Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương trầm giọng nói: “Trong Vô Tận Lam Hải không hề có truyền thuyết Hải Thần, lại càng không có Hải Thần truyền thừa. Ngươi là kẻ ngoại lai, lại muốn có tất cả. Chúng ta sao có thể biết, những gì ngươi làm không phải vì Hải tộc mà là vì chính ngươi? Năng lực của ngươi quá mức kỳ dị, có thể thu hút tín ngưỡng lực của Hải tộc. Như lời ngươi nói, nếu để ngươi càng trở nên cường đại, vậy sao có thể đảm bảo ngươi sẽ không nô dịch Hải tộc?”
Đường Tam lơ lửng đứng ở đó, không vì bị ba đại cường giả vây quanh mà kinh hoàng.
“Tâm ta hướng trăng sáng.” Hắn thản nhiên nói: “Các ngươi đây là muốn bắt ta, sau đó nghiên cứu năng lực và huyết mạch của ta sao? Đây là kế hoạch các ngươi đã tính trước đi.”
Hải Long Vương nghiêm nghị nói: “Chúng ta không thể không cẩn thận. Chúng ta không cách nào xác định ngươi có phải nội gián mà Yêu Tinh Đại Lục phái đến xâm nhập chúng ta hay không. Bất quá ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không làm tổn thương nhân loại, nếu trận bàn ngươi cung cấp thật sự có thể thanh trừ hải ôn, chúng ta nhất định sẽ coi ngươi là bạn và không làm bất kỳ điều gì bất lợi với ngươi. Chúng ta chỉ hy vọng có thể hiểu ngươi rõ hơn.”
Đường Tam nhoẻn miệng cười, “Bắt ta, nghiên cứu ta? Không thể. Nếu ta dám một mình đứng ở chỗ này thì đã đoán được khả năng các ngươi vì hoài nghi mà sẽ làm gì với ta.”
“Các ngươi điên rồi sao?” Hải Sa Vương lúc này mới kịp phản ứng, giật mình nói: “Ngài ấy là Hải Thần!”
“Im ngay! Toàn bộ Hải tộc làm sao có thể bị người ngoài dắt mũi. Nếu hắn có ý xấu thì chẳng phải sẽ mang đến đại nạn cho Vô Tận Lam Hải hay sao?” Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương lạnh lùng nói.
Ánh mắt Đường Tam vẫn bình tĩnh như cũ, hắn nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Các ngươi không rõ Thần Cách chính thức có ý nghĩa gì. Cho dù là ở trên Yêu Tinh Đại Lục cũng không có ra đời Thần Cách. Bởi vì thế giới này, vị diện này không có Thần giới chiếu cố. Không có Thần giới, không thể lên trời.”
Hải Long Vương cau mày nói: “Những thứ này không vội, xin mời sứ giả cùng ta trở về, đến Hải Long Cung của ta, chúng ta sẽ từ từ nói chuyện với nhau. Sứ giả yên tâm, chúng ta chắc chắn không làm tổn thương đến ngươi. Chuyện giúp nhân loại các ngươi di chuyển chúng ta sẽ làm được.”
Đường Tam lạnh nhạt nói: “Ta còn có rất nhiều chuyện phải làm, không có thời gian quay về cái gì Hải Long Cung. Được rồi, nếu các ngươi muốn chết, muốn toàn bộ tinh nhuệ Hải tộc chôn vùi ở chỗ này thì tiếp tục ngăn trở ta.”
Nói rồi, trên trán hắn, đường vân Hải Thần Tam Xoa Kích màu vàng bỗng sáng lên.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương phản ứng trước tiên, khẽ quát một tiếng, “Phong cấm!”
Một quang mang từ Thác Thiên Xoa trong tay hắn hướng về bao phủ thân thể Đường Tam.
Đường Tam không tránh không né, tùy ý để hào quang giam mình ở trong đó, nhưng quang văn Hoàng Kim Tam Xoa Kích trên trán càng phát sáng hơn.
Dù thân thể hắn đã bị Hải Cự Nhân Vương phong cấm, nhưng vào lúc này, mảng lớn khu vực xung quanh và mảng lớn Vô Tận Lam Hải trong chốc lát đã biến thành màu vàng. Ngàn vạn tín ngưỡng lực lao tới. Những tín ngưỡng lực này không bị kết giới ngăn cấm, vẫn như trước tràn vào cơ thể Đường Tam.
Đường Tam dường như mở ra cái gì đó, vẻ uy nghiêm không gì sánh được bỗng bắn ra từ trên người hắn.
Mà cũng trong chớp mắt này, bầu trời trên hải vực này bỗng tối sầm xuống, áp lực huỷ thiên diệt địa cơ hồ trong nháy mắt đã ép mặt biển xuống dưới mười mét, lộ ra thân hình của các Hải Vương.
Trong nhất thời, cho dù các cường giả cấp bậc Đại Yêu Vương ở đây đều có cảm giác không thở nổi, chỉ có trên người Đường Tam vẫn sáng chói kim quang.
“Đây là? Lôi kiếp?”
Bầu trời đen như mực, từng đạo kim quang giăng khắp nơi, kim quang kinh khủng dường như muốn huỷ diệt toàn bộ thế giới.
Biển rộng đang run sợ, tất cả sóng biển đều lặng xuống, Hải tộc cấp bậc Yêu Vương miễn cưỡng có thể động, nhưng cấp bậc Yêu Vương trở xuống thì hoàn toàn bị áp xuống mặt biển, không thể động đậy.
