Những Kỳ Án Ghê Rợn Nhất Thế Giới

Chương 63: Bí ẩn xác chết trong bồn cầu



Phần này chúng ta sẽ tìm hiểu về cái chết rợn tóc gáy xảy ra trong bồn cầu của giáo viên nữ ở tỉnh Fukushima. Vụ án này cho đến nay vẫn được cho là một trong những “bí ẩn kỳ lạ” hàng đầu Nhật Bản sau nhiều năm

Khởi đầu của vụ án bí ẩn

Vào ngày 28 tháng 2 năm 1989 (thứ ba), giáo viên tiểu học A (23 tuổi), sống tại khu kí túc xá Miyakoji – mura, tỉnh Fukushima, trở về nhà vào khoảng 17:10 như thường lệ.

Cô nhìn thấy “thứ gì đó giống như đôi giày” trong mặt sau bồn cầu của nhà vệ sinh kiểu nhật. Vào thời điểm đó ở Nhật Bản vẫn sử dụng hệ thống bồn cầu dạng ngồi xổm. Cô nghi ngờ nên kiểm tra, cô mở nắp sắt thông cống ra và kinh hãi khi phát hiện thấy chân người trong hố vệ sinh

Ngay lập tức, cô liền báo lại cho đồng nghiệp, và bọn họ vội vàng liên lạc cho cảnh sát Kodo gần đó vào khoảng 18:20.

Đồn cảnh sát Miharu cách đó 30km, cảnh sát và lính cứu hỏa đã nhanh chóng có mặt tại hiện trường để cố gắng kéo người ở phía trong lên nhưng không thể vì đường ống quá hẹp. Cuối cùng họ phải dùng máy móc để đào đất hạng nặng và phá hủy đường ống mới có thể đưa nạn nhân ra khỏi bồn cầu.

Hồi đó, bồn cầu của mỗi nhà đều độc lập, kết cấu bồn cầu đều hình chữ u, bên ngoài có đường ống chuyên dụng, khi vệ sinh chỉ cần dùng máy hút sạch cặn bẩn bên ngoài và xử lý thống nhất.

( hình ảnh đường ống lối vào của nạn nhân )

Khám nghiệm hiện trường và tử thi

Sau đó người ta phát hiện ra người đàn ông này đã chết. Điều kì lạ là mặc dù thời tiết khi ấy đang vào tháng 2 rất lạnh nhưng thi thể mặc quần nhưng không mặc áo. Hơn nữa, tư thế của xác chết cũng rất kì lạ: chiếc áo được cho là nạn nhân đã mặc trước đó được ôm chặt phía trên ngực, hai chân co, tư thế cuộn tròn, mặt hơi nghiêng về phía bên trái và thiếu một chiếc giày

Cùng ngày thi thể được tìm thấy, chiếc giày còn lại bị mất được tìm thấy trên một con sông cách đó vài 2km

Cảnh sát đã tiến hành vệ sinh thi thể tại chỗ sau đó đưa đi khám nghiệm tử thi. Bác sĩ pháp y cho biết dựa vào độ cứng của thi thể, nguyên nhân cái chết là do rối loạn tuần hoàn máu vùng ngực do quá lạnh. Ước tính anh ta tử vong do tình trạng cứng khớp vào khoảng ngày 26 tức là 2 ngày trước. Có vết xước nhỏ ở khuỷu tay và đầu gối, nhưng không có chấn thương đáng chú ý, và nạn nhân cũng không có dấy hiệu xô xát. Có thể sau khi mất tích vào ngày 24 tháng 2 cho đến ngày 26, nạn nhân vẫn còn sống và bị mắc kẹt trong nhà vệ sinh. Nguyên nhân dẫn đến cái chết có thể do khí mê tan tích tụ trong bồn cầu

