“Đám gia hỏa này lợi hại hơn những gì ta tưởng tượng!” Trịnh Thần Không kinh ngạc, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức đó mà thôi. Chỉ cần vận lực một chút xíu, ngay lập tức vết thương liền khép miệng lại, hoàn hảo như trước đây.
– Lão già khá lắm, quả nhiên bản thái tử đi không lầm nơi!
Những vị lão tổ này lại mạnh mẽ như vậy càng khiến cho nội tâm Trịnh Thần Không thêm thích thú, hắn dường như đã chắc chắn rằng, chỉ cần tiêu diệt được đám gia hỏa này, bản thân nhất định sẽ ổn định Chí Tôn Thần sơ kỳ.
Đấu khí trên người bộc phát, chỉ thấy hư ảnh Huyết Ma cụ tượng xuất hiện, cả thân thể toàn màu đỏ như máu, gương mặt hung hăng tàn bạo với đôi mắt màu đen tràn ngập khí tức hung lệ, dù đã trải qua sinh tử không biết bao nhiêu lần, thế nhưng nhìn thấy Huyết Ma cụ tượng liền khiến cho đám lão tổ khiếp sợ.
– Thiên Phong đế quốc ngàn năm qua vẫn luôn quang minh lỗi lạc, vậy mà lại sinh ra một kẻ tàn độc như vậy.
– Hắn đã sa vào ma đạo, nếu không tiêu diệt, nhất định sẽ là tai họa cho nhân loại.
– Cùng lên diệt trừ hắn.
– ……….
Khí tức hung lệ cực mạnh lại xuất phát từ một người trẻ tuổi, tu vi lại vô cùng mạnh mẽ khiến cho đám lão tổ kinh động, dù có là thiên tài của Thiên Phong đế quốc đi nữa, bọn họ cũng không hề thương tiếc mà lập tức động thủ.
Nhìn thấy một đám lão tổ đồng loạt xuất thủ, Trịnh Thần Không chẳng mảy may sợ hãi. Hắn cười lớn tiếng:
– Ha ha ha, để xem đám gia hỏa các ngươi làm được trò trống gì!
– Huyết Vũ Kiếm.
Huyết Ma cụ tượng gầm một tiếng, ngay sau đó từ trong thân thể của nó bắn ra vô số thanh huyết kiếm, cứ như ong vỡ tổ bay loạn tứ tung. Mấy vị lão tổ kinh hãi, cảm giác được nguy cơ trí mạng của huyết kiếm, lập tức vận chuyển nguyên lực tạo thành một tầng kết giới bảo hộ.
Huyết kiếm ầm ầm đâm tới, thế nhưng không cách nào phá vỡ được tầng kết giới bảo hộ. Người đã sống qua ngàn năm, thực lực há có thể xem thường được. Công kích biến mất, cả không gian trở nên mờ ảo, không gian huyết khí lượn lờ, mùi máu tanh vô cùng khó chịu.
Dù kinh ngạc, thế nhưng bọn họ không có dừng tay. Ngay lập tức, mỗi người xuất ra một chưởng, chưởng pháp khiến không gian trở vặn vẹo, thiếu điều khiến cho cả Thiên Thánh Các này sụp đổ. Tiếng cười khanh khách vang lên, chỉ thấy Huyết Ma biến thành một quả cầu máu rồi lôi Trịnh Thần Không vào bên trong.
Chục đạo chưởng pháp kia đánh trúng vào huyết cầu, vốn lực công phá có thể thổi bay cả nửa cái kinh thành này, thế nhưng tất cả đều bị huyết cầu kia thôn phệ toàn bộ.
– Thời đại này lại xuất hiện một kẻ lợi hại như vậy, đáng tiếc lại sa vào ma đạo.
Chứng kiến thiên tài Thiên Phong quốc đọa lạc, một vị lão tổ thanh âm tang thương tiếc nuối nói.
– Một thiên tài lại mang trong mình một linh hồn ác quỷ, có chết cũng không có gì đáng tiếc.
– Đúng vậy, kẻ này nếu còn tồn tại, so với đại họa Ma Tộc còn muốn khủng khiếp hơn.
– Tiếp tục tấn công, bản tọa muốn xem hắn chống cự được tới đâu!
