Thời gian tựa như cánh hoa hồng, đảo mắt đã trôi qua hơn nửa năm…
Diệp Trăn Trăn sắp phải nghênh đón thời khắc quan trọng nhất trong đời — không phải lời tuyên thề trước cha xứ trong hôn lễ lãng mạn, mà là khẩn trương kích động, ừm, bảo vệ tốt nghiệp.
Học kỳ sau của năm tư đại học không có tiết nào ở trường, sinh viên chỉ cần quay lại trường trước khi bảo vệ là được, thuận lợi hoàn thành bảo vệ tốt nghiệp là có thể kết thúc cuộc sống đại học bốn năm bằng dấu chấm tròn viên mãn. Cái gì? Anh nói sau khi tốt nghiệp thì các cặp đôi liền chia tay? Người ta đương nhiên cũng đã viên mãn rồi, ít nhất bọn họ không có bỏ lỡ khoảng thời gian học đại học tươi đẹp, nói chuyện líu ra líu ríu, không, oanh oanh liệt liệt yêu đương, có người thế nhưng đến ngay cả yêu đương cũng chưa nói qua đây này.
Ví dụ như bạn học Bùi Thúy Thúy.
“Yêu đơn phương cũng là yêu có được không!” Bùi Thúy Thúy đổi tai nghe, bấn mãn gào lên phẫn nộ trong lòng, “Hệ thảo ca ca sớm muộn cũng bị tớ thu phục!”
Không thể buông tha Hệ thảo ca ca, là tiếc nuối duy nhất trong bốn năm đại học của Bùi Thúy Thúy.
“Chúc cậu may mắn.” Diệp Trăn Trăn làm ổ trên sô pha, chân thành cầu chúc nói.
“Cẩu Đản Nhi, ăn cơm nào.” Vừa đúng lúc Quý Triết Ngạn bưng bát từ trong phòng bếp đi ra, nhìn thấy Diệp Trăn Trăn còn ngồi ở sô pha tám chuyện điện thoại, hơi hơi nhíu mày.
Diệp Trăn Trăn còn chưa kịp đáp lại, đầu dây bên kia Bùi Thúy Thúy đã ai oán trách móc: “Sao bên cậu lại nghe thấy giọng đàn ông?!”
Mặc dù Diệp Trăn Trăn không ở trong trường nhưng cô ấy vẫn phải ở nhà mình đấy! Trường không không đồng ý để cô ấy ở cùng đàn ông đâu!
“Ặc, giọng đàn ông?” Diệp Trăn Trăn nhìn thoáng Quý Triết Ngạn đang đi tới, chớp mắt nói. “Cậu nghe nhầm rồi, đó là con chó to nuôi trong nhà tớ.”
Vừa vặn nghe thấy câu này Quý Triết Ngạn im thin thít nhìn cô một cái, sau đó ngồi xuống bên cạnh cô, hướng về phía lỗ tai cô nhẹ nhàng kêu một tiếng: “Gâu.”
Diệp Trăn Trăn sửng sốt chớp chớp mắt, sau đó không nhịn được nở nụ cười: “Cậu nghe thấy không, nó vừa kêu đấy.”
Bạn học Bùi Thúy Thúy ngây thơ thành công bị lừa gạt, Diệp Trăn Trăn mượn cớ cúp điện thoại, nhìn Quý Triết Ngạn không dứt cười. Bác sĩ Quý đã gâu, thật đáng tiếc vậy mà cô không có thu âm được!
“Bác sĩ Quý, anh làm lại lần nữa để em thu lại làm âm báo tin nhắn đi.” Diệp Trăn Trăn vừa cười vừa mở phần mềm thu âm, đưa microphone đối diện anh.
Quý Triết Ngạn đẩy điện thoại trước mặt ra, tới sát mặt Diệp Trăn Trăn: “Cẩu Đản Nhi, rốt cuộc ai là cún, hả?”
“Ha ha ha ha ha…” Diệp Trăn Trăn cười đến chảy nước mắt, đáng ghét! Bác sĩ Quý lại chọc lét cô! “Được, được rồi, em đúng á…” Dưới thần công chọc lét xuất thần nhập hóa của Quý Triết Ngạn, Diệp Trăn Trăn trụ được chưa đến mười giây liền bỏ mũ giáp đầu hàng.
Quý Triết Ngạn thỏa mãn thu tay, thân mật thơm lên chóp mũi cô một cái: “Đi rửa tay ăn cơm nào.”
