Hôm đó, hắn đưa nó về nhà Tuệ. Nằm mãi trên phòng, ko ăn ko uống gì hết (lỡ chết sao ta?). Đến tối, Tuệ đem lên 1 ly sữa nóng cho nó, để mãi ly sữa trên bàn, nó ko đụng tới dù chỉ 1 giọt.
RENG…RENG…RENG…
Tin nhắn từ hắn :
{ Tuệ nói em không chịu ăn uống gì hết, phải không? }
[ ừm ]
{ sao em không chịu ăn gì hết zậy? Lỡ bệnh rồi sao? }
[ dù em có chết cũng chẳng ai quan tâm nói chi bệnh. ]
{ còn anh, Ba Mẹ em, Tuệ và…anh em Lâm nữa. }
[ đừng bao giờ nhắc Ba em và anh em nhà đó nữa ]
{ được được, em hãy ăn cơm hay uống sữa gì đi }
[ em nghe lời anh ]
{ thế em ngủ sớm nhé, mai anh đưa em đi chơi. }
[ mà mai thứ mấy mà đi? ]
{ Chủ nhật rồi cô hai, thứ mấy mà cũng chẳng biết thế làm sao thành con dâu nhà họ Thiên? }
[ em làm vợ anh hồi nào? Ngủ ngon nha. ]
{ ừm, ngủ ngon }
Nó ngồi dậy cầm ly sữa uống, trên bàn còn mỗi ly sữa đã hết, mệt mỏi nó lại nằm tiếp thì nghe tiếng chuông điện thọai ai nhắn tin.
{ Lục Tuyết Nhi, ngày mai 8h sáng, cô hãy tới quán kem Romance Love, Thiên Vũ cũng sẽ tới }
– Cô ta đúng là phiền mà. – Đưa tay lên trán mình nó cằn nhằn.
– Chết chưa, hình như mình bị sốt. Aishhhh…đúng là khắc tinh.
Bên phía hắn cũng nhận đk tin nhắn giống nó chỉ khác là anh ta gửi. 1 đêm trôi qua yên tĩnh. Sáng hôm sau, 8h tại quán kem Romance Love:
– Đầy đủ rồi, tôi muốn nói chuyện này. – anh ta
– Hôm qua, anh nghe em nói là Thy ăn hiếp trẻ nhỏ, nhưng anh ko hiểu vì nó rất thik trẻ con. Anh cần em nói rõ.
– Được.
– Thy, anh muốn em và Nhi nói. Thiên Vũ, tôi muốn anh và Thy nói chuyện rõ ràng.
– Em nói trước, chuyện Thy thì em nghĩ cô ấy biết rõ mà nhỉ? – Nó nhìn nhỏ nói, nhỏ thì bị chột dạ nên chỉ cuối mặt xuống.
– Hoàng Phương Thy, sao cô cứ nhìn xuống dưới thế hả?
– Tôi…
– Được rồi, cách đây mấy ngày tôi đã thấy cô zô phòng học mà trường đã cấm vào, cô và đám bạn nữ zô đó đóng cửa và kéo màn lại. Vì tò mò nên tôi đã đi theo, thật ko ngờ 1 điều là cô đánh con người ta vì dám nói cô ko xứng với Thiên Vũ và nói cô trơ trẽn đúng ko?
– Thy, em dám làm thế hả?
– Không có, Nhi chỉ bịa ra thôi, anh cũng biết Nhi yêu Thiên Vũ mà.
– Đúng là cô, tôi ko ngờ cô lại có thể… mà thôi, mắc công tôi lại mang tiếng nói xấu người khác. Hết chuyện rồi, tôi về đây.
Nó cầm túi ra thẳng xe rồi phóng về nhà, hắn cũng theo nó. Để nhỏ ôm cục lửa nóng bên cạnh.