Nữ Vương Mất Trí Nhớ

Chương 64: Ký kết



Vòng chung kết đúng hạn tổ chức, Diệp Trăn Trăn thiết kế xong trang phục thi đấu trước một ngày diễn ra chung kết.

Không giống với vòng loại hoạt bát và vòng bán kết ma mị, ý tưởng bộ váy của vòng chung kết đúng theo tiêu chí của váy cưới — trắng noãn, cao quý, trang nhã, mộng mơ.

Các tầng váy phức tạp và viền ren hoa lệ khiến bộ váy cưới này nhìn qua còn vui vẻ, ngọt ngào hơn cả chiếc bánh gato Diệp Trăn Trăn mua trước đó. Nhưng từng đóa hoa hồng màu lam trang trí bên trên áo cưới lại dẫn tới một hiệu ứng tự nhiên trong trẻo và cao quý.

Trình độ phức tạp của bộ váy cưới này không thể sánh được với hai bộ trước đó, chỉ có từng bông từng bông hoa hồng kia đã khiến năm người thức đêm một tuần. Mỗi mội chiếc lá đều tự mình cắt tỉa, cuối cùng khâu lên bên trên chiếc váy.

Tóc Cam Điềm được uốn thành lọn sóng lớn, sau đó được kẹp cố định vào bên trái, phía trên cũng trang trí một đóa hoa hồng màu lam. Đằng sau hoa hồng còn đính thêm một vương miệng nhỏ màu vàng.

Sân khấu dùng cho buổi chung kết là bên tổ chức cố ý thuê đài T, còn có nhóm múa chuyên nghiệp và lộng lẫy, hấp dẫn không ít truyền thông tới phỏng vấn. Diệp Trăn Trăn nhìn nhân viên mặc đồng phục chính thức đeo thẻ công tác và các phóng viên mang theo máy quay của đài truyền hình, đột nhiên cảm thấy mình có thể bạo hồng.

Vì thuộc đội ngũ chiến thắng của thành phố A, Diệp Trăn Trăn cũng nhận được lời mời phỏng vấn chính thức của phóng viên trước khi vòng thi đấu chính thức bắt đầu.

Đối diện với mỹ nữ phóng viên thiết tha chờ đợi nhìn cô, Diệp Trăn Trăn vuốt vuốt mái tóc dài, hắng giọng một cái: “Có thế làm mờ mặt tôi không?”

Phóng viên: “…”

Cái này đâu phải chương trình pháp luật, làm mờ làm cái gì vậy!

Cho dù trong lòng có một ngàn con thần thú gào thét, nhưng nghĩ tới đối phương là Diệp gia đại tiểu thư có một đống tài sản kếch xù mới nổi gần đây, hơn nữa còn thuộc đội đứng đầu của cuộc thi lần này, mỹ nữ phóng viên lộ ra một nụ cười ngọt ngào chuyên nghiệp: “Không thành vấn đề, tôi sẽ nói với bên hậu kỳ.”

“Cảm ơn.” Diệp Trăn Trăn che miệng, cười đến vô cùng cao quý.

Phỏng vấn ngắn gọn năm phút vui vẻ kết thúc, Diệp Trăn Trăn từ chối phỏng vấn của những đài khác, quay trở về hậu trường.

Nếu mọi người biết tướng mạo của cô, nói không chừng còn tranh nhau bắt cóc! Diệp Trăn Trăn từ nhỏ đã tiếp nhận giáo dục an toàn, ý thức được an toàn hiển nhiên là tốt.

Là đội quán quân của thành phố A, lần này không cần phải rút thăm, trực tiếp là thí sinh ra sân cuối cùng. Không khí ở sân khấu rất náo nhiệt, tiêu chuẩn của các thí sinh cũng rất cao, dưới sự hỗ trợ của đội múa, rất khó tin đây chỉ là một nhóm sinh viên thi đấu. Diệp Trăn Trăn ngồi ở khán đài thậm chí còn nhìn thấy người mẫu thường xuất hiện trên tạp chí thời trang.

