Lũ con gái trở về từ phòng thay đồ xong thì cũng thấy con trai lớp mình đã dọn dẹp đạo cụ các thứ ổn thỏa. Đáng lẽ những việc này phải là nhóm hậu cần lo liệu nhưng ba đứa con gái trong đám đó kêu than rằng nắng nóng rồi mệt mỏi này nọ nên dù vừa diễn xong thì mấy cậu diễn viên giới tính nam vẫn phải gồng mình là làm việc thay ba con vịt trời nọ. Thôi thì phận làm con trai trong cái lớp toàn con gái hổ báo cáo chồn, cứ nhường nhịn nhau mà sống cho nó hài hòa.
Lúc lớp 10A7 rời trường cũng là sáu giờ tối rồi nên cả bọn quyết định cầm tiền thưởng thẳng tiến đến quán lẩu. Ăn uống no say thì chúng nó lại dắt nhau vào quán karaoke cho học sinh gần trường. Quán này mở ra là để dành riêng cho học sinh nên rất lịch sự và an toàn. Không những vậy, mẹ của Bạch Dương còn là quản lý ở đây nữa nên lớp 10A7 nghiễm nhiên được ăn chơi thoải mái mà khỏi trả tiền rồi.
“Mọi người truyền tay nhau ghi đồ uống mình thích vào tờ giấy rồi đưa tôi để tôi gọi cho nhanh nhé.” – Bạch Dương lớn giọng nhắc nhở đám bạn.
Đợi khoảng một lúc thì đồ uống lên kèm theo vài món đồ chơi nho nhỏ. Nhân viên phục vụ nói nếu hát chán thì có thể chơi cái này. Thế là sau hơn một tiếng nghe giọng ca vịt đực của nhau, các thành viên trong lớp cũng chuyển qua chơi một thứ có vẻ khá thú vị. Đó là bộ bài ‘Truth or Dare’ với vỏ bìa có màu sắc sặc sỡ. Có ba bộ bài nên cả lớp chia ra làm ba nhóm để chơi, hai đứa bị lẻ thì ngồi chơi rút gỗ với nhau thôi.
Ờ thì đây là câu chuyện về Sư Tử và Nhân Mã nên không lan man dài dòng ở hai nhóm nhân vật quần chúng nữa, ta nên chú ý đến nhóm của hai con người vừa được xưng tên phía trên ngay và luôn thôi nhỉ?
Ngồi ở quanh cái bàn tròn số 3 trong phòng là một nhóm người mười đứa. Thứ tự thì… À mà cái này không quan trọng nên thôi, bỏ qua. Giờ là ván đầu tiên nên oẳn tù tì xong, người chọn bài và người bị bắt thực hiện nhiệm vụ trên lá bài đã rõ.
“Này Sư Tử, cậu chọn Truth hay Dare vậy?” – Bảo Bình mỉm cười đầy nham hiểm hỏi bạn mình.
“Hừm… Dare nhé.” – Sư Tử suy nghĩ một lúc rồi đưa ra lựa chọn của mình.
“Ok! Vậy lão đại, cậu rút một lá đi, nhanh lên.” – Bảo Bình chỉ vào bộ bài trước mặt rồi lên tiếng thúc giục kẻ thua cuộc.
“Tôi đã nói rất nhiều lần rồi mà. Đừng có gọi tôi là lão đại nữa Bảo Bình.” – Bạch Dương thở dài đáp nhưng tay phải vẫn vươn ra bốc lấy một lá trong bộ bài trước mặt.
“Thôi kệ cậu ấy, cậu đọc câu hỏi của cậu lên đi.” – Một bạn nam khác cất tiếng.
“Đây đây, xem nào… Hôn, hôn người ngồi bên tay phải của bạn?” – Bạch Dương ngập ngừng đọc dòng chữ trên tờ bài lên rồi ngơ ngác ngó quanh. Vâng, đập vào mắt cậu chính là Nhân Mã ngồi bên phải cậu đang mặt nhăn mày nhó trợn mắt nhìn mình.
“Vậy, vậy là Bạch Dương phải hôn Nhân Mã hả…?”
“Trời đất, hai thằng đực rựa mà hôn nhau?”
“Có lẽ mấy người không biết nhưng team hủ chúng tôi lại rất thích điều này.”
“Chần chừ gì nữa lão đại? Mỡ đấy mà không húp thì phí lắm.”
“Đúng đó, mau hôn Nhân Mã đi lớp trưởng, hôn vào má cũng được.”
Thời tới cản không kịp, đám hủ từ bàn khác nhanh chân chạy đến bàn số ba hóng hớt rồi thúc giục Bạch Dương làm cậu ta thở dài đứng dậy. Nhân Mã thấy lớp trưởng đang lại gần thì lắp bắp phản kháng.
