Anh cùng cô đi đến một nhà hành sang trọng gần đó. Các nhân viên vừa nhìn thấy anh và cô vào ánh mắt liền không rời khỏi anh.
Một người đàn ông đẹp trai ngũ quan đẹp như tạc tượng, trên người lại mặc một bộ âu phục khiến cho khí chất anh càng tăng thêm.
-” Bế em”. Thấy mọi người mãi nhìn vào người đàn ông của mình cô có phần khó chịu trong lòng quay sang nhìn anh chu môi làm nũng.
Anh lấy tay gõ nhẹ vào trán cô rồi bế xốc cô lên. Ánh mắt anh lúc nào cũng có phần dịu dàng khi nhìn vào cô. Đôi chân bước nhanh vào phòng ăn khi nãy Tuấn Thành đặt cùng cô ăn xong bữa trưa của mình.
– ” Tiếp theo anh có dự định như thế nào?”. Cô ngồi nhìn anh ánh mắt thận trọng nói
– ” Đầu tư thật nhiều vào công ty ổng ta, sau đó bất ngờ rút vốn khỏi công ty của ông ta khiến ông ta không kịp trở tay”. Anh nói với vẻ mặt bình thản khiến cô bất giác nhíu mày với người đàn ông này.
Ăn xong anh cùng cô về công ty ¥S lấy vài tập hồ sơ rồi sang tập đoàn Cô Thị.
– ” Lạc Y con đến rồi”.. Phan Dĩ Minh thấy cô liền nở một nụ cười tươi.
Đối với ông ta bây giờ cô chính là mỏ vàng của ông ta.
Cô không nói gì chỉ lạnh nhạt liếc mắt nhìn ông ta rồi đi lại ngồi lên sofa gần đó.
-” Chúng ta nên bàn vào hợp đồng?”. Cô cất giọng lạnh lùng khiến ông ta bất ngờ trước thái độ và lời nói của cô.- ” Được được”. Phan Dĩ Minh nói rồi đi lại cùng cô bàn vài chuyện hợp đồng.
-” Hợp đồng 500 vạn tệ, nếu các người có thể làm cho tôi cảm thấy tin tưởng thì tôi sẽ đầu tư vào giúp các người “. Sau một lúc bàn hợp đồng cô cất giọng nói rồi đứng lên đi ra ngoài. Anh nhếch môi cười với hành động này của cô xem ra mèo nhỏ của anh đã có thể tự trả thù rồi.
Nghe đến số tiền 500 vạn khiến Phan Dĩ Minh lại có phần vui vẻ. Con số đó thật sự rất lớn nó có thể cứu được công ty của ông bây giờ. Xem ra Cố Lạc Y vẫn còn có ích cho ông.
– ———————————————————-
Sau lần gặp mặt lần đó cô liền cho người vào tập đoàn Cố Thị để làm nội gián cho mình.
Anh thì lại rất hứng thú với việc trả thù của cô và cũng muốn xem cô có thể tự trả thù hay không. Tuy nhiên cô vẫn không làm cho anh thất vọng. Các cách ra tay của cô rất dứt khoát lại thêm có phần sâu hiểm.
Tại phòng ngủ của anh và cô -” Lạc Y, em nghĩ ngơi đi đừng để bản thân mệt mỏi”. Anh nói rồi xoa đầu cô.
-” Ân”. Cô đang đọc tài liệu nghe anh nói vậy liền ngẩn đầu nhìn anh.
Cô bỏ tài liệu sang một bên đi lại ngồi lên đùi anh hai tay ôm cổ anh tư thế rất là ám mụi nha.
Anh nhìn cô bằng ánh mắt có phần sủng nịnh, ánh mắt này chỉ dành cho riêng một mình cô mà thôi.
Nhìn đôi môi mỏng màu hồng nhạt của anh cô liền cuối xuống hôn nhẹ môi anh. Nụ hôn nhẹ nhàng lướt qua trên môi khiến anh như có mật ngọt rót vào lòng.
-” Em thật khốn nạn, sao lại dụ dỗ trai nhà lành?”. Anh nhếch nếp nhìn cô vuốt nhẹ khuôn mặt nhỏ của cô.
Anh nói xong nhanh chóng cuối xuống hôn môi cô. Nụ hôn điên cuồng như dã thú đang ăn miếng mồi ngon. Có lẽ vì hành động của anh quá nhanh nên cô không kịp phản ứng chỉ để mặc anh hôn mình.
-” Nếu em đã dụ dỗi tôi thì đêm nay tôi chỉ đành chiều theo ý em”. Anh nói rồi bế cô đặt lên giường. Thân hình cao lớn liền nằm lên người cô hôn sâu vào đôi môi anh đào kia.
-” Anh xuống đi nặng quá”. Coi đẩy anh ra khỏi người mình. Anh nắm lấy bàn tay cô đang đẩy mình rồi cùng cô lật ngược lại.
Tình hình hiện giờ là cô đang nằm trên người anh. Cô nhìn anh khuôn mặt bỗng ửng đỏ, cuối xuống cắn nhẹ môi anh. Cô thật không ngờ anh lại có thể vô sĩ đến như thế.
-” Dụ dỗ anh đi”. Anh nhìn cô nói ánh mắt thích thú nhìn biểu hiện của cô.
Và cứ như thế trong phòng cô lại có những âm thanh mỹ dị vang lên. Khiến mặt trăng phải xấu hổ mà núp sau những ngọn cây cao.