Nhiều vị Hải Vương lắc đầu. Vô Tận Lam Hải và Yêu Tinh Đại Lục gần như hoàn toàn tách biệt, không xâm phạm lẫn nhau. Bên này không thích hợp để bên kia sinh tồn, cho nên bọn họ chỉ biết trên Yêu Tinh Đại Lục có Hoàng Giả tồn tại, nhưng không hề biết đó là Hoàng Giả như thế nào.
Đường Tam tiếp tục nói: “Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng dẫn theo Thiên Hồ tộc ngưng tụ vận may, chỉ có Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc mới có thể hưởng thụ phần may mắn này, cho nên hai tộc này sẽ ngày càng cường đại, trở thành tồn tại mạnh nhất trên toàn bộ tinh cầu. Theo ta được biết, hiện tại Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc cộng lại có tất cả 16 Hoàng Giả. Một tinh cầu có thể chứa một số Hoàng Giả nhất định, dù Pháp Lam tinh giàu tài nguyên đến đâu, 16 Hoàng Giả cơ hồ đã là cực hạn. Ngoại trừ Yêu Tinh Đại Lục, các ngươi biết nơi nào có Hoàng Giả nữa không?”
Các vị Hải Vương đều lắc đầu.
Đường Tam nheo mắt lại, nói: “Đúng vậy, không có. Như vậy, nếu bọn họ đã cường đại như thế, vì sao lại không thống trị toàn bộ tinh cầu? Với thực lực của hơn mười Hoàng Giả đã đủ để xâm chiếm Vô Tận Lam Hải rồi. Trong biển rộng tài nguyên cũng không ít. Nhưng vì sao bọn họ không làm vậy? Các ngươi đã nghĩ tới chưa?”
Đường Tam lần lượt đưa ra nghi vấn khiến các vị Hải Vương không khỏi có chút sửng sốt.
Đường Tam tự hỏi tự đáp nói: “Nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì tất cả may mắn đã ngưng tụ, ở ngoài Yêu Tinh Đại Lục đều là vận rủi, bọn họ không muốn bị vận rủi lây nhiễm. Mà bên ngoài Yêu Tinh Đại Lục, bọn họ cũng chỉ coi là nguồn cung cấp chất dinh dưỡng cho Yêu Tinh Đại Lục mà thôi, để nó tự sinh tự diệt là được.”
“Nhưng mà bọn họ làm như vậy cũng là gây hại cho toàn bộ Pháp Lam tinh. Khi khí vận không được lưu thông, bản thân tinh cầu có năng lực điều tiết lại không thể làm được. Vận rủi và vận may là cân bằng. Vận may càng ngưng tụ thì vận rủi cũng thế. Cuối cùng khi vận may được ngưng tụ đến cực hạn thì Yêu Tinh Đại Lục không phải không có khả năng sinh ra Thần giới, thậm chí có thể sinh ra tồn tại ở trên Hoàng Giả. Nhưng lúc đó cũng chính là thời khắc Pháp Lam tinh sụp đổ. Một khi tinh cầu sụp đổ, Yêu Tinh Đại Lục vì vận may ngưng tụ mà có thể tiếp tục tồn tại, thậm chí có thể tách khỏi tinh cầu. Nhưng những nơi khác hội tụ vận rủi thì chính là thảm hoạ huỷ diệt. Đối với Pháp Lam tinh mà nói cũng là huỷ diệt.”
Lời vừa nói ra, các vị cũng giả không khỏi xôn xao.
Đường Tam ngửa đầu nhìn lên trời, khi nói ra những lời này, hắn đã thả một tia Thần Thức của mình ra ngoài. Khi Thần Thức vừa thả ra, mơ hồ có thể cảm giác được trên không trung có xu hướng ngưng tụ vân kiếp. Nhưng khi hắn nói xong những lời này, lôi kiếp trong không khí dường như muốn giáng lâm lại đột ngột biến mất.
Đường Tam sắc mặt nghiêm túc nhìn các vị Hải Vương, “Cho nên hiện tại các ngươi còn cảm thấy cuộc sống bây giờ là bình thường sao? Hải ôn đến chính là kết quả khi vận rủi giáng lâm. Ta có thể giúp các ngươi hoá giải hải ôn nhưng thực tế đó chỉ là biện pháp tạm thời …”
“Im ngay!” Đúng lúc này, một tiếng gào to đột nhiên đánh gãy lời Đường Tam.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương nhìn Đường Tam với ánh mắt bất thiện, nó nói: “Mục đích ngươi nói những lời này là để chúng ta khởi xướng tấn công lục địa, đi khiêu chiến Yêu Tinh Đại Lục sao? Ở ngoài sáng biết có hơn mười Hoàng Giả mà còn như thiêu thân lao đầu vào lửa? Âm mưu của ngươi là gì?”
Rất nhiều Hải Vương nghe nó nói như vậy thì lập tức biến sắc, ánh mắt đều ngưng tụ trên người Đường Tam.
Đường Tam bị nó cắt ngang, sắc mặt cũng trở nên lạnh như băng. Hắn lắc đầu nói: “Không, ta chưa bao giờ trông chờ các ngưoi có thể làm được chuyện này. Các ngươi cũng không làm được. Mà đây là sứ mệnh của ta. Thỉnh cầu của ta, ta đã nói với các ngươi, che chở cho tộc nhân của ta là đủ rồi. Ta chỉ nói cục diện trước mắt cho các ngươi biết. Khi ta chân chính khôi phục lại lực lượng thì cũng chỉ có ta mới có thể thay đổi được cục diện Pháp Lam tinh. Lực lượng của các ngươi, đối với ta, không có ý nghĩa quá lớn.”
