Biệt Thự Hoàng Tử

Chương 30



Tối hôm đó.. chính xác là 19h19′ còn giây thì chã biết ( đồng hồ không có kim giây nên bí lù )

– Chị My ơi…!! Chị My…!!

Nghe tiếng Minh Thảo , nó liền bật dậy .. trời đất , đi chơi kiểu gì mà cả buổi chiều , đến bây giờ mới về cơ đấy…

Nó mở cửa rồi nở nụ cười :

– Hi ! Đi chơi vui không Thảo ??

Thảo gật gù , tay xách cả giỏ kẹo xinh xinh – nó đoán là của Minh Hoàng .

– Vui lắm chị ạ !! Lâu lắm rùi , em với anh Hoàng mới đi chơi với nhau !!

Nó cười khì :

– Vậy thì em cứ ở miết ở Biệt thự hoàng tử đi là vui dài dài à… !!

Nói đến đây , Thảo thở dài thả mình xuống chiếc nệm….

– Chắc ko được đâu….!!! mà có lẽ là ngày mốt gì đó em đi rồi ..!!!

Thảo vừa dứt lời thì chuông điện thoại reo lên réo rắt… ” sorry..sorry…sorry……”

– Alo..!! Con nghe nà papa..!! – Thảo nói bằng giọng đáng yêu nhất có thể , tay bóc viên kẹo chocolate .

Nó nhìn Thảo mỉm cười , nhận ra từng cung bậc cảm xúc hiện hữu trêngương mặt con bé … cười rạng rỡ đến ngây ngô ra rồi miệng méo xệch sau đó trán chau lại và cuối cùng là hét lên……

– Không !!!!!!!!!!!!!!!!! Con không đồng ý…!!

Nó giật bắn mình , khẽ chớp mắt rồi chạy vào nhà vệ sinh một lát…

Vài phút sau , nó bước ra thì thấy Thảo ngồi bí xị ….

– Sao vậy em…?? Có chuyện gì à…??

Thảo đưa mắt nhìn xung quanh rồi lững thững đáp .. có lẽ con bé khôngvui . Nó đọc được điều đó qua cái nhìn dài thườn thượt khác hẳn mọi ngày của Thảo.

– Ui zà….!!!!!! Papa em bảo là MAI EM PHẢI ZỀ !!!!!!!!!!!!!! – Thảo nhằn lên từng tiếng .

Nó tròn mắt ngạc nhiên :

– Ngày mai á…?? Sao sớm thế…??

Nó nói là nói vậy, chứ thực ra trong lòng nó đang nghĩ cái gì cơchứ…?? Nó vừa buồn ( dễ hiểu) mà lại vừa vui nữa cơ đấy ( ! ) Nó không nhận ra… nó còn là nó , rõ ràng nó quý Thảo lắm , thế sao nghe tinThảo sắp đi , nó lại còn có thể có cái cảm xúc gọi là “vui” đượcnhỉ…??

Rồi Thảo nói tiếp , giọng nói đầy mệt mỏi :

– Hư hư…. Papa em bảo .. việc học hành thì pa ko nói… nhưng.. côngty pa phải thiết kế một mẫu này , là của công nương bên Anh đặt hàng nên pa bảo đích thân em phải tới khảo sát mới yên tâm. Ôi…!! Cái cuộc đời em là thế đấy chị My ơi…….!!!!!!!!!!! – Nói rồi Thảo rên rỉ , nhưng cả những lúc như thế này , con bé vẫn không lu mờ được nét đáng yêutrời phú của mình.

– Tiếc thật nhỉ….?? Giá như em ở được chơi lâu hơn….!!! – Nó nói với điệu bộ tiếc nuối . Nói xong nó chợt cảm thấy giật mình ” có đúng là nó nghĩ như vậy ko?” mà điều này.. nó cũng hiểu rõ..

Thảo lấy lại bình tĩnh , hít một hơi thật sâu rồi lại tươi cười vui vẻ . Xem ra con bé cũng là người mạnh mẽ , luôn cố gắng vượt qua mọi hoàncảnh .