Chiếc xe của nạn nhân được phát hiện đậu trong bãi đậu xe của Hiệp hội nông nghiệp (bãi đậu xe của Hiệp hội nông nghiệp nằm gần khu ký túc xá nữ giáo viên) và người ta thấy rằng chiếc chìa khóa vẫn còn được cắm trong xe vào thời điểm đó, cửa xe thì để mở

Cảnh sát bắt đầu điều tra trường hợp “cái chết đáng ngờ” này, nhưng quá ít bằng chứng để điều tra. Phía cảnh sát lúc đó đã vội vàng kết luận đây là một vụ tai nạn, nạn nhân đã đột nhập vào nhà vệ sinh để nhìn trộm nhưng không thoát ra được do quá hẹp và sau đó chết vì lạnh. Tuy nhiên, người dân trong khu vực nạn nhân sinh sống cho rằng vụ án vẫn còn rất nhiều tình tiết đáng nghi ngờ.

Danh tính nạn nhân xấu số

Nạn nhân là Naoyuki Kanno, 26 tuổi, trưởng phòng kinh doanh của một nhà máy điện hạt nhân thuộc thị trấn Toro bên cạnh.

Anh sống cùng cha mẹ với bà và được mọi người xung quanh nhận xét là người có tính cách vui vẻ, cởi mở. Từng là một vận động viên thể thao bóng chày, anh bắt đầu chơi guitar ở trường trung học cơ sở và thành lập một ban nhạc ở trường trung học. Anh ta còn độc thân và không có người yêu ở thời điểm qua đời, nhưng bà của nạn nhân nói rằng anh nổi tiếng với mọi người xung quanh. Anh cũng là người phụ trách hoạt động giải trí của hiệp hội thanh niên trong vùng và thường được nhờ làm người dẫn chương trình tổ chức cho đám cưới. Nhìn chung, đối với mọi người xung quanh, nạn nhân là một người khá nổi tiếng và được coi trọng. Chính vì thế hành động đột nhập nhìn trộm thật sự rất khó tin.

Vào cuối tháng 3 năm 1989, các đồng nghiệp và bạn bè của nạn nhân đã tiến hành một hoạt động ký tên kêu gọi điều tra lại để tìm kiếm sự thật về cái chết bí ẩn, và trong vòng chưa đầy một tháng, bọn họ đã thu thập được 4.300 chữ ký, vượt quá nhiều so với dân số của khoảng 3.800 người trong làng. Tuy nhiên, đồn cảnh sát Miharu đã từ chối mở cuộc điều tra lại, nói rằng: “Nếu đánh hơi thấy tội phạm lộ ra thì có thể điều tra, nhưng không có chứng cứ nào có thể dẫn đến tội phạm”

Nạn nhân xin nghỉ từ ngày 24 đến ngày 27 để về nhà bố mẹ đẻ ở huyện, trong thời gian vắng mặt thì người đàn ông này đã nằm chết trong bồn cầu.

Lịch trình cụ thể của nạn nhân :

– Chủ nhật : Bầu cử trưởng làng lần thứ 19. Vào ngày cuối cùng của chiến dịch bầu cử trưởng làng, nạn nhân đã vắng mặt trong bài phát biểu đoàn kết chiến dịch. Thời gian biểu trong ngày cho thấy nạn nhân đã đi đến các nơi khác, như thể nạn nhân bị loại trừ khỏi sự kiện này

Và mẹ của nạn nhân kể lại rằng vì bà có thể về nhà sớm vào ngày hôm đó nên bà đã liên lạc với nạn nhân và nói rằng bà sẽ đến địa điểm vận động để giúp cổ vũ nhưng bà không đến kịp

Cha của nạn nhân được yêu cầu nghỉ nửa ngày để giúp đỡ tại địa điểm chiến dịch, trở về nhà và thấy nạn nhân từ sự kiện bầu cử đã về nhà vào buổi chiều.

Sau khi trở về nhà, nạn nhân phàn nàn rằng anh đã làm việc cho một cuộc bầu cử không công bằng trong một thời gian dài. Rồi anh về phòng trên tầng hai để ngủ.