“Vâng.” Diệp Trăn Trăn lau lau nước mắt còn vương trên khóe mắt, cực nhanh đi rửa tay rồi vào phòng khách ăn cơm. Ăn được một nửa Quý Triết Ngạn đi nhận điện thoại, lúc trở về ánh mắt nhìn Diệp Trăn Trăn có chút cao thâm khó dò.
“Sao vậy?” Diệp Trăn Trăn ăn một miếng cơm trong bát, ngước mắt lên nhìn Quý Triết Ngạn. Quý Triết Ngạn gõ gõ ngón trỏ lên bàn mới nói: “Ngày kia là lễ trao giải Kim Ngưu, em biết chưa?”
“Biết chứ.” Là fan hâm mộ nhập môn của Mạc thiên vương, việc Mạc thiên vương lại được đề cử là nam diễn viên chính xuất sắc nhất cô vẫn phải biết chứ.
“Ba anh là khách quý của buổi trao giải, trong tay ông ấy có hai vé mời, em muốn đi không?”
Lời nói của Quý Triết Ngạn như mây trôi nước chảy nhưng Diệp Trăn Trăn suýt chút bị sặc miếng cơm trong miệng: “Tham dự, tham dự lễ trao giải?!”
Quý Triết Ngạn nhìn cô một cái, nói: “Chỉ là đi làm khán giả, không phải cho em đi lĩnh giải, không cần kích động như vậy.”
Diệp Trăn Trăn: “…”
Làm khán giả cũng khiến cho người ta kích động có được không hả! Giống như bác sĩ Quý có ba là Ảnh đế sẽ không hiểu được tâm tình của fan hâm mộ các cô đâu!
Quý Triết Ngạn nhìn dáng vẻ tức giận của Diệp Trăn Trăn, nhịn không được khóe môi cười nhẹ: “Tin tức ngầm, lần này Mạc Trăn sẽ mang bạn nữ đi thảm đỏ.”
Diệp Trăn Trăn: “!!!”
Làm một fan nhập môn của Mạc thiên vương, Mạc thiên vương từ trước đến giờ đều lẻ bỏng một mình đi thảm đỏ đương nhiên cô cũng phải biết! Mang bạn nữ cái gì đó tuyệt đối là tin đầu trang quan trọng nhất năm nay… Í, trừ việc lúc đầu năm cô vợ nhỏ của Mạc thiên vương sinh cho anh ta một thằng con trai.
“Bạn nữ có phải A Dao không anh?” Diệp Trăn Trăn kích động đứng lên, cuối cùng cô cũng rẽ đám mây nhỏ để nhìn thấy ánh trăng rồi!
“A Dao?” Quý Triết Ngạn nghi ngờ nhíu mày, anh nhớ vợ của Mạc Trăn tên là Lê Nhan.
“Chính là bà xã bảo bối của Mạc thiên vương đó! A Dao là nghệ danh!” Diệp Trăn Trăn hai mắt long lanh nhìn Quý Triết Ngạn, “Bác sĩ Quý ơi, tin tức của anh có thể tin được không!” Cô thật sự có thể gặp mặt A Dao sao!
Không quá để tới chuyện nghệ danh, Quý Triết Ngạn trả lời: “Là ba anh nghe nói lúc ăn cơm cùng với anh ta.”
Ngao! Vậy sẽ không sai! Có ba chồng là Ảnh đế thật quá sung sướng!
“Bác sĩ Quý ơi, anh nói xem em có nên ăn mặc long trọng một chút không?” Diệp Trăn Trăn bối rối nói: “Thảm rồi thảm rồi, hình như em không có lễ phục cao cấp để mặc trong những loại sự kiện này!”
Quý Triết Ngạn nhịn không được giật giật khóe miệng: “Đã nói em đi làm khán giả, không cần mặc sang trọng như vậy, dù sao cũng không có phóng viên đến phỏng vấn em.” Anh nói xong, dừng lại bổ sung, “Cho dù có phỏng vấn em, cũng sẽ toàn làm mờ mặt.”
Diệp Trăn Trăn: “…”
Có thể đừng nhắc lại chuyện này không! Cô hận làm mờ mặt!