– Hì hì…!! Nói thế thôi chứ em cũng ko đòi gì nhiều..tới đây được 2ngày mà em cũng gặt hái được nhiều điều thứ lắm ^___^ Ví dụ như .. emquen được chị My nè… rồi.. lần đầu tiên em được ở tại BTHT nè…hihihi… rồi nhiều nhiều nữa…

Nó mỉm cười …. khẽ bấm bụng :” nhiều nhiều nữa .. là được gặp MinhHoàng , đi chơi với anh ý nữa còn gì…!!” Nó luôn tự cho rằng nó biếthết… nhưng thực ra…chẳng phải điều gì nó cũng biết và lường hết được đâu…

…. ” Chết ! Ngày mai có môn Địa của pà cô Hà la sát !!” Nó chợt nhớ ra rồi lôi vở địa ra học vội vàng . Trong lúc đó , Thảo ngồi ngắm nghíabàn học của nó .

Chợt , Thảo lôi ra một cuốn sổ có hình Pucca nhí nhố ở ngoài …” Thì ra là một cuốn sổ ghi chú của chị My ” Thảo thầm nghĩ rồi tựa lưng vào chú gấu bông , ngồi đọc .

Nó quay sang mỉm cười :

– Em đọc cái gì thế ??

Thảo chớp mắt nhìn nó đáp lại :

– Em hả..?? à… em đang xem cuốn sổ của chị nè…!!! Có tự bạch nữa kìa…!! – con bé chợt thích thú thốt lên .

– Hix…. chán ngắt… em đừng đọc làm gì…!! Chị là con người bình thường mà….!!!

Thảo trề môi , ánh mắt luôn hút hồn người khác :

– Thế nhưng có người thấy chị đặc biệt !! Thế là đủ hazzz !!

Nó khẽ nhún vai , chẳng biết làm gì … rõ ràng con bé quá đáng yêu .. đáng yêu hơn cả một thiên thần , một thiên sứ…

Rồi… Thảo lại ồ lên :

– oh..!! Chị My thích màu trắng hả ???

– Đó luôn là màu chị thích nhất… từ bé đến giờ…!! – Nó đáp .

– Thảo nào em thấy tủ đồ của chị My toàn là áo màu trắng không hà….!!hihi… mà … kì ghê… em lại chẳng thích màu trắng xí nào… vì.. emthấy nó quá đơn điệu…!!

Bất giác , nó buột miệng :

– Đơn điệu giống như chị….

Thảo nhăn trán tỏ vẻ không hài lòng . ấn đầu nó một cái :

– Nhưng trong mắt em.. chị lại là màu trắng trong sáng , thuần khiết và vô cùng đáng yêu …!!

Nó lè lưỡi rồi quay đi học bài tiếp…. con bé giỏi xoa dịu người khác ghê..!!

” Bầu trời nhiệt đới quanh năm chan hòa ánh nắng đã cung cấp cho nước ta một nguồn nhiệt năng lớn…. Bình quân ….”

Nó đang lẩm nhẩm… thì…..

– Minh Thảo…Minh Thảo….!!!!!

Là tiếng của Thiên Vũ… nó nhủ thầm rồi quay sang Thảo :

– Thảo ơi…!! Anh Vũ gọi em kìa…!!

Con bé lôi tai phone ra rồi hỏi lại như thể chưa nghe rõ :

– Em á ??

Nó gật đầu . Thảo chạy đi ra ngoài … chưa đầy 30 giây sau đã lại có mặt tại chỗ nó :

– hjx….anh Vũ bắt em đi pha cafe cho ảnh kìa… có khìn không cơchứ…!! hjx… tại em chiều ảnh quá mà… ngày xưa ở nhà á….ảnh cũnghay bắt em làm cho ảnh uống lắm…!! – Thảo than dài than ngắn rồi đôimắt tự dưng sáng trưng hơn cả đèn pha ô tô…

– Chị My..!! Chị pha cafe cho anh Vũ hộ em đi….. nhazz…!!! Mai em đi rồi mà… em cần phải nghỉ ngơi chứ…!!

Nó bĩu môi , dí đầu nhỏ Thảo :

– Gớm…. không muốn làm thì nói là không muốn !! Còn bày đặt là nghỉ ngơi nữa… bộ pha cafe tốn nhiều công lắm chắc ???

Bụm miệng cười tinh nghịch , Thảo đáp :

– Nãy giờ chị mà đi pha chắc cũng xong rồi á…!! đi… đi mà… giúp em ná..!! chị My thân yêu !!!

Con bé nói bằng giọng ngọt hơn cả kẹo sữa . Hỏi sao nó từ chối được cơchứ .. Nó lắc đầu bó tay , cười trừ rồi đi pha cafe cho Thiên Vũ .

Chợt… Thảo chạy rầm rầm xuống nhà bếp …

– Để em mang vào cho…!!!!

Nó chớp mắt ranh ma :

– Cướp công hả bé con ???

– Hihihi…em hông dám… em chỉ sợ ảnh c.h.ử.i thui hà….!!! – Thảo nhe răng cười , lộ chiếc răng khểnh cực duyên.

Nó bưng ly cafe đưa cho Thảo . Thực tình thì nó cũng chẳng muốn đưa cafe cho cái tên “Quỷ tha ma bắt” ấy đâu… mất công bước vào căn phòng đó , nó lại bị mắng cho té tát ấy chứ… hắn ta vốn ghê rợn như thế cơ mà… K

Nó nghĩ rồi lại lầm bầm :” đồ hung hăng dữ tợn ” trong khi lúc này , Vũ chưa làm gì nó hết (!)

____________

Tại phòng Thiên Vũ…

– Thanks cô em…!!!

Vũ nói rồi đón lấy ly cafe từ tay Thảo . Thảo cười tươi rói :

– Lâu lắm rồi mới thấy anh nói được lời cảm ơn à nha !!!

Vũ trề môi chọc quê Thảo :

– Xì….!! Anh nói thanks chứ nói cảm ơn em bao giờ…!!!! Rõ hâm !!

Thảo biết mình bị “xỏ lá” nên liền cốc đầu Vũ :

– Anh đừng có mà chơi xỏ em…!! Không thì đưa cafe đây cho em…!! Miễn nói nhiều..!!

– hehe..anh mới đùa có xí thôi mà… làm gì căng ..?? – Vũ nói rồi hớp một ngụm .

Thảo định bước ra thì…….

– Cafe ngon ghê…!! Em pha đó hả..?? Lâu ngày tay nghề cũng lên ghê hén…??!

Thảo mỉm cười :

– Ngốc xít..!! Chẳng phải em pha đâu !!! hahahahahahahah chị My pha đóanh ạ..!! Thế mà anh lúc nào cũng chê chị ý này nọ… để em méc chị Mycái vụ này..chắc chị ý zui lắm…!!!

Chưa kịp để cho Thảo đi , Vũ đã nhanh chóng chạy lại giằng lấy tay con bé :

– Đứng lại , quỷ con !! Em đừng có mà ranh ma…. nãy giờ á… anh chỉgiả vờ để nịnh em thôi… không biết ai mới là đồ ngốc nhá…!!! Đừng có nói cho Thoại My , kẻo cô nhỏ bị hố….

– Vâng…!!! – Thảo xụ mặt xuống , có vẻ con bé đang thất vọng . Rồi , Thảo định bước đi thì Vũ giằng tay con bé lần nữa :

– Từ đã……anh hỏi cái này đã ..!! Có phải…. ly cafe này là do Thoại My pha ko đấy , Minh Thảo ?? – Vũ nói với vẻ nghiêm trọng.

Thảo cười hơ hớ , tay vỗ vỗ vai Thiên Vũ :

– Không phải chị My thì là ai…?? Em lười lắm… chã thèm đi pha choanh đâu..!!! lè lè…. – Nói rồi Thảo lè lưỡi , sau đó thì chạy đi kẻoVũ lại kéo con bé lại lần nữa.

Vũ thở dài , chậm rãi bước vào phòng

…. ” Ly cafe này… là của Thoại My… !?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.