Bá Đạo, Phách Lối và Chán Sống, là ba từ được hình dung cho tên Khải Minh lúc này.
Phải biết, trước đây khi còn là cảnh giới Bán Tiên, Khải Minh cũng sẽ chỉ trong một giây thôi là liền bị tên đảo chủ giết ngay lập tức, còn bây giờ thì hắn chỉ là một tên Kim Đan cảnh nhỏ nhoi, giống như là một con chuột con, đi khiêu khích một con khủng long bạo chúa vậy đấy.
Nhưng chắc là do cái mạng của Khải Minh lớn, cho nên sau khi tên đảo chủ đó nghe nói Khải Minh có thuốc giải, hắn liền hoảng sợ, sau đó là nghi hoặc, cuối cùng là vui mừng.
“Oắt con, ngươi thật có thuốc giải, tốt, mau giao thuốc giải ra, ta sẽ tha mạng cho ngươi!” Giọng nói vừa dứt, từ trong động phủ liền xuất hiện một nam tử trung niên mặt trang phục màu đen sẫm, bước ra ngoài, nhìn bộ dáng của tên nam tử trung niên này, không thấy có vẻ nào là bị trúng độc cả.
“Ta không giao đấy, ông làm gì ta, ta đã bảo rồi, dùng Tuyệt Tình Thiên Linh Ngọc đổi với ta!” Khải Minh vẫn bộ dáng phách lối và chán sống.
“Ngươi,……ngươi làm sao biết ta có Tuyệt Tình Thiên Linh Ngọc?” Lăng Phong Thánh Đế nghiến răng nghiến lợi nói.
“Lão không cần biết, có giao không, không giao thì ta đi đây, ta không có thời gian để mà đôi co với lão!” Khải Minh không biết sống chết là gì nữa, gây chuyện với một vị Bán Thần, như thế cũng vui mà, chết cũng không đáng tiếc a.
“Được,….. đưa thuốc giải đây, ta phải xác nhận có đúng hay không nữa chứ, ai biết được ngươi có lừa ta hay không?” Lăng Phong ánh mắt nghi hoặc.
Khải Minh thấy vậy cũng chỉ cười khổ, hắn cũng không sợ tên đảo chủ này nuốt lời, liền lấy Vạn Độc Giải Độc Đan mà hắn vừa luyện chế trên đường đến đây, ném cho lão đảo chủ ở phía dưới.
Lăng Phong cũng hơi có chút tức giận, hắn đường đường là một vị Thánh Đế, bộ dáng hắn hiện tại cũng chỉ như là một nam tử trung niên, cớ sao tên Khải Minh này lại cứ gọi hắn là Lão suốt.
Sau khi Lăng Phong xác nhận viên đan dược Khải Minh đưa là thật, hắn liền nhìn Khải Minh với ánh mắt đầy thù hận, Khải Minh thấy vậy thì liền có chút hoảng sợ, lẽ nào tên đảo chủ này nuốt lời sao.
Nhưng không phải như hắn nghĩ, Lăng Phong nhìn hắn một chút, rồi liền dùng ánh mắt tiếc nuối, nhìn viên ngọc trên tay, sau đó ném về Khải Minh.
“Cút cho ta, đừng để ta nhìn thấy ngươi!” Hắn rằng từ chữ, tỏ vẻ vô cùng tức giận.
Tuyệt Tình Thiên Linh Ngọc là dùng sức mạnh của hắn, bảo quản lại để giúp cho hắn tu luyện ở kiếp sau, ngọc này cũng có tác dụng là bảo vệ hòn đảo khỏi kẻ thù, nhưng bây giờ hắn đã không còn Luân Hồi nữa, vả lại đảo Luân Hồi hiện tại cũng không có kẻ thù, mà có đi chăng nữa, thì chỉ cần hắn ra tay, thì liền có thể giải quyết rồi, cho nên hiện tại cũng không cần viên Tuyệt Tình Thiên Linh Ngọc này.
Khải Minh nhận được viên ngọc thì dùng tốc độ nhanh nhất của máy bay chiến đấu, chạy trốn khỏi đây, hắn khi rời khỏi, còn để lại một câu.
“Ta cảm thấy Linh Hoa Tiên Tử có ý với ngươi đấy, nhưng chắc có lý do gì đấy cho nên nàng mới không nói, ta cũng đã chữa độc cho nàng rồi, ngươi sau khi chữa hết đan độc, hãy đến đó một phen xem sao?”