– Ngày 23 (thứ Năm) : Diễn ra tiệc chia tay các đàn anh trong Hiệp hội thanh niên, mọi người đều uống rượu, trò chuyện, và nạn nhân không rời khỏi quán rượu cho đến khoảng 1 giờ đêm ngày hôm sau trước sự chứng kiến của 3 người bạn. Nhưng đây là lần cuối cùng nạn nhân xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.

Một chi tiết nữa trong bữa tiệc được một người bạn của nạn nhân chia sẻ, nạn nhân từ chối uống rượu nhiều với lý do anh ta muốn gặp ai đó vào ngày mai. Nạn nhân nói : “Ngày mai tôi sẽ gặp một người ghê tởm. Tôi ghét phải tiếp xúc với anh ta, nhưng tôi rất bất lực. Tôi phải gặp anh ta. Thật sự là ghê tởm!” (chi tiết này vẫn chưa được xác minh)

– Ngày 24 (thứ sáu) : Taisō no Rei (ngày lễ do quốc tang Thiên hoàng qua đời vào tháng Giêng). Nạn nhân ở nhà bố mẹ đẻ. Đến 10 giờ tối, theo lời khai của bố nạn nhân, nạn nhân nói với bố đang xem tivi ở phòng khách rằng : “Con sẽ ra ngoài một chút”. Ông không biết con trai đi đâu nhưng ông đoán dường như có ai đó đã đón anh

– Ngày 26 (chủ nhật) : mất tích

– Ngày 27 (thứ hai) : Chiếc xe của nạn nhân được tìm thấy trong bãi xe của khu nông nghiệp gần đấy, chưa tắt máy và cửa không đóng

– Ngày 28 (thứ 3) : Khoảng 18h, thi thể nạn nhân được phát hiện

Chín ngày trước khi vụ việc xảy ra, một cuộc bầu cử trưởng làng được tổ chức vào ngày 19 tháng 2, với sự tham gia là ứng cử viên đương nhiệm của nhóm thúc đẩy năng lượng hạt nhân và nhóm phản đối còn lại, được dự kiến ​​sẽ thực hiện bốn cuộc bầu cử. Nạn nhân cũng tham gia các bài phát biểu ủng hộ trên quan điểm ủng hộ ứng cử viên đương nhiệm. Đó là một cuộc chiến khốc liệt, và trưởng làng đương nhiệm đã giành chiến thắng với tỷ lệ cử tri đi bầu là 95,33%

Trả lời phỏng vấn sau đó của báo AERA , trưởng làng nói: “Tôi chắc chắn anh ấy là một người đàn ông tốt, và tôi thực sự thất vọng. Anh ấy cũng ủng hộ cuộc bầu cử và làm việc chăm chỉ. Thật đáng tiếc khi anh ấy đã làm gì đó sai lầm khi anh ấy là một người đàn ông trẻ còn tương lai phía trước. Tôi nghĩ vậy. Tôi không nghĩ anh ấy là một người đàn ông làm những điều như vậy. Tôi nghĩ rằng đó sẽ là vấn đề khi chúng ta nói về nhiều thứ bằng cách suy đoán”

Địa điểm nơi xảy ra vụ án

Hiện trường vụ án nằm ở quận Tamura, tỉnh Fukushima, Nhật Bản, được sáp nhập vào thành phố Tamura vào năm 2005. Chính xác là ngôi làng Miyakoji, một ngôi làng nhỏ miền núi nằm biệt lập với các nhà ga và khu đô thị, quốc lộ 288, nối thành phố Koriyama với thị trấn Futaba , chạy từ đông sang tây. Khu vực này từng là vùng đất nơi sản xuất thuốc lá và trồng dâu nuôi tằm phát triển mạnh mẽ, nhưng vào những năm 1970 nó đã trở thành một khu vực suy thoái kinh tế

