“Giáo sư,” Walden chần chừ nhìn qua người đàn ông tóc đen, anh không nhớ là ở Hogwarts có một vị giáo sư như thế này, nếu thật sự có thì cho dù là giáo sư dạy môn tự chọn đi nữa thì cũng có thể nhận ra, nhưng Walden thề là mình tuyệt đối không có ấn tượng gì.
Giáo sư Marvolo lớn lên không những cao mà còn đẹp trai, đây là ấn tượng đầu tiên của Walden, bởi vì anh bây giờ cần phải ngước lên mới có thể nhìn thấy mặt của giáo sư Marvolo.
“Chào trò, trò Macnair.” Tom mỉm cười với Walden, tuy hắn biết là Draco muốn trêu Walden nhưng hắn không có đi phá đám.
Nghe giọng của Tom xong, Walden hơi ngạc nhiên vì giọng nói quen quen, hơn nữa nụ cười của giáo sư Marvolo này không chút lạ lẫm gì, dịu dàng nhưng ý cười không dâng tới mắt.
Walden chớp mắt lần nữa và nhìn sang Draco.
“……!Hai người dám giỡn mặt với bọn tôi, có phải cực kì thú vị không hả? Trò Malfoy, trò Riddle!” Giọng của Walden mang theo tiếng nghiến răng, đệt, mới nãy anh còn lo hai người họ sẽ mặc đồng phục tới, còn hiện tại, Walden thà là họ khỏi tới luôn cho rồi.
Walden chọc thủng trò đùa của hai người làm Ellis vẫn luôn im lặng suốt rốt cuộc cũng lấy lại tiếng nói của mình, “Walden, cậu nói bọn họ là Draco với Tom?”
Walden tức giận đảo mắt quá Ellis, “Rõ rành rành đấy chứ, cậu không thấy giọng của Tom rất quen hả?” Nói xong, Walden lại quay qua cả hai, “Hai người uống Thuốc Lão Hóa? Ôi mẹ kiếp, chiêu này tốt ghê luôn, tôi thật sự tưởng là ngài Malfoy đến dự tiệc tối, nhưng một hồi Abraxas qua đây thì tính sao đây? Trò ấy tuyệt đối thấy hai người rồi.”
“Cảm ơn trò đã nghĩ tới tôi, trò Macnair.”
Giọng của Abraxas vang lên từ phía sau bọn họ làm Walden lập tức cứng họng.
Bốn người Draco vừa quay đầu liền trông thấy Abraxas mặc đồng phục hiệp sĩ, bên hông đeo một thanh kiếm dài khảm đá quý, bên cạnh anh là Walburga hóa trang thành công chúa và đang ôm tay của Abraxas.
“Ôi Merlin, Tom, cậu lớn lên thì đẹp trai quá mức rồi đấy, tôi sắp bị cậu làm cho mê muội rồi.” Walburga buông Abraxas ra và để tay lên cánh tay của Tom, sau đó gật đầu với Draco, “Tôi nghĩ trò sẽ nói chuyện với Abraxas một lát, không phiền nếu tôi dẫn Tom đi dạo ở chỗ khác chứ?”
“Cứ tự nhiên, Walburga.”
Tom bị Walburga mang đi, Walden cũng lôi Ellis ra chỗ khác.
Giống như có sự hiểu ngầm, Slytherin ở xung quanh đều cố ý chừa ra chỗ trống cho Abraxas và Draco để bọn họ nói chuyện.
Abraxas đưa cho Draco một ly nước trái cây, sau đó đánh giá Draco từ trên xuống dưới, mãi tới khi Draco sắp sửa nổi da gà thì mới chậm chạp mở miệng.
“Em thật sự làm anh giật mình đấy Draco, mới nãy anh còn tưởng nhà Malfoy lại có thêm người thân gì mới nữa chứ.” Abraxas cười nhạt, “Xem ra để em đi làm thêm với Tom cũng không phải lãng phí thời gian, ít nhất độc dược của em tuyệt đối đạt tới trình độ rất cao.”
“Tôi thành thật xin lỗi Abraxas, bởi vì không còn thời gian nên tôi với Tom mới quyết định dùng Thuốc Lão Hóa.” Draco hơi cúi đầu, bộ dạng của cậu hiện tại cao hơn rất nhiều so với Abraxas năm thứ tư, Draco nổi lên ý xấu, chiếm tiện nghi của ông nội mình quả thật làm người ta phát nghiện, thậm chí cậu sắp quen dần với việc Abraxas gọi mình là em trai.
Abraxas thản nhiên nhún vai, “Từ cái hồi cả hai vào đây chưa bao lâu, anh đã nhận ra cả hai rồi, nhưng giáo sư Slughorn thì—-” Nghe lời của Abraxas, Draco ngẩng đầu quan sát nhóm người và thấy bóng dáng của giáo sư Slughorn đang khiêu vũ với phu nhân Pomfrey.
