* Lúc Lyn ra ngoài mua cháo:
………………
………………………..
Vừa bước ra khỏi cổng viện, đột ngột lyn phải dừng lại gấpvì…..
Trước mặt Lyn bây giờ là mũi xe BMW………… phanhrất nhanh và gấp. Bước ra từ trong ô tô là bộ mặt lạnh lẽo củaThái Minh
…..—— tất cả đều dừng lại—–……
Thái Minh nhìn Lyn một cách vô hồn, trong mặt chứađựng cái gì đó mà không thể tả được…
CHOANG!!!!! – Cái cặp lồng cháo rơi xuống
– Ấy chết! May mà không có cháo ( Lyn vội vàng cúingười xuống nhặt cặp lồng lên)…….- Ủa! Anh là………
– Huệ? ( Thái Minh khe khẽ gọi)
-????!!!!!! Anh có gì muốn nói hả? Nói với em sao?
Thái Minh không nói gì, quay người bước đi, Lyn biếtlà cậu ấy muốn mình đi theo nên Lyn cũng e dè từng bước theo sau…
***** Ra đến sau bệnh viện *****
– Anh….. có chuyện gì không ạ? ( Lyn thắc mắc)
– Huệ??? ( Thái Minh lại khe khẽ gọi)
– Huệ??? Em tên Lyn mà anh. hệu là ai ạ?
Lúc đấy Thái Minh vẫn đang trong tư thế quay lưng lạitrước mặt Lyn……. Rồi Thái Minh quay người lại
???????!!!!!!!!!!!!!!!
Thái Minh ôm chặt lấy Lyn….. 1 cái ôm rất chặt nhưkhông muốn để tuột mất, chặt như vò lấy cái gì đó mà không muốnbuông ra
– AAAAAAA! Anh làm sao thế! Bỏ tôi ra mau……. BỎRA….. ( Lyn vùng vẫy trong vòng tay của Thái Minh)
-……..
– Anh…..anh định sàm sỡ tôi đấy hả? Bỏ ra!! Đồ dêxồm ( Lyn vừa hét vừa cố gắng thoát ra)
-…… ( Nghe vậy, Thái Minh liền nhẹ nhàng tháobỏ vòng tay mình ra)
– Tôi không ngờ anh……. anh thậtu là khủng khiếp
– Em đã đi đâu suốt 4 năm nay ( Thái mInh nói rành rọ)
– 4 năm nay? Anh bị thiểu năng hả? Tôi ở nhà tôi chớử đâu ( Lyn sửng cồ)
– Hừ…. thế 5 năm trước….. *( Thái Minh át sâu vàtâm trí của Lyn)
– 5 năm > Anh lại bị…… hơ hơ………. HỞ??5 nămtrước, 5 năm trước sao?……..5 năm…… ( Lyn nhăn mạt có tìm lạikí ức)
-…………….. < nheo mày >………..
– 6 năm…….. 5 năm……… sao không nhớ gì nhể (Lyn lầm bầm)
Rút điện thoại từ trong túi ra, Thái Minh bấm bấm:“ Tìm hiểu về Jess Lyn – người Nga cho tao. Tát cả mọi thứ?
……
Nói xong, Thái mInh không nói gì nữa, lạnh lẽobước qua Lyn, để lại Lyn cứ đứng ngẩn người để cố nhỡ lại mìnhcủa 5 năm trước
– Nó……nó có vấn đề gì sao? ( Lyn run run, taychỉ vào đầu, mắt rưng rưng)….- Phải tìm hiểu mới được…
……………………… Lyn lững thững trở vềviện………………..
* * * *
-Lyn >>> Cậu đi đâu thế? Tớ đói sắp nghẻorồi đây này: hix hix…. ( tôi sụt sịt)
– Ơ Ơ Không! Đây! Cháo đây! ( Lyn lại tươi cười dơcặp lồng cháo ra trước mặt tôi)
………….. Sờ vào…………………Mở ra……….
– =.=…. Lyn à? Từ nãy tới giờ cậu đi đâu đấy?
– Mua cháo
– Thế cháo đâu?
– *chỉ chỉ *…- ơ….. cháo…….cháo
– Lay chúa! thôi, 2 chị em mình đi ăn vậy…..Hix
– Xin lỗi nhá….mình…..
– Không sao đâu……. Thôi! Đợi mình chút xíu nhé,mình thay bộ đồ bệnh viện này ra đã rồi bọn mình tha hồ mà đi đánhchén
– Oke
…………………………. Thế rồi tôi với Lyn đibọ tìm quán ăn
– Êu ơi!!!!! Sao ở đây chả có quán nào hấp dẫn vậytrời ( Tôi ngao ngán)
– Ummm………. hix….hix……… A! Ở gần đây cóquán đồ nướng đấy….. khà khà……. Hôm qua mình vừa đi qua xong
– Thế á! Hờ hờ….. thế quán ý nó ở chỗ nào?
– Nhanh nhanh, thử tìm xem nào
– Ummmmmm
>>>>>huỵch huỵch huỵch ( Chúng tôi chạynhanh ơi là nhanh)
– Này! 2 cô em! 2 cô em xinh đẹp đi đâu vậy?
– Cái gì đây trời?? ( tôi nheo mắt)
– Này cô em….. anh ở đây cơ mà…. Hahahaha ( tiếngcười man rợn của mấy tên kia vang lên)- ( Vừa nói xong, chũng liềnlấy tay bẩn thỉu của chúng sờ lên má tôi)
BỐP! ( tôi mạnh tay tát vào mặt tên cầm đầu)
– tôi nói trước, tôi sẽ không tha cho ai khi chạm vàobạn tôi đâu đấy
– Á À ~~~ Con chó này, mày giỏi nhỉ
– Tôi là người – anh mới là chó
Ketttttttttt ( tên kia rút dao ra)
– Lyn! Chạy đi! kệ tớ!
– Không!!!! 2 bọn mình cùng chạy
Tên kia bắt đầu dơ dao lên cao và đang chuẩn bọ dùnghết lực của mình để đâm xuống
– AAAAAAA ( Ai đó bị đâm?)
– KKKKKKKKKHHHHHHHHHHÔÔÔÔNNNNNGGGGG! Không Lyn….. Tạisao……. Tại sao cậu lại đỡ cho tớ…. KHÔNG ( Tôi hét lên, gầm gừtrong cơn giận nhất)
Pằng……….Pằng………Pằng!
tôi giật mình quay lại, tôi thấy người của tên TháiMinh và Dương đã đến
XỈU!!!- Vì mệt và đói quá nên tôi cũng ngất xỉuluôn. Lyn thì vì đỡ cho tôi một nhát dao nên cũng bất tỉnh nhan sựluôn