sáng, lập tức quay mũi kiếm lại đâm thẳng về phía cô với tốc độ còn nhanh hơn trước.
Vì mọi thứ xảy ra chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, và Penelope không còn đứng ở trên địa hình bằng phẳng mà là đang ở giữa không trung, cô không còn cách nào khác ngoài chắp hai tay lại chụp lấy thanh cự kiếm kia.
Ạầm!!!!
Cả Penelope và thanh cự kiếm kia đều đâm sầm xuống mặt đất.
Nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc ở đó.
Penelope vẫn phải giư tư thế chụp lấy thanh cự kiếm kia mà không thể hành động gì hơn, nếu để ý thì mặt đất nơi cô đang đứng đang dần rạn nứt ra.
“Ngươi thích kĩ năng [Flying Sword] (Kiếm bay) của ta chứ?”
Siran cất giọng mỉa mai trong khi dùng tay còn lại bắt lấy Timor.
“…”
Penelope không nói một lời nào, nhưng ánh mắt cô lúc này trở nên cực kì đáng sợ khi nhìn vào gã tóc vàng kia, đồng thời hai tay cô cũng bắt đầu được bao bọc bởi những làn khói đen tỏa ra từ cây thánh giá giữa ngực.
Siran bắt đầu cảm thấy liên kết giữa hắn và thanh cự kiếm đang giữ chân ả hầu kia đang dần dần dao động.
“Con hầu ngu xuẩn!”
Vào thời điểm Penelope tưởng rằng mình đã áp chế được thanh cự kiếm thì một cảm giác cực độ nguy hiểm chạy dọc khắp toàn thân cô.
Uỳnh!!!!!!
Mặt đất nơi Penelope đứng lập tức sụp xuống một mảng lớn, đồng thời lực ép từ thanh cự kiếm lên cô còn tăng mạnh theo cấp số nhân.
Đó chưa phải là tất cả.
Những đường hoa văn trên thanh cự kiếm kia lại rực sáng lên một lần nữa, giữa mũi kiếm xuất hiện thêm hai vòng phép cỡ nhỏ xoay tròn với tốc độ cao, ngoài thanh cự kiếm ra thì cả thanh kiếm dài trên tay Siran cũng vậy.
Ngay khi thấy những vòng phép kia xuất hiện trên thanh cự kiếm lẫn kiếm dài của Siran thì Penelope biết rằng mình đang rơi vào tình thế cực độ nguy hiểm nếu cô không tránh khỏi đòn tiếp theo.
“Hà…”
Thở mạnh ra một hơi, Penelope lập tức thả lỏng tay trái trong khi dồn toàn lực vào tay còn lại, đẩy mạnh thanh cự kiếm chệch sang phải.
Đó cũng là lúc kĩ năng [First Light Of Palala] (Palala nhất quang) – được thốt ra từ miệng Siran.
Bùm!!
Hai vòng phép trên mũi của thanh cự kiếm phóng ra một luồng sáng thần thánh khiến mặt đất nơi Penelope vừa đẩy chệch thanh cự kiếm bị xới tung, đồng thời dư lực từ vụ nổ lập tức bẩy cô bay thẳng lên không trung.
“Kết thúc rồi – [Second Light Of Palala] (Palala nhị quang)”
Lần này là hai vòng phép trên mũi thanh kiếm dài trên tay Siran phóng ra một luồng sáng thần thánh khác nhắm thẳng vào giữa ngực Penelope.
*Không thể tránh* – là những gì xẹt qua tiềm thức của Penelope khi thấy luồng sáng thứ hai bắn tới.
“…”
Nhìn vào luồng sáng đang bắn tới, Penelope đưa tay nắm lấy cây thánh giá treo trên cổ mình rồi giật mạnh.
Phựt…
***
Vù…
Cánh cổng dịch chuyển khổng lồ lúc này đã biến mất, để lại hai bóng người.
Bóng mgười đầu tiên chính là Rombentoz, chỉ có điều bộ giáp cũ kĩ bị phá hủy đến mức không còn đáng gọi là giáp phục khi trước đã không còn nữa, mà thay vào đó là một bộ giáp kim loại có màu đồng bóng loáng được chạm khắc vô cùng tinh xảo.
