Cất đt vào túi, nó típ tục ngồi nói chuyện với hắn. Đang nói thì tiếng xe hơi của Ba hắn về. Cô người làm ra mở cửa, chiếc xe chạy vào giữa sân thì ngưng lại, Ba Mẹ hắn bước xuống. Thấy nó, Mẹ hắn liền chạy đến.
– Bé Nhi đó hả con, đến chơi à? Ở lại ăn cơm với nhà bác nha. – Mẹ hắn hỏi nó 1 dây, hắn liền cứu nó
– Mẹ ơi, làm gì hỏi bạn gái con nhìu thế? Sao em ấy trả lời? – Hắn cười
Ba Mẹ hắn mắt chữ A, miệng chữ O nhìn nó và hắn. Hắn bình thản còn nó thì ngại.
– Con nói gì thế Thiên Vũ? – Ba hắn nói
– Thôi, mình zô nhà nói chuyện, đi thôi bé Nhi. – Mẹ hắn kéo nó zô nhà
————————–
– Vũ, hồi nãy con nói gì?
– Con muốn hủy hôn.
– Ba đã hứa hôn cho con đâu mà hủy.
– Ủa, chứ ko phải bác đã hứa hôn Vũ cho Thy sao? – Nó hỏi
– Đâu có, 2 bác đâu có làm thế? – Mẹ hắn
– Chứ chuyện anh Lâm nói là…
– Sao con? Kể 2 bác nghe.
– Anh hai Thy nói cô ta là vợ sắp cưới của con.
– CÁI GÌ? – Ba hắn quát
– Ko phải sao bác.
– Ko hề, nếu có thì 2 bác phải biết chứ. – Mẹ hắn nói
– Nếu có thì cũng chỉ có bên nhà họ Hòang thôi, là con bé Hòang Phương Thy. – Ba hắn
– Chứ nãy giờ tụi con nó về họ mà. – Nó, hắn đồng thanh
– Thế sao? Cho hai bác xin lỗi, tại hai bác ko biết. Uống trà đi con. – Mẹ hắn rót trà nói
– Con muốn hủy hôn à? Cho Ba biết lí do.
– Con đã có bạn gái, con yêu cô ấy chứ ko yêu cô gái tên Thy đó. – Hắn nghiêm túc nói
– Cô bé con yêu là ai? – Mẹ hắn
– Lục Tuyết Nhi. – Hắn nắm tay nó
– Tuyết Nhi? – Ba Mẹ (tg chỉ ghi Ba, Mẹ hắn hay nó thôi nhá)
– Hihi… – Nó
– Vâng, là cô ấy.
– Con thực sự muốn thế? – Ba
– Chắc chắn.
– Tùy con, chuẩn bị ăn cơm thôi. – Ba hắn cười tươi nói
– Ba anh có sao ko thế? – Nó hỏi nhỏ hắn
– Ko sao đâu, ông lúc nào mà chẳng thế.
– Chuẩn bị ăn cơm thôi nào 2 con. Con trai và con dâu. – Mẹ hắn chọc
– Vâng? – Nó đơ ra sau khi nghe Mẹ hắn nói thế.
– Sau này còn có cháu nội nữa. – Hắn
– Anh dám, đồ xấu xa.
Ba Mẹ, hắn và nó zô bàn và bắt đầu ăn cơm. Xog xuôi hết rồi thì Mẹ hắn đưa nó bộ đồ để thay (đã kiu ngừi chuẩn bị trước òy). Thay đồ xog, 1 người đã đưa ra ý kiến hết sức là hay.
