Nhỏ với nó giật mình nhìn nàng. Không phải chứ? Ngay từ đầu người đưa ra quyết định không đi là nàng mà. Sao hôm nay lại thói như thế.
-“Lá thư…”-Nó chưa kịp nói hết đã bị nàng ngăn lại.
-“Hủy nó đi. Đừng động đến những thứ tao đã vứt. Nó không đáng để mày giữ lại.”-Nói rồi nàng vòng tay trước ngực đi thẳng xuống lầu.
Nhỏ tròn mắt nhìn nó. Thấy lá thư của nàng bị vò nát,cũng tò mò,nhỏ dựt lá thư đưa lên xem.
Cô nàng giả trai đi dự lễ hội đi chứ.
Nội dung thư làm nhỏ giật mình,dần dần chuyển sang xanh mặt nhìn nó.
-“Chuyện này là như thế nào?”
-“Có đứa nào đó đã biết rõ thân phận của thằng Thụy.”
-“Không thể nào. Trong trường này,kể cả thầy cô cũng không biết nữa là…”
-“Theo tao đoán thì…”-Nó nhìn về phía nàng đi dưới sân trường.-“Người này là họ hàng thân thích nhà nó.”
…………
Ba tụi hắn hôi hám từ trường trở về kí túc xá. Anh chua chát với hai bàn tay bẩn thỉu,chàng luyên thuyên mồm với ngón tay cứ lau mặt làm mặt dơ cả lên,hắn chắc rất đặc biệt,còn cầm vài mẫu giấy giống ban nãy lên soi lại.
Anh với chàng nhìn hắn chưa bỏ ý định về lá thư. Liền cho bạt tai lên đầu.
-“Dẹp mẹ đi. Hôi bất chết đây.”-Anh cằn nhằn.
-“Rõ ràng tao thấy nó mới vứt ở đây mà ta”-Hắn vẫn chưa bỏ ý định đấy liền lục lọi.
Chàng đi lên trước thấy hoạt động “tích cực” của hắn. Lắc đầu chạy đến lôi thân xác cao như hươu đi nhanh chóng.
-“Thôi dẹp mẹ đi.”
Vừa về đến kí túc xá là bắt gặp ngay ba khuôn mặt ảm đạm đang nhai bánh mì với chiếc điện thoại thần kì trên tay,lưng đặt lên giường.
-“Làm cái con mẹ gì thối gớm vậy?”-Nhỏ ở lầu dưới ngước thẳng ra nhìn ba tụi hắn.
Hắn mở giày chạy nhanh vào nhà tắm trong khi chàng với anh đang đưa quần áo lên ngửi mùi chua trên người mình.
Nó từ tầng hai nhảy xuống cầm chai nước hoa hàng hiệu rẻ tiền của tụi hắn lên xịt tùm lum.
Anh giật mình nhận ra chai nước hoa của mình mà nó đem đi hiến tặng không không,liền chạy nhanh vào mà quên cởi giày.
-“Nước hoa của tao.”
-“Vì chủ nhân hôi làm ảnh hưởng đến dang phòng nên đồ dùng phải hy sinh thay chủ nhân.”
-“Trả đây.”-Anh vồ đến chai nước hoa.
-“Điếu.”-Nó chu mồm chọc anh.
-“Giỡn đi.”
-“Tao đâu có giỡn.”-Nó nhún vai vứt chai nước hoa sang anh. -“Nước hoa dỏm.”
-“Dỏm thì lấy đồ xịn của mày ra đi.”-Anh nhếch nữa môi nhìn nó.
-“Dỏm mới đem ra phung phây cho bàn dân thiên hạ thưởng thức. Còn đồ xịn của tao đây là của chúa thượng đẳng cấp như Lam Minh Nhật mới dùng.”-Nó luyên thuyên.-“Mà chỉ mình tao dùng thôi.”
-“Nghe mà mắc ị.”-Không riêng gì anh,nhỏ với nàng phản bác lại nhanh chóng.
Nó nhe hàm răng cười thối tha với bọn kết hợp khuôn mặt gian xảo giúp nó thêm đểu đểu y chang bọn bán hàng lậu.
Bấy giờ nhìn sang nhà tắm mới để ý chàng đã ầm ầm bên ngoài trong khi hắn đang oà oà với thau nước bên trong.
-“Là con trai hết. Tắm chung đi.”
-“Mày đừng có dâm.”-Câu nói khiến bọn nó bật cười ra.
-“Chứ tao không chịu nổi mùi thối rác này rồi.”
-“Thà là như thế còn hơn tắm chung với mày.”
……..
Màn đêm buông xuống nhanh chóng. Đêm là thế giới của nhiều suy nghĩ. Ở trong phòng nhìn ra bên ngoài kí túc xá. Những vì sao lấp lánh trên bầu trời tỏa sáng lung linh.
Nó đang nằm ngắm những vì sao ấy. Bất chợt nó nghĩ đến việc nàng đi dự lễ hội. Chẳng lẽ nàng đang có chuyện gì không ổn sao. Việc đi dự lễ hội dưới thân phận con gái là điều mà nó và cả hiệu trưởng lo lắng.
Tin…tin..tin
Tin nhắn điện thoại nó reo lên làm nó giật cả mình. Khuya rồi không biết ai nhắn tin nữa.
-“Mày ngủ chưa?”-Là nhỏ.
-“Mày chưa ngủ sao?”
-“Tao suy nghĩ về việc thằng Thụy đi dự lễ hội dưới thân phận con gái.”
-“Mày giống tao.”
-“Nó đi như thế chẳng lẽ mình không đi?!”
-“Đi chứ?”
-“Đương nhiên. Nhưng tao không chấp nhận việc mình sẽ thành con gái.”
-“Thực chất mình là con gái mà.”
-“Tao không thích. Nhưng tao đã suy tính ra việc này.”
-“Việc gì?”
-“Bà tụi nó có thăm chàng trai khiêu vũ.”
-“Ý mày là…”
-“Ừm…phải lấy cho được thăm của ba tụi hắn.”