Băng Hỏa Ma Trù

Chương 409: Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển



Nham thạch xung quanh trở nên nóng rực, không khí xung quanh bị bóp méo càng thêm rõ ràng, một luồng khí nóng không ngừng từ giữa núi lửa truyền ra bên ngoài.
Phượng Hư nói:
– Năm con Phượng Hoàng màu vàng là phong ấn mà tổ tiên chúng ta lưu lại, khi rót Cửu Ly Đấu khí của chúng ta vào trong đó, có thể khởi động lực phong ấn, kiềm chế ngọn núi lửa này. Yên Nhi, Đại điển sắp bắt đầu, chúng ta sẽ khống chế mỗi người hai cái phong ấn còn Phượng Nữ khống chế một cái. Niệm Băng, ngươi tùy tình hình mà hành động, chỉ cần hạn chế nham thạch nóng chảy trong núi lửa không chảy ra ngoài là được. Giai đoạn đầu tiên là mạnh nhất, chỉ cần kiên trì được qua thời gian này, thì sẽ dễ dàng đối phó hơn một ít. Chỉ có điều biến hóa hôm nay có lẽ sẽ khác.
Niệm Băng gật đầu nói:
– Ta hiểu, Trưởng lão yên tâm. Chúng ta nhất định sẽ cố hết sức. Tích Lỗ đại ca, ngươi bảo vệ Linh Nhi, ta bảo vệ Thần Thần.
Ngọc Như Yên nói:
– Phượng Hư Trưởng lão, ngài khống chế một cái là được, còn đâu do ta và Phượng Nữ mỗi người khống chế hai cái.
Năm phong ấn, vốn nên có năm vị Trưởng lão khống chế.
Phượng Hư ngẩn người nói:
– Điều này sao có thể được? Phượng Hoàng cửu biến mấy năm nay của ta rốt cuộc đã có đột phá, đạt đến Tứ biến Phượng Ảnh Tam Phân. Mặc dù khống chế hai cái phong ấn hơi miễn cưỡng một chút, nhưng vẫn còn có thể.
Phượng Nữ đáp lời:
– Trưởng lão, cứ làm theo lời mẹ ta nói đi. Để ta khống chế hai phong ấn. Ngài yên tâm, ta tự tin hoàn thành, ta đã đạt đến Lục biến Thân Vi Phượng.
– Cái gì?
Phượng Hư ngẩn người. Lão quả thực không dám tin vào tai mình. Lúc trước khi Phượng Nữ rời đi Phượng tộc, Phượng tộc còn không có phát hiện được phương pháp tu luyện đặc thù của hai biến trước tiên của Phượng Hoàng cửu biến. Phượng Nữ khi đó ngay cả dùng Vương tộc chi vũ Nhị biến cũng rất miễn cưỡng. Nhưng mà bây giờ nàng lại nói cho mình đã có năng lực sử dụng Lục biến, điều này sao có thể chứ? Trong lịch sử Phượng tộc, còn không có ai có bước tiến nhanh như vậy. Lão đương nhiên không biết, Niệm Băng dùng tính mạng để thi triển Thiên sứ chi lệ làm cho Phượng Nữ đã xảy ra biến hóa thoán thai đổi cốt. Hơn nữa Thiên Nhãn Huyệt đã được mở ra khiến cho tốc độ tu luyện của nàng đã đạt đến một cảnh giới hoàn toàn mới. Nửa năm thời gian, thực lực của nàng đã tăng vọt. Cho dù là Ngọc Như Yên bây giờ cũng không phải đối thủ của Phượng Nữ khi nàng đã có được Thiên Nhãn Huyệt. Trong ba người Phượng tộc ở đây, Phượng Nữ có thực lực mạnh nhất. Mà trong bảy người ở đây, thì Phượng Hư có thực lực kém nhất. Ngay cả Long Linh cũng đã đạt đến trình độ Băng hệ Ma Đạo Sư, hơn nữa nàng còn có Thiên Nhãn Huyệt, nên thực lực chỉ mạnh hơn chứ không kém Phượng Hư một chút nào.
Phượng Hư nghi hoặc nhìn Phượng Nữ, nói:
– Tốt, nên bắt đầu thôi.
Lão cũng muốn nhìn xem Phượng Nữ có lục biến là thật hay là giả. Nếu Phượng Nữ thật sự đã đạt đến lục biến, thì mặc dù hôm nay chỉ có ba người bọn họ nhưng cường độ thi triển Cửu Ly Đấu khí có lẽ còn mạnh hơn năm tên Trưởng lão đạt đến Tam biến. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Phượng Hư trở nên rất nghiêm túc, cảm nhận nhiệt độ không ngừng được truyền đến từ Phượng Hoàng sơn và chấn động càng lúc càng mãnh liệt. Lão cắn ngón giữa tay phải, dưới sự bao vây của Cửu Ly Đấu khí, giọt máu bay nhanh như tia chớp về phía ký hiệu Phượng Hoàng màu vàng trên vách núi cách đó gần nhất. Cùng lúc khi Phượng Hư động thủ, Ngọc Như Yên và Phượng Nữ đều cắn ngón giữa hai tay của mình, bắn ra hai giọt máu về phía các ký hiệu Phượng Hoàng màu vàng còn lại. Các nàng đều từng là Hy Vọng Chi Phượng của Phượng tộc nên tự nhiên biết được ở trong Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển nên làm như thế nào. Năm giọt máu tươi đồng thời dừng ở trên năm đồ án Phượng Hoàng.