Năm 2011, bị ảnh hưởng bởi trận động đất mạnh 9 độ Richter ở Nhật Bản, một sự cố rò rỉ chất phóng xạ đã xảy ra tại nhà máy điện hạt nhân Fukushima Daiichi. Làng Miyakoji, quận Tamura, nơi xảy ra cái chết kỳ lạ lần này, tình cờ nằm ​​trong khu vực có chất phóng xạ vượt quá tiêu chuẩn vào năm 2011, và được đánh dấu là khu vực chuẩn bị sơ tán khẩn cấp trong hình dưới đây.

Khoảng cách từ ngôi làng đến nhà máy điện hạt nhân Fukushima Daiichi ở thị trấn Okuma, huyện Futaba là khoảng 25 km và đến nhà máy điện hạt nhân thứ hai ở thị trấn Naraha là khoảng 35 km. Đây là một khu công nghiệp siêu lớn ở khu vực xung quanh, cơ sở hạ tầng khan hiếm.

Ở vùng thành phố Tamura, nhiệt độ trung bình trong tháng 2 là – 0,4 độ C và nhiệt độ thấp nhất là – 4,7 độ C. Có báo cáo xác nhận rằng đã có tuyết rơi ở làng Miyakoji trong thời gian xảy ra vụ án, và độ dày của tuyết cao tới mức 20 cm. Chính xác vào ngày hôm vụ án xảy ra nhiệt độ nơi này chỉ 4,9 độ C

Trong môi trường thời tiết lạnh giá như vậy, thật khó giải thích tại sao nạn nhân lại chọn cách cởi áo để lộ cơ thể. Khi cảnh sát tìm thấy thi thể, nạn nhân đang trong tư thế đã nằm chết hàng chục tiếng đồng hồ, thời tiết lúc đó lạnh giá khiến thi thể rơi vào trạng thái căng cứng

Những tin đồn đáng ngờ về người liên quan

1.

Đầu tiên là nữ giáo viên của trường tiểu học Kodo, người đã phát hiện ra nạn nhân và báo cảnh sát. Có nhiều tin đồn về cô này

Có thông tin cho rằng cô có quan hệ với nhiều thanh niên trong làng. Đồng thời, cô đang có một mối quan hệ tình cảm với một đồng nghiệp nam, và có tin đồn rằng cô đã kết hôn và ly dị. Thậm chí còn có tin đồn rằng cô đang có quan hệ tình cảm hay ngoại tình với nạn nhân, người đã chết lần này.

Trước đây, nữ giáo viên này từng gặp sự cố : bị những cuộc điện thoại quấy rối, đồ lót bị ăn trộm. Người bạn trai của cô lại tình cờ quen nạn nhân, trở thành bạn. Sau khi trò chuyện, họ đã cùng nhau giải quyết vấn đề về kẻ quấy rối nữ giáo viên. Nữ giáo viên cũng quen biết nạn nhân qua chuyện này. Có người kể rằng bạn trai của nữ giáo viên và nạn nhân đã ghi âm các cuộc gọi quấy rối và gửi chúng đến Sở cảnh sát tỉnh Fukushima, nhưng tiếc là cuối cùng cảnh sát đã không thụ lý vụ việc. Cụ thể thì nạn nhân đã sử dụng các phương tiện kỹ thuật để ghi lại và xác định vị trí cuộc điện thoại quấy rối, và anh đã tìm ra kẻ đó rồi nói lại với nữ giáo viên và bạn trai cô : “Tôi biết là ai quấy rối cô, nhưng tôi cũng quen biết người này nên tôi không thể nói. Thực xin lỗi, tôi sẽ gặp người kia để giải quyết chuyện này, cô không phải lo lắng”

Và kỳ lạ là, kể từ sau khi nạn nhân qua đời, nữ giáo viên không nhận được bất kỳ cuộc gọi quấy rối nào, cuộc sống của cô trở lại bình yên. Có thể hiểu theo nhiều cách như hung thủ sợ bị ai đó phát hiện ra nên đã không ra mặt gọi điện quấy rối nữa. Hoặc ngay từ ban đầu, chuyện này là một cái bẫy, hung thủ muốn liên lạc với nạn nhân thông qua nữ giáo viên. Hay kẻ quấy rối chính là nạn nhân đã qua đời, anh ta muốn dùng cách này để quấy rối nữ giáo viên vì quá thích cô?