Về phần thanh cự kiếm có ba viên ngọc đính trên phần mặt kiếm mà Rombentoz luôn mang theo bên người thì không thấy đâu nữa, thay vào đó là một thanh cự kiếm cũng có màu đồng nốt, đặc biệt là thanh cự kiếm mới này còn đẹp và to hơn thanh cự kiếm trước kia rất rất nhiều lần.
“Ngươi thấy “cái bánh” mà ta tặng ngươi như thế nào?”
Người vừa lên tiếng cười nói dĩ nhiên là Frantz.
Trang phục quý tộc lúc trước của gã đã được thay mới hoàn toàn.
Khoác trên mình một chiếc áo choàng lông thú màu đen, một chiếc áo gile màu xám trắng có cúc cài xéo về bên phải đi kèm với đường vân lớn được thêu dệt tinh tế bằng chỉ đen, nằm bên trong chiếc áo gile là một chiếc áo sơ mi xám đen có ống tay áo được thêu chủ yếu bằng chỉ vàng và trắng tạo thành những hoa văn tinh tế đan xen với nhau tạo cảm giác thần bí khi nhìn vào, còn phần dưới là một chiếc quần tây đen đi kèm với giày Oxford đen nhánh đã được chỉnh sửa lại theo phong cách cổ điển.
Ngoài ra, trên vành tai trái Frantz còn bấm thêm hai chiếc bông tai bằng bạc và đeo thêm trên cổ áo một chiếc vòng cổ bằng vàng.
Nếu nói Frantz trước kia trông giống một quý tộc thế kỷ 18 đẩy cao quý thì Frantz bây giờ như là một phiên bản quý tộc nâng cấp từ A đến Z vậy.
Sang trọng, lịch sự, quý phái và toát lên sự giàu sang không chút dấu diếm.
True Noble (Quý tộc thực sự) – chính là tên bộ trang phục hiện tại mà Frantz đang mặc, và cũng là trang phục chiến đấu của gã.
“…Đây không phải vũ khí lẫn giáp phục bình thường… cứ như bên trong chúng có… “sự sống” vậy… rốt cuộc các ngài là ai? Tại sao lại có thể sở hữu những loại báu vật khủng khiếp đến như vậy!”
Khi Rombentoz lần đầu tiên thấy bộ giáp lẫn thanh vũ khí mà ông đang sở hữu thì chúng không có hình dạng vừa vặn như lúc bây giờ, trước khi ông trang bị chúng lên người mình thì hình dạng của chúng không chỉ đẹp đẽ mà còn đồ sộ và kinh khủng hơn hiện tại gấp hàng trăm lần!
Có thể nói hình dáng của vũ khí và giáp phục hiện tại trên người ông mới chỉ là một phần của tảng băng mà thôi.
“Thời gian sẽ trả lời câu hỏi của ngươi… mahh… hiện tại ngươi không chê nó là tốt rồi hahaha…”
Nói là vậy, chứ Frantz có điên cũng không hé răng nửa lời về việc gã hay những người còn lại là ai, tất cả cứ để cho Rombentoz tự thân suy đoán, từ đó mà thuận thế đối phó nếu gã bị lão ta gạ hỏi này nọ về vấn đề thân phận.
“Cái hố kia…”
Đến bây giờ Rombentoz mới để ý cách vị trí ông và Frantz đang đứng một khoảng là một cái hố cỡ bự, còn cây cối gần cái hố đó thì bị phá hủy đến mức thảm thương.
“Qua kích cỡ của nó thì… chắc là tác phẩm do Penelope tạo ra rồi, xem ra phần vui đã khồng còn… àizz ~ tiếc thật.”
“!?”