Một màn kỳ dị xuất hiện, dưới sự kích thích của huyết mạch Vương tộc, năm đồ án Phượng Hoàng màu vàng như là sống lại vậy. Trong ánh kim quang lóe lên, năm Phượng Hoàng biến thành vô số quang ảnh bay lên không, khí lưu nóng rực trong không khí bị năm con Phượng Hoàng hấp thu hơn nửa, nhất thời yếu đi một ít, nhưng lúc mọi người ở đây cảm giác được phong ấn mà Phượng tộc truyền lại từ thời Thượng cổ bắt đầu có tác dụng, Phượng Hoàng sơn dưới chân bọn họ chấn động rất mạnh. Hỏa năng lượng khổng lồ tràn ngập tạo lên tiếng nổ rung trời, vô số đá vụn và bụi đất cuộn lên, một màn hào quang đỏ rực phóng lên từ giữa Phượng Hoàng sơn. Trong nháy mắt đạt đến chân trời cao trăm trượng, không khí xung quanh bị bóp méo, khí lưu nóng rực trong nháy mắt đạt đến cực điểm. Ngay cả Long Linh có Thần Lộ Đao bảo vệ cũng mặt mày tái nhợt, phải được Tích Lỗ dùng Hắc sắc đấu khí của mình bảo vệ mới ổn định được thân thể. Niệm Băng mở Thiên Nhãn lĩnh vực ra, bao phủ Lam Thần và mình ở bên trong, năng lực của Lĩnh vực phát huy tác dụng rất lớn, suy yếu Hỏa nguyên tố đang bành trướng.
Năm con Kim Phượng Hoàng mới vừa bốc lên nhất thời bị núi lửa đột nhiên bộc phát tách sang hai bên. Đúng lúc này, năm con Kim Phượng Hoàng đã bắt đầu phát huy tác dụng vốn có của nó. Ngọn lửa màu vàng tuôn ra, ngưng kết thành một màn hào quang rất lớn, hoàn toàn bao phủ Nham thạch và đá vụn ở bên trong, khiến cho nó không thể nào khuếch tán ra ngoài được. Vương tộc Chi vũ Phượng Hư hét lên một tiếng, cánh chim đỏ rực xuất hiện trên lưng, mang lão bay vào không trung. Hai đạo ngọn lửa màu vàng mênh mông rót vào giữa cột sáng màu vàng, dung hợp với giọt máu vừa lúc nãy lão đưa vào để dẫn động Kim Sắc Phượng Hoàng. Cùng lúc đó, Phượng Nữ và Ngọc Như Yên đều làm ra động tác như vậy. Chỉ có điều, trên mỗi tay các nàng đều phát ra một con Phượng Hoàng phân biệt dung nhập với một con Kim Phượng Hoàng. Năm con Kim Phượng Hoàng bị núi lửa phun trào khiến cho lung lay muốn ngã, thì nhờ sự đồng tâm hiệp lực của ba người, một lần nữa sáng rực lên, mạnh mẽ ức chế không cho núi lửa phát tán ra ngoài. Núi lửa chấn động mạnh, lại phun ra mạnh mẽ. Ba người Phượng Nữ đang lơ lửng giữa không trung, đã từ Nhị biến Vương tộc Chi vũ tiến vào Tam biến Phượng Huyễn ma Thân. Ba cánh chim đỏ rực khống chế thân thể mình, từ thân hình không ngừng biến ảo của bọn họ, có thể thấy bọn họ đang chịu một áp lực khổng lồ đến mức nào.
Phượng Nữ và mẹ của mình nhìn nhau, tâm ý tương thông. Ba người Phượng tộc đạt đến Phượng huyễn ma thân căn bản không đủ để khống chế năm con Kim Phượng Hoàng đạt đến hiệu quả tốt nhất. Cho nên, các nàng không hề do dự tiếp tục lựa chọn biến thân. Sáu bóng người hư ảo đột nhiên xuất hiện, trong biến ảo, ngọn lửa Phượng Hoàng đưa vào trong Kim Phượng Hoàng được tăng lên theo cấp số. Kim quang mênh mông hoàn toàn áp chế Núi lửa. Năm con Kim Phượng Hoàng trong rất sống động xoay tròn trên không trung, khiến cho khí lưu nóng rực trong không khí hoàn toàn không thể lan ra ngoài. Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển giờ phút này đã chính thức bắt đầu.
