[Bleach] Khoảnh Khắc

Quyển 2 - Chương 15: Tốt nghiệp



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tác giả: Di Lệ[Edit-ĐN Bleach] Khoảnh Khắc - Quyển 2 - Chương 15: Tốt nghiệp

“Hiệu trưởng, em muốn tốt nghiệp trước.”

Kuukyou còn nhớ lúc ấy mình nói thẳng với hiệu trưởng về vấn đề này, cái ly trong tay hiệu trưởng đột nhiên run run. Sau đó vài giọt trà xanh biếc không phục sự mong đợi của mọi người mà hắt lên cái bàn sách màu nâu.

“Khụ khụ.” Hiệu trưởng vờ ho khan hai tiếng trấn an tâm tình khiếp sợ của mình, nói, “Trò Shitsusaku, trước đó thầy muốn hỏi em, em có biết, nếu không trải qua kỳ thi tốt nghiệp mỗi năm, muốn tốt nghiệp trước phải trải qua tiêu chuẩn nào không?”

“Em biết.” Cô nhẹ nhàng mỉm cười, “Dưới sự có mặt của ít nhất ba đội trưởng trong Gotei 13, tiến hành tỉ thí với một đội phó, nếu được tán thành có thể tốt nghiệp trước.”

“Vậy, em vẫn kiên trì với quyết định của mình sao?”

“Đúng vậy.”

Vậy nên giờ cô đang đứng trên sàn thi đấu ngoài trời này của Shino.

Nghe nói đây là lần đầu sau 50 năm Shino có học viên xin tốt nghiệp trước, nên còn chưa tới thời gian kiểm tra, các đội trưởng đã lục tục tới không ít. Nhìn sơ qua giờ đã có đội trưởng và đội phó của đội hai, đội năm, đội bảy, đội chín, đội mười.

[Thật đúng là bị chú ý mà!]

Kuukyou cảm khái một tiếng, thuận tiện chào hỏi với Toushirou vừa mới ngồi xuống.

[Đội phó của Toushirou là nữ Shinigami lần trước? Tên gì ấy nhỉ? Là Matsumoto Rangiku thì phải!]

“Ara ara, Kuukyou-chan a~ Đã lâu không gặp~ Ta rất nhớ em đấy a~” Giọng nói khoa trương từ cửa chính truyền đến, sau đó là một bóng người mặc haori màu hồng phấn điểm xuyết cánh hoa từ từ tiến đến.

Kuukyou mặt đầy vạch đen nhìn qua: “Chú Kyouraku, thật xấu hổ khi thấy chú như vậy!”

“Ara, Kuukyou-chan sao có thể nói vậy chứ~” Kyouraku vẻ mặt ‘Ta đau lòng quá’, “Ta bi thương lắm a!”

“Đội trưởng,” Cô gái đi theo sau Kyouraku nâng tay đỡ kính, “Mời ngài ổn định chỗ ngồi trước đi.”

Kuukyou nhìn cô gái này, nhìn Kyouraku bằng ánh mắt dò hỏi: “Đội phó?”

“Đúng vậy đúng vậy~” Kyouraku cười đến cảnh xuân xán lạn, “Là Nanao-chan đáng yêu vô cùng của ta đó nha~”

[Quả nhiên không nên hỏi ông chú này.]

Kuukyou xem thường bản thân một chút, hành lễ với Nanao, “Shitsusaku Kuukyou, xin chỉ giáo nhiều hơn.”

“Ise Nanao.” Diện mạo của cô ấy không khỏi khiến Kuukyou nhớ tới Lisa, nhưng mà từng động tác của cô gái này lại toát ra hơi thở tri thức, hoàn toàn khác biệt với Lisa.

Vừa vặn phía sau truyền đến một giọng nói quen thuộc, “Bọn anh không đến muộn chứ?”

Kuukyou nhìn lướt qua Kyouraku, thấy rõ người tới, nhiệt tình vẫy tay, “Đội trưởng Ukitake, anh Kaien!”

“Ay da, vì sao Kuukyou-chan lại nhiệt tình với mấy người như vậy chứ~” Kyouraku ai oán nhìn về phía Ukitake và Kaien, “Làm ta đau lòng quá đi!”

“Điều này chứng tỏ đội trưởng Kyouraku không được hoan nghênh bằng chúng ta nhá! Haha!” Kaien cười to hai tiếng, sau đó cong lưng sờ đầu Kuukyou, “Cố gắng lên nha, nhóc con.”

Ukitake ôn hoà mỉm cười, “Cố lên, Kuukyou.”

“Vâng.” Kuukyou gật đầu, làm ra vẻ ngoan ngoãn.