Những lời vừa ra từ miệng Frantz khiến Rombentoz có chút hơi bất ngờ, vì theo những gì ông biết qua miệng của Salvodore trước khi tiến vào nơi này thì hắn khẳng định cô hầu gái Penelope và vị quản gia kia “không hề mạnh”, nhưng xét theo uy thế mà cô ta tạo ra khi vẫn còn ở căn phòng lạnh lẽo nọ cùng với kích thước cái hố lẫn những gì bị phá hủy xung quanh nó thì cái định nghĩa “không hề mạnh” kia chẳng khác nào một “mồi câu” dẫn cả đám vào chỗ chết cả…
*Vì lý do gì mà cả hai người đó lại không tung toàn lực chiến đấu với con Donox của Salvodore?*
Rombentoz tự hỏi…
*Không lẽ là họ cố tỉnh nhử… không, không thể nào! Chắc chắn phải là một lý do đặc biệt nào đó!*
Trong khi Rombentoz đang chìm trong mâu thuẫn với chính những suy đoán của mình thì cũng là lúc một tiếng *Kà~Uỳnh* cực lớn vang vọng lên từ cái hố khiến ông giật mình tỉnh lại.
Ngay sau âm thanh inh ỏi kia thì lập túc xuất hiện hai bóng người bay ra từ miệng cái hố kia.
Theo tầm mắt của Frantz và Rombentoz thì đó là một thanh niên tóc vàng mặc giáp đang đứng trên một thanh cự kiếm lơ lửng giữa không trung, cả hai cũng để ý thấy trên tay phải của thanh niên kia cầm một thanh kiếm dài có chút giống với thanh cự kiếm, còn tay trái thì ôm lấy một người đàn ông có hai tay bị dập nát, trông khá già, qua trang phục thì có vẻ như là một pháp sư.
Vúúúút…
Lại một bóng người nữa bay ra từ miệng cái hố đáp xuống mặt đất gần đó.
Dĩ nhiên bóng người đó không ai khác chính là Penelope, ngoài ra trên tay cô còn cầm một cây quyền trượng đen nhánh có hình chữ thập.
“Không nghĩ đến [Second Light Of Palala] lại có thể bị vũ khí của ngươi đánh chệch hướng… khá lắm!”
Siran không mấy vui vẻ khen ngợi trong khi điều khiển thanh cự kiếm hạ xuống một bãi đất trống trải gần đó, đồng thời đỡ Timor ngồi xuống.
Về phần Penelope thì cô cũng chẳng màng đáp lại lời khen ngợi kia, mà xoay người về phía sau, cúi đầu cung kính cất giọng.
“Mừng người đã đến!”
Siran khẽ nhướng mày khi thấy phía sau ả hầu kia đi đến hai người khác.
Còn phía bên này thì Frantz đang nhìn vào cây quyền trượng trên tay Penelope, gật đầu cất giọng:
“Ừm, để khiến ngươi phải giải phóng [Diabolic] ra thì xem chừng đối thủ của ngươi cũng không đến nỗi quá tệ.”
Rồi chuyển tầm mắt về phía thanh niên tóc vàng đằng xa.
Siran cũng bắt gặp ánh mắt của Frantz.
Chỉ trong một khoảnh khắc nhỏ nhoi thôi, sống lưng của Siran bỗng chạy dọc một cảm giác cực độ ớn lạnh khi nhìn thẳng vào mắt của kẻ khoác áo choàng kia, và đó cũng là lúc kĩ năng [Opponent Analysis] tự động kích hoạt lên người kẻ khoác áo choàng, ả hầu và cả lão chiến binh mặc giáp màu đồng đứng gần kẻ đó.
***
Tên: ????
Danh hiệu độc nhất: Beyond The Supreme
Level: ????
Giới tính: Nam
Chủng tộc: Vampire
Class: Sword Master – Old Blood – Black Sorcerer
Nghề nghiệp: Artisan
HP: 100%
MP: 100%
SP: 100%
Vũ lực : 250,000
Ma Lực : 300,000
Khí lực : 220,000
Sức mạnh tổng thể : 770,000
~~~
Tên: ????
Level: 1500+
Giới tính: Nữ
Chủng tộc: Ghoul
Class: Taoist – Magi – Battle Mage
Nghề nghiệp : Head Maid
HP: 100%
MP: 100%
SP: 100%
Vũ lực : 290,000
Ma Lực : 300,000
Khí lực : 150,000
Sức mạnh tổng thể : 740,000
~~~
Tên: ????
