Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá

Chương 9: Nốt nhạc thứ 9 : Cuộc chiến cãi lộn



Sáng hôm sau, nó thức dậy thì đã thấy Tuệ nấu đồ ăn sáng vừa xong. Thấy nó xuống, Tuệ đùa nó:

– Tối mơ thấy bạn trai không?

– Chị cứ đùa, trai đâu mà trai. – Nó ngượng tl (mơ thấy nói đại đi)

– Phải hông đó? Nghi lắm nha. – Tuệ đem đồ ăn xuống bàn

– Chị này, cứ chọc em quài.

– Được rồi, ăn sáng thôi cô nương. – Nó gật đầu rồi xuống ăn sáng

Chị em nó zui zui zẻ nói chiện, ăn xong chị em zô rửa chén thì điện thọai nó reo lên.

– Alô.

[ Tuyết Nhi, con đang ở đâu? ] – Giọng Mẹ nó

– Con đang ở nhà chị Tuệ.

[ Con về nhà gấp nhé, Ba con có chuyện muốn nói ]

– Vâng, con sẽ về. – Nó tắt máy

– Sao thế em? -Chị nó nhìn sắc mặt nó buồn

– Em phải về nhà.

– Tốt, về đó xin lỗi Ba Mẹ em đi. – Nó ủ rũ gật đầu bước lên phòng thay đồ

10p sau nó bước xuống với chiếc áo sơ-mi trắng tay dài, quần jean, giày cao gót đỏ và túi xách màu đen. Chào tạm biệt Tuệ, nó đón taxi về nhà.

Tới nơi đã thấy sân nhà mình sao có nhiều xe thế không biết? Mấy chiếc xe này của ai? Bạn Ba? Hay ai khác? 1 đống câu hỏi trong đầu nó, muốn biết câu tl nên nó phải zô (cần zì đến câu tl, hỏi tg nè). Bước zô đã thấy đông đủ mọi người: Gia đình họ Thiên. Gia đình họ Hòang và gia đình nó. Thấy nó, Minh Lâm vui mừng nhưng nó không quan tâm, gương mặt lạnh lùng hơn bao giờ hết. Thả túi xách xuống ghế, nó ngồi cạnh Mẹ. Giới thiệu tí:

– Phương Thy: Váy hồng tay dài

– Minh Lâm: Áo thun màu trắng, quần jean

– Thiên Vũ: Áo thun màu đỏ (ko đậm lắm đâu nha), quần jean

Xong òy đóa.

– Đầy đủ hết rồi, tôi có chuyện muốn nói. Đó là, chuyện về Tuyết Nhi, Minh Lâm, Phương Thy và Thiên Vũ.

– Lại là chuyện cưới hỏi. – Nó nghĩ trong đầu

– Tuyết Nhi, nó nói muốn hủy hôn với Minh Lâm. – Ba nó nói làm cho cả đám đứng hình.

– Cái gì??? – Ba nhỏ hét lên

– Tuyết Nhi, Con nói rõ đi. – Mẹ nó

– 1 câu thôi, con muốn hủy hôn. – Nó lạnh lùng nói

– Minh Lâm, con nghĩ sao về chuyện này? – Mẹ nó

– Con…ko muốn hủy. – Nó và anh ta, 2 ánh mắt chạm nhau

– Còn Thy và Vũ?

– Con dĩ nhiên muốn Nhi là chị dâu con rồi.

– Con không muốn Nhi cưới Lâm. – Hắn làm m.n đứng hình 1 lần nữa trừ nó, nó cười tươi khi nghe câu đó làm anh ta tức giận quát

– Tại sao chúng tôi phải nghe ý kiến của anh? Đây là đám cưới của tôi và Tuyết Nhi, ko cần anh xen vào.