“À, đúng rồi, đúng rồi.” Kaien vừa bước hai bước lên khán đài đột nhiên quay đầu lại, “Báo trước cho em một tiếng, đối thủ lần này của em là Kuchiki Byakuya đó.” Sau đó vẫy vẫy tay đi tiếp, “Cố lên nhá!”

[Byakuya?]

Bên này Kuukyou còn chưa phản ứng lại, giám khảo bên kia đã đi lên, tuyên bố, “Bắt đầu kiểm tra, mời học viên Shitsusaku Kuukyou tiến lên.”

Lúc này, khu khán đài.

“Đội trưởng, sao ngài lại đến xem cuộc thi lần này vậy? Ngài không thấy nó vốn chẳng có ý nghĩa gì sao!”

“…… Oomaeda, tiếng nhai bánh quy to quá.”

“Ây da, đội trưởng lo lắng sao?”

“Haha, nếu là Kuukyou thì nhất định có thể vượt qua. Hitsugaya cũng cho là như vậy phải không?”

“…… Tôi sao cũng được.”

“Ara, đội trưởng thật lãnh đạm mà! Đó không phải là em gái đội trưởng sao?”

“…… Cô thật dài dòng, Matsumoto.”

“Nhưng mà không ngờ cô bé này lại quen các đội trưởng đó!”

“Ta nói này Ukitake, lần này Kuukyou-chan thi đấu thật đúng là được coi trọng mà! Trước không nói có nhiều đội trưởng đội phó có mặt thế này, ông già Yamamoto nhìn có vẻ cũng rất để ý đấy! Hôm qua còn cố tình gọi hai chúng ta đến.”

“Haha, dù sao cũng là Kuukyou mà.”

Nhìn Kuchiki Byakuya đứng trước mặt, Kuukyou có cảm giác cực kỳ cạn lời, “Byakuya, biểu cảm của anh vốn đã rất ít rồi, sao giờ còn bay sạch hết luôn thế?”

Byakuya lạnh lạnh nhìn cô một cái, không nói gì. Nhưng nhiệt độ không khí có dấu hiệu giảm xuống.

[Cái tính biệt nữu này đúng là chỉ có tăng mà không có giảm!]

Kuukyou thầm trợn trắng mắt, nhìn chiếc kẹp Kenseikan trắng tinh trên đầu hắn, chiếc Tsujishiro Kuroemon trên cổ hắn, còn có băng đô đội phó đội sáu trên cánh tay trái của hắn, nói, “Ông Kuchiki còn khoẻ không?”

Byakuya dừng một chút, mở miệng, giọng nói thanh lãnh không chút phập phồng, “Ông đã qua đời.”

“Vậy sao…” Kuukyou thở dài, “Thời gian quả nhiên có thể thay đổi rất nhiều thứ mà!” Cô ngẩng đầu lên, lộ ra ý cười, “Ôn chuyện thì để sau đi, có thể bắt đầu thi đấu rồi chứ?”

“Bắt đầu đi.”

“Vậy thì, xin chỉ giáo nhiều hơn!” Cô hơi khom lưng. Sau đó chân phải tiến về phía trước một bước, duỗi tay nắm lấy thanh Asauchi bên hông, nháy mắt khi ngẩng đầu, ánh mắt trở nên sắc bén.

Byakuya cũng đồng thời rút ra Zanpakuto của mình.

Lúc này, chỉ thấy Kuukyou đột nhiên dùng tốc độ cực nhanh rút đao ra khỏi vỏ, đồng thời chân trái bước về phía trước, tay phải nhanh chóng chém ra một đao. Một ánh đao sắc bén cùng với kiếm khí bay thẳng về phía Byakuya.

Biểu tình của Byakuya không thay đổi, chém một chém xuống. Ánh sáng trắng tức khắc bị chia thành hai nửa xẹt qua bên người hắn. Gió gào thét kéo theo mái tóc đen của hắn, sợi tóc mềm mại nhẹ nhàng bay trong không khí.

Không có chút tạm dừng, sau khi chém đao thứ nhất, Kuukyou cũng đồng thời nhảy lên, ngay lúc Byakuya chém một đao kia cũng đã chém một đao khác từ trên không xuống-

‘Keng-‘

Shunpo của Kuchiki Byakuya có thể nói là số một số hai ở Seireitei, nhưng Kuukyou dù sao cũng có thể coi là chân truyền của ‘Tốc Thánh’ Shihouin Yoruichi, cho nên nhất thời tiếng đao kiếm va chạm vang lên không ngừng, thân ảnh hai người nhanh chóng biến hoá.

“Kuukyou-chan thật là đánh đòn phủ đầu~ Chiêu thứ nhất thật đúng là khó lường~ Khó lường! Nhưng mà, hiện giờ… Uhm, không biết Shunpo của ai tốt hơn a~” Kyouraku sờ cằm, khó được có tự giác mình là tiền bối, “Hậu bối bây giờ đều khó lường thật a~”

Ukitake gật đầu tán đồng, “Bọn họ lúc trước đều được Yoruichi chỉ dạy, Shunpo đương nhiên là tốt.”