Level: 675
Giới tính: Nam
Chủng tộc: Human
Class: Highlander – Slayer – Gladiator
Nghề nghiệp : ????
HP: 100%
MP: 100%
SP: 100%
Vũ lực : 140,000
Ma Lực : 10,000
Khí lực : 60,000
Sức mạnh tổng thể : 210,000
***
Lão già mặc giáp có Level 675 thì không nói, nhưng Siran lập tức trợn mắt há mồm khi nhìn thấy thông số của ả hầu lẫn kẻ khoác áo choàng kia.
Siran vốn chỉ có Level 1500, nhưng nhờ sở hữu danh hiệu +Hero+ mà hắn sở hữu được kĩ năng nhìn thấu bất cứ đối thủ nào ~ [Opponent Analysis], đồng thời sức mạnh của hắn mới có thể hoàn toàn vượt lên trên những kẻ đồng đẳng cấp, sánh ngang với những tồn tại có Level 1500+.
Đó chính là bí mật lớn nhất của Siran, số người biết được bí mật đó chỉ có hai người, và Timor chính là một trong hai người đó.
Ban đầu hắn chỉ nghĩ rằng chủ nhân của ả hầu kia cùng lắm thì chỉ có Level 1500+ mà thôi, với sức của một mình hắn thì vẫn có đủ tự tin để xử lý chuyện này một cách êm đẹp.
Và hắn đã nhầm to.
Khi thấy chỉ số của ả hầu kia sau khi ả ta giật đứt sợi dây chuyền trên cổ, triệu gọi ra cây quyền trượng kia thì lúc này Siran mới nhận ra sợi dây chuyền đeo trên cổ ả ta là một loại phong ấn kìm hãm sức mạnh nào đó.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy một Ghoul thứ hai có đẳng cấp hoàn toàn không thua kém gì với Nex Balor ~ một trong những tồn tại có đầy đủ khả năng khiến bất kì vương quốc lớn của bất kì chủng tộc nào cũng phải nể mặt ít nhất ba phần.
Và đó chỉ là một ả hầu… một ả hầu mà thôi!!!
Nhưng dù có nghĩ nát óc Siran vẫn không hiểu làm thế quái nào mà nơi này lại là nơi cư ngụ của một Vampire có đẳng cấp còn kinh hoàng hơn cả những kẻ có Level 1500+.
Level ????
Phải biết rằng loại tồn tại đã vượt qua Level 1500+ đều là những con quái vật nắm giữ quyền lực lẫn quyền năng một tay che trời, điển hình như nhà vua và nữ hoàng của các đế quốc lớn thuộc tộc Human như Warden, Pica,Vothen, Helis… hay một số tồn tại đặc biệt như những Dragon Lord (Chúa rồng), Magic Emperor (Ma pháp vương), The Lord Of Immortal (Chúa tể bất tử)… ngoài ra những cựu vương của một số chủng tộc có gốc rễ từ thuở sơ khai như Elf, Dwarf, Vampire, Angel, Demon, Fairy, Giant… cũng nằm trong số đó.
Mỗi khi có một cá thể vượt qua Level 1500+ tức đạt đến Level ????, cá thể đó sẽ nhận được danh hiệu độc nhất của riêng mình, và tên của cá thể đó sẽ tự động hiện ra khi bị bất cứ ai sở hữu kĩ năng nhìn thấu đối thủ tương tự như Siran hắn thi triển lên người.
Nhưng…
Ngoài danh hiệu độc nhất ra thì Siran không thể thấy được tên của Vampire có Level ???? kia, điều này là thứ chưa từng xảy ra với những tồn tại có Level ???? mà hắn từng gặp trước đây.
*Rốt cuộc Vampire kia là loại tồn tại quái quỷ gì mà lại có thể tránh thoát khỏi sự nhận biết của [Opponent Analysis]? Đã vậy… kẻ này còn là một Vampire thuộc vào dòng dõi Old Blood (Cổ huyết) vốn đã biến mất không một chút dấu vết cách đây hơn 10,000 năm về trước!?*
Tuy hiểu biết của Siran về những đặc điểm của những chủng tộc khác là rất hạn chế, hay nói đúng hơn là hắn chẳng có hứng thú tìm hiểu về vấn đề đó bới vì kĩ năng [Opponent Analysis] đã giúp hắn phân biệt lẫn đánh giá sức mạnh đối thủ mà hắn chiến đấu.