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương ánh mắt âm trầm nhìn hắn, “Ngươi ngay cả Thần cấp cũng không phải vậy mà dám nói mình có thể khiêu chiến hơn mười vị Hoàng Giả? Ngươi nói ngươi khôi phục lực lượng là khôi phục cái gì?”
Đường Tam thản nhiên nói: “Trở lại làm Hải Thần!”
“Trở lại làm Hải Thần?” Trong mắt Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương loé lên tia sáng, “Nói như vậy, ngươi thật sự cho rằng mình là Hải Thần?”
“Nếu không thì sao?” Đường Tam không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn nó nói.
Hải Cự Nhân Vương nở nụ cười, đang muốn nói gì đó lại bị Hải Long Vương ở bên cạnh ngăn cản.
“Cảm tạ quà tặng của sứ giả, sau khi chúng ta trở về sẽ lập tức phát động tộc nhân đi tinh lọc hải ôn. Còn chuyện nhân loại di cư, Hải tộc chúng ta cam đoạn sẽ thủ hộ bọn họ.”
Đường Tam khẽ gật đầu, nói: “Vậy là được rồi. Về phần tương lai như thế nào, xin mời chư vị mỏi mắt trông chờ đi. Nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết, Yêu Tinh Đại Lục được vận may chiếu cố không biết đã bao nhiêu năm, phần may mắn đó đã ăn sâu vào bên trong, dù tương lai ta có thể phá hư nó thì trong thời gian ngắn, tinh cầu cũng không thể khôi phục cân bằng. Muốn chống lại, hoặc là nói muốn có được tài nguyên tốt hơn trên tinh cầu thì phải dựa vào chính các ngươi. Chỉ bảo vệ cái đã có cũng vô dụng.”
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương lạnh nhạt nói: “Còn không biết may mắn và vận rủi ngươi nói có thật không, bây giờ nói những lời này cũng không có ý nghĩa. Chúng ta sẽ chờ xem, Hải Thần trong lời ngươi nói đến tột cùng là cái gì.”
Đường Tam nhìn về phía nó. Hắn có thể cảm nhận được vị Hải Cự Nhân Vương này có địch ý với mình, và hắn cũng có thể đoán được phần địch ý này từ đâu mà đến.
“May mắn cùng vận rủi, hiện tại ta có thể chứng minh cho các ngươi.” Đường Tam sải bước ra, người đã đi tới trên mặt biển. Đối mặt với hai vị Đại Yêu Vương đỉnh phong, hắn không có nửa điểm nhát gan.
Trong hai mắt, đen trắng luân chuyển, Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực lập tức phóng thích.
Lập tức, hai đại vương giả ở trong lĩnh vực đều chấn động trong lòng, dường như cảm nhận được một chút biến hoá kỳ dị.
Hai mắt Đường Tam khép lại, yên lặng mở rộng phạm vi Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực, lập tức, nước biển dưới chân hắn ngày càng trong, mà ở vòng ngoài, một tầng màu tím đục ngầu bắt đầu hình thành.
“Hải ôn?” Hải Báo Vương la thất thanh.
Sau đó, Đường Tam lần nữa mở mắt ra, thu hồi lĩnh vực, một đạo kim quang nở rộ từ trên người hắn, rất nhiều tín ngưỡng lực ngưng tụ trong nước biển, tinh lọc hải ôn vừa mới làm ô nhiễm kia.
Theo tu vi và Thần Thức tăng lên, hiện tại hắn vận dụng Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực ngày càng dễ dàng.
Cảm thụ được biến hoá vừa rồi, khí tức các vị vương giả đều trở nên trầm trọng, bọn nó hiểu, chuyện Yêu Tinh Đại Lục ngưng tụ vận may như Đường Tam nói trước đó rất có thể là sự thật.
“Ta tin tưởng ngươi.” Thanh âm thanh thuý vang lên.
Đường Tam quay đầu nhìn lại, vị kia chính là người vẫn luôn chưa nói lời nào, Mỹ Nhân Ngư Nữ Vương có danh xưng Hải Yêu Vương.
Thanh âm của nàng rất êm tai, mái tóc dài xanh nước biển tung bay sau ót, đôi mắt câu hồn động phách nhìn Đường Tam.
“Ta tin tưởng ngươi là truyền thừa Hải Thần. Bên trong Thần Thức của ngươi, ta cảm nhận được khí tức tín ngưỡng. Nhưng nó lại không đồng nguyên với Vô Tận Lam Hải. Nếu như ta đoán không sai, ngươi hẳn không thuộc về thế giới của chúng ta. Vừa rồi ta cảm nhận được ngươi bị bài xích, không phải là biển cả bài xích, mà là không khí bài xích.”
Tinh Thần Lực và Thần Thức thật mạnh! Đường Tam hơi kinh ngạc nhìn vị Hải Yêu Vương này. Xét về khí tức, vị này không cường đại bằng Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương và Hải Long Vương, nhưng Thần Thức tuyệt đối là cấp độ Đại Yêu Vương đỉnh phong.
“Có thể nói cho ta biết vì sao ngươi đến thế giới này của chúng ta không? Mục tiêu của ngươi là gì?” Vừa nói, Mỹ Nhân Ngư Nữ Vương lặng yên tới sau lưng Đường Tam.
Lúc này, trước người Đường Tam là Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương và Hải Long Vương, phía sau chính là vị này. Ba vị Đại Yêu Vương này có thể nói là người mạnh nhất trong toàn bộ Hải tộc, giờ đây lại đột ngột vây Đường Tam ở giữa.