Tại phòng y tế của trường Ice Star, Min Yeon ngủ vì quá mệt khi lo lắng cho Lệ Băng. Lệ Băng chợt tỉnh giấc.
– Này Min Yeon, sao anh lại ở đây. Ko về làm việc đi. – Lệ Băng lay lay Min Yeon dậy.
– Em tỉnh rồi àk. Em thấy trong người sao rồi. – Min Yeon hỏi
– Tôi ko sao. Anh về đi. Lát nữa tôi về. – Lệ Băng lạnh lùng nói như zậy.
– Trời có sao ko Lệ Băng, bọn tớ lo cho cậu lắm đó. – Băng Băng và Trần Băng nói.
– Ko sao đâu. Tớ khỏe. – Lệ Băng trả lời nhẹ nhàng.
Mọi người đều lo lắng cho Lệ Băng
– Anh xin lỗi vì đã quát em – Tuấn Khang mở miệng xin lỗi .
– Anh đã quát tôi. Tôi ko bík điều đó. – Lệ Băng nói giọng lạnh lùng
Reng ….reng… reng… Chuông điện thoại phát lên từ trong túi quần của Băng Băng.
– Alo. Mẹ hả. Con đây. Mẹ gọi con có việc gì ko. – Băng Băng hỏi.
– Cái gì.!!! Ngay bây giờ hả hả. Ko có 2 chị em con thì mẹ vẫn làm được mk. Thôi được con về. – Băng Băng ngắt máy.
– Chị . Mẹ hả. Mẹ nói gì dzậy. – Trần Băng ngây thơ hỏi.
– Mẹ nói tập đoàn bên Pháp đang đứng trước bờ vực phá sản , yêu cầu 2 chị em mình về giải quyết vì khách hàng đó chỉ muốn gặp chị em mình. – Băng Băng nói.
– Bây giờ hả chị. Nhưng vé máy bay lấy đâu ra bây giờ. – Trần Băng hỏi.
– Lệ Băng, cậu có thể đặt giùm bọn tớ 2 vé máy bay sang Pháp sớm nhất được ko. – Băng Băng đứng bên cạnh hỏi Lệ Băng.
– Việc đó thì đương nhiên là được còn công việc của các cậu bọn tớ sẽ giải quyết cho đến khi 2 cậu quay lại.
.
– Alo, quản gia. Đặt cho tôi 2 vé đi Pháp sớm nhất. Bây giờ xem rồi nói cho tôi bík. – Lệ Băng gọi cho quản gia.
– Vâng . Thưa tiểu thư. – Quản gia nói zậy.
Sau 10 phút đã có kết quả.
– Thưa tiểu thư, chuyến bay đến Pháp là 6 giờ tối nay. Tôi đặt vé rồi. Nhưng đăng ký vs tên ai ạ.
– Được rồi ông cứ đăng ký tên Lý Băng Băng và Lý Trần Băng Băng. – Nói rồi Lệ Băng cúp máy.
– 6 h tối nay các cậu có thể đi. Nhớ mua quà cho tớ nha. – Lệ Băng nói giỡn một chút.
– Cảm ơn. – 2 chị em đồng thanh.
Tối 5h 45 tất cả đã tập trung ở sân bay dành riêng cho Lệ Băng .
– Tạm biệt nhé !!! – Thiên Băng đổ nước mắt
– Bọn tớ đi rồi về. Có đi luôn đâu. – Trần Băng nói
– Đừng quên bọn anh đấy. – Gia Minh nói.
Đúng 6h, Xin mời hành khách đi Pháp lập tức tập trung ngay lập tức.
– Buồn quá đi. Buồn xong rồi thấy đói bụng quá đi. – Thiên Băng nói.
– Muốn đi ăn ko. Tớ bao. – Lệ Băng nói
– Có bao bọn anh ko zậy. – Gia Minh hỏi
– Muốn thì đi. – Lệ Băng chỉ nói như thế.
HẾT