– Tôi…

– Thiên Vũ, em ko muốn hôn thê của mình lăng nhăng với người khác đâu, đặc biệt là đã có chồng. Nhi à, bạn tha cho Vũ đi. – Câu nói đó làm nó tức điên lên, đâp bàn nó quát:

– Cô nói lại đi, Minh Lâm đã là gì của tôi? Thiên Vũ đã là gì của cô mà cô dám nói thế hả? Cô nghĩ mình là ai? Là chị hai tôi sao mà phải bắt tôi làm này làm nọ? Cùng lắm gia đình cô chỉ ngang bằng gia đình tôi thôi mà, thì đã sao? Từ nhỏ tôi đã được dạy là không khinh thường người khác thế mà hành động của cô…làm tôi ghê tởm.

Thy nghe nói vậy liền đổi sắc mặt sang tức giận, đứng lên nói:

– Tôi đã làm gì hả? Thiên Vũ là hôn thê của tôi, anh Lâm là hôn thê của cô. Mà sao cô cứ bám lấy Thiên Vũ thế hả? Tính làm gái sao? Kiếm tiền sao? – Nó liền tát nhỏ 1 cái in 5 dấu tay, Mẹ nhỏ liền đứng dậy mắng nó:

– Nhi, sao con lại tát nó? Nó làm gì con?

– Tại sao? Bác xem lời nói cô ta độc địa đến như vậy, còn ăn hiếp trẻ nhỏ hành hạ nó, bác nói coi có hèn hạ ko? – Nó bị ăn 2 cái tát từ Mẹ nhỏ và Ba nó, nó thật ko ngờ Ba nó lại như thế.

– Mẹ, sao Mẹ tát Nhi? – anh ta xót thương nó, nó chỉ đứng đó nhìn Ba nó = ánh mắt căm giận mà nước mắt ko ngừng rơi. Nắm chặt tay lại, bật cả máu. Mẹ hắn chạy

đến băng lại cho nó

– Thật ko ngờ, ko ngờ Ba ko tin con gái Ba tin người ngòai mà tát con.

– Tuyết Nhi, Ba… – Ba nó hối hận nắm tay nó nhưng bị nó hất ra

– Tránh ra đi, tránh ra đi, ông không phải là Ba tôi. – Nó hét lên, nước mắt rơi nhiều hơn làm Mẹ hắn xót xa an ủi nó.

– Nhi à, con đừng nói thế chứ.

– Con nói ko đúng sao? Ko có người Ba nào tát con gái mình binh người ngòai đâu.

BỐP…

1 cái tát bay lên gương mặt điển trai của Thiên Vũ vì che cho nó. Vì cái đó nên Thy càng làm quá lên.

– Tuyết Nhi, cô đừng lôi chồng tôi zô chứ

– CÔ IM ĐI, Ở ĐÂY KO TỚI LƯỢT CÔ LÊN TIẾNG ĐÂU. – Nhỏ im in thít, m.n cũng im theo luôn.

– Ba…từ này có nên gọi ko? Nghĩ đi nghĩ lại, con thấy người khác còn tốt với con hơn Ba.

– Con… -Tính tát nó thêm 1 cái nữa nhưng…nhìn khuôn mặt nó bây giờ đã in 5 dấu tay mỗi bên má thấy thương

– Tôi sẽ ko bao giờ về lại ngôi nhà này nữa, coi như từ trước tới giờ tôi ko có Ba. – Nó xách túi, khóc nức nở chạy ra ngòai. Hắn, anh ta và nhỏ cũng dí theo.

– Nhi Nhi, đợi anh, em đứng lại. – hắn nắm tay nó lại, ôm nó vào lòng

– Tại sao Ba em lại làm thế? – nó ôm chặt lấy hắn

– Ba em ko cố ý đâu Nhi, còn anh yêu em mà.

– Lục Tuyết Nhi, cô thật đê tiện, dám giựt chồng tôi. – Nhỏ xô nó ra, vì nó đang tức nên…BỐP…

– Cô…

– Im đi, lỡ xảy ra áng mạng tôi ko chịu đâu đó. – hắn nói làm nhỏ ngu lun (trước h òy)

– Nhi, anh chỉ muốn nói là…bằng mọi giá anh sẽ làm em yêu anh. – anh ta bỏ về, nhỏ cũng zề luôn.

Xong, nốt này toàn là tát không hà. Cho tác giả xin lỗi Nhi nhìu nhìu nha.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.