Không còn gì để hỏi thêm, KyO đi thẳng vào nhà. Collin luống cuống chạy theo anh.
– Chú sắp cho cô Collin đây một phòng nhé!- KyO nhớ ra quay lại dặn dò ông Chan.
– Vâng… mời cô theo tôi.
Collin được sắp cho ở trong một căn phòng dành cho khách khá sang trọng. Cô ngâm mình trong bồn tắm cả tiếng đồng hồ mới chịu ra. Mọi mỏi mệt sau chuyến đi dài dường như tan biến hết.
16 tuổi, Collin đã lớn phổng phao y như những thiếu nữ 18. Sự phát triển sớm này làm cho cô có vẻ già dặn hơn những người bằng tuổi mình. Cả cha và mẹ đều là nhân viên CIA, cô ý thức được hết khả năng mà mình có thể làm được. 16 tuổi đã có thể tốt nghiệp học viện quân sự Washington loại xuất sắc, so với G6 bây giờ cô chẳng thua gì là mấy.
Khi Collin xuống đến phòng ăn, cô không thấy KyO đâu, mà thay vào đó là một người khác đang ngồi đùa nghịch với một con chó săn lông cứng. Anh ta còn rất trẻ, gương mặt còn phảng phất chút gì đó của những cậu trai mới lớn, nụ cười hồn nhiên. Người này giống với KyO, cô đoán anh ta chính là Shin, người cũng mới bước chân đến G6 như cô. Ngẩng đầu lên, thấy cô bước xuống trong bộ váy ngắn màu đỏ, cậu ta hỏi ngay:
– Hey, cô có phải là cộng sự mới của anh trai tôi không vậy? Biệt danh Apple đúng không?
– Còn cậu chắc chắn là Shin.
– A, tất nhiên, tôi còn có thể là ai được chứ. Cô ngồi đi, nghe nói nhiệm vụ lần này là lần đầu của cô hả?
– Lần đầu ở G6 thì đúng hơn. Mà tôi không nghĩ hai thiếu gia như cậu và anh ta lại chịu đem thân vào nguy hiểm, làm cái việc không biết sẽ chết lúc nào thế này… Bộ không thích hưởng thụ hả? Nhìn ngôi nhà này cũng biết hai người là con cháu thế gia vọng tộc rồi.
– Làm gì có chuyện đó. Anh em tôi tất nhiên được quyền lựa chọn con đường đi ình chứ.- Shin bật cười, cái kiểu cười ngạo nghễ khác hẳn KyO.
– Mà anh KyO đâu rồi?
– Đi dạo với Bella rồi…- Shin tiếp tục chơi với chú chó săn lông cứng, Alex- Chút nữa là về thôi. Bà Hell, mau dọn bữa tối ra… Alex, đi kiếm chủ nhân mày về ăn tối nào…
Alex chạy vọt ra ngoài cửa. Collin ngạc nhiên nhìn theo:
– Con chó thông minh quá nhỉ?
Shin không đáp lại mà đứng dậy, vươn vai một cái rồi đi vào phòng ăn. Nhìn theo cái dáng vẻ bất cần đó, Collin mím môi. Anh chàng này có vẻ khó gần hơn là ông anh trai KyO của anh ta.
Khoảng 15 phút sau, Alex chạy vào nhà trước, bước theo sau là hai người, một trong hai người đó là KyO. Đi bên cạnh anh ta là một cô gái, hay nói đúng hơn là một cô nhóc (trong con mắt của Collin) châu Á, cơ thể còn chưa phát triển toàn diện hết nên nhìn cô ta khá trẻ con. Hai người đang tranh luận vui vẻ về vấn đề gì đó. Thấy cô, con nhóc đó ngừng cười, đưa mắt nhìn KyO rồi lại nhìn chằm chằm vào cô. Nhưng ngay sau đó, cô ta mỉm cười với cô, một nụ cười dù là người không mấy có thiện cảm với cô ta đi chăng nữa, chắc cũng sẽ bị khuất phục.
– Xin chào, Apple.
– Chào… cô.- Collin bối rối không biết xưng hô thế nào.
– Cứ gọi tôi là Rose.- Bella cười- Chúng ta là đồng nghiệp mà. Tôi có nghe Commet nói qua về cô rồi.
«Cô ta là N.R, đặc vụ siêu cấp của G6 sao?» Collin thầm nghĩ, không giấu nổi sự thất vọng. Người nằm trong danh sách nguy hiểm số 1 của các tập đoàn tội phạm quốc tế thực ra chỉ là một con nhóc chưa đầy 17 tuổi thôi sao? Liệu cô ta có tài cán gì nhỉ?
– Thiếu gia, bữa tối đã dọn xong rồi.- Bà Hell lên tiếng.
Shin đã đợi sẵn trong phòng ăn, trên tay đang cầm một chiếc bánh ăn ngấu nghiến. Bella cười nói với cậu: