Hello mọi người, cuối tuần sau sẽ là hạn cuối để bình chọn cho bộ đồng nhân mà mình yêu thích nhất đấy nhé! Ba bạn bóc tem phần tri ân sớm nhất thì điểm danh để mình tương tác cái nào!
Lưu ý : Bạn nào mà bận không có thời gian thì thông báo để Ad tìm thêm 1 người nữa nhé!
—-Green—-
———————–
Kì thi Chunnin sẽ được tổ chức vào ngày mai. Karuki tiến đến gần cánh cổng làng để lấy danh sách những người vào trong làng ngày hôm nay. Cô bắt gặp nhóm của Sasuke cùng với 3 người khác : một cô bé tóc vàng buộc bốn búi, một cậu nhóc kẻ mấy vệt tím kì quặc ở trên mặt và một cậu nhóc tóc đỏ rực. Ô, đã đến rồi sao, Gaara?
– Có chuyện gì ở đây thế? – Cô không hề muốn tỏ ra lạnh lùng như khi làm nhiệm vụ với lũ nhóc. Nhưng đây là trước mặt người làng khác, nên cô không thể làm mất mặt Konoha được. Vì vậy, Karuki chống một tay bên hông, áo khoác màu đen bay bay theo gió, nhìn vừa xinh đẹp, vừa cao ngạo lại mạnh mẽ!
– Chị Karuki ? – Sakura là người đầu tiên phản ứng lại.
Những người còn lại cũng lần lượt hồi thần. Konohamaru nói :
– Em vô tình đụng phải họ, mấy anh chị ấy không có lỗi!
Nếu là bình thường, Karuki sẽ vô cùng tán thưởng mà vỗ tay cho tinh thần “hi sinh quên mình” của Konohamaru cùng một vài lời trêu trọc y như Shisui. Nhưng lần này, cô chỉ liếc nhìn bọn chúng rồi kết luận :
– Gây sự trước cổng làng thế này còn ra thể thống gì nữa? Lần sau cấm tái phạm!
– Vâng – Cả lũ (người làng Lá) đồng thanh đáp.
Cô lại liếc nhìn sang đám của Gaara và nói :
– Làm phiền các vị đến làng khác thì phải giữ ý tứ một chút! Chúng tôi không hề chào đón những người thích gây sự!
Nói xong, Karuki xoay người tới chỗ Izumo và Kotetsu lấy bản báo cáo. Cô rời đi cùng với Itachi đang đứng ở gần đấy để làm công tác chuẩn bị cho kì thi năm nay.
– Anh hai, có tin tức về kì thi Chunnin lần này rồi.
Itachi cùng một “ai đó” gật đầu. “Ai đó” cầm lấy bản báo cáo trên tay cô và nói :
– Em nhanh thật!
“Ai đó” chính là kẻ phiền phức Shisui.
– Như thế này là ổn rồi đấy, ngày mai là vòng thi viết. Chúng ta sẽ ra tay ngay từ lúc bắt đầu! – Itachi sau khi nhìn qua bản báo cáo nói.
…
Ngày hôm sau, tất cả các thí sinh năm nay đều đến địa điểm diễn ra kì thi Chunnin vòng 1. Tất cả mọi chuyện đều xảy ra giống với nguyên tác. Morino Ibiki bước vào phòng thi.
Vòng 1 : Bắt đầu!
Các thí sinh trong phòng đều lần lượt hiểu ra ý nghĩa của đề thi và sao chép bài người khác một cách “tích cực”, tất nhiên là trừ Naruto. Karuki ở bên ngoài quan sát không khỏi thở dài một tiếng.
– Sao thế ? – Shisui hỏi.
– Em thấy đây là cái phòng chuyên quay cóp mới đúng, thi với thố cái gì? Gần như không có đứa nào động não!
– Thôi nào, dù sao đây cũng là bài kiểm tra khả năng thu thập tin tức mà – Itachi nói.
– Chuẩn bị đi hai đứa, sắp đến câu thứ 10 rồi – Shisui nhắc nhở.
Ibiki đã đọc câu hỏi số 10, có khá nhiều thí sinh bỏ cuộc. Họ lần lượt đi ra ngoài hành lang, Itachi cản họ lại :
– Xin hãy trật tự và xếp hàng ở đây!
– Tại sao ? – Một Genin trong số họ lên tiếng.
– Chẳng vì sao cả, ở đây chúng tôi là luật, thế thôi! – Karuki tay đút túi áo, nghiêm mặt lại.
– Xem ra xong rồi đấy, Anko – senpai còn phá cả cửa kính kìa. Xuất hiện “hoành tráng” gớm! – Shisui dùng Sharingan nhìn vào bên trong.
– Haizzz…đến em rồi!
Các thí sinh đang vô cùng vui sướng và ngơ ngác trước sự xuất hiện của giám khảo Anko thì… Cộp… cộp… cộp… Họ nghe thấy tiếng bước chân.