Thông thường, đối với bất kì chủng tộc nào thì Class (Chức nghiệp) sẽ tự động xuất hiện khi một cá thể đạt đến Level 100, tên của Class đó sẽ được quyết định tùy vào con đường mà họ chọn xuyên suốt những kinh nghiệm mà họ trải qua trong suốt quá trình phát triển của mình.
Và mỗi một cá thể chỉ có thể đạt được tối đa ba Class, đó dường như là một loại giới hạn của thế giới này, và Siran vẫn chưa từng thấy qua bất cứ cá thể nào có số Class vượt quá ba cả.
Nói chuẩn xác hơn thì loại giới hạn kia thực chất giống như một loại luật lệ của thế giới vậy.
Mà nói cho cùng thì ba Class đã là con số quá lớn rồi, vì khi một cá thể sở hữu ba Class khác nhau thì sự phát triển sức mạnh về sau cũng sẽ khác hoàn toàn với những cá thể khác, những điểm mạnh và yếu ban đầu có thể sẽ giống nhau, nhưng càng tiến gần đến đỉnh cao của sức mạnh thì những điểm mạnh lẫn yếu kia sẽ dần trở nên riêng biệt một cách vô cùng rõ rệt.
Nhưng tộc Vampire thì lại là một chủng tộc rất đặc biệt khi có một hệ thống gọi là Reign Of Blood (Huyết thống thống trị), được chia ra làm ba loại:
Đầu tiên là dòng True Blood (Thuần huyết) ~ đặc điểm nhận dạng đó là đôi đồng tử màu đỏ, răng nanh dài, sở hữu nét đẹp hàng đầu dù là nam hay nữ.
Sức mạnh của dòng True Blood được thể hiện rõ rệt nhất bởi quyền năng thao túng máu kinh hoàng của họ.
Tiếp theo là dòng Veil Blood (Ma huyết) ~ đặc điểm nhận dạng không khác True Blood là bao, điểm khác biệt duy nhất của dòng Veil Blood chính là nhãn cầu của họ có màu đen thay vì có màu trắng.
Về phần sức mạnh của dòng Veil Blood được thể hiện qua quyền năng thiết lập một loại lĩnh vực đặc biệt khiến sức chiến đấu của họ tăng lên đến mức xem hai từ “giới hạn” chẳng khác gì một trò đùa hài hước.
Cuối cùng là dòng Old Blood (Cổ huyết) ~ Vẻ ngoài không thua kém gì hai dòng True Blood và Veil Blood, nhưng điểm đặc biệt nhất có lẽ là đôi mắt đen huyền sâu thẳm của họ, nếu chỉ nhìn thoáng qua đôi mắt và cặp răng nanh dài bất thường thì bất cứ ai cũng sẽ dễ dàng lầm tường họ là Dhampire. Thực sự thì rất ít ai biết được rằng họ phải nhìn thẳng vào cặp mắt đen huyền kia đủ lâu, đến khi bỗng dưng nhận ra bản thân mình như lọt vào một màn đêm khủng bố ~ nơi mà ánh sáng vĩnh viễn không thể với đến, chẳng có gì ngoài sự tĩnh lặng, cô tịch… mà không tài nào thoát ra nổi trừ phi có người khác tác động đến họ.
Đó mới chính là cách nhận ra một Vampire dòng Old Blood – một dòng dõi Vampire được biết đến như những vị chúa tể của màn đêm vĩnh hằng với quyền năng sử dụng chính bóng tối như một món vũ khí hủy diệt hàng loạt.
Hệ thống Reign Of Blood kia vốn đã chiếm lấy một trong số ba Class của bất kì Vampire nào ngay từ khi họ sinh ra. Ban đầu, Vampire đó sẽ không thấy được họ thuộc dòng máu nào ngoài những dấu ???? ở phần Class khi giám định chỉ số bản thân, chỉ đến khi đạt đến Level 100 thì những dấu ???? kia mới biến mất, và tộc Vampire xem đó như là một sự thức tỉnh sức mạnh.