Nhưng không thể biết những chuyện này có liên quan gì đến cái chết kỳ lạ này không?

2.

Người thứ hai là trưởng làng đương nhiệm được đề cập ở trên, người đã giao cho nạn nhân phát biểu về tinh thần đoàn kết khi ông tham gia bầu cử trưởng làng.

Vào thời điểm đó, cuộc bầu cử trưởng rất làng khốc liệt, các trưởng làng là người ủng hộ điện hạt nhân và phe đối lập thì không ủng hộ. Là một thành viên của nhóm xúc tiến năng lượng hạt nhân, trưởng làng đương nhiệm được cho là đã chi khoảng 80 triệu yên (khoảng 4,8 triệu nhân dân tệ) để giành chiến thắng trong cuộc bầu cử thông qua hối lộ. Và nạn nhân là một người rất có tinh thần công lý nên có thể anh đã trình báo sự việc với cảnh sát?

Một điều nữa là trưởng làng luôn muốn xây dựng một nhà máy điện hạt nhân trong làng dưới sự thuyết phục của lãnh đạo công ty. Điều này khiến nhiều người dân trong làng bất bình, có dân làng thậm chí còn dọa giết anh ta.

3.

Thời điểm trước đó đã xảy ra vụ tai nạn rò rỉ hạt nhân tại nhà máy điện hạt nhân Fukushima Daiichi nơi nạn nhân đang làm việc. Giám đốc điều hành nhà máy, cấp trên của nạn nhân ở công ty, người đồng thời quản lý bộ phận điều hành tại Nhà máy điện hạt nhân Fukushima Daiichi đã tự tử hai ngày trước khi vụ tai nạn tại nhà máy xảy ra. Cụ thể ngày 4 tháng 1 năm 1989, giám đốc vận hành của nhà máy điện hạt nhân của TEPCO đã nhảy vào ga Ueno và tự sát. Vụ việc xảy ra trên đường vị giám đốc này trở lại trụ sở làm việc chính ở Tokyo.

Giám đốc điều hành nhà máy sinh ra ở vùng Kansai của Nhật Bản và tốt nghiệp Đại học Tohoku với tư cách là một nghiên cứu sinh. Anh ta chuyên về năng lượng nguyên tử trong những ngày còn học đại học và đã làm việc trong lĩnh vực điện hạt nhân kể từ khi gia nhập TEPCO. Theo lời của một đồng nghiệp, anh ta là người có tinh thần trách nhiệm cao. Vợ anh cũng không tin chồng bỏ 4 con mà chọn cách tự tử.

Tiếp đó, ngày 6 tháng 1, tại Tổ máy 3 Nhà máy điện hạt nhân Fukushima Daini xảy ra sự cố rò rỉ hạt nhân, cánh quay bên trong máy bơm tuần hoàn lò nguyên tử hạt nhân bị hư hỏng, người ta phát hiện ra một vụ tai nạn trong đó các mảnh kim loại bị rò rỉ vào lõi, khiến nhà máy phải dừng lại trong một thời gian dài. Đây được cho là nguyên nhân dẫn đến cái chết của vị giám đốc. Người ta tiết lộ rằng anh ta được cho là đã chết trước khi chuông báo động vang lên vì sợ phải truy cứu trách nhiệm.