Hai Bốn biến, một Tam biến, đã hoàn toàn phát huy năng lực vốn có của phong ấn Phượng Hoàng. Phượng Hư chỉ cảm thấy áp lực giảm đi, năng lượng đưa vào duy trì phong ấn đã được tăng lên, hắn âm thầm hít vào một hơi. Bốn người Niệm Băng đứng ở bên cạnh núi lửa quan sát, thì thấy sau khi phong ấn hoàn toàn bắt đầu, không khí xung quanh đỡ nóng hơn vài phần. Uy lực của núi lửa mặc dù liên tục được tăng cường, nhưng muốn phá tan được phong ấn cũng không dễ dàng gì. Niệm Băng tập trung Tinh thần lực, chuẩn bị lúc nào cũng có thể ra tay, mà Long Linh cũng đã bắt đầu ngâm xướng Chú ngữ, Tích Lỗ cũng đã lấy ra Diệt Thần phủ của mình.
Nếu là Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển trước kia, thì ba người Phượng Nữ chỉ cần tiếp tục duy trì như vậy, đến khi Núi lửa phun ra từ cao đến thấp, dần dần chấm dứt phun ra là có thể thuận lợi hoàn thành. Nhưng mà, lúc này quả thật khác với quá khứ, điển tịch của Phượng tộc ghi lại cũng không sai, lúc bọn họ đã khống chế được cục diện, thì Lam Thần đứng bên cạnh Niệm Băng đã xảy ra biến hóa. Lam Thần rõ ràng cảm nhận được thân thể mình trở nên rất nóng, cảm giác nóng bức đó không phải bởi vì nhiệt độ bên ngoài, mà là từ bên trong cơ thể không ngừng phát ra. Băng Ma pháp lực trong cơ thể không giảm bớt, mà ngược lại đang có xu thế tăng lên. Nhưng cảm giác nóng rực càng lúc càng mãnh liệt, như đang thiêu đốt nàng vậy. Nàng cắn răng chịu đựng sự thống khổ trên, nhưng nhiệt độ trong cơ thể bắt đầu phát ra ngoài. Niệm Băng vẫn cầm tay Lam Thần, biến hóa của Lam Thần lập tức khiến hắn chú ý. Bàn tay Lam Thần bình thường lúc nào cũng lạnh lẽo, nhưng hắn lại kinh ngạc phát hiện, bàn tay lạnh lẽo của nàng lúc này đã trở nên rất nóng. Hắn kinh hãi, quay đầu định hỏi Lam Thần, thì lại thấy vẻ mặt thống khổ của Lam Thần. Ngay sau đó, đôi cánh chim màu Lam ở sau lưng Lam Thần mở ra, nàng phát ra một tiếng kêu đau đớn, thân thể không tự chủ được mà phóng lên cao.
Niệm Băng hoảng sợ, vội vàng thi triển một Phi Tường Thuật Phong hệ cho mình để đuổi theo Lam Thần. Nhưng vào lúc này, thân thể Lam Thần đã liên tiếp xảy ra ba lần biến hóa, chỉ trong nháy mắt đã hoàn thành. Mỗi một lần biến hóa lại khiến cho Phượng Hoàng biến thân của nàng tăng lên. Từ Vương tộc Chi vũ trực tiếp tiến hóa đến Phượng Hoàng Chấn dực nhiều màu. Thân ảnh ba màu đồng thời biến thành năm màu, Lam Thần lại phát ra vài tiếng kêu thống khổ, ba thân thể bay về ba hướng. Quang mang năm màu bay nhanh về phía trước, mỗi một lần di chuyển đều có Khí tức mạnh mẽ bám theo.
Phượng Hư đang bay trên không trung đang toàn lực khống chế Kim Phượng Hoàng, lão căn bản không thể phân thân mà ngăn cản Lam Thần. Nhưng khi lão nhìn thấy Lam Thần trước sau trải qua Phượng Ảnh tam phân và Phượng Hoàng Chấn Dực, trong lòng lập tức xuất hiện cảm giác bất an, hét lớn:
– Nhanh, ngăn cản mọi hành động của nó.
Không cần Phượng Hư phân phó, Niệm Băng đã có phản ứng rất nhanh, hắn lao về phía Lam Thần ở chính giữa, đồng thời thân thể hắn phân ra bốn Khôi Lỗi. Phong Ảnh và Hắc Ám khôi lỗi hướng về phía Lam Thần bên trái, còn Không Gian và Quang Minh đuổi theo Lam Thần bên phải. Trong lúc nguy cấp này, Niệm Băng thi triển Thiên nhãn lĩnh vực toàn lực, khiến tốc độ của hắn và bốn Khôi Lỗi cùng đạt đến cực hạn.
