Tịch gia báo tin về cho vợ của tài xế Trần biết là ông ấy và con trai qua đời trong một tai nạn giao thông bên phía Tịch gia sẽ hỗ trợ cho bà một số tiền lớn để lo hậu sự và đảm bảo cuộc sống sau này.
Đứng trước tin dữ vợ của tài xế Trần không thể chịu đựng được nên bà ấy vì quá đau lòng mà tự tử chết theo chồng và con, đây là chuyện mà Cao Đàn Hương không hề mong muốn.
Ngay trong đêm đó, Cao Đàn Hương cho người an táng thi thể của tài xế Trần và vợ của ông ấy, bởi vì ông ta đã không còn người thân nào nữa hết nên người bên Tịch gia đứng ra lo liệu hết tang sự luôn nhưng lại nói thêm là an táng hai vợ chồng và đứa con trai 8 tuổi để tránh người khác hoài nghi.
Tịch Kỳ Phong được thân tín của Cao Đàn Hương đưa đến bệnh viện khác điều trị với điều kiện tốt nhất còn Trần Đăng Khôi thì sống với thân phận của Tịch Kỳ Phong trở thành người thực vật và được đưa về Tịch gia tiếp tục chữa trị.
Kể từ khi biết tin Tịch Kỳ Phong trở thành người thực vật thì Dung Ngọc Nhi không cảm thấy lo lắng cho tương lai của con mình nữa nên không còn nghĩ cách hãm hại Tịch Kỳ Phong nữa, nhờ vậy mà anh mới an yên sống đến tận bây giờ.
Tịch Kỳ Phong quay sang nhìn Kiều Tâm Vũ rồi lên tiếng “Cho nên đến thời điểm hiện tại ngoài những người bên Tịch gia thì không ai biết Tịch Kỳ Phong vẫn sống tốt còn người trở thành người thực vật nằm đó hơn hai mươi năm lại là Trần Đăng Khôi cả.”
Kiều Tâm Vũ nghe xong cũng cảm thấy thương cảm cho Tịch Kỳ Phong vô cùng 8 tuổi đã mất mẹ, còn ba thì bỏ mặc mà có một gia đình khác, cô cảm thấy hoàn cảnh của anh còn thê thảm hơn mình nhiều nên vô cùng đồng cảm.
“Thì ra tuổi thơ của anh lại là những tháng ngày mất mát và đáng sợ vì những mưu toan của người lớn như thế.”
Tịch Kỳ Phong nắm lấy tay của Kiều Tâm Vũ rồi lên tiếng “Em đừng nghĩ anh là Tịch đại thiếu gia thì sống sung sướng lắm, từ nhỏ anh cũng chẳng khác gì em đâu Tâm Vũ à, chúng ta là những đứa trẻ đáng thương.”
Kiều Tâm Vũ gật đầu “Uhm, bởi vì chúng ta giống nhau nên sau này tôi sẽ bầu bạn cùng anh không để anh cô đơn nữa.”
Tịch Kỳ Phong tỏ vẻ xúc động “Được, là em nói đó nha.”
“Sắp tới anh có dự tính gì chẳng lẽ cứ giả vờ làm một người tàn phế như thế mãi sao?”
Tịch Kỳ Phong lắc đầu “Không, trước nay anh vẫn im lặng là vì thời cơ chưa tới thôi, hơn nữa bây giờ anh kết hôn với em rồi thì đương nhiên phải lộ diện để đứa con hoang bên Kiều gia không thể sỉ nhục em gả đến cho một người đã chết nữa chứ.”
Kiều Tâm Vũ nghe vậy thì liền cảm thấy rất là kích động nếu như Kiều Nguyệt Dung mà biết Tịch Kỳ Phong không chỉ mạnh khỏe mà còn điển trai như thế này chắc là tức đến nghẹn họng mất, nghĩ đến sắc mặt cô ta lúc biết ra sự thật vụt mất một mối hôn sự tốt thôi là cô đã cảm thấy phấn khích rồi.
Kiều Tâm Vũ nhìn Tịch Kỳ Phong rồi lên tiếng “Dù sao hợp đồng hôn nhân cũng đã ký rồi, mong rằng từ nay chúng ta sẽ hợp tác thật tốt để hạ gục những kẻ thù không đội trời chung với mình.”
“Thành giao nhưng mà bây giờ chúng ta kết hôn em đổi cách xưng hô đi để người khác không nghi ngờ, chúng ta nên xưng hô là anh và em hoặc vợ và chồng nhé.”
