Biệt Thự Hoàng Tử

Chương 31



Một ngày mới lại đến tại hoa viên của căn biệt thự…

Trời không nắng ấm như mọi khi , khô hanh và hơi trở lạnh … Giọt sương vẫn đọng trên lá như thể không muốn rời … không tan …

…. hôm nay không phải là ngày đẹp trời…..

” Có lẽ Thảo cũng không muốn xa Minh Hoàng như thế !!” – Nó chợt nghĩ rồi khẽ tặc lưỡi….

Nó hít một hơi thật dài … nó thích mùi sương sớm… dịu nhẹ và tinh khiết… cảm giác thật dễ chịu !!!

Nó cao hứng cất tiếng hát….

Có cơn mưa lạ thế hát ru em ngủ say

Có em sao lạ thế hát bên ta thật vô tư

Có lần em ước thầm theo cánh chim em bay thật xa

Và thấy giấc mộng tung cánh bay còn lại trên mi em giọt mưa rất êm..

Ngày….

Đang đoạn cao trào… mọi cảm xúc như muốn bộc bạch ra hết… thì…

– Cô hát khiến tôi mất giấc ngủ…!!

Nó giật mình đảo mắt nhìn quanh…” Quỷ thật…ai nói thế nhỉ ?? Haylà…. mờ…mờ a…….” – Nghĩ đến đây rồi nó cũng chẳng dám nghĩ tiếpnữa…

Như đi ngang qua trí não nó , giọng nói ấy lại vang lên :

– Tôi chẳng phải ma đâu…!!

Rồi từ bụi cây … ngay trước mặt nó…. hắn ta xuất hiện…

– Hả…?? Minh Hoàng…!!!

– Lần sau đừng có làm phiền tôi như thế…. 4h sáng tôi tập thể dục và tiếp tục ngủ ở đây…. cô cần gì thì cứ ra bãi sau…!!

Nói rồi Hoàng lẳng lặng bỏ đi… xem chừng hắn hơi khó chịu…

Nó khẽ mím môi rồi bước lại chiếc xích đu . Gió khiến nó cảm thấy kháhơn .. nó nhủ thầm…” nếu vậy thì lần sau… tui sẽ ra bãi sau … Cógì đâu nào….!! “

” Không hát nữa à…??” – Hoàng tự hỏi rồi tiếp tục bước đi.

Nó ngồi được một lát rồi chạy lên nhà chuẩn bị đi học …

…………………………

Thảo vẫn còn ngủ say , con bé dang tay dang chân – tướng ngủ rất vô tưnhư con nít , giống nó thật ! Tính cách của 2 đứa cứ như được đúc từ một khuôn , mà có khi là như vậy thật (!)

……6h30….. Nó bước xuống nhà đi học cùng bộ 3 , không quên khẽ nói nhỏ bên tai Thảo :

– Chị đi học đây nha Thảo..!! Lát em đi vui vẻ nhé….!!!

Không biết con bé có nghe thấy gì hay không nhưng đôi môi con bé khẽ mấp máy mỉm cười.

______________________

– Đợi tui với chứ…!! – Nó vọng ra , thở dài hổn hển … ” chán thật… sáng nay mình dậy sớm rồi cơ mà… con tung tăng vui chơi được nữa…vẫn bị trễ so với bọn hắn !!”

Trên đường đi…..

Nó hỏi Vũ :

– Thiên Vũ này.. mấy giờ Minh Thảo đi vậy ???

Vũ nhún vai đáp :

– Tui chẳng biết… chắc khoảng 8 ,9 giờ gì đó…!! Mà đằng nào sáng này nó chẳng đi…. cô hỏi nhiều làm cái gì…??

– Uh thì biết là thế… tui hỏi thế thôi …!! – Nó gật gù nói rồi quaysang phía Hoàng xem thử cảm giác của hắn lúc này thế nào….. Hoàn toànbình thường … à… cũng phải thôi… Minh Hoàng là ai chứ ?? Ai chãbiết hắn là Cold boy – luôn tỏ vẻ lạnh lùng và muốn kiềm chế cảm xúc…?

Thoáng chốc , nó và cả bộ 3 đã có mặt tại trường…. ” Không biết Châuđã đến chưa nhỉ ?? ” – Nó chợt nghĩ rồi tung tăng chạy vào lớp.

– A ! My … My đây rồi…!! – Châu mỉm cười khi thấy nó bước vào.

– Thần giao cách cảm ghê…!! My cũng vừa nghĩ đến Châu ^^ – Nó cười đáp lại.

Chưa kịp để nó yên tâm ngồi vào chỗ thì Châu đã vội nói :

– My ơi…. trưa nay…. tớ sẽ đến nhà cậu nhé…!! Được chứ My ?? Sẽ không có gì phiền chứ ??

Nó nghe vậy , rất vui :

– Ừ… !! Nhớ nhé… như trưa hôm qua hihi…. !! Mà.. Minh Thảo cũng đi rồi….!!

– Cái gì…?? Minh Thảo đi rồi hả…?? – Châu tỏ vẻ ngạc nhiên , lòng mừng thầm .

– Uhm…!! Mà sao cậu có vẻ sốt sắng thế ??