Thống đốc tỉnh Fukushima lúc bấy giờ, Sato Eisakuji, là một người kiên quyết chống hạt nhân, ông tin rằng vụ tự tử của người đứng đầu công ty TEPCO có vấn đề, và ông muốn điều tra kỹ lưỡng câu chuyện mờ ám của TEPCO. Một số dân làng cho rằng rất có thể nạn nhân có liên quan hay tham gia vào câu chuyện mờ ám này.

Những tình tiết ly kỳ

Mốc thời gian (ý kiến cá nhân)

Có gì đó sai sai khi ngày 26 tháng 2, nạn nhân bị chết cóng trong bồn tiểu và tận đến ngày 28 tháng 2, nạn nhân mới được phát hiện.

Trước đó ngày 7 tháng 1 năm 1989, Thiên hoàng Hirohito của Nhật Bản băng hà, sau đó vào ngày 24 tháng 2, Tổ chức Đại tang lễ của Thiên hoàng. Cả nước nghỉ lễ nên từ ngày 24 đến ngày 25 tháng 2, vì là ngày nghỉ lễ nên những nữ giáo viên sẽ không ở lại ký túc xá trường, bọn họ đều về quê hoặc về nhà. Giả sử nạn nhân là một kẻ biến thái thích nhìn trộm phụ nữ hay ám ảnh với việc nhìn rác rưởi như phân đến nỗi chui vào bồn cầu nhưng đáng tiếc là mấy ngày đấy sẽ không ai có ở đó đi vệ sinh để hắn nhìn trộm. Nếu hắn biến thái như vậy thì thật vô lý khi hắn không nắm rõ thông tin mục tiêu hắn nhắm đến, hắn dám phi thân vào hố phân mà không biết chuyện các nữ giáo viên sẽ nghỉ lễ thì điều này cực kỳ vô lý.

Chiếc bồn cầu

Một trong những yếu tố đáng sợ là sơ đồ được công bố trên tạp chí AERA ngày 4 tháng 7 năm 1989. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi không thể tưởng tượng nổi bằng cách nào mà người chết có thể đi vào một không gian chật hẹp nhỏ như vậy, và nó tạo cho người xem cảm giác rằng anh ta đã bị mắc kẹt bởi một thế lực khủng khiếp.

( hình ảnh sơ đồ hiện trường vụ án gây ám ảnh )

Bể cầu “lõm (hình chữ U)” có đường kính trong là 36 cm, sâu 107 cm, đáy sâu 125 cm. Bên trong bồn chỉ quá nhỏ để một người đàn ông trưởng thành có thể vào được.

Theo kết quả của cuộc điều tra vào thời điểm đó, chiều rộng vai trung bình của nam giới từ 25 đến 29 tuổi là 40,4 cm. Trong khi đường kính của đường thoát nước thải bên ngoài nhà vệ sinh, được cho là lối vào chỉ là 36 cm, nhìn chung nam giới trưởng thành không thể chui lọt xuống được. Ngay cả khi nạn nhân vốn là người có vóc dáng thấp bé hay là phụ nữ thì việc chui vào đường cống thoát nước thải của bồn cầu nhà vệ sinh cũng là điều khó hiểu

• Giả thuyết :

Trên thực tế, các hình ảnh và bài báo được lan truyền trên mạng đã cố tình phóng to kích thước của tử thi để làm toát lên không khí rùng rợn. Để phục hồi hiện trường, chúng ta có thể hình dung lại hiện trường vụ án với các đường tỷ lệ chuẩn hơn, như thế này :

Chiều cao của nạn nhân khoảng 169,2 cm và nặng 69,5 kg. Tính theo tỷ lệ cơ thể của đàn ông trưởng thành Châu Á, chiều dài phần trên cơ thể của anh ta (từ đỉnh đầu đến đáy đũng quần) là khoảng 93 cm. Theo tỷ lệ này thì không gian hoạt động trong đường ống nhà vệ sinh vẫn đủ để một người như nạn nhân có thể điều chỉnh tư thế bên trong

Nam giới có chiều ngang vai 40cm thực sự không thể chui vào đường kính ống 36cm sao? Trên thực tế, người bình thường chỉ cần cố gắng giơ hai tay lên cao hoặc co lại trước ngực là có thể dễ dàng chui lọt vào nơi hẹp hơn chiều rộng vai nhỏ hơn vài cm. Do đó, việc ép buộc, cố tình nhét anh ta vào bên trong đường ống bồn cầu không phải là một điều không thể.