“Nhưng mà thực chiến thì không phải Shunpo tốt là được.” Kaien nhíu mày, đôi mắt không rời khỏi hai người đang chiến đấu, “Đoán xem chiêu đầu tiên Kuukyou dùng là học được từ đâu?”

“Ara, lại nói vì sao đội phó Kuchiki lại chấp nhận lần kiểm tra này nha?” Ichimaru Gin cười híp mắt nhìn qua, “Tôi vốn nghĩ sẽ là đội phó Shiba đấy! Dù sao thì quan hệ của đội phó Shiba và Kuukyou rất tốt mà~”

“Nghe nói là đội phó Kuchiki tự mình yêu cầu?” Rangiku cũng tò mò nhìn qua, “Thật vậy sao?”

Mấy người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng đều nhất trí dời mắt về phía sàn đấu.

Kuukyou đang dùng Shunpo tiến ra sau Byakuya, một tia sáng bắn ra dưới nách hắn. Giọng nói của Byakuya như đã mất hết độ ấm, “Hadou số 4: Byakurai!”

Chỉ là hơi dừng lại, hắn đã nhanh chóng rời khỏi phạm vi công kích của cô.

“Hadou số 11: Tsuzuri Raiden!” Đồng thời, vài tia chớp tức thì đánh về phía Byakuya rơi xuống, hắn vừa nhảy một bước tránh đi, Kuukyou đã chém đao qua, lại một tiếng ‘Keng’.

“Này, Byakuya.” Cô nhẹ nhàng cong khoé môi, “Dùng Shikai đi.”

Byakuya liếc mắt nhìn cô một cái, “Lâu ngày không gặp, cô trở nên tự đại.”

“Không phải đâu~” Kuukyou không thèm để ý lắc đầu, động tác công kích lại không dừng lại, “Em không có Zanpakuto, nhưng kỳ kiểm tra tốt nghiệp lại là có thể dùng Zanpakuto, cho nên tiêu chuẩn kỳ thi hẳn cũng kiểm tra năng lực của em xem em có năng lực đối kháng lại với anh sau khi dùng Shikai không nhỉ?”

“Vậy nên?”

“Vậy nên, anh chẳng lẽ không nên dùng Shikai sao? Nếu không kỳ thi này sẽ không thể kết thúc đâu~”

“Vậy à,” Hắn hừ nhẹ một tiếng, dựng đao trước mặt, “Phân tán, Senbonzakura.” Thân đao tức khắc tản ra tựa như những cánh anh đào nở rộ bay múa, hoá thành vô số lưỡi dao sắc bén nhanh chóng vây quanh Kuukyou.

Nháy mắt sau đó, vô số cánh hoa màu hồng phấn hình thành một quả cầu, lại bỗng tan vỡ, những lưỡi dao sắc bén như bị gió thổi tán loạn rơi xuống. Thiếu nữ tóc trắng bạc không bị xây xát đứng tại chỗ, quanh thân được một dòng khí mạnh vây lấy, hình thành một lớp phòng ngự kín không một kẽ hở.

“Cái đó… Không phải Kidou nhỉ?” Oomaeda kinh ngạc đến quên nuốt miếng bánh quy trong miệng xuống, há hốc miệng, nước miếng và bánh quy chảy ra, “Đó là gì vậy, đội trưởng?”

“Làm sao ta biết?” Soi Fon tức giận trừng hắn một cái, “Lúc ăn thì đừng có nói chuyện với ta.”

“Đó là……” Toushirou nhíu mày, cậu nhớ lần đầu tiên gặp cô, cô cũng dùng năng lực này bảo vệ cậu, đó là chuyện 70 năm trước nhỉ?

Rangiku nhìn Toushirou không hiểu tại sao lại đột nhiên toát ra vẻ hoài niệm, không khỏi tò mò, “Sao vậy, đội trưởng?”

Toushirou hồi thần, nhìn cô ấy, “Không có gì.”

Nhìn mặt trời từ đỉnh đầu đã dần ngả về tây, Kyouraku vỗ vỗ tay đứng dậy, “Được rồi, hai người! Có thể kết thúc được rồi nha~”

Byakuya và Kuukyou đồng thời ngẩng đầu nhìn hắn, kiếm của hai bên còn đang va vào nhau. Kuukyou thuận thế đá vào bụng Byakuya một cái, sau đó nhanh chóng lùi lại.

“Shitsusaku Kuukyou!” Byakuya mở to hai mắt trừng qua, “Em-“

“Ừ ừ,” Kuukyou vừa lòng gật đầu, “Cuối cùng cũng có biểu cảm khác.” Thu đao vào vỏ, “Đa tạ.”