“Nè, nè nha. Cậu chọn uống nước cam trộn wasabi cũng được mà Bạch Dương.”
“Não tôi không cho phép lưỡi hi sinh đến nhường ấy vì môi đâu Nhân Mã. Vậy nên lần này, cậu buộc phải coi như bị mèo liếm một cái vào mặt thôi bạn tôi à.”
Bạch Dương chán nản đáp rồi nhanh chóng chụt một cái vào bên má của Nhân Mã. Xong xuôi, cậu trở về vị trí ngồi ban đầu còn người vừa bị cướp ‘trinh má’ lại dùng bàn tay run rẩy sờ lên má mình rồi quay ra lườm nguýt Sư Tử – nguyên nhân của mọi việc. Cậu thề, thù này không trả thì Nhân Mã cậu sẽ không còn cái chân thứ ba nữa.
Cũng may cho thanh niên số nhọ nào đó là ông trời còn yêu quý cậu lắm, đến ván bài thứ ba thì Sư Tử là người thua còn cậu ta lại là người thắng. Biết được kết quả xong, không đợi Bảo Bình hỏi nữa mà cậu chủ động nói luôn.
“Sư Tử, tôi chọn Truth! Cậu mau bốc bài đi.”
Sư Tử cũng chỉ khẽ gật cái đầu nhỏ của mình rồi bốc bài lên. Mọi chuyện sẽ không có gì nếu yêu cầu nếu chọn Truth của lá bài mà cô vừa cầm lấy thật sự làm người khác muốn tức điên lên.
“Nào, đọc to lên đi Sư Tử, cậu còn chần chừ gì nữa?” – Nhân Mã khiêu khích. Nhìn vẻ mặt cứng đờ đến cả chớp mặt cũng không dám của Sư Tử thế kia là cậu thừa biết yêu cầu của lá bài đó rất khó thực hiện rồi. Ha ha ha! Sư Tử à, ai bảo cậu làm khó Bạch Dương làm gì để giờ bị quả báo chứ?
“Sao vậy Sư Tử? Đọc lên đi chứ.” – Bảo Bình thắc mắc hỏi nhưng Sư Tử vẫn giữ biểu cảm như bức tượng mà không làm theo hay trả lời cô.
Song Ngư không có tính kiên nhẫn nhìn Sư Tử cứ thẫn thờ như vậy nên liền đứng lên, đi đến chỗ bạn mình và giựt luôn lá bài. Đoạn, cô dõng dạc đọc to.
“E hèm, câu hỏi dành cho nàng Sư Tử của chúng ta là ‘Hãy nói về lý do bạn thích bạn trai của mình, nếu không có bạn trai thì hãy nói ra một bí mật xấu hổ nhất cũng được’ đó.”
Nghe rõ yêu cầu xong, mười đứa bạn ngồi cùng bàn với Sư Tử liền lên tiếng trêu chọc cô rồi thúc giục cô nhanh chóng làm theo. Áp lực từ đám bạn đểu cáng khiến Sư Tử buộc phải mở miệng.
“Tôi, tôi có bạn trai, là Nhân Mã đó!”
“Cái này ai cũng biết rồi, cậu nói lại làm gì? Mau vào vấn đề chính đi chứ!”
“Thì… Tôi thích tất cả của Nhân Mã đó, mấy người vừa lòng chưa?”
Sư Tử đỏ mặt hét lên rồi lấy tay che lại gương mặt đỏ bừng của mình. Thật ra thì cô cũng không hẳn là nói dối đâu. Dạo gần đây, Sư Tử cô mỗi lần đối mặt với Nhân Mã đều thấy khác thường lắm.
Bình thường thì cô rất vô tư mà bám lấy cậu ta rồi vui vẻ trò chuyện nhưng không hiểu sao bây giờ lại thấy ngại ngại. Còn nữa, hồi trước Sư Tử chỉ thấy Nhân Mã đáng ghét thôi, lúc nào cũng muốn tránh xa cậu ta hết mức mà giờ thì lại vui vui nếu Nhân Mã ở bên cạnh.
Do bản thân không thể tìm ra câu trả lời nên cô đã kể cho Bảo Bình, Song Ngư và Thiên Bình chuyện này vào vài ngày trước rồi nhận được câu trả lời mà cô không nghĩ tới.
“Trời ạ, sao cậu có thể ngốc đến vậy hả Sư Tử? Đó là thích đấy!” – Song Ngư phì cười rồi gõ nhẹ lên đầu bạn mình.