Nhưng theo đánh giá pháp y thì nạn nhân không gặp nhiều chấn thương (chỉ bị trầy xước ở các khớp), không có những vết thâm tím, anh ta dường như không phải vật lộn quá nhiều trước khi bị nhét vào. Do đó trường hợp này có khả năng cao là anh ta đã không phản kháng khi bị nhét vào, hoặc có lẽ anh ta đã bất tỉnh vào thời điểm đó. Khi nạn nhân được tìm thấy, bắp chân của anh ta đã co lên trên. Nếu chúng ta nghĩ rằng anh ta bị ép buộc trong tình trạng hôn mê, thì tư thế của anh ta lúc đầu sẽ giống như hình vẽ dưới đây :

Ở vị trí này, nạn nhân thực sự có thể leo ra khỏi đường ống một lần nữa với một sự điều chỉnh cơ thể nhẹ nhàng, vì nắp không đóng hoàn toàn, chân của anh ấy có thể đạp ra khỏi nắp và không cần quá nhiều sức để duy trì tư thế lộn ngược rồi dùng sức của chi dưới để đưa mình ra khỏi đường ống. Điều này nghe có vẻ mâu thuẫn, bởi khi nạn nhân được phát hiện, anh ta đã hoàn toàn bị mắc kẹt bên trong, và không thấy bất kỳ dấu hiệu nào của anh ta trong việc cố gắng thoát ra. ( =>Lý do rất đơn giản, nếu anh ta không biết mình bị nhét vào trong lúc nào, anh ta sẽ làm gì khi tỉnh dậy và thấy mình trong một không gian kín lạ, có mùi hôi, tối và nhỏ? Nạn nhân sẽ không thể định hình được mình đang ở đâu trong thời gian ngắn và chỉ cố gắng tìm kiếm nơi có ánh sáng và nghĩ rằng đó là lối thoát. Thật không may, ánh sáng này tình cờ ở lối ra của đường ống trước mặt anh ta, và anh ta chỉ có thể cố gắng hết sức để cho phép mình trườn về phía trước do đó đã co chân lên để lấy đà đẩy người về phía trước. Tuy nhiên, miệng bồn cầu chỉ có đường kính 20 cm và anh ta không thể thoát ra được)

• Có một show truyền hình tại Nhật, bọn họ đã thử nghiệm bằng cách dựng lại hiện trường vụ án “Cách mà một người đàn ông chui vào lỗ như nạn nhân”. Nhưng điều đáng nói mặc dù có thể chui lọt xuống hố nhưng để làm được điều này cũng rất khó khăn và có thể sẽ phải cần đến một hoặc nhiều người nâng lên cơ thể nạn nhân để cho lọt xuống hố. Dưới dây là video :

[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]

Câu hỏi cuối cùng là : Nạn nhân đã tự chui xuống hố? hay có ai đó đã giấu xác nạn nhân ở trong đó?

Giày

Từng chiếc giày của nạn nhân được tìm thấy ở hai nơi cách xa nhau. Điều này rất khó để lý giải. Vì chưa có lời giải đáp, nó khiến vụ án giống như một vụ giết người

Chiếc xe

Chiếc xe được tìm thấy cách đấy không xa nhưng kỳ lạ là chưa tắt máy và cửa để mở. => Điều đó khiến tôi phỏng đoán có thể nạn nhân có việc khẩn cấp nên sẽ quay lại ngay, hoặc giúp ai đó lấy những thứ gì đó trong xe và quay lại ngay.