Nhưng tính tới thời điểm hiện tại thì dòng Old Blood đã được tộc Vampire nhận định rằng đã hoàn toàn tuyệt diệt từ rất rất lâu về trước và chỉ được xem như truyền thuyết trong dòng tộc, hệ thống Reign Of Blood đương thời chỉ bao gồm hai dòng dõi True Blood và Veil Blood mà thôi.
Sở dĩ Siran biết được điều này cũng chỉ là tình cờ, trong một lần “vui vẻ” cùng với một Dhampire bị trục xuất khỏi quốc gia của Vampire thì hắn buột miệng hỏi về lí do cô ta bị trục xuất, khi hắn thấy cô ta im lặng không nói gì thì hắn đã tưởng như mình lỡ lời khiến cô ta nổi giận, nhưng trái lại, cô ta bắt đầu giải thích về hệ thống Reign Of Blood của tộc Vampire cho hắn nghe, và nói rằng cô ta vốn không phải là loại thuần chủng thuộc hệ thống Reign Of Blood nên mới bị trục xuất.
“…Thật không nghĩ tới lão Timor kia lại có thể kéo theo cả Siran cùng đến nơi này!”
Trong lúc Siran đang rơi vào trạng thái bàng hoàng thì Rombentoz đứng ở cạnh Frantz kinh ngạc lên tiếng.
“Vậy ra là ngươi quen biết bọn chúng?”
Frantz bỏ qua việc đấu mắt với tên tóc vàng, hướng sự chú ý của gã sang Rombentoz, nhỏ giọng hỏi.
“Cũng không hẳn… thực ra danh tiếng của hai người kia tại vùng Pegadilla là vô cùng lớn, vang xa đến mức cả đế quốc Warden chúng tôi không ai là không biết. Người tóc vàng trẻ tuổi kia hẳn là người mang danh hiệu +Hero+ sau khi chinh phục Hero Tower (Tháp anh hùng) – Siran Kato Murai ~ Người còn lại hẳn là The Wanderer Magician (Pháp sư lang thang) lừng danh, người chinh phục vô số Dungeon lớn mà không cần gia nhập bất kì tổ đội nào – Timor Ostrov, và cũng là người mà tôi và Salvodore tình cờ gặp gỡ cách đây một năm về trước.”
“Hmm… nếu ngươi đã nói vậy thì chắc thế lực của chúng tại vùng Pegadilla hẳn là rất lớn nhỉ?”
Trong lòng Frantz thầm thở phào một hơi khi hai kẻ vừa đến không phải người thuộc đế quốc Warden, nhưng gã cũng có chút không thoải mái với những lời mà Rombentoz nói, vì qua những gì mà gã biết về vùng Pegadilla từ miệng Rombentoz khi vẫn còn ở phòng số 41 thì đó là nơi tồn tại rất nhiều phe phái thuộc nhiều chủng tộc khác nhau, và hai kẻ kia lại là người đến từ nơi đó, đã vậy chúng còn là người “nổi tiếng” nữa, nếu như gã động tay động chân với hai tên này mà không tìm hiểu rõ vai vế của chúng như thế nào thì sẽ mang đến cho ngài “hội trưởng đáng kính” đang ẩn mình kia một cơn đau đầu mãn tính mất.
“Ngài nói vừa đúng mà cũng vừa sai, họ vốn chỉ hoạt động độc lập và không chịu sự quản thúc của bất kì phe phái nào, đó cũng là lý do vì sao danh tiếng của họ lại vang xa đến như vậy, tuy không có thế lực nào chống lưng, nhưng họ lại có quen biết rất rộng với những thế lực từ nhiều chủng tộc khác, tôi mong ngài hãy suy nghĩ kĩ trước khi hành động.”
Mặc dù Rombentoz không nghĩ rằng đẳng cấp sức mạnh của Frantz hay bất cứ người nào ở tòa lâu dài gọi là Moonlight Castle kia dưới Siran một chút nào cả, nhưng ông vẫn cố tình nhắc Frantz phải “suy nghĩ kĩ trước khi hành động”. Vì khi Rombentoz thấy Frantz chạm mắt với Siran, ông có thể cảm thấy sát ý không chút dấu diếm từ ánh mắt của vị Frantz này, và điều đó hoàn toàn không tốt một chút nào đối với ông, Frantz và cả những người trong Moonlight Castle kia.