Nhưng, Lam Thần tiến vào Ngũ biến tốc độ cũng đã đạt đến cực hạn, ba thân ảnh sau khi chia ra, trong nháy mắt đã lao về phía đám Kim Phượng Hoàng đang phong ấn miệng núi lửa. Từ sườn núi đến chính giữa miệng núi lửa chỉ là một khoảng cách rất ngắn, nhìn thấy nàng sắp lao ào vào phong ấn màu vàng kia, thì Niệm Băng và bốn Khôi lỗi rốt cuộc cũng kịp thời đuổi tới, ngăn cản trước mặt Lam Thần. Nhìn thấy hình dạng bây giờ của Lam Thần, Niệm Băng không khỏi cảm thấy hoảng sợ..Hai mắt Lam Thần đã hoàn toàn biến thành màu Lam, trong mắt tràn ngập thống khổ, Quang mang năm màu bắt đầu lan ra khắp người. Nhìn thấy Niệm Băng đang ngăn cản mình, nàng nâng tay lên, phát ra một cỗ Quang mang năm màu mênh mông đánh về phía Niệm Băng và bốn Khôi lỗi.
Niệm Băng biết, ba Lam Thần bây giờ chỉ có một là thật. Nhưng, dưới tác dụng Phượng ảnh tam phân, hắn căn bản không biết rốt cuộc ai là thật, ai là giả. Kinh nghiệm chiến đấu phong phú có tác dụng rất lớn đối với Niệm Băng, không hề do dự, hắn và bốn Khôi Lỗi lập tức xông lên. Người thứ nhất phát huy tác dụng chính là Không Gian và Quang minh khôi lỗi. Dưới tác dụng bởi Tinh thần lực khổng lồ của Niệm Băng, hắn chia làm năm phần, khống chế bản thân và bốn Khôi Lỗi. Quang nguyên tố thánh khiết mênh mông tuôn ra, bao phủ Lam Thần vào bên trong, đó chính là một một cái Trị Liệu thuật cao cấp, chuyển dời Quang mang năm màu mà Lam Thần phát ra. Khi thân hình Lam Thần đang lao đến bị chậm một lát, cả người Không Gian Khôi lỗi sáng rực lên, một không gian truyền tống đã chuyển Lam Thần đến bên bờ của Núi lửa. Lúc này, uy lực của Lam Thần mới hoàn toàn thể hiện ra, nhưng nàng đã rời xa cột sáng giữa núi lửa rồi. Mà bản thân Niệm Băng và hai Khôi Lỗi còn lại cũng không hề nhàn rỗi. Cách làm của Niệm Băng rất đơn giản, hắn không để ý nhiệt độ cực cao của Quang diễm năm màu, trực tiếp xông lên, ôm Lam Thần vào ngực. Đương nhiên, đây không phải hành động liều lĩnh của hắn, Thiên nhãn lĩnh vực mặc dù không có tác dụng công kích, nhưng bất luận là khả năng phòng ngự hay tăng phúc hay suy yếu đều có uy lực rất mạnh. Nhất là khi Thiên Nhãn Huyệt của Niệm Băng đã đạt đến cảnh giới Chung cực, thì Thiên nhãn lĩnh vực của hắn cũng đã đạt đến một mức độ hoàn toàn mới. Hai mươi ngày trước, cũng nhờ vào sự phối hợp với Thiên nhãn lĩnh vực, hắn mới có thể làm suy yếu lực công kích của Phượng Hoàng Triển dực đại trận, tiếp tục thông qua tác dụng Tăng Phúc, hắn đã hoàn thành Thất Cấm Thất Tuyệt Chú cấp mười ba. Dưới tác dụng của Thiên nhãn lĩnh vực, khi Niệm Băng ôm thân thể Lam Thần vào, thì công kích mà nàng phát ra đã đánh vào ngực Niệm Băng khiến hắn phát ra một tiếng kêu đau đớn. Hào quang bảy màu đồng thời di chuyển, ngay khi bị công kích, đã đem Hỏa nguyên tố đánh vào người đến mức thấp nhất. Lam Thần cũng không phải Võ sĩ mà là một Ma Pháp sư. Hai tay nàng đưa ra hiển nhiên sẽ không làm cho hắn bị thương. Ôm lấy người nàng, Niệm Băng chợt tăng tốc, theo sát Không Gian Khôi lỗi và Quang ảnh Khôi lỗi về sườn núi lửa.