Tuy Quý Triết Ngạn nói như vậy nhưng ngay trong ngày Diệp Trăn Trăn đã chạy đi mua một bộ lễ phục cao cấp đắt đỏ, mặc dù không phải hàng đặt riêng nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận
Sau khi Diệp Trăn Trăn ăn diện đến tiêu chuẩn có thể trực tiếp đi trên thảm đỏ, cuối cùng kéo tay Quý Triết Ngạn hăng hái bước lên con đường trước mặt.
“Buổi lễ trao giải Kim Ngưu lần thứ năm mươi tư, năm nay có nhiều phim đề cử ưu tú đạt đến đỉnh cao…” Nữ MC của đài truyền hình trước ổng kính cảm xúc mãnh liệt nói mấy lời dạo đầu, không khí ở buổi lễ vô cùng náo nhiệt, từ khi có minh tinh bước lên thảm đỏ, tiếng thét chói tai chưa bao giờ ngừng.
Mà bầu không khí khi Mạc Trăn xuất hiện đạt đến cao trào, ngay cả giọng nói của MC cũng bởi quá kích động mà trở lên biến đổi: “Tôi nhìn thấy gì rồi! Mạc thiên vượng vậy mà mang theo bạn nữ xuất hiện ở lễ trao giải lần này! Vị tiểu thư xinh đẹp bên cạnh không thể nghi ngờ chính là là bà xã của anh ấy, mặc dù đầu năm mới sinh hạ một Bảo Bảo, nhưng dáng người khôi phục rất tốt…”
Các vị bạn bè truyền thông hai bên thảm đỏ liều mạng nháy máy ảnh như điên, ngày hôm sau tin tức “Mạc thiên vương mang theo vợ yêu đi thảm đỏ” đúng như Diệp Trăn Trăn dự liệu, quét sạch tiêu đề các loại tạp chí báo mạng.
Bởi vì diễn xuất quá xuất sắc trong “Con ma học đường” mà lần nữa Mạc Trăn đoạt Ảnh Đế. Người trao giải cho Mạc Trăn chính là Ảnh đế tiền bối Anderson, ông diễn vai chính trong “Mật mã Tu La” có doanh thu phòng bán vé trong nước tương đương với “Con ma học đường”, đáng tiếc đây là bộ phim nước ngoài nên không được tham gia tranh cử cùng phim trong nước, nếu không năm nay giải nam chính xuất sắc nhất sẽ cạnh tranh tương đối kịch liệt.
Đương nhiên cũng không ít truyền thông nói Anderson vì tránh tài năng của Mạc Trăn mới hướng ra nước ngoài phát triển, bởi vì cái gọi là vua không gặp vua. Nhưng dù truyền thông suy đoán ra sao, quan hệ giữa hai người rất hòa thuận, trong lòng Mạc Trăn đối với vị tiền bối này rất kính trọng, dù sao thì không phải diễn viên nào cũng đều nhập vai đến mức cho là mình biết bay, sau đó từ ban công nhà mình nhảy xuống.
Sau khi lễ trao giải kết thúc, Diệp Trăn Trăn ở phòng nghỉ phía sau sân khấu gặp được em gái người mẫu cô vẫn thương nhớ bấy lâu. Lúc đó cô ấy mặc lễ phục sang trọng, ngồi một góc trên ghế sô pha… lướt weibo.
Là Đại Lê không phải Đại Lực: Đi một vòng thảm đỏ với Mạc thiên vương, tôi cảm thấy cả người đều đáng yêu quá.:)
Sau khi bên đó vừa đăng weibo, rất nhanh nhận được chúc mừng từ khắp nơi trên cả nước. Lê Nhan hớn hở thưởng thức đủ mọi dánh vẻ khinh bỉ của mọi người, ngẩn đầu lên liền nhìn thấy một nữ sinh đang chăm chú nhìn mình bằng đôi mắt lấp lánh như đèn pha.
Mạc Trăn ngồi bên cạnh cô ấy, vốn dĩ đang giật giật khóe miệng định bình luận trên weibo một chút, bây giờ cũng ngẩng đầu lên nhìn Diệp Trăn Trăn.
Diệp Trăn Trăn lập tức cảm thấy áp lực hơi lớn, ánh mắt Mạc thiên vương có cần sắc bén như vậy không!
Nhưng không sợ, cô đã trải qua lễ rửa tội của cảnh sát Tả, bây giờ có thể miễn dịch với áp lực, nhìn Lê Nhan nói lên nguyện vọng trong lòng: “Tôi có thể sinh cho cô một con khỉ con không!”
