Cho nên Nguyên lực tiêu hao cũng cực nhanh, bản thân kịch liệt tiêu hao, Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên thì không ngừng truyền lại lực lượng cho Kỷ Ninh.
Đây cũng là chỗ lợi hại của Chưởng Khống Giả, lực lượng của bọn hắn có thể tùy ý tiêu xài! Chỉ cần tiêu xài trình độ không cao hơn tốc độ Hỗn Độn Vũ Trụ khôi phục là được, Hỗn Độn Vũ Trụ khổng lồ ở dưới sự khống chế của Kỷ Ninh cũng sẽ hấp thu lực lượng không gian vô tận của ngoại giới, cái tốc độ hấp thu này liền khoa trương.
– Nhanh, nhanh, xa hơn nữa.
Kỷ Ninh kim y nhìn phía xa.
Thời gian không ngừng chảy ngược.
Bành.
Bỗng nhiên Kỷ Ninh thấy được tình cảnh hai Hỗn Độn Vũ Trụ ở xa xa nổ tung.
– Hả?
Kỷ Ninh đột nhiên dừng lại thời không chảy ngược.
Thực không phải là bạo tạc nổ tung, thời gian đảo lưu, hết thảy hiện ra ở trước mắt Kỷ Ninh, trên thực tế tình cảnh bình thường là vô tận vật chất hội tụ, trải qua thời gian dài dằng dặc cuối cùng tạo thành Hỗn Độn Vũ Trụ khổng lồ!
– Hỗn Độn Vũ Trụ, nguyên lai là vô tận vật chất hội tụ hình thành?
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu, thời gian tiếp tục đảo lưu.
– Hả?
Kỷ Ninh lập tức phát hiện chỗ đặc thù.
Những vật chất kia trùng kích bốn phương tám hướng, bọn chúng dần dần hội tụ, hình thành vô số Thiên Thể, có lớn, có nhỏ. Lớn nhất chính là chín tòa Hỗn Độn Vũ Trụ.
– Tất cả vật chất, đều là nguồn gốc từ một phương hướng.
Kỷ Ninh phát hiện điểm ấy, ánh mắt lập tức theo những vật chất kia nhìn lại chỗ nguồn gốc.
Theo thời gian đảo lưu, Kỷ Ninh men theo phương hướng vật chất rút lui nhìn đi.
Ở không gian cực kỳ xa xôi, một khu vực rộng lớn, chỗ đó đã từng có một lục địa vô tận khổng lồ, cái lục địa kia rộng không thể tưởng tượng nổi, thậm chí vượt xa Hỗn Độn Vũ Trụ.
– Một tòa đại lục thật lớn, nó chính là ngọn nguồn của hết thảy?
Kỷ Ninh kim y cất bước tới gần khu vực kia.
– Hắn phát hiện?
Trên cự thạch trôi nổi, Thanh y nhân xa xa nhìn xem, lúc Kỷ Ninh tiến lên khu vực khởi nguyên, trong lòng hắn căng thẳng.
Lúc này Thanh y nhân cũng cất bước Xuyên Toa Hư Không tiến đến.
…
Kỷ Ninh đi tới khu vực khổng lồ lúc trước, thời gian đảo lưu, trước mắt Kỷ Ninh hiển hiện tình cảnh lúc đại lục khổng lồ vẫn tồn tại, cái đại lục này so với Hỗn Độn Vũ Trụ còn muốn khổng lồ, đồng dạng thai nghén ra vô số sinh linh, vô số chủng tộc.
– Thật sự là phồn hoa.
Kỷ Ninh nhìn xem, ánh mắt xuyên qua thời gian, gặp vô số sinh linh thời đó.
– Oanh…
Khối đại lục khổng lồ này vỡ vụn.
– Các ngươi những phản đồ này, phản đồ.
Một Hắc Y Đế Hoàng hình thể nguy nga, khí tức to lớn, ở chung quanh hắn thì trọn vẹn hơn trăm tồn tại khí tức cường đại, bọn hắn tướng mạo khác nhau, hoặc là hình người, hoặc là hình thú, nhưng bọn hắn chiến đấu uy năng đều mênh mông cuồn cuộn.
– Phản đồ? Ngươi nô dịch chúng ta, chúng ta gian khổ tu hành chẳng lẽ phải vĩnh viễn trở thành đầy tớ của ngươi?
– Ha ha… Ngươi cho rằng để lại ấn ký trong Hồn Phách Chân Linh của chúng ta, là có thể khống sinh tử của chúng ta, ngu xuẩn a ngu xuẩn, ngươi cuối cùng chẳng qua là ý chí sinh mệnh trên phiến đại lục này, không phải là tu luyện giả chính thức. Ngươi nào biết đâu Chung Cực Chí Tôn lợi hại. Ngươi khống chế chúng ta, chúng ta đã sớm thoát khỏi, chẳng qua là cố ý ngụy trang giấu giếm mà thôi, chính là chờ cơ hội.