Đám lão tổ hơi khựng đôi chút, ngay sau đó lại tiếp tục tấn công. Nhưng rốt cuộc không có bất kỳ tác dụng nào, huyết cầu cứ như một vũng bùn, đánh vào chỉ khiến nó rung động một lúc rồi trở về bình thường.
Bỗng ngay sau đó, đột nhiên huyết cầu trở nên vặn vẹo, cứ căn lên rồi xẹp xuống, dường như bên trong huyết cầu đang mất ổn định.
– Đừng… đừng nói là?
Một vị lão tổ cảm thấy có gì đó bất thường, bỗng linh quang trong đầu sáng lên, y hét lớn:
– Mau trốn, huyết cầu muốn phát nổ!
Nghe tiếng hét, ai nấy đều giật mình, một đám gia hỏa vậy mà bị một tên tiểu tử xỏ mũi, trong lòng tức giận không thôi. Nhưng dù tức giận thế nào, trước hết cũng phải trốn khỏi một kiếp này trước. Những đòn công kích này, so với một kích toàn lực của cường giả Chí Tôn Thần không hề cách biệt bao nhiêu.
Muốn bỏ chạy thật nhanh, đáng tiếc đã muộn. Huyết cầu đã vượt quá mức chịu đựng, *ầm* một tiếng kinh thiên động địa, không gian Thiên Thánh Các rung động dữ dội, tùy thời có thể sụp đổ. Thậm chí, ngay cả không gian bên ngoài cũng kinh động dữ dội. Tuy nhiên, Tổ Sư Từ Đường là nơi được bảo vệ nghiêm mật, trừ khi có lệnh của đế quân thì bọn họ mới được phép tiến vào. Vậy nên chẳng ai có thể biết được, bên trong Tổ Sư Từ Đường đang xảy ra một cuộc đồ sát.
Không gian Thiên Thánh Các phải mất một lúc mới ổn định trở lại. Tiếng rên rỉ khe khẽ vang lên, chỉ thấy tám vị lão tổ nằm la liệt, sắc mặt trắng bệch, hơi thở phập phồng, cơ hồ bị thương vô cùng nặng. Chính giữa không gian, trước đó là chỗ huyết cầu xuất hiện, huyết khí trong không gian đang dần hội tụ. Từ xương cốt, lục phủ ngũ tạng… cuối cùng biến thành hình người nguyên trạng. Chính là Trịnh Thần Không.
Khí tức trên người hắn dường như đã yếu hơn so với trước đây, thế nhưng nếu so sánh với những vị lão tổ kia thì tốt hơn rất nhiều. Một mình đấu với tám vị lão tổ, lúc bắt đầu hắn nghĩ rằng sẽ đơn giản, nhưng khi trực tiếp cảm nhận mới biết mình suy nghĩ đã quá ngây thơ, cuối cùng mới quyết định đặt cược một lần.
Đẩy sức mạnh lên cực hạn, tạo thành một huyết cầu hấp thu những đòn tấn công của tám vị lão tổ. Bọn họ nghĩ rằng hắn co cụm lại phòng thủ trước sức ép quá lớn, rốt cuộc không ngờ bản thân bị mắc bẫy. Cho đến lúc nhận ra thì đã quá muộn. Huyết cầu bạo tạc, uy lực cực mạnh đủ để so sánh với một quyền của cường giả Chí Tôn Thần chân chính, tám vị đứng gần trung tâm vụ nổ, dĩ nhiên bị thương vô cùng nặng, thậm chí có ba thân vẫn đạo tiêu.
Trịnh Thần Không thân thể nổ tung, nhưng thần niệm vẫn còn tồn tại, chỉ trong chốc lát hắn đã hồi sinh hoàn toàn. Cũng may bản thân ý chí hơn người, màn đặt cược này tuy nguy hiểm, nhưng cuối cùng hắn đã thắng.
Nhìn tám vị lão tổ, kẻ thì nằm rên rỉ, người thì xác nằm la liệt, dù bản thân vẫn đang trọng thương, thế nhưng hắn chẳng thèm quan tâm, bởi vì mục đích của hắn chính là lấy được huyết tinh của tám vị lão tổ kia.
– Ha ha ha, cuối cùng ta cũng chân chính đột phá Chí Tôn Thần rồi.