“—- thầy ấy còn tưởng là cha anh tới, em gây phiền phức cho anh rồi Draco.”
“Em thật sự xin……”
Lời xin lỗi chưa kịp thốt ra, cửa lớn của lễ đường bị đẩy mạnh, vang lên một tiếng “Rầm”, người quản lý Pringle mang thân mình bẩn thỉu chạy vào, lúc ông đi vào, Draco còn ngửi được cái mùi gây buồn nôn.
“Giáo sư, giáo sư Dumbledore!” Pringle băng qua cả đám người và chạy về phía Dumbledore.
Nhìn thấy Pringle chạy vào, Draco bỗng thấy là tiệc tối Halloween lại đi tong rồi.
Giống như cậu suy nghĩ, Pringle hét lớn tới Dumbledore rằng có ba con quỷ khổng lồ xuất hiện trong lâu đài, nhờ vào tiếng hét của ông, toàn bộ học sinh tham gia tiệc tối đều nghe thấy rõ, bọn họ trở nên hoảng loạn, rất nhiều học sinh ở lớp thấp còn thét lên một cách chói tai, bọn họ còn nuôi suy nghĩ chạy ra khỏi lễ đường.
Nghe thấy ba chữ “quỷ khổng lồ”, Draco vô thức tìm Tom, sau đó mới nhận ra rằng Tom ở cạnh mình suốt, hắn hiện tại không phải Chúa tể Hắc Ám, căn bản không cần phải thả quỷ khổng lồ vào trong lâu đài.
“Trật tự!”
Giọng của Dumbledore vang vọng trong lễ đường, học sinh vô thức bịt tai lại, chờ khi toàn bộ học sinh đều giữ im lặng, Dumbledore mới mở miệng nói tiếp.
“Huynh trưởng các nhà mang theo học sinh của mình về lại phòng sinh hoạt chung, các giáo viên đi tìm quỷ khổng lồ trong lâu đài.”
“Học sinh của Slytherin đi theo tôi.
Không được đi lung tung, tôi bây giờ yêu cầu các trò quay trở về hầm.” Olive Carlo nói với nhóm học sinh Slytherin đang xôn xao.
Draco định đi tìm Tom trước, cậu định ở chung với Tom, thậm chí là cùng nhau về phòng sinh hoạt chung, nhưng Draco vừa mới nhấc chân thì bị Abraxas ở bên cạnh bắt lại, “Bước vào trong hàng, em cần quay trở lại phòng sinh hoạt chung, không được chạy lung tung.”
“Tôi muốn đi tìm Tom!” Draco đánh hai cái vào cánh tay đang tóm lấy cậu rất chặt của Abraxas như thể sợ Draco chạy mất.
“Không được, Tom ở chung với Walburga sẽ không có vấn đề, em hiện tại cần đi theo Huynh Trưởng trở về phòng sinh hoạt chung, ngay lập tức!”
Abraxas đẩy mạnh Draco vào trong hàng, Draco hiện tại đứng ở trong đám học sinh cực kì nổi bật, vóc dáng của cậu hiện tại cao hơn người khác rất nhiều, cho nên độ khó khăn để chạy trốn cũng tăng cao, Huynh Trưởng Olive Carlo nghe Abraxas dặn dò xong cũng nhìn chằm chằm vào Draco.
Ôi cái đệt thiệt chứ!
Draco đảo mắt và ngoan ngoãn đi theo hàng, nhưng tệ hơn là cậu không thấy bóng dáng của Walden và Ellis, tất cả bọn họ đều không thấy đâu.
Cậu cần phải đi, mặc kệ là Tom hay là Walden, Ellis mất tích, cậu biết mình cần đi tìm bọn họ, tuy Draco có thể bảo đảm Tom sẽ không gặp nguy hiểm nhưng cậu vẫn lo lắng.
Sau khi hạ quyết tâm, Draco thừa dịp Olive Carlo không chú ý tới liền lấy đũa phép ếm Bùa Ẩn Thân lên người, sau đó quay lưng rời khỏi hàng ngũ Slytherin.
Lễ đường không còn ai, học sinh có mặt đều đã đi theo Huynh Trưởng về lại phòng sinh hoạt chung, cả giáo sư cũng không có đó.
Hành lang trống trơn không một bóng người, Draco không biết các bạn mình chạy đi đâu nên đành đi đến từng chỗ để tìm.
Trước khi Draco chạy tới lớp Bùa Chú ở lầu bồn, cậu nghe được nghe động rất lớn, mặt đất giống như đang run lên lên theo tiếng động, cửa lớp học Bùa Chúa vang lên tiếng động lớn do bị tác động vào, mảnh gỗ vụn của cửa lớp rơi xuống.
Lúc Draco tới gần phòng học, một mùi hôi thối buồn nôn xông vào mũi cậu.