Nếu nạn nhân mắc kẹt trong hố thì tại sao không ai phát hiện ra mà tận hai hôm sau? Có vài lý do có thể trả lời cho câu hỏi này :

– Nạn nhân đã kêu cứu nhưng vì ngày lễ nên không có ai ở đấy

– Nạn nhân đã không kêu cứu vì lúc đó anh ta đang hôn mê, không tỉnh táo

– Nạn nhân không thể mở miệng kêu cứu do bị đe dọa. Trường hợp này có thể giả định như sau : nạn nhân đang tránh sự truy đuổi đe dọa từ ai đó nên chui xuống hố để trốn. Hung thủ có thể đã đi lại xung quanh kiểm tra nên nạn nhân không dám lên tiếng kêu cứu, dẫn đến cái chết lạnh cóng

Quần áo

Giữa thời tiết giá lạnh, nạn nhân đã không mặc áo mà chỉ mặc quần, chiếc áo được gấp gọn gàng trên tay. Đây cũng được coi là chi tiết khó hiểu. Tại sao phải cởi áo?

Có thể hiểu khi nạn nhân chui vào đường ống, vì đường ống mất vệ sinh => nạn nhân không muốn bị bẩn nên đã cởi áo ra.

Đường ống bồn cầu là nơi hẹp, chật chội => nạn nhân không thể cởi áo trong đó rồi xếp gọn gàng trên tay => có thể anh ta đã cởi áo và xếp chúng trước khi chui xuống

Theo suy đoán của tôi, trường hợp trên có thể xảy ra khi nạn nhân đang bị bắt quả tang khi xxx, ngoại tình hoặc hiếp dâm? Chiếc áo gấp gọn gàng trên tay có thể do anh ta có thói quen gấp áo trước khi thực hiện những hành vi trên. Kết hợp với chi tiết hai chiếc giày được tìm ở hai nơi khác nhau có thể suy ra anh ta đã ở một chỗ khác trước đó và sau khi suýt bị phát hiện nên chạy trốn tới đường ống bồn cầu hoặc chỉ đơn giản là có chó mèo hoang đã gặm chúng rồi tha ra chỗ khác. Có thể do anh ta quá hoảng sợ nên đã chui và đường ống mà không nghĩ tới hậu quả

Thế nhưng cũng không thể loại trừ khả năng đơn giản: nạn nhân chỉ là một kẻ biến thái thích nhìn trộm (ví dụ của những vụ nhìn trộm của kẻ biến thái khác là đây) :

Năm 2015, Yasuomi Hirai, 28 tuổi, bị cáo buộc trốn trong một cống thoát nước ở khu vực Okamoto suốt 5 giờ đồng hồ để dùng smartphone của mình chụp lén nội y của phụ nữ qua đường. Một trong số những nạn nhân của kẻ biến thái đã phát hiện điều khả nghi khi cô nhìn thấy mái tóc của người đàn ông này lấp ló dưới cửa cống. Ngay sau đó, cô đã tìm cảnh sát tuần tra để thông báo nghi ngờ của mình. Có thể thấy ở Nhật Bản không thiếu những vụ việc biến thái như này. Không biết nó có được áp dụng trong trường hợp trên không?

Kết thúc

Vụ án cái chết bí ẩn trong bồn cầu của của giáo viên nữ tại Fukushima vẫn là một vụ án có nhiều điểm bí ẩn và đáng ngờ mỗi khi chúng ta nhìn lại. Cuối cùng những điều trên chỉ là giả thuyết, có thể sẽ không ai biết chuyện gì thật sự đã xảy ra với chàng trai trẻ trong bồn cầu vào một ngày mùa đông lạnh giá 30 năm trước? Chỉ hy vọng một ngày nào đó chân tướng sẽ được sáng tỏ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.