Lăng Phong sau khi nghe Khải Minh nói, hắn đầu tiên sững sờ, sau đó kinh ngạc, cuối cùng là vui mừng.
Khải Minh không quan tâm mấy về những chuyện này, đều hắn quan tâm là hắn đã có đan dược để chữa trị cho Nguyễn Như Ý.
Bởi vì đã hoàn thành nhiệm vụ, cho nên hắn nhận được ba viên Hồi Sinh đan, Hồi Hồn đan và Phục Sinh đan.
Mà cứu Nguyễn Như Ý chỉ cần Hồi Sinh đan là có thể cứu nàng.
Hắn dừng phi cơ giữa không trung, trở vào không gian hệ thống, đến bên cạnh Như Ý, hắn nhìn Như Ý một lúc, sau đó hắn liền đưa Hồi Sinh đan về phía nàng.
Chỉ thấy Hồi Sinh đan lơ lửng ở trên không trung, ở trên người nàng, một lúc lâu sau, toàn bộ Hồi Sinh đan hoà tan thành từng luồng linh khí tinh khiết, xâm nhập vào cơ thể nàng.
Một lúc sau, linh hồn của nàng ở bên trong chiếc lọ, cũng bị một lực hấp dẫn nào đó, cuốn vào bên trong thân thể của nàng.
Thanh âm thông báo của hệ thống bất ngờ vang lên.
Khải Minh nghe vậy cũng không biết nói gì, hắn dùng ánh mắt lưu luyến và đầy phức tạp nhìn nàng, hắn cứ thế nhìn nàng.
Thời gian đang gấp, hiện tại hắn bận rất là nhiều chuyện, cho nên hắn ngay lập tức rời khỏi không gian hệ thống, trở lại căn nhà trúc đó.
Hắn trò chuyện một lúc với tam nữ, rồi lại lên đường trở về Tinh Vân thuyền, hắn để Thiên Hoa ở lại là vì nàng vẫn còn rất nhiều điều cần nói và hỏi về cuộc Đại Chiến lúc trước, nên hắn chỉ về Tinh Vân một mình.
Vừa về đến Tinh Vân thuyền, hắn liền nhận được thông báo nhiệm vụ từ hệ thống.
Chi tiết nhiệm vụ: Khôi phục và gây dựng lại những tộc Đại Việt đã và đang suy yếu.
Nhiệm vụ được Lạc Long Quân Thần Đế ban bố.
Nhiệm vụ hoàn thành: Ban thưởng tùy vào khả năng làm việc.
Nhiệm vụ thất bại: Không rõ trừng phạt như thế nào.>
Chi tiết nhiệm vụ: Gây dựng và khôi phục lại tộc Lạc Long, Kim Tuyền quốc, Đông Vô Đại Lục, Lam Hoa Tinh Cầu.
Nhiệm vụ hoàn thành: Nhận được một thẻ thế thân, một thẻ triệu hoán hổ trợ ngẫu nhiên cấp S.
Nhiệm vụ thất bại: Giáng một Đại cảnh giới. >
“Lại có nhiệm vụ!” Khải Minh chả biết phải nói gì, nhiệm vụ cứ đập vào mặt hắn.
Âm thanh hệ thống lại vang lên.
Khải Minh sau khi nghe, liền tỏ vẻ khó hiểu, thẻ thế thân, thẻ thế thân gì? Dùng để làm gì?
Hệ thống giải thích.
Khải Minh liền hiểu rõ, hắn trở về Tinh Vân thuyền, hàn huyên nói chuyện với đám đệ tử một phen, rồi sau đó bảo Tiểu Phong cùng Tiểu Hắc đưa mọi người về Khang Thịnh môn, còn hắn thì tiếp tục cuộc hành trình trên chiếc Siêu xe biến thái.
…………………………
Đông Vô Đại Lục
Đại Lục này nằm bên kia bán cầu, nhưng do Khải Minh đi bằng Siêu xe biến thái, cho nên mất thời gian chưa đến nửa ngày, liền đến được Đại Lục này.
Trên Đông Vô Đại Lục có tất cả năm quốc gia, được gọi là Ngũ quốc, Ngũ quốc gồm, Thiên Hoả quốc, Huyền Thanh quốc, Kim Tuyền quốc, Hoả Lân quốc, Băng Linh quốc.
Mỗi quốc gia thì lại được ngăn cách bởi những hoang mạc, núi cao, sâm lâm vô tận.
(Trảm diệt Thần – Ma, quét sạch Vũ Trụ)