Đường Tam chậm rãi xoay người, nhìn về phía Mỹ Nhân Ngư Nữ Vương ở sau lưng, nói: “Ngươi cảm giác không sai, ta đúng là bị vị diện này bài xích. Bởi vì ta xác thực tới từ một vị diện khác. Sở dĩ ta tới đây là tìm kiếm thê tử chuyển thế của ta. Nhưng mà, ta không nhìn được nhân loại bị Yêu Quái Tộc, Tinh Quái Tộc áp bức làm nô ɭệ, cho nên khi đang tìm thê tử, ta mới trợ giúp để nhân loại có được con đường tăng lên của chính mình. Ta từng là Hải Thần, sự thân hoà với biển cả để ta tới trợ giúp các ngươi. Nhưng các ngươi không nhận, muốn ngăn cản ta, vậy ta cho các ngươi cảm thụ một chút thiên uy thuộc về toàn bộ thế giới.”
“Ầm ầm!” Một đạo thiên lôi màu vàng nổ vang trên không trung.
“Gϊếŧ hắn đi, có lẽ còn có thể …” Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương chợt quát một tiếng, Thác Thiên Xoa trong tay muốn đâm về phía Đường Tam. Nhưng mới đâm ra một nửa thì nó kinh ngạc phát hiện, mình không động đậy được nữa.
Ngăn cản nó không phải là Đường Tam, không phải lôi kiếp khủng bố trên bầu trời, mà là ngàn vạn tín ngưỡng lực đang hướng về phía Đường Tam.
Nhưng vào lúc này, thân hình Đường Tam đón gió căng phồng lên, quang ảnh màu vàng to lớn hiển hiện sau lưng hắn, khí tức Hải Thần không giữ lại chút nào mà phóng thích ra ngoài.
“Hải Thần đại nhân, không được!” Phản ứng đầu tiên chính là Hải Tượng Vương. Nó bỗng quỳ xuống, cúi lạy Đường Tam.
Ngay sau đó Hải Sa Vương cũng phản ứng, hoá thành hình người, trực tiếp quỳ lạy Đường Tam.
Nhưng cũng lúc này, trên bầu trời, một đạo lôi đình kinh thiên động địa lao xuống. Trong khoảnh khắc này, toàn bộ thế giới dường như đã biến thành màu vàng.
Khi đạo lôi đình kinh khủng kia rơi xuống, tất cả vương gỉa Hải tộc ở đây đều cảm thấy thế giới giống như sắp bị huỷ diệt.
Nhưng đúng lúc này, trên trán Đường Tam, Hoàng Kim Tam Xoa Kích đột nhiên trở nên chói mắt không gì sánh kịp, trận bàn Hải Thần trong tay các vị Hải Vương đều phát sáng lên.
Biển rộng bị áp chế không nổi sóng bỗng dâng lên một vầng sáng màu xanh lam. Vầng hào quang đó hướng lên trên, bao phủ tất cả Hải tộc ở đây và Đường Tam ở bên trong. Mà quang ảnh Hải Thần cực lớn sau lưng Đường Tam giống như được hào quang kia nâng lên, cùng vầng sáng xanh lam nối liền thành một thể.
Giờ khắc này, mỗi cường giả Hải tộc đều có cảm giác kỳ lạ. Lúc này bọn họ dường như đã nối liền với nhau, bọn họ giống như là một chỉnh thể hoàn chỉnh, họ hoàn toàn dung nhập vào trong Vô Tận Lam Hải.
Khi lôi đình màu vàng khủng bố kia giáng xuống vầng sáng xanh lam, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện. Lôi đình màu vàng kinh khủng kia đung đưa không ngừng, ngay sau đó liền hoá thành vô số điện mang màu vàng lan ra, lấp loé ở trên quang mang xanh lam.
Hải Long Vương và Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương đều thấy rõ ràng, phù văn Hoàng Kim Tam Xoa Kích trên trán Đường Tam xuất hiện một chút thay đổi. Trong đó, biến hoá lớn nhất là, vị trí chính giữa Hoàng Kim Tam Xoa Kích có thêm lam quang. Nó giống như một viên bảo thạch nhỏ màu lam, nhưng lam quang dẫn theo toàn bộ Vô Tận Lam Hải phóng thích quang mang đầy trời là do điểm màu lam này phát ra.
Giờ khắc này, bọn nó thậm chí cảm thấy bản thân mình và Đường Tam đã nối liền với nhau. Không sai, so với bọn nó, khí tức bản thân Đường Tam rất nhỏ yếu. Nhưng chính khí tức nhỏ yếu đó lại trở thành một sợi dây liên kết, có thể kết nối toàn bộ Hải tộc và Vô Tận Lam Hải.
Tất cả lực lượng giờ đây đều được hắn dẫn động, mọi người đồng tâm hiệp lực khiến Vô Tận Lam Hải trở thành một chỉnh thể, một chỉnh thể chính thức. Dù lôi đình trên trời khủng bố như vậy cũng không có chỗ để lọt vào.
Thanh âm ôn hoà của Đường Tam truyền vào tai mỗi vị Hải tộc.
“Ta là Hải Thần, mang đến hòa bình cùng phát triển. Trên đỉnh đầu chính là thiên kiếp ta phải đối mặt khi độ kiếp. Ta đã từng cân nhắc độ kiếp trên Vô Tận Lam Hải, cơ hội thành công sẽ tăng cao, bởi vì ta có thể mượn hàng ngàn vạn tín ngưỡng lực trong Vô Tận Lam Hải để tăng phúc bản thân, đối kháng với thiên kiếp. Nhưng ta không muốn làm như thế, bởi vì chuyện này cũng khiến trong Vô Tận Lam Hải sinh linh đồ thán, không biết bao nhiêu sinh linh sẽ vì nó mà mất mạng. Nếu ta là Hải Thần thì sẽ che chở cho con dân của mình. Cho nên, ta không muốn độ kiếp trên Vô Tận Lam Hải, các ngươi có hiểu được không?”