Đáng tiếc cô không nhìn thấy A Dao.

Cuộc thi dần dần đi đến hồi kết, Cam Điềm là người cuối cùng bước ra sân khấu. Vốn hiện trường đang huyên náo bỗng chốc yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều nhín thở nhìn về phía Cam Điềm. Hơi nâng cằm lên, biểu cảm cao quý lạnh lùng, còn có ánh mắt coi trời bằng vung, nữ vương tràn đấy khí thế Cam Điềm khiến người ta không nhịn được muốn hôn lên mũi chân nàng.

Diệp Trăn Trăn quyết định, lúc cô kết hôn cũng muốn mặc bộ váy cưới này!

Mỗi thí sinh chỉ được biểu diễn trong thời gian rất ngắn, nhưng lúc Cam Điềm dừng trên sân khấu, ánh mắt mọi người đều không dời đi, hoặc là nói không dời ra được.

Sau khi Cam Điềm trở về, hiện trường yên tĩnh một hồi lâu, sau đó bùng nổ tiếng vỗ tay như sấm.

Cam Nhuận Dương luôn đứng ở hậu trường nhìn Cam Điềm trình diễn, lúc này thấy cô ấy trở về, cũng thở phào một hơi. Cuộc thi lần này dù bọn họ không giành được giải nhất, cũng không thể nghi ngờ bọn họ đã thành công rồi.

Chấm điểm ở vòng chung kết nhanh hơn so với hai vòng trước, kết quả của Cam Điềm công bố theo thứ tự. Lần đầu tiên Diệp Trăn Trăn nhận được giấy chứng nhận giải nhất cảm thấy, thật ra giật giải nhất cũng không phải là việc khó gì!

Một vạn tệ tiền thưởng và 1,5 điểm học phần, tâm trạng Diệp Trăn Trăn vô cùng vui vẻ, cho nên phỏng vấn sau trận đấu hào phóng không để cho người ta làm mờ mặt cô.

Ngày thứ hai sau khi kết thúc cuộc thi, các đài truyền hình lớn nhỏ đều tranh nhau đưa tin, Diệp Trăn Trăn phấn khởi lôi kéo Quý Triết Ngạn ngồi trước TV.

Mỹ nữ phóng viên của đài truyền hình quả nhiên không hề lừa cô, không chỉ thông báo bên hậu kỳ làm mờ mặt cô còn tri kỷ xử lý luôn giọng nói của cô.

Quý Triết Ngạn nhìn chằm chằm TV một hồi, nghiêng đầu hỏi Diệp Trăn Trăn: “Em muốn anh xem cái này sao? Rất có sáng tạo.”

Còn có những đài truyền hình khác, những đài khác nhất định không làm mờ mặt cô!

Diệp Trăn Trăn cầm điều khiển từ xa vội vàng đổi kênh, trùng hợp cũng có đài đang phát tin tức tương tự. Nhưng cái tin tức này, Diệp Trăn Trăn vẫn xuất hiện với hình dáng bị bôi mờ trên TV.

Tất cả truyền thông thành phố A đều thống nhất làm mờ mặt Diệp Trăn Trăn, bọn họ thật sự là thiên sứ khéo hiểu lòng người.

Diệp Trăn Trăn: “…”

Sau này cô sẽ không tiếp nhận bất kể phỏng vấn của đài truyền hình nào nữa! Cô muốn rời khỏi ngành giải trí!

Sau hai ngày Diệp Trăn Trăn oán giận, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại từ một tạp chí 《》, đối phương nói mình là chủ biên, qua cuộc thi biết được số điện thoại của Diệp Trăn Trăn. Lần này gọi điện thoại tới, chủ yếu hỏi thăm cô có muốn cùng tạp chí 《》 kí kết hợp đồng hay không.

Cô uyển chuyển nghi ngờ về thân phận thật sự của chủ biên đại nhân, đối phương lập tức biểu đạt nơi ký kết ở Khải Hoàng, chỉ cần cô đồng ý, lúc nào cũng có thể dẫn cô thăm quan tòa nhà Khải Hoàng, gặp gỡ Mạc thiên vương!

Câu cuối cùng gặp gỡ Mạc thiên vương thật sự khiến Diệp Trăn Trăn động tâm, cô cùng chủ biên đại nhân hẹn xong thời gian, không quên nói với Quý Triết Ngạn rồi nhanh nhẹn tới Khải Hoàng ký hợp đồng.

Đương nhiên ký kết không hoàn toàn vì để gặp gỡ Mạc thiên vương, hiện giờ cô đã học năm tư, bạn học xung quan đều vì tương lại của mình mà tính toán. Tiếp tục chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, vội vàng ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, có bạn học chuẩn bị thực tập cũng bôn ba trong các buổi phỏng vấn.

Thành tích của Diệp Trăn Trăn… thi nghiên cứu sinh và ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu thì thôi, thực tập, Diệp gia có sẵn một công ty, cô là đại cổ đông muốn vào công ty chỉ là chuyện nhỏ. Hơn nữa sau khi cô thừa kế tài sản không lâu, bác cả của cô mang cả nhà từ nước ngoài trở về, bây giờ công ty đều do ông ấy xử lý. Nếu như cô muốn phát triển ở công ty, có bác cả giúp đỡ, muốn lăn lộn cũng không khó khăn.

Nhưng từ đầu đến cuối cô không hề hứng thú với quản lý kinh doanh, cũng không am hiểu. Nếu là Lý Giai Giai, nhất định sẽ làm rất tốt?

Diệp Trăn Trăn mím môi, tiếp tục nghe chủ biên thao thao bất tuyệt thuyết phục. Thật ra ông ta không cần bỏ nhiều công sức thuyết phục như vậy, bởi vì ngay từ đầu mục tiêu cuối cùng cô muốn ký kết với tạp chí 《》, tham gia thi đấu.

Nhưng ký hợp đồng so với trong tưởng tượng của Diệp Trăn Trăn cũng không giống, không phải nói sau khi ký hợp đồng liền có thể vào công ty làm việc sao, mà là trước tiên phải trải qua một khoảng thời gian đào tạo chuyên nghiệp, đào tạo xong còn có kiểm tra, sau khi kiểm tra thông qua mới được xem là nhân viên chính thức.

《》là tạp chí phụ nữ đứng đầu trong nước của cây đại thụ Khải Hoàng, mấy năm này càng ngày càng phát triển, cũng càng ngày càng cao cấp. Nhà thiết kế bọn họ mời đều có danh tiếng nhất định trong nước, như chính bản thân cô là kiểu thịt tươi trước tiên cần phải kiểm tra, Diệp Trăn Trăn cũng không hề cảm thấy lạc lõng.

Ký xong hợp đồng, chủ biên ân cần đề nghị dẫn Diệp Trăn Trăn đi thăm quan một vòng — đương nhiên, từ đầu đến cuối ông ta không hề nhắc qua Mạc thiên vương thường xuyên không ở công ty.

Diệp Trăn Trăn vui vẻ đồng ý, đây là lần đầu tiên cô tới công ty giải trí, đương nhiên muốn nhân cơ hội này nhìn thấy nhiều nghệ sĩ! Mạc thiên vương ở tầng 33 không thể tùy tiện đi lên, thăm quan đương nhiên lại càng không có khả năng, chủ biên cảm thấy tùy tiện dẫn Diệp Trăn Trăn tới stadio tham quan hẳn là được.

Lúc ra khỏi thang máy, phía đầu hành lang có hai người đàn ông xuất hiện. Người đàn ông đi phía trước cắt tóc ngắn, dáng người so với người mẫu nam Diệp Trăn Trăn vừa nhìn thấy còn đẹp hơn, nhưng trên mặt đeo một cái kính râm lớn che đi hơn nửa khuôn mặt, chỉ để lộ ra cái cằm hoàn mỹ.

“Đường Cường, tôi nhớ tôi đã nói qua đợt này sẽ không nhận quảng cáo.” Hai người đối diện đi qua nhanh chóng, khiến Diệp Trăn Trăn còn cảm nhận được một làn gió nhẹ lướt qua, giọng nói của người đàn ông mang theo từ tính thuận tiện rơi vào trong tai cô, “Còn có mấy việc ăn cơm, lần sau còn báo với tôi, anh tự mình biến mất đi.”

Chữ đi vừa phát ra đồng thời cửa thang máy sau lưng khép lại, Diệp Trăn Trăn và chủ biên còn duy trì tư thế đứng tại chỗ, ngây người như phỗng.

Thật lâu, Diệp tiểu thư cũng uốn éo cái đầu, nhìn về chủ biên: “Vừa rồi cái đó… là Mạc thiên vương?”

Chủ biên chậm chạp gật đầu: “Sự việc xảy ra quá nhanh, tôi không quá chắc chắn, nhưng có người dám nói chuyện như vậy với Đường tổng… hẳn chỉ có Mạc thiên vương.”

Diệp Trăn Trăn: “…”

Cô, cô, cô vừa mới nhìn thấy Mạc thiên vương! Mạc thiên vương sống sờ sờ!

Cô có nên đốt cho Lý Giai Giai không! Không, cô không phải nói đốt Mạc thiên vương cho Lý Giai Giai, mà là viết phong thư cơ!

Cô bắt lấy chủ biên, nói năng hơi lộn xộn: “Tạp chí của các ông có người mẫu nào tên là A Dao không? Có thể hứa gả cô ấy cho tôi không?”

Chủ biên vô cùng khó xử nhìn cô một cái: “Cái này… có thể cần trưng cầu ý kiến của Mạc thiên vương trước.”

Cùng Mạc thiên vương tranh bà xã, có muốn sống không đây!

“Không, không phải, tôi nói là, có thể phân cô ấy cho tôi không?” Diệp Trăn Trăn vội vàng sửa chữa, “Sau này quần áo của cô ấy, toàn bộ để tôi nhận thầu!”

Chủ biên biểu cảm phức tạp nhìn Diệp Trăn Trăn, một cô gái xinh đẹp như thế, lại là người đồng tính (?), thật sự quá đáng tiếc.

“Thật ra… tôi với cô ấy cũng không quen…” Chủ biên không đủ hơi khẽ mím môi, “Mạc thiên vương quản chặt lắm.”

Bà xã của Mạc thiên vương, ông ta không dám quen.

Diệp Trăn Trăn nhìn chủ biến ánh mắt lập tức tràn đầy… khinh bỉ. Chủ biên không nhịn được biện hộ cho mình: “Vừa rồi cô cũng nghe đấy, ngay cả quảng cáo của mình Mạc thiên vương còn từ chối, nói gì đến việc để bà xã nhận quảng cáo.”

Diệp Trăn Trăn híp mắt, trước đó đúng là cô nghe tin em gái người mẫu mang thai, Mạc thiên vương quản rất chặt.

Đón lấy ánh mắt chất vấn của Diệp Trăn Trăn, chủ biên ưỡn ngực nói: “Nhưng cô yên tâm, tháng nào tôi cũng sẽ kiên nhẫn hẹn cô ấy, hẹn đến khi thành công mới thôi!”

“Hẹn?” Diệp Trăn Trăn lặp lại từ này.

Chủ biên ngẩn người, kinh hoàng nói: “Không phải hẹn cái kia! Là hẹn trước thông báo hẹn gặp!”

Diệp Trăn Trăn hiểu rõ cười cười: “Yên tâm, tôi sẽ không nói cho Mạc thiên vương — nếu ông hứa đưa em gái người mẫu cho tôi.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.