Thổ Ảnh khôi lỗi và Hắc Ám Khôi lỗi cũng có cách làm tương tự. Hắc Vũ Hoàng là Khôi lỗi mạnh nhất, tâm ý của hắn đã sớm tương thông với Niệm Băng. Mặc dù Lam Thần đã dùng Phượng Hoàng Ngũ biến, nhưng sao lại có thể là đối thủ của Hắc Vũ Hoàng? Phệ Ma đao vẽ lên một hình vòng cung trên không trung, trong nháy mắt xuất hiện một động không đáy đen ngòm, hoàn toàn cắn nuốt ngọn lửa năm màu kia. Sau một khắc, Long quyển phong mà Phong ảnh khôi lỗi phát ra đã cuốn lấy thân thể Lam Thần đưa nàng ra ngoài, thẳng về phía Niệm Băng. Mặc dù tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt, nhưng Niệm Băng cũng đã dùng toàn lực, tất cả Khôi Lỗi đều bộc phát ra thực lực mạnh nhất, nên mới có thể ngăn cản Lam Thần lại được. Giờ phút này, trong đầu hắn chỉ có một ý niệm trong đầu, đúng là làm theo lời Phượng Hư. Trước khi Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển hoàn thành, phải ngăn cản được ba Lam Thần tiếp cận phong ấn ở giữa núi.
Nhưng, sẽ thuận lợi đến vậy sao? Ba Lam Thần bị Niệm Băng và Khôi lỗi hợp lực đưa xuống sườn núi thì cùng dừng lại một chút, nhưng ba thân ảnh đột nhiên trở nên mạnh mẽ. Chỉ có ba đôi mắt màu Lam vẫn chân thật như trước, tiếng Phượng Minh đồng thời phát ra từ trong miệng ba thân ảnh. Hào quang trong nháy mắt phát sáng, Niệm Băng chỉ cảm thấy thân ảnh trong lòng ngực đã không còn, Lam Thần hóa thành Lam quang nhập vào không trung, ba đạo thân ảnh hợp lại làm một. Quang mang năm màu trong nháy mắt sáng rực lên, hợp thành một con Phượng Hoàng rất lớn bốc lên không trung. Đôi mắt của Phượng Hoàng đúng là màu lam, đôi cánh vươn ra đến mười trượng, thân thể năm màu lớn lên rất nhiều. Hào quang mà Quang diễm năm màu phát ra không yếu hơn phong ấn do năm con Kim Phượng Hoàng tạo thành một chút nào.
Phượng Nữ và Ngọc Như Yên giật mình nhìn thấy Lam Thần đột phá bình cảnh đạt đến Lục biến, hai người vô cùng kinh hãi. Năng lực tăng lên vốn là chuyện tốt, nhưng ở trong tình huống này thì thấy Lam Thần đã có vấn đề không nhỏ. Thực lực của nàng tăng lên chỉ mang đến phiền toái mà thôi. Không hề do dự, Phượng Nữ và Ngọc Như Yên đồng thời di chuyển, Ngọc Như Yên chia ra làm ba Thân ảnh đồng thời phát ra Quang mang năm màu, trong nháy mắt đã thi triển Ngũ biến. Mà ba đạo thân ảnh của Phượng Nữ đã hợp lại làm một, trực tiếp nhảy qua Ngũ biến, dựa vào sự khống chế năng lượng bản thân của Thiên Nhãn Huyệt, lại một con Phượng Hoàng rất lớn xuất hiện giữa không trung. Chỉ có điều Phượng Hoàng do Phượng Nữ biến thành có đôi mắt màu đỏ như Hồng bảo thạch. Ngay sau biến hóa của Phượng Nữ, ba thân ảnh của Ngọc Như Yên liền trải qua Ngũ biến hóa thành năm màu rồi dung hợp lại. Từ Ngũ biến tiến vào Lục biến, lại một con Phượng Hoàng xuất hiện trong không trung. Phượng Hoàng do Ngọc Như Yên hình thành có đôi mắt màu xanh biếc, ba con Phượng Hoàng rất lớn phiêu phù trong không trung. Bởi vì tiến vào Lục biến, nên thực lực của Phượng Nữ và Ngọc Như Yên trong nháy mắt tăng mạnh. Chỉ là Ngọc Như Yên thì đang phối hợp với Phượng Hư Trưởng lão khống chế phong ấn để áp chế núi lửa phun ra, mà Phượng Nữ thì đang xoay quanh trên không trung, nghênh đón Lam Thần.
Giờ phút này Niệm Băng cũng đã tiến vào không trung, Khôi Lỗi đã thu lại toàn bộ. Hào quang màu xám ngưng kết dưới người hắn, thân thể khổng lồ của Áo Tư Tạp xuất hiện. Long Dực mở ra, đưa Niệm Băng đến gần Phượng Nữ đang ngăn cản trước mặt Lam Thần. Mặc dù cùng là Lục biến như Phượng Nữ, nhưng Phượng Hoàng năm màu mà Lam Thần biến thành lớn gấp đôi so với Phượng Nữ và Ngọc Như Yên, thân thể còn lớn hơn Áo Tư Tạp vài phần. Nàng phiêu phù trong không trung, cũng không có trực tiếp nhắm vào phía cột sáng ở giữa núi lửa, mà lẳng lặng trôi nổi tại chỗ. Vầng sáng năm màu chuyển động, trong đôi mắt màu Lam của nàng lóe ra hào quang. Nhưng Lam Thần vẫn không thể khống chế thân thể mình. Phượng Nữ bay đến bên cạnh Niệm Băng, bọn họ cũng không di chuyển. Thời gian từng giây một trôi đi, thì hoàn thành Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển cũng càng nắm chắc hơn. Lúc này, núi lửa phun ra đã bắt đầu yếu đi so với lúc ban đầu.
