[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 690: Kiểm nghiệm



Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương nói: “Được, mời ngươi phóng thích lực lượng Hải Thần để chúng ta kiểm nghiệm.”

“Được.” Trước thái độ hung hãn của vị Trung Trụ Vương này, Đường Tam cũng không có biểu lộ gì.

Trên trán, đường vân Hoàng Kim Tam Xoa Kích sáng lên, lấy thân thể hắn làm trung tâm, một vầng sáng màu vàng mở rộng ra bên ngoài.

Sau đó, hai mắt Đường Tam cũng sáng lên, biến thành màu vàng. Trong một thời gian ngắn, ở mặt biển xung quanh, nhất là nước biển bên người các vị vương giả đều biến thành màu vàng.

Trong biển rộng, tín ngưỡng lực cơ hồ ngay lập tức dâng lên, ngưng tụ về phía Đường Tam, nhưng lại bị hào quang phóng ra từ trên người hắn ngăn cản ở bên ngoài. Hắn thật sự không thể hấp thu nữa, bởi vì nếu tiếp tục hấp thu, hắn sẽ trực tiếp độ kiếp.

Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương và Hải Long Vương liếc nhau, trong ánh mắt đều toát ra vẻ kinh ngạc. Với thực lực đỉnh phong của bọn nó, khi cảm thụ được khí tức trên người Đường Tam phóng ra lại có cảm giác muốn quỳ bái. Thật không quá khi nói đây là lực lượng Hải Thần, huống chi đối phương thực sự giải quyết được vấn đề hải ôn.

“Nếu là Hải Thần, tại sao ngươi lại nhỏ yếu như vậy?” Hải Long Vương trầm giọng hỏi.

Nó chính là Đại Yêu Vương đỉnh phong, dù bị khí tức Hải Thần ảnh hưởng nhưng ảnh hưởng không quá lớn.

Đường Tam nói: “Ta có phải là Hải Thần hay các ngươi có công nhận ta là Hải Thần hay không không quan trọng. Các ngươi chỉ cần biết ta thân hoà với Vô Tận Lam Hải là đủ rồi. Hiện tại ta có biện pháp giải quyết hải ôn, ta mời chư vị tới đây cũng không phải muốn các ngươi công nhận thân phận Hải Thần của ta, mà chỉ đưa cho các ngươi phương pháp đối phó với hải ôn. Hải ôn vẫn luôn là vấn đề lớn nhất trong Vô Tận Lam Hải, không phải sao?”

Nghe hắn không giải thích gì về thân phận Hải Thần của mình, mà chỉ nói tới hải ôn, thần sắc Hải Long Vương bình tĩnh hơn vài phần. Sau khi nó hoá thành hình người thì có bộ dáng của một lão giả.

“Sứ giả nói như vậy, nếu chúng ta từ chối là bất kính rồi. Không biết làm thế nào để giải quyết hải ôn?” Hải Long Vương tiếp tục hỏi.

Đường Tam nói: “Ta đã thử rồi, dùng lực lượng của ta để ngưng tụ lực lượng Hải tộc có thể hình thành sức mạnh cộng sinh hoá giải hải ôn do vận rủi mang đến. Ta đã chế tạo một ít trận bàn chứa Thần Thức của ta, chỉ cần những trận bàn này ở trong biển rộng thì Thần Thức của ta sẽ luôn ở đó, một khi xuất hiện hải ôn, dùng bất kỳ Thần Thức cấp bậc Yêu Vương trở lên dẫn động thì có thể ngưng tụ lực lượng sinh vật biển để tinh lọc hải ôn.”

Nói xong, Đường Tam vung tay lên, từng viên trận bàn Hải Thần bay vụt về phía các vị vương giả.

Các vị vương giả Hải tộc lần lượt tiếp nhận trận bàn, dùng Thần Thức của mình cảm nhận biến hoá trong đó.

Quả nhiên, khi bọn họ dùng Thần Thức thúc giục thì trên trận bàn tản ra một tầng quang huy màu vàng rực rỡ, kỳ lạ hơn là, bọn họ có thể cảm thụ được có rất nhiều Hải tộc ở phía xa dường như đang phóng thích năng lượng, ngưng tụ về phía bên này. Và mặt biển lần nữa lại trở nên vàng rực.

Thần sắc Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương đã hoà hoãn hơn một chút. Thân là Đại Yêu Vương đỉnh phong, nó đương nhiên cảm giác được trong trận bàn này ẩn chứa Thần Thức tinh khiết, cũng không có tạp chất. Thần Thức này giống với khí tức Hải Thần mà Đường Tam phóng ra lúc trước. Đây là thứ bọn họ chưa từng cảm nhận được dù đã tung hoành trong Vô Tận Lam Hải nhiều năm.

Ánh mắt Hải Long Vương toát ra vẻ kích động. Bọn họ đều hiểu, nếu trận bàn này có thể hoá giải hải ôn thì đối với Vô Tận Lam Hải, nó quan trọng cỡ nào.

Những năm gần đây, Ô Trọc Hoàng Hải, U Minh Thanh Hải vẫn luôn mở rộng chính là do hải ôn đã cướp đi sinh mệnh của quá nhiều Hải tộc. Nếu cứ tiếp tục như vậy, một ngày nào đó Vô Tận Lam Hải sẽ bị bọn nó thôn phệ.