Quỷ khổng lồ đang đập phá trong phòng học, mà xung quanh lại không có một vị giáo sư nào.
Draco đảo mắt, chuẩn bị lượn qua phòng học quỷ quái này, cậu không có đi lấy mạng mình ra để đùa đâu.
Nhưng không đợi cậu đi theo, ngoài tiếng “Rầm, rầm” rất lớn, bên trong phòng học còn vang lên tiếng thét chói tai vì sợ hãi.
“……” Ôi mẹ kiếp, Draco nghe ra giọng của Ellis, cậu ta vậy mà không có bị dọa xỉu, quá không thích hợp với bình thường rồi.
Draco do dự trong hai giây rồi xoay người chạy về phía phòng học Bùa Chú, cậu lấy đũa phép ra và chạy vào phòng học đã bị phá hỏng hoàn toàn.
Con quỷ khổng lồ kia cao tới mười bốn tấc Anh, làn da màu xanh lá đậm, trên cơ thể dính đầy lớp bùn kinh tởm, nó cần một cây gậy gỗ thô kệch quơ loạn trong phòng học, toàn bộ bàn ghế đều bị đập thành từng mảnh.
Walden và Ellis ngồi ở một góc của phòng học, bọn họ quỳ xuống mặt đất, đánh đi phạm vi gỗ văng tới.
Draco thấy sau lưng họ còn có một cô gái mặc đồng phục của Slytherin không lớn lớn, nhìn qua hẳn mới năm nhất.
“Petrificus Totalus!” Draco quăng một cái Bùa Tê Liệt lên quỷ khổng lồ nhằm cố định nó lại.
Nhưng thần chú đó chỉ làm con quỷ khổng lồ đó ngưng việc quơ gậy lung tung trong vài giây, sau đó nó tức giận rống lên, xoay người và đập mạnh cây gậy gỗ trong tay về hướng của Draco.
Draco thấy cây gậy lao tới chỗ mình liền lập tức xoay người chạy qua hướng khác, tuy né được cây gậy nhưng lại bị gỗ vụn trên mặt đất làm cho vướng chân và ngã xuống đất.
“Ôi, mẹ kiếp!”
“Draco, sao cậu lại tới đây, cậu nên tìm giáo sư chứ!”
Walden và Ellis rốt cuộc cũng từ phía bên kia phòng học bò qua tới bên đây, bọn họ tóm cánh tay của Draco và kéo cậu ra khỏi quỷ khổng lồ, né cây gậy gỗ nện xuống.
“Quỷ khổng lồ chui vào lâu đài kiểu gì thế chứ, Merlin ơi!”
Ellis hét lớn và đỡ Draco dậy cùng với Walden, bọn họ kéo cô gái ở bên cạnh né đi cây gậy gỗ một lần nữa.
Chờ khi Draco lấy được thăng bằng, bọn họ đã di chuyển vào góc trong cùng của phòng học, giờ muốn chạy ra ngoài là một điều khó khăn.
“Giờ làm sao đây Draco?”
Draco không có thời gian nói chuyện với họ, cậu chưa từng một mình đi đấu với quỷ khổng lồ bao giờ, ai biết hồi năm nhất Đầu Sẹo với Tóc Đỏ đấu với quỷ khổng lồ kiểu gì.
Khoan, năm nhất? Cậu thấy mình đã tìm được đáp án, vào năm nhất, trước lễ Halloween thì bọn họ chỉ học qua Bùa Bay.
Lại thêm một lần tránh được gậy gỗ, Draco không chắc chắn chỉ đũa về phía cây gậy gỗ do quỷ khổng lồ cầm: “Wingardium Leviosa!”
Cây gậy gỗ thoát khỏi tay của quỷ khổng lồ và bay lên trên không, hơn nữa còn bay cao lên không ngừng nghỉ.
Động tác của quỷ khổng lồ dừng lại và ngu ngơ nhìn cây gậy gỗ đang bay lên của mình, giống như suy nghĩ tại sao gậy gỗ lại bay.
Draco thở phào nhẹ nhõm, cậu run run dùng đũa phép làm cho gậy gỗ bay càng ngày càng cao, đợi tới khi gần như đụng tới trần nhà mới thu hồi lại Bùa Bay.
Cây gậy gỗ lập tức rơi xuống và đập mạnh vào đầu của quỷ khổng lồ, vang lên một tiếng “Rầm” cực lớn.
Quỷ khổng lồ lảo đảo một chút rồi ngã lăn ra đất, Draco cảm nhận được mặt đất dưới chân rung lên.
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa.
TB: […]
Về quỷ khổng lồ (cự quái), tôi có tra qua tài liệu, quỷ khổng lồ được chia ra nhiều loại như quỷ núi (sơn quái), quỷ trong rừng (lâm quái) và quỷ dưới nước (thủy quái), ở trong truyện là quỷ núi..