Đúng lúc này, một màn hào quang màu Lam bao lấy thân thể Lam Thần. Đây rõ ràng là khí tức của Băng, mặc dù màn hào quang không mạnh, nhưng khiến cho ngọn lửa xung quanh người Lam Thần bị co rút lại. Đây chính là Ma pháp mà Long Linh thi triển ra, Long Linh sợ làm Lam Thần bị thương, nên dùng Thán Tức Ma pháp trượng của Băng Tuyết Nữ Thần phát động Ma pháp này, nàng dùng đến chính là Băng Hệ Phong Ấn thuật. Cùng lúc khi Ma pháp của Long Linh phát huy tác dụng thì xuất hiện một cảnh kỳ dị. Ngọn lửa đang thiêu đốt quanh người Long Thần lại cắn nuốt Phong Ấn thuật trong nháy mắt. năng lượng nóng rực khổng lồ không ngừng bốc lên. Chỉ là Nóng rực đó khác với ngọn lửa bình thường, mà như là Nhiệt lượng lạnh như băng. Hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau này khiến cho Phượng Nữ và Niệm Băng cảm giác có chút không ổn. Đúng lúc này, ngọn lửa năm màu xung quanh người Lam Thần đã xảy ra biến hóa. Mặt đất dưới chân Lam Thần không hề có một dấu hiệu gì đột nhiên bị phá vỡ, một cỗ Nham thạch nóng chảy phóng lên cao, từ dưới dung nhập vào người Lam Thần. Ngay lúc này, ngọn lửa năm màu xung quanh người Lam Thần đã xảy ra biến hóa, biến thành màu Lam như hai mắt của nàng. Nham thạch nóng chảy bị nàng hấp thu hoàn toàn, ngọn lửa màu Lam nhẹ nhàng chớp động, Phượng Hoàng màu Lam nhất thời trở nên rất động lòng người.
Phượng Nữ kêu lên thất thanh:
– Phượng Hoàng Cửu biến, Thất Biến. Phượng Hoàng Chân thân. A. không, đây là Âm Hỏa
Không đợi Phượng Nữ và Niệm Băng xông tới, Lam Thần đã phun ra một ngọn lửa màu Lam. Ngọn lửa cũng không phải hướng về phía Niệm Băng và Phượng Nữ, mà là trực tiếp phun trên mặt đất. Niệm Băng rất nhanh hiểu được ý nghĩa của từ Âm Hỏa. Từ bề ngoài, cũng không có khí tức nóng rực tồn tại, cũng không có thân thế rất lớn và tiếng nổ vang lên, nhưng Nham thạch trên mặt đất trong nháy mắt tan chảy, Nham thạch bị khí hóa vừa mới biến mất, thì đã lại có một cỗ Nham thạch nóng chảy được phun ra. Có lẽ bị Âm Hỏa dẫn động, cả Phượng Hoàng sơn chấn động rất mạnh. Núi lửa đang bị Ngọc Như Yên và Phượng Hư hoàn toàn áp chế trong nháy mắt tăng lên chục lần. Miệng núi lửa chợt mở rộng ra bên ngoài, Nham thạch đỏ rực không ngừng lan tràn. Hào quang màu vàng mà năm con Kim Phượng Hoàng tạo ra bị lực trùng kích mãnh liệt nên biến mất. Phượng Hoàng do Ngọc Như Yên hóa thành lóe lên trong không trung, đỡ lấy Phượng Hư đang rơi từ trên không trung xuống, trong nháy mắt thoát khỏi miệng núi lửa. Đến lúc này, núi lửa phun trào bọn họ đã không thể nào khống chế được nữa. Ngay sau đó, từng cỗ Nham thạch nóng chảy phun ra, những lỗ hổng liên tiếp xuất hiện. Chỉ trong vài lần hít thở ngắn ngủi, cả núi lửa đã hoàn toàn phun trào. Cột lửa khổng lồ lớn hơn lúc trước mấy trăm lần đã hướng lên bầu trời phát ra ngọn lửa nóng rực. Bầu trời đã bị ngọn lửa nóng rực này biến thành màu đỏ.
