Bạn Học Trình, Chúng Ta Hẹn Hò Đi!

Chương 33: 33: Trận Bóng Rổ



Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt một cái đã tới ngày lễ hội thể thao rồi, việc tập luyện đều đã xong, mỗi lớp đều sẵn sàng cho cuộc giành chiến thắng!
Sáng nay sẽ làm lễ khai mạc trước, những lớp được phân công cái gì thì chuẩn bị cái nấy, lớp cô đã sẵn sàng rồi chỉ cần nghe tiếng nhạc vang lên thì sẽ đi ra.

Giản Nhu và Lục Hàn đứng cầm cờ và ngọn đuốc đi trước, tiếng nhạc vang lên, lớp cô đi rất đều nhau, nhìn khung cảnh rất hoành tráng, bởi vì làm khai mạc ở sân lớn nên đi diễu hành cũng hơi dài.

Đi đến gần một vòng rồi xếp từng hàng lại đứng, ở giữa sân đang diễn những tiết mục văn nghệ cho giáo viên xem, xong thì đến những lời phát biểu và tiếng trống phát ra báo hiệu cho sự bắt đầu của lễ hội thể thao của trường.

Sau khi làm lễ xong, mỗi lớp sẽ về sân bóng rổ để tham gia vào trận đấu, thầy Trương cũng đến theo dõi trận đấu của lớp mình, thấy tất cả đầy đủ như vậy khiến cho trong lòng thầy Trương rất thoải mái hạnh phúc.

Thầy Trương:” Các em hãy cố gắng hết mình nhé, dù có thắng hay thua thì chúng ta cùng sẽ là một đội không được gây xích mích với bạn! các em nghe rõ chưa! lễ hội thể thao này là cho các em vui chơi nên việc thắng thua cũng không quan trọng!”
Chí Minh:” Thầy yên bọn em sẽ giành được chiến thắng!”
Viễn Thành: ” Chúng ta hãy cùng nhau giành chiến thắng nào, mọi người cố lên!”
Hồ Cường:” Cố lên nào chúng ta làm được!”

Lớp Giản Nhu đấu với lớp 12A8, nhìn về phía đội bạn ai ai cũng có một khí thế hùng mạnh như muốn nói rằng chiến thắng đã nằm trong tay bọn này rồi.

Tiếng còi trọng tài vang lên, Lục Hàn lấy ưu thế thân hình cao 1m79 của mình nên rất có lợi thế tốt cho đội cùng với sức bậc của anh nên đã dành được bóng đầu tiên.

Trên kháng đài đâu đâu cũng nghe tiếng cổ vũ, những fan cuồng si mê anh không hề ít nha với giọng cổ vũ thật to khiến cho lỗ tai của Giản Nhu và Khương Ngọc nghe muốn thủng luôn rồi, Khương Ngọc là người lựa chỗ ngồi còn ngồi gần những người fan của anh nữa! thật khổ cho cô rồi.

Fan:” Lục Hàn cố lên! cố lên!”
Sắp kết thúc đội lớp cô càng tăng tốc để giành lấy điểm cao hơn, Sau khi kết thúc trận hai.

Tỉ số là 30-25 lớp cô dẫn đầu trước.

Trọng tài:” Các em có thời gian để giải lao là 20 phút!”
Mọi người kéo nhau về chỗ ngồi của lớp mình nghĩ ngơi, hết Bạch Hồng rồi Vũ Nghi đưa nước cho anh nhưng anh đều không nhận mà đi đến chỗ của cô.

Bạch Hồng:*nghĩ: Chết tiệt*
Vũ Nghi* nghĩ: lại là nó!*
Viễn Thành:” Cậu ấy với Giản Nhu quen nhau thật sao?”
Tống Dương:” Rõ như vậy còn không hiểu?”
Chí Minh:” Ohhhh”
Hồ Cường:” Hai cậu ấy rất xứng đôi đấy!”
Tống Dương:” Còn phải nói!”?
Từng bước anh tiến lại gần làm cho fan ở đó hú hét dữ dội hơn, tim cô càng đập nhanh hơn, anh đứng trước mặt cô rồi nói.

Lục Hàn:” Xích vào trong!”
Lời nói như một chỉ lệnh mọi người đều nghe theo không chút do dự, cô rất dễ xấu hổ khi thấy mọi người cứ nhìn chằm chầm khiến cho cô vừa ngượng vừa giận anh, sao anh không ở dưới chứ, cứ để mọi người phải chú ý đến mới chịu à!

Lục Hàn:” Có mệt không?”
Giản Nhu:” Lắc đầu! Cậu uống nước đi!”
Lục Hàn:” Chai nước của em đâu?”
Giản Nhu* đưa nước cho anh*
Khương Ngọc:” Tôi vẫn còn sống đấy! hai người bớt phát cơm chó cho tôi được không?”
Giản Nhu* đỏ mặt*:” Tại cậu ấy! !”
Lục Hàn:” Nhu Nhu của tôi rất dễ đỏ mặt nên đừng có chọc ghẹo cô ấy!”
Khương Ngọc:” Nhu Nhu? của cậu? haha! chiếm hữu quá đấy!”
Lục Hàn* xoa đầu cô*:” Nhu Nhu anh đi xuống đây!”
Giản Nhu* gật đầu*
20 phút giải lao đã hết, hiệp 3 cũng bắt đầu và tiếng cổ vũ ngày càng lớn hơn, trận đấu ngày càng kịch liệt hơn.

Thời gian trôi đến khi trọng tài thông báo còn hơn 1 phút nữa trận đấu sẽ kết thúc, hiện tại lớp cô dẫn đầu 57-55, Lục Hàn càng tăng tốc hơn, trong giây phút cuối anh đã thực hiện một cú đánh bóng thành công úp được 4 điểm hiếm thấy được trong một trận bóng!
Khán đài được xem một cú đánh tuyệt vời như vậy càng la hét dữ dội hơn, đội cỗ vũ lớp 12A8 có vẻ chùng xuống một chút, cho dù họ đã thua nhưng không quên cổ vũ tinh thần cho đội bóng.

Trận đấu kết thúc lớp cô giành chiến thắng!
Tống Dương:” Woa! cậu đúng là một cầu thủ giỏi a!”

Chí Minh:” Ngưỡng mộ cậu thật đấy!”
Hồ Cường:” Bữa nào rãnh cậu chỉ mình tập luyện nhé!”
Lục Hàn:” Được!”
Giản Nhu cùng với Khương Ngọc đi xuống chỗ anh đứng rời đưa khăn giấy cho anh để lao mồ hôi.

Tống Dương:” Giản Nhu cậu thiên vị thật đấy! bọn tôi cũng đang đổ mồ hôi sao lại chỉ đưa khăn giấy cho một mình cậu ấy chứ!”
Viễn Thành:” Phải đấy!”
Giản Nhu:” Tớ! cho các cậu nè!”
Lục Hàn:” Không được chọc ghẹo người của tôi!”
Chí Minh:” Haiz lại phát cơm chó rồi!”
Bọn họ càng nói cô càng ngượng nên nhanh chóng bảo anh một tiếng rồi kéo Khương Ngọc ra ngoài đợi anh và Tống Dương về chung.

.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.