Tuy rằng hiện tại hai phiến hải vực này diện tích chưa lớn, nhưng sự mở rộng của chúng chưa từng ngừng lại. Bọn họ đã từng thảo phạt nhưng vô ích. Bọn họ có thể đánh tan vong linh và hài cốt cường đại trong đó, nhưng chỉ cần trong Vô Tận Lam Hải có sinh vật chết đi thì chúng vẫn tiếp tục mở rộng, vẫn liên tục có vong linh và hài cốt ra đời.

Cái này đã trở thành mối hoạ lớn trong lòng rất nhiều cường tộc ở đây.

Giờ khắc này, Đường Tam xuất ra trận bàn không hề nghi ngờ đã giải quyết xong vấn đề lớn này. Một khi hải ôn không còn là mối đe doạ thì Vô Tận Lam Hải có thể bình an phát triển.

Hải Cự Nhân Vương nói: “Sứ giả có yêu cầu gì không?”

Đường Tam nhìn thoáng qua từng đống kim loại hiếm từ biển cả chất đầy trên bờ cách đó không xa, nói: “Yêu cầu của ta rất đơn giản. Ta là nhân loại. Trên Yêu Tinh Đại Lục, Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc luôn nô dịch tộc nhân của ta, ta hy vọng tộc nhân có thể di cư đến hải đảo để sinh sống. Nhân loại chỉ có thể sống trên đất liền, không sống được dưới biển nên sẽ không ảnh hưởng đến Vô Tận Lam Hải.”

Chuyện này các vị vương giả đều đã biết. Mặc dù nhân loại có mấy ngàn vạn người, nhưng so với sinh vật biển thì không là gì, hơn nữa Hải tộc không có nhu cầu với tài nguyên trên hải đảo. Đất đảo cũng không thích hợp với tuyệt đại đa số sinh vật biển. Cho dù một tồn tại cường đại như Hải Long Vương cũng không thể tuỳ tiện leo lên lục địa, đây là một hạn chế với Hải tộc.

“Ngoài chuyện này ra, ngài còn có yêu cầu gì không? Thủ hộ nhân loại không bị thương tổn?” Hải Long Vương hỏi.

Đường Tam gật đầu, nói: “Nếu được vậy là tốt nhất.”

Hải Long Vương trầm giọng nói: “So với việc giải quyết hải ôn, yêu cầu của ngài không là gì, chúng ta thậm chí có thể lệnh cho Hải tộc giúp nhân loại di chuyển. Nhưng vừa rồi ngài đã nói, hải ôn là do vận rủi mang đến, đây là chuyện gì?”

Đường Tam trầm ngâm một lát rồi nói: “Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy kỳ quái, Vô Tận Lam Hải chiếm phần lớn diện tích Pháp Lam tinh, nhưng vì sao một nơi có tài nguyên khổng lồ như Vô Tận Lam Hải lại không cách nào sinh ra Hoàng Giả, mà trên Yêu Tinh Đại Lục, Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc có tới hơn mười vị Hoàng Giả?”

Thần sắc Hải Long Vương và Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương lập tức trở nên nghiêm túc.

Đúng vậy, bọn nó đã là cường giả mạnh nhất trong Vô Tận Lam Hải rồi, mà ở nơi này không có Hoàng Giả.

Đây cũng là một trong những vấn đề khó hiểu nhất trong Hải tộc. Vì sao biển rộng phong phú tài nguyên như vậy lại không có Hải tộc nào thành tựu Hoàng Giả?

“Cùng vận rủi có quan hệ sao?” Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương hỏi.

Đường Tam gật đầu, nói: “Đúng vậy. Ở bất kỳ một vị diện nào đều có số mệnh tồn tại. Một tinh cầu có số mệnh của mình, nơi nào được số mệnh chiếu cố thì nơi đó sẽ phát triển tốt hơn. Bình thường, số mệnh là ngẫu nhiên, không có sinh vật nào may mắn mãi mãi, cũng không có sinh vật nào bị xui xẻo mãi mãi. Nhưng đó là tình huống bình thường, còn khi có một chủng tộc cố ý ảnh hưởng đến số mệnh thì mọi thứ đều thay đổi. Yêu Tinh Đại Lục sở dĩ luôn được may mắn chiếu cố, có được càng nhiều tài nguyên, phát triển tốt hơn, không ngừng xuất hiện Hoàng Giả chính là do bọn họ tập trung toàn bộ may mắn ở Pháp Lam tinh trên Yêu Tinh Đại Lục. Ngược lại với may mắn, vận rủi ở khắp nơi ngoại trừ Yêu Tinh Đại Lục. Ô Trọc Hoàng Hải, U Minh Thanh Hải theo lời các ngươi đều vì đó mà hình thành.”

Nghe lời Đường Tam nói, các vị vương giả Hải tộc không khỏi hai mặt nhìn nhau, trong đó phần lớn là không hiểu.

Hải Tượng Vương trầm giọng nói: “Số mệnh là hư vô, làm sao có thể ngưng tụ được?”

Đường Tam nói: “Trên Yêu Tinh Đại Lục có một chủng tộc có thể điều động được số mệnh. Ta không biết bọn họ dùng bao nhiêu thời gian để ngưng tụ vận may ở trung tâm Yêu Tinh Đại Lục, vì vậy mà ngưng tụ vận may của toàn bộ tinh cầu, loại bỏ vận rủi ra khỏi lục địa. Chủng tộc này gọi là Thiên Hồ tộc. Tộc trưởng Thiên Hồ tộc nhìn qua trói gà không chặt, nhưng chính là cường giả cấp độ Đại Yêu Hoàng, được xưng là Chúa Tể Vận Mệnh Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Những điều này chư vị có biết không?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.