Tích Lỗ lúc đó đã mang theo Long Linh bay nhanh xuống bên dưới. Ở nơi nóng rực thế thề này, ngoại trừ Hỏa nguyên tố ra, thì trong không khí đã không tồn tại Ma pháp nguyên tố hệ khác. Vì vậy, Long Linh không thể nào bay được, chỉ có thể nhờ Tích Lỗ mang bay về phía sau. Năng lượng nóng rực do dung nham núi lửa phun ra ngay cả Niệm Băng và Áo Tư Tạp cũng không thể chịu đựng nỗi. Thiên nhãn lĩnh vực mặc dù cường đại, nhưng đối mặt với uy lực của Tự nhiên, bọn họ cũng chỉ có thể lùi bước. Áo Tư Tạp vẫy cánh, mang Niệm Băng trong nháy mắt thoát khỏi phạm vi núi lửa phun trào. Phượng Nữ, Ngọc Như Yên trước sau đều rời đi, nhưng khi mọi người rời khỏi miệng núi lửa lại hoảng sợ phát hiện, thân thể của Lam Thần đã bị nham thạch nóng chảy mà núi lửa phun ra cắn nuốt.
Ngọc Như Yên và Niệm Băng hầu như đồng thời hét lên đau đớn. Niệm Băng nhảy lên trên, muốn lao về phía miệng núi lửa thì mới phát hiện trong không khí đã không có Băng nguyên tố hoặc Phong nguyên tố để mình có thể bay lượn. Áo Tư Tạp một lần nữa tiếp lấy người hắn, bất kể Niệm Băng yêu cầu thế nào, nó cũng không chịu dẫn Niệm Băng phóng đến đám nham thạch nóng chảy. Nó cũng không phải vì mình, mà vì bảo vệ Niệm Băng. Trong lòng Niệm Băng không ngừng vang lên tiếng an ủi của Áo Tư Tạp. Nhưng mà giờ phút này sao hắn có thể nghe được chứ? Lam Thần đã bị nham thạch nóng chảy cắn nuốt hoàn toàn, như cắn nát trái tim hắn. Khiến cho hắn rơi vào vực sâu đau khổ, hắn điên cuồng gào thét, hắn muốn triệu Khôi Lỗi dẫn hắn phóng về phía nham thạch nóng chảy. Nhưng ở giờ phút này, tất cả Khôi Lỗi đều cự tuyệt yêu cầu của hắn. Là Đao Hồn trong Siêu Thần khí, chúng nó đều có ý thức của mình nên sao có thể để Chủ nhân đi chịu chết được chứ.
Niệm Băng tan nát cõi lòng, trái tim hắn đang vỡ nát. Nhưng hắn không thể hành động, cũng có nghĩa Phượng Nữ và Ngọc Như Yên cũng không thể hành động. Một màn kỳ dị xảy ra, Phượng Hoàng do Phượng Nữ và Ngọc Như Yên biến thành từ năm màu biến thành màu đỏ tinh khiết. Nếu là bình thường, có lẽ các nàng đều hưng phấn phát hiện mình đã tiến vào cảnh giới Thất biến Phượng Hoàng chân thân. Nhưng mà lúc này, các nàng đã không quan tâm đến thực lực của mình. Mặc dù Phượng tộc có thuộc tính là Hỏa, nhưng thân thể hai người làm sao có thể chịu nổi nham thạch mấy ngàn độ này được chứ. Ngọc Như Yên xông tới trước tiên, lao thẳng về phía Nham thạch nóng chảy. Nhưng mà Phượng Nữ xuất phát sau nhưng đến trước, nhảy đến gần miệng núi lửa trước Ngọc Như Yên. Nàng quay thân một cái, khí lưu màu đỏ nóng rực phun ra, ngăn cản Ngọc Như Yên đang lao tới:
– Mẹ hãy để con đi.
Không đợi Ngọc Như Yên kịp phản ứng, Hỏa Phượng Hoàng do Phượng Nữ biến thành đã lao vụt vào trong đám nham thạch đang điên cuồng phun ra. Người Ngọc Như Yên bị chấn lùi lại, lúc bà muốn vọt tới trước, thì một tấm chắn màu đen đã chắn trước mặt bà. Áo Tư Tạp mang theo Niệm Băng mặc dù bay với tốc độ nhanh nhất, nhưng cũng chỉ có thể ngăn cản Ngọc Như Yên, mà lúc này Phượng Nữ đã biến mất. Nước mắt đã chảy xuống má hắn:
– Mẹ, không cần đâu.