Có tinh huyết của tám vị lão tổ, cộng với huyết tinh của cha mẹ hắn, Trịnh Thần Không tự tin nhất định sẽ bước chân vào cảnh giới Chí Tôn Thần.
– Ngươi… tên yêu nghiệt…
Một vị lão tổ sức cùng lực kiệt ánh mắt bi thương nhìn Trịnh Thần Không, trong đầu đang suy nghĩ đến viễn tưởng Huyền Thiên giới sẽ chìm trong bóng tối vô tận. Ma đầu này nếu không tiêu diệt được nhất định sẽ là đại họa của nhân tộc. Thậm chí, kẻ hủy diệt nhân tộc không phải là Ma Tộc, mà chính là Trịnh Thần Không. Nghĩ đến đó, trong lòng lão bi thương không thôi.
– Lão già, chết đến nơi mà còn lắm mồm.
– Chính đạo tất thắng. Nghiệt chủng, ngươi nhất định sẽ chết rất thê thảm.
– Chết? Ha ha ha…
Trịnh Thần Không ngửa đầu lên trời, giọng cười như đang nhạo báng, hắn lại nói tiếp:
– Ngay cả ta cũng không giết được ta, ngươi nghĩ rằng viễn cảnh ngươi nói sẽ xảy ra sao? Nói nhảm đủ rồi, chết đi cho ta!
Dứt lời, trảo thủ của hắn vỗ vào đầu vị lão tổ nọ, vận chuyển Huyết Hà Thần Công rút hết tinh huyết của y, trong chốc lát thì trở thành một cái xác khô quắt. Xử lý xong, Trịnh Thần Không lại tiếp tục chuyển qua người khác, hút cạn máu tươi của họ.
Tám vị lão tổ, cứ như vậy mà trở thành người thiên cổ. Có mười khỏa huyết châu, Trịnh Thần Không ngồi xếp bằng xuống ổn định lại thương thế, sau đó mới bắt đầu nuốt vào từng viên huyết châu, bắt đầu luyện hóa nó. Huyết Ma sau lưng hắn ngày càng trở nên rõ ràng, vẻ hung lệ lộ rõ, bất kỳ người nào nhìn thấy cũng khiếp hãi.
Dị tượng một lần nữa xuất hiện, nhưng do Trịnh Thần Không đang bế quan bên trong bí cảnh Thiên Thánh Các, thế nên không có ai nhìn thấy được dị tượng này. So với lúc trước, dị tượng càng thêm khủng bố, vô số quỷ lệ, yêu ma, ngạ quỷ… xuất hiện, tiếng gào thét thảm thiết, giọng cười khanh khách ghê rợn, âm thanh thì thầm… vô số những cảnh tượng đồng thời xuất hiện, cứ như nơi đây đã biến thành chốn cửu u địa ngục.
Bỗng thân thể Trịnh Thần Không phát ra một luồng huyết quang cực đại, khiến cho cả không gian Thiên Thánh Các biến thành một màu đỏ tươi, thậm chí thế giới bên ngoài cũng bị ảnh hưởng. Vốn bầu trời được ánh trăng chiếu sáng, trong chốc lát một đám mây đen quỷ bị chẳng rõ từ đâu kéo tới, bao trùm cả một vùng lớn, vị trí trung tâm dĩ nhiên chính là Tổ Sư Từ Đường.
Trong kinh thành, thậm chí một vài khu vực lân cận, các võ giả đều cảm nhận được một cỗ khí tức khủng bố hàng lâm, cỗ khí tức này rất yêu dị và hung lệ, phảng phất trong giây lát, họ còn nhìn thấy trên bầu trời xuất hiện cảnh tượng Bách Quỷ Dạ Hành. Cứ như có một đầu viễn cổ ma thần thức tỉnh trở lại vậy.
Sấm chớp nổ vang bầu trời, giữa mây đen có ẩn hiện có một con mắt, dường như con mắt đó đang giận dữ, nhìn chằm chằm xuống Tổ Sư Từ Đường.
Cường giả thủ hộ Tổ Sư Từ Đường cảm giác lôi kiếp sắp giáng xuống, lực lượng của lôi kiếp cực mạnh này không phải là thứ mà họ có thể chống đỡ nổi, lập tức lùi lại phía sau, đồng thời tiếp tục quan sát tình hình.