“Bảo Nam rõ ràng giống anh, Bảo Long mới giống tôi hơn chút!” Đế Anh Thy phản bác.
“Bảo Long giống chỗ nào?”
“Đôi mắt này! Còn có tính cách cũng có chút giống!”
“Như vậy mà còn nói là một chút.”
“ừ”
Đôi lông mày thanh tú của Đế Anh Thy khẽ nhíu lại, cô làm sao lại cảm thấy thấy không tin tưởng chút nào?
“Vậy có phải anh sẽ thuận tiện đến đảo Tư Châu một chuyến?”
ược”
“Được cái gì?” Đế Anh Thy xù lông: “Anh thuận tiện đến đảo Tư Châu mà xem kim cương thô đi!”
Tư Hải Minh cười nhẹ mang theo gợi cảm đầy từ tính: “Cưng à, sợ nhìn thấy anh như vậy sao?”
“Ai sợ anh chứ!” Đế Anh Thy không chịu thừa nhận, gương mặt bất giác đỏ bừng.
“Được, không sợ” Tư Hải Minh vô cùng nuông chiều cô, thiếu điều cô nói cái gì thì chính là cái đó.
Điều này làm Đế Anh Thy cảm thấy có chút bất lực giống như dùng tay đấm vào bông vậy!
“Tôi không cần biết, anh không được phép đến đảo Tư Châu”
“Được”
Đế Anh Thy nhíu mày, làm sao lại cái gì cũng được vậy? Thật hay giả thế?
Tư Hải Minh sẽ không nghĩ ra cái kế hoạch này để lừa cô ra ngoài gặp anh ta chứ?
Vậy càng không thể!
Cô trốn anh ta còn không kịp ấy chứ!
“Cố Mạnh bên đó sao rồi?” Tư Hải Minh lại chuyển chủ đề.
Mỗi lần nói chuyện đều khiến Đế Anh Thy không thể bắt kịp: “Cố Mạnh trốn tốt lắm, vẫn chưa bị lộ. Có điều anh cả và anh hai của tôi đã có kế hoạch. Cái đuôi của tên Cố Mạnh đó sớm muộn cũng có ngày lộ ra thôi!”
Tư Hải Minh đoán rằng nhà họ Đế sẽ không nói chuyện gì liên quan đến kế hoạch với Đế Anh Thy, liền không tiếp tục hỏi gì nữa, chỉ dặn dò: “Đừng rời khỏi đảo Tư Châu”
“Cái này còn phải cần anh dạy sao? Tôi đương nhiên tự biết không thể rời đảo Tư Châu rồi” Đế Anh Thy vội nói.
Nếu không phải sợ Đế Anh Thy với chuyện trên giường có bóng đen tâm lý, Tư Hải Minh tuyệt đối sẽ không gửi cô qua đấy.
Chỉ có ở bên cạnh anh, mới yên tâm được.
“Anh còn có chuyện gì nữa không? Không còn chuyện gì thì tôi cúp máy đây!”
Vừa dứt lời liền nghe thấy tiếng gõ cửa, sau đó Tư Hải Minh bá đạo nói: “Anh không có nói kết thúc, không được phép cúp máy”
Làm gì hung hăng như vậy, Đế Anh Thy nghiến răng, cho anh chút mặt mũi là được chứ gì?
Vừa muốn trả lời, Tư Hải Minh đã lên tiếng “Vào đi”, sau đó có người đẩy cửa bước vào, nghe thấy tiếng bước chân, dọa Đế Anh Thi sợ đến mức nín thở.