Trái tim hắn như đang vỡ ra, hai người vợ đều nhảy vào trong biển lửa như tiến vào Địa ngục, hắn sao lại không muốn nhào vào trong đó chứ? Nhưng giờ phút này, hắn lại không thể không ngăn cản Ngọc Như Yên đang xúc động. Niệm Băng hối hận, hối hận vì sao lại phải đồng ý với Phượng Nữ trở về, vì sao lại muốn dẫn Lam Thần về Phượng tộc. Nếu không về Phượng tộc, sao phải đối mặt với biến hóa bất thình lình này chứ? Niệm Băng lúc này mới phát hiện, với uy lực của thiên nhiên, mình lại vô lực đến vậy. Trước mặt núi lửa phun trào, chỉ còn lại duy nhất Hỏa nguyên tố, các loại Ma pháp nguyên tố khác đã hoàn toàn biến mất, hình thành một Chân không Ma pháp. Tinh thần lực của mình có cường đại đến mấy mà không có Ma pháp nguyên tố phối hợp thì cũng không thể nào xông vào được? Quang điểm màu vàng trong ngọn lửa nóng rực kia chẳng lẽ là Phượng Hoàng Chân hỏa sao? Niệm Băng đồng thời cũng biết, Áo Tư Tạp và bảy vị Đao Hồn đã làm đúng. Mặc dù chính mình có Hỏa Ma pháp, lại có thân thể cứng cỏi, nhưng khi nhảy vào trong nham thạch mênh mông này, cũng tuyệt đối không thể tránh khỏi cái chết. Cho nên hắn lúc trước mới muốn rời khỏi Áo Tư Tạp, một mình nhảy vào trong núi lửa.
Phượng Hư lúc này đang lẳng lặng nhìn núi lửa đang bộc phát cách đố mấy trăm trượng, tự nhủ: “Kỳ lạ, thật sự là kỳ lạ”. Xung quanh người lão tản mát ra màn hào quang năm màu, bóng người hư ảo từ một biến thành ba. Trong nháy mắt ngắn ngủi khi Núi lửa bộc phát, lão rõ ràng cảm nhận được Cửu Ly Đấu khí trong cơ thể mình như bị đốt cháy, trong nháy mắt đạt đến mức trước đó chưa từng có, trực tiếp vượt hai cấp, từ Tam biến đạt đến Ngũ biến. Đây là điều mà trước kia lão không bao giờ dám nghĩ đến.
Ngọc Như Yên lạnh lùng nói:
– Niệm Băng, ngươi tránh ra. Ta muốn vào đó cứu con gái ta ra. Không cần lo cho ta, bọn chúng nếu xảy ra chuyện gì, ta sống còn có ý nghĩa gì nữa?
Niệm Băng sững sờ nhìn Ngọc Như Yên, đột nhiên ánh mắt hắn trở nên kiên định, gật đầu nói:
– Được rồi thưa mẹ, vậy người hãy theo mang ta vào đó.
Mặc dù biết rõ là chịu chết, nhưng lúc này hai người vợ mình đang lâm nguy, hắn tuyệt đối sẽ không lùi bước. Áo Tư Tạp không chịu cùng mình tiến vào. Năng lượng thân thể của nó thật ra đã có thể duy trì ở bên ngoài, chỉ là không thể hình thành thực thể mà thôi. Giống như Vong Linh, Linh hồn của nó cũng đã ngưng kết với năng lượng thể này. Chỉ cần nó không ngừng tu luyện, khi Long Thần Tâm quyết đạt đến một trình độ nhất định thì cũng có thể một lần nữa ngưng kết ra thực thể. Chỉ có điều nó tự tu luyện chậm hơn so với tu luyện ở trong cơ thể mình một chút mà thôi. Nhưng mà vào giờ phút này, hắn đã không nghĩ nhiều như thế, không thể đồng sinh, chỉ mong đồng tử. Đây là ý nghĩ duy nhất của Niệm Băng lúc này, nghĩ đến đây hắn đã không hề do dự gì hết.
Nghe thấy Niệm Băng nói, Ngọc Như Yên sững sờ một chút, đúng lúc bà không biết làm cái gì, thì giọng nói của Phượng Hư đột nhiên vang lên:
– Chờ một chút, các ngươi đừng có xúc động.
Ba thân ảnh Phượng Hư đồng thời bay đến trước mặt Niệm Băng và Ngọc Như Yên. Ba bóng người hợp một, biến thành vị Thủ tịch Trưởng lão của Phượng tộc:
– Đừng xúc động, các ngươi phải nghe ta nói. Phượng Nữ và Lam Thần chưa chắc gì đã có chuyện xấu. Không biết chừng, các nàng ở trong Nham thạch lại là chuyện tốt.
Ngọc Như Yên vội vàng hỏi:
– Trưởng lão, ngài mau nói, chẳng lẽ trong Điển tịch Phượng tộc có ghi lại gì ư?
Phượng Hư lắc đầu nói:
– Không, Điển tịch bổn tộc cũng không ghi lại tình huống trước mắt này. Nhưng chẳng lẽ các ngươi không phát hiện được vấn đề gì sao? Đây là lần đầu tiên các ngươi cảm giác núi lửa mãnh liệt phun ra. Tuy chúng ta cách miệng núi lửa rất gần, nhưng mà nhiệt độ cũng không quá cao so với lúc trước bao nhiêu. Chẳng lẽ các ngươi không có phát hiện, nham thạch cũng không tràn ra ngoài núi lửa,, không có một nham thạch nào từ trên không trung rơi xuống sao?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.