Kiều Tâm Vũ gật đầu “Được, thống nhất chồng yêu.”
Mặc dù hai tiếng “chồng yêu” này Kiều Tâm Vũ không thật lòng gọi nhưng mà Tịch Kỳ Phong vẫn thấy vui, anh nhất định sẽ khiến cô thật lòng thật dạ cam tâm tình nguyện thốt lên hai tiếng này mới thôi.
Kiều Tâm Vũ chợt nhớ ra chuyện Kiều Trí Tề đột nhiên đến chúc mừng hôn lễ của mình nên lên tiếng hỏi Tịch Kỳ Phong “Ông nội của em đã biết trước là em gả cho anh nên mới đến đồng thuận chuyện ba mẹ em gả đến Tịch gia có đúng không hả?”
Tịch Kỳ Phong gật đầu “Đúng vậy, lúc ông nội biết em ba mẹ em muốn ép gả em đến Tịch gia cho một người tàn phế thì đã đích thân đến Tịch gia nói chuyện với bà nội anh muốn hồi hôn. Sau khi ông biết cháu rể không phải người tàn phế mà còn điển trai, tài giỏi thì đã đồng ý gả em cho anh luôn đấy.”
Kiều Tâm Vũ xúc động “Đúng là chỉ có ông nội là thật lòng yêu thương em thôi.”
“Sau này còn có bà nội và anh bên cạnh em mà.”
Kiều Tâm Vũ cảm thấy ấm áp vì câu nói này của Tịch Kỳ Phong, mặc dù hai người chỉ là hôn nhân hợp đồng nhưng cô thể cảm nhận được sự yêu thương của Cao Đàn Hương dành cho mình là thật.
“Cảm ơn anh nhiều nha.”
“Từ nay chúng ta là vợ chồng rồi em đừng khách sao nữa.”
Tịch Kỳ Phong nhìn Kiều Tâm Vũ bằng ánh mắt thâm tình rồi thầm nghĩ [Từ này về sau anh nhất định sẽ bảo vệ che chở cho em một đời nhất định không để bất cứ ai làm tổn thương em nữa Tâm Vũ à.]
Bạch Long đến phòng làm việc của Tịch Kỳ Phong rồi báo cáo về việc thua mua lại công ty giải trí Tinh Lạc.
“Em đã hoàn tất thủ tục pháp lý thu mua lại công ty giải trí Tinh Lạc rồi ạ.”
Tịch Kỳ Phong gật đầu cầm lấy hồ sơ xem qua rồi đáp “Cậu làm tốt lắm, sắp tới công ty giải trí Tinh Lạc sẽ do cậu quản lý.”
Bạch Long nghe vậy thì trợn tròn mắt lên “Cái gì, sao đột nhiên anh lại giao cho em quản lý công ty giải trí vậy, đột nhiên anh kêu thu mua công ty Tinh Lạc gấp rồi giao cho em quản lý là sao? Em có biết gì đâu mà quản lý.”
Tịch Kỳ Phong nghe vậy liền lên tiếng phân tích “Ảnh Long đang hỗ trợ anh bên tập đoàn Kình Long rồi, Hắc Long thì rất có máu mặt mới quản lý được Tam Long Hội, chỉ còn lại em thôi, anh cảm thấy em nên thử sức ở lĩnh vực giải trí một lần xem sao.”
Vẻ mặt của Bạch Long kiểu bất lực đến tột cùng “Sao anh không để em quản lý Tam Long Hội cho để anh Hắc Long qua quản lý công ty Tinh Lạc đi.”
“Hắc Long cứng nhắc, nóng tính không biết ăn nói như em, anh cảm thấy em rất thích hợp làm tổng giám đốc điều hành công ty Tinh Lạc đấy.”
Bạch Long vẫn không cam tâm “Sao đột nhiên anh lại có hứng thú nhúng tay vào cả giới giải trí vậy.”
Tịch Kỳ Phong ậm ừ rồi lên tiếng giải thích “Tâm Vũ đang muốn vào showbiz anh chỉ giúp cô ấy mở một con đường thuận lợi thôi mà.”
Bạch Long đưa tay đỡ trán “Anh à, hai người là hôn nhân hợp đồng thật không vậy? Sao em cứ cảm thấy có gì sai sai làm sao á, anh quan tâm đến cô ấy hơi bị quá rồi đó.”
