Tú liền nói:
– Được thôi, tớ sẽ giúp cậu.
– Hay quá! – Nghe Tú nói xong là tôi tỉnh dậy như có phép lạ. Tú nói tiếp:
– Giờ tui hỏi đây: bình thường muốn yêu nhau thì sao?
Tôi ngạc nhiên:
– Hỏi gì lạ vậy? Thì mình phải có tình cảm với người đó.
– Thế có khi nào không có tình cảm với nhau mà lại yêu nhau không?
– Không thể nào, làm gì có chuyện đó …
– Có một cách đấy. Ở đây là Athanor đúng không?
– Phải.
Tú liền nói tiếp:
– Chúng ta sẽ nhờ sự giúp đỡ của vị thần tình yêu Cupid, bắn tên vào Fennik và Liliana là xong chuyện.
– Hay thật, thế mà tui không nghĩ ra.
Rồi cả hai đi lên thiên đàng gặp Cupid. Nhìn thấy hai đứa tôi, Cupid hỏi:
– Hai ngươi là ai? Sao lại đến đây?
– Dạ tụi con đến nhờ ngài …
– Nhờ ta mai mối tình yêu chứ gì, dẹp đi. Ta không có rảnh mà làm việc không công, trừ khi …
Tôi và Tú liền hỏi, tràn đầy hi vọng:
– Khi nào?
– Khi đưa cho ta 200k vàng, ta sẽ giúp cho.
Tôi thở dài:
– Thôi dẹp ông ơi, 200k vàng kiếm đâu ra. Fennik chỉ đòi 180k mà tui còn không có, đòi 200k tui đào đâu ra.
Đến lúc này, Cupid lại nói:
– A, hay là hai ngươi đi mua giùm ta cái card gà rán 500 để ta nạp vô game mua skin đi.
– Ông mua Skin gì? – Tú hỏi.
– À ta mua skin Yorn Thế tử Nguyệt Tộc. Bán nhiêu quân huy vậy?
Tôi liền trả lời:
– 1.
– 1 thôi à? Rẻ vậy?
– 1 đá quý. – Tú nói thêm.
– Hút quá, hút hơn băng vệ sinh mà vợ ta đang xài nữa. Thôi thì khỏi mua, đợi khi nào nó bán bằng quân huy ta mua.
Tú ngạc nhiên:
– Ơ vậy ông không giúp tụi tui hả?
– Thôi được rồi, ta cho hai ngươi hai cọng cái lông, và hai trái tim. Hai ngươi gắn vô hai mũi tên, rồi bắn vô người mà các ngươi muốn.
Cả hai nhận đồ nghề xong, rồi xuống đất. Chợt Tú hét lên:
– Chết mẹ, quên xin tên rồi!
– Ờ ông nói tui mới nhớ, quên xin mũi tên. Thôi thì đi xin tên đi.
– Vậy đi xin Tel”Annas đi. – Tôi bảo.
Vậy là cả hai đi đến chỗ Tel”Annas. Tôi nói:
– Dạ chị ơi …
– Hả? Nhóc xin gì?
– Dạ cho em xin hai mũi tên …
Tel”Annas cười, rồi nói:
– Được thôi, đây nè.
Cô ấy ném cho tôi hai mũi tên. Rồi tôi nói tiếp:
– Vậy … chị cho em mượn cây cung được không?
Cô ấy nghe xong liền lấy hai mũi tên lại, không nói tiếng nào. Mặc cho hai đứa năn nỉ hết lời, cô ấy cũng không đồng ý. Thế là hai đứa đi ra ngoài. Tú bảo:
– Hay là tụi mình đi gặp Yorn đi.
– Hay đấy.
Cả hai gặp Yorn. Tôi nói trước:
– Anh ơi, cho em mượn cây cung được không?
– Được thôi.
Cả hai vừa cầm lên, thì vội phải bỏ xuống. Cả đám hét lên:
– Trời ơi nóng quá …
– Ý chết anh quên. Dù sao cây cung của anh cũng là mặt trời, không nóng mới lạ.