Châu lấy lại bình tĩnh , cười tươi chan hòa nhìn nó :

– Đâu…đâu có…!!! Tớ hoàn toàn bình thường đấy nhé…!!

Nó nheo mắt đểu đểu , lăm le Châu :

– Cậu đang vui mừng lắm phải hok ??

– Không có đâu…tớ… không……. – Châu xua tay lo lắng.

– Cậu sợ Minh Thảo yêu anh Bảo của cậu chắc…?? hihi… chã có đâu….nói cho cậu biết nhé , bé Thảo là của anh Hoàng rồi…..!! hihih…

Chợt……. Minh Hoàng bước qua lớp nó…. nghe thấy được liền bước vào …

Nó quay lại , khẽ bụm miệng :” chết thật…vừa nhắc Tào Tháo , Tào Tháo tới là sao..??”

Hoàng đăm đăm , ánh mắt lạnh lùng không chút cảm xúc … gằn từng tiếng vào tai nó :

– Cẩn thận lời nói của cô….. chuyện của tôi không được nói linh tinh ra ngoài …. có scandal thì cô gánh hết đấy….!!!

Nó rùng mình….. lần đầu tiên Hoàng đe dọa nó bằng lời lẽ đanh thép như vậy…..

Cả lớp đổ dồn ánh mắt vào nó…. xì xầm xì xầm một lát , sau đó bị Minh Hoàng “chỉ giáo” vài câu rồi lại thôi…

Nó tặc lưỡi nhìn Châu… Châu chỉ cười :

– Hí hí,…lần sau mà có nói gì thì be bé cái miệng thôi nhé… không là rước hết họa vào thân đó cô nương à….!!!!Buổi Trưa…..

Thời tiết vẫn chẳng có gì tốt đẹp hơn…

Trời âm u…mịt mù…. có lẽ sắp mưa….

…….Lạ…….

Giờ ăn tại Biệt thự hoàng tử….

– Mi-xi-xup của My nấu ngon thật đấy !! Quả là danh bất hư truyền…!! – Châu giơ ngón cái ám hiệu , khẽ cười duyên .

– Hihi… miễn khen !!! Nghe nhìu lời khen quá … ngượng chết !!! – Nó pha trò đáng yêu.

Châu cười , nó cũng cười . Nhưng 2 nụ cười lại quá đỗi khác nhau. Nócười rất tự nhiên , Châu thì ngược lại… đơn giản , vì Châu luôn cốcười đẹp nhất trước mặt Nhất Bảo .

Đang ăn thì Vũ chợt nhắc nó :

– Thoại My…. trưa nay cô nhớ lau nhà đó…!! Chiều nay 3 bọn tui cóviệc bận phải đi ra ngoài , khoảng 4h về ! Lúc đó nhà cửa phải sạch sẽrồi đó… nghe chưa…??

– Được rồi….!!! – Nó uể oải gật đầu nói …” Châu tới chơi mà lại phải đi lau nhà cơ đấy…?? Huhuhu…cái nhà rộng thế này … lau xong thìchắc Châu cũng phải về mất tiêu…!!! hjx…!! Đúng là cái số nó hẩm hiu thiệt…!!”

………………………

13h … thời tiết càng xấu hơn….

” Ông trời thật khó hiểu…!! Hôm qua còn nắng cơ mà ??”

Bộ 3 Vũ , Bảo , Hoàng vừa đi khỏi nhà . Nó cùng Châu chợp mắt một chút..

Chưa được 30 phút , nó đã lồm cồm bật dậy…. Thấy vậy , Châu liền hỏi :

– Sao ngủ ít vậy My ???

Nó trề môi đau đớn :

– Cậu nghĩ căn nhà này nhỏ như ổ chuột chắc…?? 4h bọn hắn về rồi …. tớ sợ lau không kịp bọn hắn lại kèo nhèo… mệt lắm !!!

– Uh…!! Thế cậu cứ làm việc nhé…!! Tớ ngủ 1 tí hihihi.. – Châu tinh nghịch đáp rồi tiếp tục ngủ.

Nó lau nhà dưới … mệt….!!! Nhà cũng không bụi lắm… mới lau ngày hôm qua mà đã bắt lau lại rồi…. chán …!!!

Đến lượt trên lầu thì nó lau một lát , sau đó có Châu trợ giúp. Mặc chonó cứ nằng nặc 1 , 2 không chịu . Châu vẫn cứ cố chấp đòi lau nhà với nó . Thế nên nó đành xuống nhà lấy thêm 1 cây lau nhà nữa để 2 đứa cùnglau.

” Ngọc Châu tốt thật đấy !! Cậu ấy là tiểu thư cao quý nhưng vẫn muốngiúp mình làm những công việc như thế … ở đời .. hiếm có ai nhưvậy…!! Mình phải trân trọng tình bạn này…!!! Nhất định !!!!” – Nósuy nghĩ , trong lòng hân hoan vui sướng , không phải vì Châu sẽ giúp nó mà là vì nó cảm thấy mình may mắn khi có một người bạn tốt tính nhưChâu…. cảm giác này… thật tuyệt vời….!!!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.