Tất cả mọi người trong phòng im lặng, chỉ trừ các vị giám khảo đang cười đầy ẩn ý.
Cạch…
Cửa được mở ra. Bước vào trong là một cô gái xinh đẹp buộc tóc đuôi ngựa thấp, để xõa hai bên tóc mai. Cô mặc chiếc áo khoác đen có gia huy của tộc Uchiha ở sau lưng cùng áo phông trắng và quần bò xanh, băng trán Konoha được đeo chéo ở thắt lưng.
– Chị Karuki ! – Naruto hét lên.
Có khá nhiều người bàn tán, Karuki tay vẫn đút túi áo, từ từ mở miệng :
– Im lặng giùm tôi!
Cả phòng lặng ngắt như tờ, Karuki nhắm hờ mắt, bộ dáng lười biếng :
– Có ai cảm thấy gì không?
Cả bọn nghệch mặt ra, không hiểu ý nghĩa câu hỏi của cô. Karuki vẫn từ tốn lên tiếng :
– Tôi hỏi lại lần nữa, có ai cảm thấy gì không?
– Cảm thấy là cảm thấy cái gì cơ chứ? – Kiba lên tiếng.
– Không ai cảm thấy gì à? – Karuki nhếch môi cười.
Cô đưa tay lên kết ấn trước sự ngơ ngác của mọi người :
– Ảo thuật, giải!
Đầu óc của tất cả hơi choáng váng một cái, họ từ từ định thần lại, mở mắt ra, xung quanh không phải là phòng thi trong làng! Mà là một bìa rừng xanh rì,chỉ còn lại cái bàn, cái ghế và bài kiểm tra ở chỗ của mình như lúc ban đầu.
– Đây là… – Sakura run run lên tiếng.
– Phải, đây là ảo thuật. Tất cả các em, ngay từ đầu đã rơi vào thứ ảo thuật này – Mitarashi Anko cười cười, châm chọc lũ Genin.
– Không thể nào ! – Ino cảm thấy quá mức không đáng tin.
– Tại sao lại không thể nhỉ? Các em trúng ảo thuật từ đầu đến giờ mà – Anko vẫn tiếp tục cười
– Nếu vậy thì chúng tôi trượt rồi à ? – Shikamaru hỏi
– Những ai trả lời đúng câu thứ 10 thì vẫn sẽ đỗ vòng này – Ibiki lên tiếng
– Chờ đã, vậy thì cái thứ này dùng để làm gì ? Nó đâu có liên quan gì đến kết quả – Temari hét lên
– Không phải là không có ích, bất cứ ai trong các em chỉ cần nhận ra ảo thuật này là có thể được đặc cách lên làm Chunnin mà không cần tham gia vòng tiếp theo! – Ibiki từ tốn giải thích cho lũ Genin đang kêu gào, à, tất nhiên là trừ một số người.
– Nhưng mà nhìn xem, trong số các người đâu có ai giải được, kể cả các người có sử dụng Byakugan, Sharingan, thuật rối, sóng âm, hay sở hữu trí thông minh hơn người, chiến lược xuất sắc,… cũng đâu có ai nhận ra ảo thuật của tôi. Vì thế nên đừng có ở đây mà kêu la – Karuki nãy giờ im lặng cuối cùng mỉa mai tất cả chỉ bằng một câu.
– Bây giờ thì mọi thứ sẽ được giao lại cho giám khảo vòng 2 – Vừa nói cô vừa bước ra khỏi phòng và cùng Itachi, Shisui trở về văn phòng Hokage.
– Báo cáo, nhiệm vụ đã hoàn thành! – Shisui lên tiếng báo cáo.
– Ba đứa làm tốt lắm, vòng 1 đã trôi qua rất suôn sẻ. Hãy nghỉ ngơi đi! – Hokage đệ Tam.
– Vâng !
Rời khỏi văn phòng Hokage, Karuki cảm thấy rất mệt và nhờ Itachi lấy hộ một chai nước. Cô ngồi trên ghế sofa tu ừng ực hết cả chai!
– Ảo thuật này tốn sức thật – Itachi nói.
– Ừ, đấy là chúng ta mới chỉ sử dụng nó khoảng 1 tiếng thôi đấy. Thế mà sức lực đã bị rút mất 2/3 rồi – Shisui vươn vai một cái, vẻ mệt mỏi.
– Ầy, em không ngờ là Mangekyou Sharingan của em lại khủng thế đấy, lừa được hơn trăm đứa chứ ít gì! – Karuki cười cười.
Thật ra đây là một trong số các ảo thuật trong quyển trục mà Hozuki đưa cho cô. Chỉ là với sức của một người thì hơi quá, thế nên Itachi và Shisui phải cùng làm với cô. Ầy, ngày hôm nay thật mệt mỏi!
– Đừng có lạm dụng đấy nhé! – Itachi nhắc nhở.
– Ừ, sử dụng có hạn thôi đấy! – Shisui cũng rất mẫu mực mà về phe của Itachi.
– Vâng, vâng !