Frantz dĩ nhiên cũng hiểu ẩn ý của Rombentoz khi nói gã “hãy suy nghĩ kĩ trước khi hành động”.
Nếu bây giờ gã xử hai kẻ kia, việc đó sẽ vô tình gây ra một loại phản ứng dây chuyền khi những người mà hai kẻ đó “quen biết” rất có thể sẽ mò đến nơi này khi hai người “nổi tiếng” bỗng dưng một đi không trở lại, và đó là điều cực kì nguy hiểm khi gã lẫn những người khác chưa tìm hiểu được bất cứ thứ gì về thế giới này ngoài những thông tin ít ỏi thu được từ miệng Rombentoz.
Nhưng nếu thả chúng đi thì vị trí của Moonlight Castle chắc chắn sẽ bị lộ, và không có gì đảm bảo rằng bọn chúng sẽ không “quay trở lại và còn lợi hại hơn xưa” cả. Chưa kể đến việc “Rombentoz Jesumis bỗng cùng phe với một đám người lạ mặt” ngẫu nhiên rơi vào tai thằng cha công tước Alex gì gì kia không phải là không có khả năng, thế thì lại càng nguy hiểm hơn.
Sau một lúc nhíu mày nghĩ đi nghĩ lại thì gã rút ra một kết luận.
*Chậc… dù có chọn cách nào đi nữa, nguy hiểm vẫn sẽ đến, vấn đề chỉ là sớm hay muộn mà thôi.*
Rồi cười nhạt một tiếng, nhìn Rombentoz nói.
“Chuyện này đành giao cho ngươi giải quyết vậy, chúng ta sẽ không nhúng tay vào.”
Dứt lời, Frantz cũng không nán lại, trực tiếp xoay người quay trở lại phía Moonlight Castle.
Penelope khẽ liếc nhìn hai kẻ trước mặt cô một chút, ngầm lưu hai khuôn mặt kia vào “danh sách đen” của cô rồi cũng rất nhanh theo sau Frantz.
Khi nghe thấy hai từ “chúng ta” từ miệng Frantz, Rombentoz vẫn đủ thông minh để hiểu rằng ngay từ khi bước ra khỏi cánh cổng dịch chuyển kia, mọi hành động lẫn lời nói của ông không chỉ nằm dưới con mắt giám sát của mỗi mình vị Frantz kia…
Trên hết, dường như Frantz không hề nghi ngờ gì lời nói của ông, trái lại còn tin tưởng ông ngoài mong đợi, và điều này khiến Rombentoz không khỏi tự hỏi vì sao một kẻ vốn đến nơi đây để giết bọn họ như ông lại nhận được sự đãi ngộ lẫn tín nhiệm lớn lao như vậy chỉ qua một bản hợp đồng ràng buộc nhỏ nhoi? Và trên hết là bản hợp đồng kia vẫn còn chưa hoàn thiện?
*Bọn họ không sợ bị phản bội hay… không… đúng hơn là họ biết Rombentoz Jesumis này sẽ không bao giờ dám phản lại…*
Tuy chỉ tiếp xúc cùng ba người Frantz, Garrett và Arthur trong một thời gian ngắn, nhưng bấy nhiêu cũng đủ để Rombentoz biết được một điều rằng họ là những tồn tại đã sống và chứng kiến qua vô số thời đại khác nhau, lượng kiến thức lẫn tri thức họ tích lũy được đã đạt đến trình độ không thể đo đếm nổi, dù ông có lừa được một người thì cũng đừng hòng mơ tưởng lừa được người thứ hai, chưa kể ngoài ba người đó ra thì trong tòa lâu đài kia còn có hai tồn tại bí ẩn khác vẫn đang ẩn mình quan sát trong bóng tối, nếu ông thực sự có ý định phản bội thì chẳng khác nào đang tự đào mồ chôn mình cả.