Đến tiết sau hai người mới quay lại lớp học, anh mặt kệ mọi người đang nhìn mà vẫn cứ nắm tay cô đi về chỗ của mình, trong lớp đã nổi lên một trận thì thầm bàn tán, vì sợ anh nổi giận nên họ chỉ nói nhỏ với người cùng bàn với mình thôi.
Lục Hàn:” Tống Dương lên chỗ của Khương Ngọc đi!”
Tống Dương:” Àh tớ đi ngay!”
Giản Nhu:” Định công khai à!”
Lục Hàn:” Ừm!”
Khương Ngọc:” Hai người đã hẹn hò khi nào vậy!”
Tống Dương:” Phải đó! mà chúc mừng hai người nha! thật là xứng đôi quá đi!”
Lục Hàn:” Giờ biết rồi nên đừng có hỏi sâu vào!”
Tống Dương:” Được rồi! không hỏi nữa!”
Từ khi thấy hai người bước vào làm cho Vân Nghi và Bạch Hồng nhìn Giản Nhu bằng đôi mắt ganh tị, khi nãy nếu Bạch Hồng cố gắng cản Lục Hàn thì hai người sẽ không giảng hoà sớm như vậy đâu.
Tất cả là do tên Tống Dương làm phá hoại công sức cô ta.
Tiết sau là tiết sinh hoạt, ai nấy cũng dừng lại việc bàn tán việc của cô và anh, thầy Trương bước vào lớp.
Thầy Trương:”Mấy ngày sau là sẽ đến lễ hội thể thao của trường rồi lễ hội thể thao gồm có: môn chạy tiếp sức, bóng rỗ nam, nhảy xa, và chạy ba chân! ! các em phải tích tham gia để lớp được công điểm thi đua, các em hãy xung phong chơi môn nào thì thầy sẽ ghi lại, hạn chót nộp danh sách là ngày mai rồi, thứ bảy và chủ nhật tuần sau thì sẽ tổ chức, thứ bảy sẽ thi bóng rổ nam trước, chủ nhật thì thi các môn còn lại các em có một tuần để luyện tập môn cửa mình đăng kí, ai muốn cỗ vũ thì có thể đến xem còn ai bận thì cứ làm việc của mình nhưng mà thầy khuyên các em chúng em là năm cuối rồi nên cũng tích cực tham gia vào này nọ, cổ vũ tới đó cũng phải cổ vũ hết mình đấy dù có thắng hay thua! nào ai giơ tay đăng kí!”
Sau một hồi cũng đủ người để thi các môn, đơn nhiên đội bóng rổ sẽ có mặt Lục Hàn và Tống Dương rồi, cậu ta là người dơ tay nhanh nhất.
Thầy Trương:” Giờ đã đủ người rồi! còn môn chạy ba chân có ai sung phong không một nam một nữ!”
Tiêu Nghị:” Cho Lục Hàn và Giản Nhu đi ạ!”
Tiểu Mai:” Phải đó thầy!”
Thầy Trương:” Hai em có đồng ý không?”
Lục Hàn:” Có!”
Giản Nhu* quay lại nói nhỏ*:” Em không biết chơi!”
Lục Hàn:” Anh chỉ em!”
Thầy Trương:” Vậy quyết định vậy đi! còn nữa các em còn lại thì đến trường ủng hộ các bạn nhé!”
Cả lớp:” Vâng!”
Thầy Trương:” Đúng rồi xíu thầy quên mất! lớp chúng ta đã được chọn đi diễu hành để khởi màn cho việc lễ hội này, còn mấy lớp khác thì phụ trách lá cờ và văn nghệ, các em sẽ đi hết diễu hành hết lớp, thầy chọn Lục Hàn và Giản Nhu để đứng trước đoàn diễu hành một người cầm ngọn đuốc một người thì cầm biểu tượng của hội thể thao của trường! À còn nữa chơi lễ hội xong các em sẽ được nghỉ một ngày để xả hơi đấy nên cố gắng lên nhé!”
Cả lớp:” Vâng ạ!”
Môn bóng rổ nam có Lục Hàn,Tống Dương, Chí Minh, Viễn Thành, Hồ Cường.
Còn môn nhảy xa nam nữ là Khương Ngọc, Tiểu Mai với Tử Nghiên,Tiêu Nghị.
Còn chạy tiếp sức có Chí Minh, Tống Dương, Hồ Cường, Viễn Thành.
Còn chạy ba chân thì có Lục Hàn và Giản Nhu.
Mấy ngày sau đó sau khi mỗi tiết học trôi qua thì mọi người tranh thủ luyện tập trước, anh chỉ cô cách chơi này, sau một vài ngày tập luyện cô và anh cũng phối hợp ăn ý với nhau hơn.
Khương Ngọc rất thích bộ môn thể thao này, lúc còn tiểu học cô ấy thường đăng kí tham gia những môn này nên bây giờ đã có kinh nghiệm nhảy rồi chỉ tập lại là được.
Kể từ ngày anh và cô giảng hoà thì cô đã không còn nói chuyện với Vũ Nghi và Bạch Hồng nữa, cô không muốn hai người đó làm ảnh hưởng đến tình cảm của cô được.
Bạch Hồng và Vũ Nghi lúc nào cũng tranh nhau đưa nước cho anh uống sau khi tập xong nhưng anh lại đi lướt qua hai người mà đến chỗ Giản Nhu ngồi.
Giản Nhu:” Đó là nước em uống rồi mà!”
Lục Hàn:” Không sao!” * ghé sát tai cô* “chúng ta cũng hôn rồi mà nên em không cần phải sợ!”
Giản Nhu* Đỏ mặt*
Hai người bên kia nhìn cảnh Lục Hàn và Giản Nhu đang phát cơm chó cho mình xe thì bực tức không nói nên lời trách móc lẫn nhau.
Bạch Hồng:” Lần sau không cần cậu đưa nước cho Lục Hàn đâu!”
Vũ Nghi:” Cô chẳng có quyền gì để cấm tôi cả!”
Bạch Hồng:” Nói cho cô một tin này, mấy ngày ở đây tôi đều ở nhà của Lục Hàn đấy! tôi với cậu ta đã là thanh mai trúc mã nên cô từ bỏ đi!”
Vũ Nghi:” Thanh Mai trúc mã nực cười! cô nhìn xem hiện giờ người bên cạnh cậu ấy là người khác không phải cô cho nên cô chẳng có tư cách nào cấm tôi hết rõ chưa! với lại cô và tôi đều cùng thích thầm cậu ấy cho nên cô và tôi đều cùng mục đích hết!”
Nói xong liền bỏ đi để lại Bạch Hồng ở lại chịu trận cục tức này, mỗi khi đi diễu hành là đứng rất lâu, chân cô đã mỏi tê hết rồi.
.