– Chúng ta ẩn nhẫn lâu như vậy, Thương Vân huynh càng hao phí vô số tâm huyết, sáng chế Diệt Tuyệt Đại Trận này, chính là vì đối phó ngươi.
Tuy Kỷ Ninh nghe không hiểu các cường giả thời đại kia nói.
Chẳng qua là từ tình cảnh chiến đấu, Kỷ Ninh có thể phán đoán ra cảnh giới của hơn trăm tên cường giả kia, cũng có thể phán đoán cảnh giới của Hắc Y Đế Hoàng.
– Cái gì.
Nhìn bọn hắn chiến đấu, Kỷ Ninh giật mình.
– Vây công đều là Chung Cực Chí Tôn!
Một trăm hai mươi chín vị cường giả vây công Hắc Y Đế Hoàng, mỗi cái đều là Chung Cực Chí Tôn, hơn nữa bọn hắn cấu thành trận pháp cực kỳ phức tạp khổng lồ. Mặc dù Kỷ Ninh đồng dạng là Chung Cực Chí Tôn, cũng thấy trận pháp kia khó có thể xem thấu, hắn mơ hồ cảm giác, cái kia chỉ sợ là một vị đại năng bằng vào trận pháp thành tựu Chung Cực Chí Tôn sáng chế, để cho lực lượng của hơn một trăm vị Chung Cực Chí Tôn hoàn mỹ kết hợp.
– Vậy mà nhiều Chung Cực Chí Tôn như thế.
Kỷ Ninh có chút kinh hãi.
– Tuy Hắc Y Đế Hoàng kia từng chiêu từng thức uy năng mênh mông, nhưng cảnh giới ngược lại yếu nhược một bậc, tựa hồ không phải Chung Cực Chí Tôn. Cảnh giới yếu, vậy mà có thể lấy một địch một trăm hai mươi chín vị?
Xôn xao.
Bên cạnh nhất đạo thân ảnh vượt qua thời không xuất hiện, đúng là Thanh y nhân.
– Ngươi?
Kỷ Ninh nhìn hắn.
– Chúng ta là lần đầu tiên chính thức mặt đối mặt a.
Thanh y nhân mỉm cười nói.
– Ta, Tây Tư Vũ Trụ, Thái Sơ.
Kỷ Ninh khẽ giật mình.
Hắn chợt nhớ tới một vấn đề, Hỗn Độn Vũ Trụ của mình còn không có tên, dù sao chín Hỗn Độn Vũ Trụ, lẽ nào một mực gọi Hỗn Độn Vũ Trụ. Nên gọi tên gì đây? Nhớ lại quê hương của mình, trong Hỗn Độn Vũ Trụ mênh mông kia vô số sinh mệnh một đường giãy giụa tu hành, bao nhiêu người mở đường vượt mọi chông gai, cho đến Kỷ Ninh hôm nay công thành, cái Hỗn Độn Vũ Trụ này mới tính tiến vào giai đoạn mới.
– Mãng Hoang Vũ Trụ, Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh nhìn Thanh y nhân.
– Mãng Hoang, Kỷ Ninh?
Thanh y nhân lẩm bẩm.
– Ngươi tới đây là có chuyện gì?
Kỷ Ninh đối với Thanh y nhân không có hảo cảm, trực tiếp hỏi.
Thanh y nhân chỉ vào phía trước, ở dưới Thời Gian Hồi Sóc quan sát đến cuộc đại chiến kia:
– Ở kỷ nguyên quá khứ, tòa đại lục vô cùng khổng lồ này cuối cùng bởi vì trận chiến ấy mà vỡ vụn. Sau khi vỡ vụn, ở trong không gian vô tận tạo thành vô số Thiên Thể, lớn nhất chính là chín tòa Hỗn Độn Vũ Trụ chúng ta.
Kỷ Ninh nghe.
– Hắc Y Đế Hoàng này, là Bản Nguyên thế giới Ý Chí hóa thân trên phiến đại lục đó. Bản Nguyên đại lục này, so với Hỗn Độn Vũ Trụ của chúng ta còn mạnh hơn. Cho nên Bản Nguyên Ý Chí càng thêm cường đại, thậm chí sinh ra linh tính của mình.
Thanh y nhân nói.
– Hắn quản lý toàn bộ đại lục, điều khiển vô số sinh linh của toàn bộ đại lục, những tu luyện giả kia một khi tu hành đến Vĩnh Hằng Đế Quân, ở lúc hợp đạo thành công đều bị hắn in ấn ký, mỗi cái sinh tử đều bị hắn điều khiển.&