“Ơ, ơ!? Thích á? Tôi mà, mà lại thích Nhân Mã ư?” – Sư Tử lắp bắp hỏi lại mà không để ý rằng mặt mình đã đỏ ửng như cà chua chín từ lúc nào rồi.
“Sao lại không chứ? Thích một người là chuyện hết sức bình thường, cậu tỏ ra hoảng hốt như thế làm gì?”
“Tôi đâu có hoảng hốt đâu, chỉ là hơi bất ngờ thôi.”
“Được rồi, vậy là cậu hiểu rõ mình thích Nhân Mã đúng không? Thế giờ cậu tính sao?” – Bảo Bình đặt cốc nước sang một bên rồi hỏi.
“Tính…? Tính gì cơ?” – Sư Tử thắc mắc.
“Cậu định như thế nào? Nói với Nhân Mã hay chấp nhận đơn phương?”
“Tôi thì… Chắc sẽ nói thôi. Sư Tử này một khi đã thích là nhích, không có đơn phương gì cả!” – Sư Tử mỉm cười nói, tay nghịch nghịch lọn tóc của mình.
“Hì hì, đây mới đúng là Sư Tử mà tôi biết chứ.” – Thiên Bình huých vai Sư Tử một cái.
Thật ra thì, nói Sư Tử đột nhiên thích Nhân Mã như vậy cũng không đúng lắm. Cảm xúc của cô đối với cậu thường khá bất ổn. Sư Tử mà, có bao giờ chịu để tâm đến những vấn đề ấy đâu? Nhưng biết được bản thân thích Nhân Mã, ngẫm lại thì chẳng phải những hành động và tâm tình thất thường của cô trước đây… Đều là do cô thích Nhân Mã sao? Nếu nói về thứ gọi là ‘rung động’ mà Song Ngư nhắc đến thì có lẽ là từ lớp 8 rồi. Trời ạ, thích người ta lâu đến vậy rồi mà giờ Sư Tử cô mới biết. Thật không thể tin nổi mà!
Trở lại với hiện tại. Sau khi chơi thêm vài ván nữa thì cả bọn cũng quyết định giải tán rồi ai về nhà nấy. Do cùng đường đi về nên sau khi tạm biệt Bảo Bình ở ngã tư, Sư Tử và Nhân Mã cùng rảo bước đi về dưới ánh sáng mờ nhạt của đèn đường. Thế nhưng, không ai nói với ai câu nào cả, chỉ có tiếng bước chân và từ các nhà gần đó vang lên thôi.
Mãi cho đến khi tới trước cổng nhà, ngay khi Nhân Mã đang định mở cổng đi vào thì Sư Tử liền xoay người lại, níu lấy áo cậu ta rồi nhỏ giọng nói.
“Nhân Mã, những lời khi nãy tôi nói hoàn toàn là nghiêm túc, mong cậu đừng nghĩ rằng Sư Tử tôi chỉ đùa cợt.”
Nói xong, cô buông góc áo đã nhăn nhúm của Nhân Mã ra rồi bước vào nhà mà không quan tâm xem cậu ta có nghe được hay không. Sư Tử vẫn rất bình thường mở cửa chào cha mẹ rồi đi lên phòng thay đồ tắm rửa. Xong xuôi mọi việc, cô mới trèo lên giường, trùm chăn lại rồi lấy tay che đi gương mặt đỏ ửng xen lẫn bối rối của mình.
“Ôi…! Mình nói ra rồi, mình nói ra rồi kìa! Trời ạ, không biết cậu ấy sẽ nghĩ thế nào nhỉ? Liệu cậu ta có nghĩ mình vẫn đùa không ta? À mà nếu Nhân Mã mà dám có suy nghĩ ấy, chắc mình sẽ đập chết cậu ta mất.”
Vốn dĩ Sư Tử định chờ vài ngày nữa, tức là trước khi nghỉ hè mới nói hết với Nhân Mã cơ nhưng dư âm để lại từ sau khi chơi Truth or Dare quá lớn, suy nghĩ của cô rối rắm như một đống tơ vò vậy. Thế rồi, không rõ ma xui quỷ khiến gì mà lí trí của Sư Tử bị tình cảm khó hiểu này một phát đánh bay ra khỏi đầu, và thế là lời nói tự động thốt ra, cô đã lỡ nói thích Nhân Mã mất rồi!
Nghĩ ngợi cho đến khi mí mắt nặng trĩu thì Sư Tử mới miễn cưỡng thiếp đi trong tình trạng rối ren. Và tất nhiên, cô cũng đâu để ý rằng ở cửa sổ đối diện, có bóng dáng người con trai đang đứng đó nhìn ô cửa sổ đã được khóa chặt và kéo rèm kín mít của mình đâu?