“Kuukyou-chan đủ tư cách nha~” Kyouraku từ trên đài đi xuống, “Giờ thì tốt nghiệp rồi! Đến đội tám của chúng ta đi!”

“Hay là tới đội mười ba của bọn anh!” Kaien không chút khách khí đập bay Kyouraku, “Dù sao quan hệ của Kuukyou với bọn anh tốt như vậy, đúng không?”

“Anou……” Kuukyou xấu hổ nhìn mọi người đang chen chúc, sau đó trơ mắt nhìn Byakuya liếc cô một cái rồi thoải mái tránh ra một bên, giận nha!

[Kuchiki Byakuya! Em thề em thấy được cảm xúc ‘vui sướng khi người gặp hoạ’ trong mắt anh!]

“Kuukyou~ Kuukyou~” Cô gái có mái tóc dài màu mật ong vui vẻ nhào qua ôm cô vào lòng, “Em còn nhớ chị không? Chị vẫn luôn rất nhớ Kuukyou đấy~”

“Uhm……. Uhm…….” Kuukyou dùng sức giãy giụa, cuối cùng thoát được cái ôm vồ gấu của cô gái, tham lam hít thở không khí mới mẻ, “Nghẹn chết mị!”

“Ara, đáng yêu quá~” Cô gái đỏ mặt, đang định nhào đến lần hai, Kuukyou nhanh chóng quyết định dùng Shunpo nháy mắt bước xa đến hơn 10 mét: “Dừng-“

Có lẽ cảm thấy phản ứng của mình quá kịch liệt, cô ngượng ngùng gãi má, “Etou… Là Matsumoto Rangiku-san đúng không?”

“Gọi chị là Rangiku là được, nếu em nguyện ý thêm chữ chị vào trước thì càng tốt!” Rangiku nghịch nghịch mái tóc dài, “Kuukyou thật lợi hại a! Tuy chị đã sớm biết em có bản lĩnh này, nhưng mà có thể chiến đấu với đội phó Kuchiki như vậy thật đúng là không dễ dàng gì. Muốn tới đội mười bọn chị không? Dù sao đội trưởng nhà chị… Ơ? Đội trưởng đâu?” Rangiku nói quá hăng say, đến lúc hồi thần đã không tìm thấy Toushirou đâu nữa, “Đội trưởng? Đội trưởng?”

Kuukyou nhân cơ hội chạy ra ngoài, vừa rồi, ánh mắt đó của Toushirou là bảo cô đi tìm cậu nhỉ?

“Ara, Kuukyou-chan sao lại ra ngoài nha?” Còn chưa tới cửa, bên tai lại vang lên một giọng điệu kỳ quái. Kuukyou quay đầu lại, người đàn ông mang theo ý cười quỷ dị kia đang dựa vào khán đài, mái tóc ngắn màu bạc hơi phiếm ánh sáng tím.

Người đàn ông tóc nâu cao lớn đứng trước hắn, thấy cô, hơi khom lưng vỗ đầu cô, “Chúc mừng em, Kuukyou. Nhưng, anh nghe nói em không tìm được Zanpakuto, thật là đáng tiếc.”

“Anh Sousuke.” Kuukyou lộ ra một nụ cười ngoan ngoãn, sau đó nheo mắt nhìn trời, “Không biết hoàng hôn hôm nay có đẹp hay không? Có thể dẫn Kuukyou đi nơi lần trước anh nói ngắm không?”

“Hửm?” Aizen ngồi dậy, khoé miệng chậm rãi lộ ra một đường cong khác với ý cười thường ngày, chiếc kính đen mơ hồ phản xạ ánh sáng trắng, che khuất đôi mắt nâu của hắn. Hắn từ từ nói: “Vậy thì, hoàng hôn hôm nay anh ở đó chờ em.”

“Toushirou!” Kuukyou chạy ra ngoài, liếc mắt một cái là có thể thấy thiếu niên tóc bạc đứng dưới tàng cây, haori màu trắng, shihakusho màu đen, cùng mái tóc của cậu vậy mà lại rất tương xứng.

“Là ‘Đội trưởng Hitsugaya’.” Thiếu niên nhíu mày sửa đúng, lại thất bại thở dài sau khi nhìn thấy nụ cười xán lạn của thiếu nữ, “Tuỳ em vậy.”

“Haha, Toushirou không chúc mừng em tốt nghiệp sớm sao?”

“Xuỳ, thật phiền toái.” Cậu quay đầu đi hướng khác, dừng một chút, “Chúc mừng tốt nghiệp.”

……

“Này, Kuukyou.”

“Dạ?”

“Đến đội mười đi.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.