…
Trong phòng nghỉ yên tĩnh một cách quỷ dị, Mạc Trăn vừa mới ổn định khóe miệng lại bắt đầu giật giật. Quý Triết Ngạn vừa đến liền bắt gặp cảnh tượng này, vội vàng kéo Diệp Trăn Trăn bảo vệ bên người: “Ngạy quá, đứa nhỏ nhà chúng tôi lại phát bệnh.”
Mạc Trăn quen biết Quý Triết Ngạn, ánh mắt của anh ta lướt qua người hai người một chút, chậm rãi mở miệng: “Quý đại bác sĩ, bệnh nhân còn đang điều trị tốt nhất đừng để tùy tiện ra ngoài.”
Diệp Trăn Trăn: “…”
Mạc thiên vương khinh bỉ cô cơ à! Mạc thiên vương tự mình khinh bỉ cô! Là fan hâm mộ nhập môn của Mạc thiên vương, cô cảm thấy tâm tình rất kích động!
… Tên hỗn đản nào nói quý công tử nhẹ nhàng vậy? QAQ
Diệp Trăn Trăn thu lại bi thương nhìn ánh mắt Mạc Trăn, lại giới thiệu với Lê Nhan một lần nữa: “Tôi là Diệp Trăn Trăn, là nhàn thiết kế hợp tác với《》, trang phục sau này của cô có thể để tôi nhận thầu không?”
Sau khi Lê Nhan nghe cô giới thiệu xong, đôi mắt lóe sáng kéo tay Mạc Trăn: “Trăn Trăn, cô ấy cũng tên là Trăn Trăn.”
Diệp Trăn Trăn ho khan một tiếng, đính chính: “Tôi là Trăn Trăn của “Đào chi yêu yêu, kỳ diệp trăn trăn” (Cây đào tơ xinh tươi, lá đơm xum xuê), không giống với Trăn Trăn của nhà cô.”
Mạc Trăn: “…” (*)
(*) Chữ Trăn trong tên Diệp Trăn Trăn là蓁, còn chữ Trăn trong tên của Mạc Trăn là榛.
“Vậy về sau tôi có thể gọi cô là Trăn Trăn không?”
“Được!”
“Trăn Trăn!”
“Chuyện gì!”
“Trăn Trăn!”
“Ngao!”
Mạc Trăn: “…”
Quý Triết Ngạn: “…”
Hai người nói chuyện quá não tàn, Quý Triết Ngạn không nghe nổi vội vàng lôi kéo Diệp Trăn Trăn ra ngoài: “Tôi dẫn cô ấy về tiếp tục điều trị, tạm biệt.”
Sau khi bị bác sĩ Quý điều trị từ trong ra ngoài một phen, Diệp Trăn Trăn an phận được vài ngày. Nhưng cô vẫn thông qua weibo quyến rũ được Lê Nhan — giấu diếm bác sĩ Quý và Mạc thiên vương.
Ngày qua tháng lại, dưới sự chăm sóc của trường học, bạn học Diệp Trăn Trăn vinh quang hoàn thành bảo vệ, chính thức tốt nghiệp!
Khi tất cả mọi người dấn thân vào xã hội, bận rộn công tác, bạn học Diệp Trăn Trăn cũng không cam chịu rớt lại phái sau — công tác chuẩn bị hôn lễ vậy mà rất phức tạp!
Diệp Trăn Trăn sửa lại chiếc váy cưới đoạt giải năm ngoái, dựa theo kích thước của mình làm một bộ váy cưới mới hoàn toàn. Diệp Trăn Trăn là Diệp gia đại tiểu thư, từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục quý tộc, khí chất quý tộc bẩm sinh khi mặc bộ váy cưới này càng được thể hiện vô cùng tinh tế.
Ngay cả Quý Triết Ngạn khi nhìn thấy dáng vẻ này của Diệp Trăn Trăn cũng phải ngẩn người. Diệp Trăn Trăn kiêu ngạo hất cằm, nhìn anh: “Đẹp không?”
Quý Triết Ngạn gật nhẹ đầu, nói: “Khí chất cao quý lạnh lùng xinh đẹp hoàn toàn che dấu được trí thông minh thiếu hụt của em.”
Diệp Trăn Trăn: “…”
Hiện giờ cô hủy hôn có kịp không!
Quý Triết Ngạn cười cười bước lên phía trước, nâng tay phải cô lên, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên mu bàn tay: “Đi thôi, nữ vương bệ hạ của anh.”