Tịch Kỳ Phong trừng mắt nhìn Bạch Long “Chuyện anh giao thì em cứ làm cho tốt là được rồi đừng có phàn nàn nữa, đây cũng là một cơ hội để em thử thách bản thân mình đấy, biết đâu em thành công ngoài mong đợi thì sao.”
Bạch Long rủ mắt “Anh nói tới vậy rồi em còn nói được gì nữa, em sẽ cố gắng vậy.”
“Chuyện anh kêu em liên hệ với đạo diễn Nghê Gia Long làm tới đâu rồi?”
Bạch Long liền đáp “Em hẹn lịch rồi, ngày mai anh ta sẽ đến công ty Tinh Lạc.”
Tịch Kỳ Phong gật đầu “Tốt lắm, vậy ngày mai anh sẽ đến gặp anh ta.”
“Cốc…cốc.”
Giọng của Tịch Kỳ Phong vang lên “Vào đi.”
Ảnh Long đi vào “Anh Phong, ơ anh Bạch Long cũng ở đây hả?”
Bạch Long đứng dậy “Anh xong việc rồi anh ra ngoài đây” nói rồi Bạch Long liền đi ra ngoài.
Ảnh Long đưa bảng thiết kế dự án nhà hát Thượng Huyền cho Tịch Kỳ Phong xem “Bên phòng thiết kế đã hoàn thành xong bản thiết kế rồi xin ý kiến của anh, nếu ổn họ sẽ dựng phim 3D để anh xem toàn cảnh.”
Tịch Kỳ Phong gật đầu “Để đó đi lát nữa anh xem, à mà bên Tịch Thị thế nào rồi hả?”
“Dạ thân tín của mình báo về bên đó cũng đang đẩy nhanh tiến độ thiết kế để kịp thời giạn dự thầu dự án nhà hát Thượng Huyền ạ.”
Ánh mắt của Tịch Kỳ Phong lóe lên vẻ sắc lạnh “Ngoài việc tích cực đẩy nhanh tiến độ của công ty thì em phải thường xuyên xem động tĩnh bên Tịch Thị nữa giùm anh, hiện tại anh không tiện ra mặt chờ lấy nốt dự án Thượng Huyền này xong anh có thể đường đường chính chính xuất hiện dưới thân phận của Tịch Kỳ Phong rồi.”
“Dạ em biết rồi.”
Mấy năm nay Tịch Kỳ Phong vẫn luôn cạnh tranh khốc liệt với Tịch Thị, hầu như dự án nào họ muốn tranh thầu anh cũng đều nhúng tay vào và trúng thầu đúng như dự tính khiến cho danh tiếng của Tịch Thị cũng dần phải xếp sau Kình Long.
Dự án nhà hát Thượng Huyền là một công trình văn hóa lớn của Nam Giang được chính phủ đầu tư số tiền lên đến hàng nghìn tỷ đồng mà mấu chốt Tịch Kỳ Phong muốn giành cho bằng được dự án này là vì Tịch Thiếu Kiệt sẽ là người phụ trách chính tranh thầu lần này bên Tịch Thị.
Tịch Kỳ Phong cũng đã tìm hiểu rất kỹ về tình hình tài chính của Tịch Thị rồi, nếu như không thắng thầu dự án này thì sẽ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan không thể duy trì hoạt động mà cũng không thể đột ngột tuyên bố phá sản nếu không sẽ mất trắng.
Hiện tại đã có một số cổ đông nhỏ của Tịch Thị thấy tình hình hoạt động không ổn đã bắt đầu ngầm bán cổ phần ra ngoài để bảo toàn tài sản của mình và toàn bộ những cổ phần đó đều được Tịch Kỳ Phong âm thầm mua lại với giá cao hơn giá thị trường.
Đến lúc Tịch Thị rơi vào tình huống nguy cấp rồi thì Cao Đàn Hương sẽ ra mặt đề nghị cổ động của Tịch Thị phải bỏ phiếu công khai bầu lại chủ tịch của tập đoàn Tịch Thị, với 30% cổ phần trong tay Cao Đàn Hương và 20% cổ phần mà Tịch Kỳ Phong thu mua lại thì có thể chính thức ngồi vào ghế chủ tịch.
Chờ sau khi thâu tóm Tịch Thị đẩy mẹ con Dung Ngọc Nhi và Tịch Thiếu Kiệt rơi vào cảnh chó nhà có tang thì Tịch Kỳ Phong sẽ xuất hiện bằng đúng thân phận của mình đến lúc đó Dung Ngọc Nhi chỉ có mà tức chết thôi.