– Haha, hôm nay bé Nhi qua nhà mình chơi, phải típ đãi thật chu đáo mới đk. – Mẹ hắn
– Phải, để coi…con thik coi phim ko Nhi? – Ba hắn
– Dạ. – Nó lễ phép
– Thế bác nghĩ coi nên xem phim gì nhỉ? – Mẹ hắn cầm mấy cái đĩa phim (khi họ nói xem phim thì Mẹ hắn đã lôi nó ra)
– Hay là xem phim ma đi ạ (ý kiến hay ghê chưa). – Nó hí hửng nói
– Phim ma? Gì đây? Ngôi nhà hoang, ma búp bê, ma tóc dài hay cái gì? – Hắn kề sát lại nó, nói giọng hù dọa
– Sao anh nói nghe có vẻ hơi ớn lạnh. – Nó bắt đầu sợ
– Không sao đâu con, cứ chơi thỏa thik, Mẹ sẽ xin cho hai đứa nghỉ học. – Mẹ hắn zui zẻ nói
– Ừm, coi phim ma, nghỉ học, tốt. Phải rồi, mình sẽ coi Cuộc chiến với ma (Chế ra đó nha). – Ba hắn
– Phim đó con nghe nói rất hay nhưng ko kém phần ghê rợn. – Nó
– Hahaha, chúng ta giống nhau thật, bác rất thik coi phim ma. – Ba hắn cười tươi
– Thế thì…bắt đầu thôi!!!
RENG…RENG…RENG…
– Ai lại đi làm phiền giờ coi phim của ta thế nhờ? – Ba hắn cáu
[ Alô ]. – Tiếng Ba nó
– Ông Lục đó hả? Có chuyện gì thế? – Nghe giọng bạn thân, lập tức Ba hắn đổi giọng (bạn đâu nhìu thế ko bít)
[ phải, là tôi, bé Nhi nó ở nhà ông phải ko? ]
– có gì sao ông bạn già, nó đag đứng đây nè.
[ tôi chưa già lắm đâu, ông kêu nó về nhà đi, tôi và bà nhà đi tiệc. ]
– vì chuyện đó chúng tôi ko đk coi phim, ông đúng là rất thik canh thời cơ. – Ba hắn đứng đó đôi co với Ba nó trong khi 3 người kia ko bít chiện gì hết.
[ thôi nào, chuyện đó lần sau tôi sẽ bù, giờ hãy trả con tôi đi ]
– ông đợi đó đi.
RỤP…TÍT…TÍT…TÍT…
– Tuyết Nhi, con về nhà Ba con với Mẹ con đi tiệc. – Ba hắn lấy lại phong độ nói
– Vâng, lần sau con sẽ tới thăm 2 bác.
– Con hứa đó. – Mẹ hắn ko nỡ rời nó
– Con hứa mà. – Nó nói chắc chắn. Tạm biệt m.n nha,
– Anh đưa em về. – Hắn xách cặp cho nó, và…về nhà nó.
TRÊN XE :
– Lần sau nhớ tới đó. – Hắn nhỏ nhẹ nói
– Chắc lun, mà nè, sao anh lúc nắng lúc mưa thế hả? – Nó quay người về phía hắn
– Thik.
– Plè, thik…xì, thấy ghê
-………
-………
-………
Nó và hắn nói chiện trong suốt thời gian đó, cho đến khi về nhà.
– Tạm biệt nhóc, mai anh đón em đi học.
– Ừm, tạm biệt. – Nó vẫy tay chào hắn rồi cũng zô nhà, ko ngờ cảnh tượng đó đã đk Minh Lâm thấy típ (sao canh quá tar, kì ghê).
– Em đi đâu mới về thế? – Anh ta
– Liên quan anh? – Nó lạnh lùng quay đi
– Hưm, đi chung với Vũ thì em cười cười nói nói, còn với anh thì em thế sao? – Anh ta nói câu đó làm nó đứng lại
– Em đã nói là…
– Dù em muốn sao…anh cũng đồng ý nhưng chuyện hủy hôn là ko thể.
– Thế thì đừng bao giờ mong gặp lại em, nếu anh muốn thế. – Nó đi zô nhà luôn để anh ta đứng đó với cục lửa.
– Em sẽ là của anh, Tuyết Nhi. – Anh ta.