Như anh vừa nói, anh ba nhất định sẽ không mong muốn chúng ta thương tâm đau buồn” Đế Anh Thy cố gắng gượng cười.
Tân Hành Chỉ nhìn thấy Đế Anh Thy cười tươi như vậy, trong lòng càng không đành lòng.
Ở bên cạnh Đế Anh Thy trong Bảo Thành, rất nhanh đến buổi trưa mới rời đi.
Đế Anh Thy giữ anh ta ở lại ăn cơm, anh cũng từ chối, chỉ yêu cầu cô có chuyện gì thì cứ gọi cho anh ta.
Tân Hành Chỉ vừa đi, Đế Anh Thy mới dám thoải mái ngã xuống ghế.
Vẫn còn nói là anh cả với anh hai mà không có ở đây thì sẽ đến chơi với cô, cô mới không cần, diễn kịch cũng mệt lắm đó, cô cũng sợ bản thân mình diễn không đạt làm hỏng chuyện mất.
Buổi trưa ăn cơm xong, Đế anh Thy lại đi tới ngồi bên bể bơi, vừa mới ngồi xuống, liền nhìn thấy nữ quản gia đi tới, trên tay cầm theo điện thoại.
Đế Anh Thy nhìn liếc qua cũng biết đó là chiếc điện thoại bị cô vứt trong phòng.
“Cô chủ, cô có một cuộc gọi đến”
Đế Anh Thy có một dự cảm không lành.
Quả nhiên, nhìn thấy số điện thoại đến mắt cô liền giật giật.
Cô đã cố tình tắt tiếng để giả làm người điếc rồi, vẫn bị nữ quản gia nhìn thấy.
Đế Anh Thy cầm điện thoại ném qua một bên, mặc kệ cho anh ta gọi, dù sao cô cũng không quan tâm.
Nhạc chuông cuộc gọi đến vừa kết thúc, tiếng chuông báo tin nhắn sau đó lại vang lên.
Đế Anh Thy ngẫm nghĩ, điện thoại gọi không nghe thì tin nhắn gửi đến cũng có thể xem qua xem sao…
Sau khi mở tin nhắn ra xem, cô liền thấy hối Nội dung tin nhắn: Không cần nghe điện thoại nữa, anh sẽ đến đảo.
Tư Châu bây giờ.
Điện thoại lại có cuộc gọi đến, quan trọng là lần này lại là cuộc gọi video!
ận khi đọc nó!
Đế Anh Thy chần chừ ba giây rồi bất lực ấn nghe, trên màn hình xuất hiện nửa thân trên của Tư Hải Minh, phía sau lưng là bên trong văn phòng làm tập đoàn KING của anh, ngồi trên một chiếc ghế màu đen, bối cảnh xung quanh không hề làm ảnh hưởng đến khí chất mạnh mẽ của anh ta.
“Làm cái gì thế? Điện thoại ở trong phòng, nữ quản gia vừa mới mang tới, có chuyện gì không?”.
Cô xem như không nhìn thấy sự uy hiếp bên kia.
Tư Hải Minh cũng không nhìn thấu cô lúc này, đôi mắt đen sâu thảm nhìn chằm chằm vào cô, giọng nói trầm thấp từ tính của anh truyền đến: “Anh muốn gặp em”
“Tư Hải Minh, anh đừng nghĩ đến mấy chuyện không đâu, quan hệ của chúng ta tốt nhất chỉ nên là bố mẹ của mấy đứa nhỏ thôi” Đế Anh Thy vội vàng nói.
“Cơ thể của em đã tốt hơn chưa?” Tư Hải Minh trực tiếp chuyển chủ đề.
Chủ đề nói chuyện bị chuyển sang nội dung này làm Đế Anh Thy suýt té từ trên ghế xuống vì ngạc nhiên.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, thẹn quá hóa giận: “Anh đang nói linh tinh cái gì thết”
“Anh đang quan tâm em” Tư Hải Minh mặt không đỏ tim đập không nhanh nói.
“Ai cần anh quan tâm chứ?” Đế Anh Thy bực bội hét lớn trong video.
“Anh cứ nghĩ là con trai giống anh, thì ra giống em mới đúng” Tư Hải Minh giọng điệu nuông chiều.
“..Đứa nào?” Đế Anh Thy sững sờ, ba cậu con trai sao….
“Bảo Nam”
Đế Anh Thy mặt đầy vạch đen, khuôn mặt giống anh ta y như đúc, lại còn nói giống tôi? Ba cậu con trai, làm thế nào cũng không nghĩ răng sẽ là Bảo Nam.