Tôi nghĩ: “Chắc mũi tên còn nóng dữ nữa. Thôi thì đi cho gọn.”.
Rốt cuộc cả hai cũng chẳng có đủ đồ nghề để thực hiện kế hoạch. Cả hai ngồi trong phòng và thở dài. Một lúc sau, tôi lóe lên một ý tưởng điên rồ. Tôi nói:
– Ê ê tui mới nghĩ ra ý này nè.
– Ý gì? – Tú hi vọng.
– Tụi mình sẽ … – Tôi kể cho Tú nghe. Nó nghe xong cảm thấy hay, bèn bắt đầu thực hiện.
(Phòng Tel”Annas)
Arthur bước vào, hỏi:
– Ủa em, có việc gì mà em bực mình thế?
– Em bực mình quá, hai thằng nhóc kia mượn đồ của em.
– Rồi sao? Nó mượn không trả à?
– Không phải, nó mượn vũ khí của em.
Arthur liền nói:
– Nếu vậy, để anh giữ cho. Hai thằng nhóc đó không đụng vô được đâu.
– Cảm ơn anh nha.
Rồi Arthur bước ra ngoài. Tôi đưa toàn bộ vàng tôi có trong túi đưa Arthur, rồi nói:
– Cảm ơn anh nha.
– Có gì đâu nhóc. Mà nhóc mượn làm gì thế?
– Bí mật! – Tôi trả lời, rồi chạy đi.
Hai đứa gặp nhau. Tú hỏi:
– Sao rồi?
– Ổn rồi, giờ thực hiện kế hoạch được rồi.
Cả hai lấy mũi tên, gắn đồ mà Cupid cho. Rồi hai đứa lén lút tìm cách bắn. Tôi nói:
– Ổn chưa?
– Chưa, cái cung này to thế sao tui bắn được!
– Hừ khó rồi. Hay làm thế này đi.
Tôi giữ cây cung, rồi Tú bắn. Một mũi tên đã được tung ra …
(Phòng của Liliana và Hải)
Liliana đang nằm trên giường với Hải. Hải hỏi:
– Này em, em có muốn làm vợ anh không?
– Nhưng mà anh ơi, chuyện này đột ngột quá, em …
– Em cứ yên tâm đi, anh sẽ bảo vệ em … Hự! Thằng nào vừa bắn vợ anh thé?
Ở bên ngoài, cả hai đứa giật mình. Hải đã chụp gọn mũi tên trong tích tắc. Tôi đành hỏi:
– Ê giờ tính sao?
– Còn một mũi nè, bắn đại đi.
Hai đứa lại hợp tác bắn mũi tên còn lại. Hên, mũi này trúng. Liliana nhăn mặt. Hải giật mình:
– Em … em sao thế?
– Ư ư em đau quá …
– Chậc, nỗi đau này làm sao anh có thể để em chịu một mình được.
Hải liền lấy mũi tên đâm một nhát vào người. Đột nhiên, hai mũi tên biến mất. Liliana liền ôm chầm Hải, rồi nói:
– Anh ơi, cuộc đời này em chỉ yêu mỗi mình anh.
– Hả! – Tôi và Tú giật mình. Tự nhiên xảy ra cơ sự này. Cả hai ngồi bẹp xuống đất, rồi thở dài. Ngay lúc đó, Krixi đi ngang qua. Cô ấy ngạc nhiên:
– Hai đứa làm gì ở đây vậy hả? Còn giữ cây cung của Tel”Annas nữa, mau trả cho cô ấy mau đi.
– Dạ … – Hai đứa trả lời. Tôi đưa cho Krixi, để cô ấy đưa lại cho Tel”Annas. Hai đứa vào trong phòng, rồi nằm dài. Chợt Fennik vào, hỏi:
– Này hai đứa, làm sao rồi?
– Em có một lời muốn nói với anh. Nhưng anh cho phép, anh mới nói. – Tôi trả lời.
Fennik liền nói:
– Được, nhóc cứ nói.
– Dạ, anh bỏ Liliana được không …
_______________