Đột nhiên một luồng khí đen từ trên người nam tử áo bào xám bộc phát ra, lộ ra cánh tay vốn vô cùng cường tráng nhưng chỉ trong chớp mắt đã khô quắt lại. Đồng thời trên cánh tay bỗng nhiên cùng lúc bộc phát ra chín loại pháp tắc khác nhau, càng quỷ dị hơn là chúng lại hoàn toàn dung hợp vào nhau.
Phốc!
Cánh tay khô héo như thúc gỗ mục kia đã đâm xuyên qua phần eo của Kim Sắc Cự nhân, ngay khi đâm xuyên vào thân thể cự nhân nó đã tự bạo liệt nổ ra.
Tức thì một ngọn lửa chín màu bay vọt ra, trong nháy mắt đã cuốn phân nửa thân hình Kim Sắc cự nhân vào trong, biến hắn thành một tên Hỏa Nhân khổng lồ.
Cự nhân màu vàng rên lên vô cùng thống khổ, từng phần, từng phần huyết nhục của hắn bên trong ngọn lửa chín màu nhanh chóng bị thiêu đốt thành tro bụi.
Lúc này sắc thái của ngọn lửa chín màu trở nên vô cùng rõ ràng, nhưng lại hòa thành một khối, trong đó ẩn chứa đồng thời chín loại lực lượng pháp tắc hoàn toàn khác nhau.
“Ha ha. Chân Tiên thì sao chứ! Căn bản không chịu nổi một kích Cửu Kiếp đại pháp của ta.” Hiên Cửu Linh ngay sau khi một kích đắc thủ, thân hình lập tức biến mất tại chỗ, trong chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Minh Tôn, cười lớn nói.
Hắn mặc dù phải tự bạo một cánh tay, nhưng có thể dựa vào đó mà đánh chết một gã Chân Tiên cường đại, thì đó cũng là chuyện mà hắn vô cùng mong chờ.
Lúc này, ngọn lửa chín màu vốn đang bao phủ Kim Sắc Cự nhân rốt cuộc cũng chợt lóe lên rồi tán loạn mà hoàn toàn tiêu tán.
Về phần cây đèn màu đen đang trôi nổi ở phía trên, chợt “Phanh” một tiếng rồi hóa thành từng điểm linh quang mà bạo liệt.
Vật ấy là bảo vật tiêu hao chỉ có thể dùng duy nhất một lần, khi trước đã đem nó ra sử dụng, tự nhiên là không thể sử dụng thêm lần nữa.
Ngân Cương Tử và bọn Ô Linh phu nhân nhìn thấy cảnh này, đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đồng bọn vẻ vui mừng khôn xiết, như vừa trải qua được một đại kiếp nạn sinh tử.
Minh Tôn nhìn thấy Kim Sắc Cự nhân rốt cuộc cũng bị biến thành một tên Hỏa Nhân, cũng không khỏi thở ra một hơi dài, vẻ âm trầm trên mặt cũng đã được thay bằng vẻ tươi cười.
Cái này thật đúng là Cửu Kiếp Chân Diễm, chiêu thức lợi hại nhất của Cửu Kiếp Diệt Linh đại pháp.
Chân Diễm này ẩn chứa chín loại hỏa thuộc tính của chín loại Chân Linh bổn mạng chi hỏa khác nhau, thêm vào đó thông qua những phương pháp khác dung nạp vào đó chín loại lực lượng pháp tắc khác nhau, chỉ cần một giọt cũng đủ để nấu biển dung núi.
Đừng nói là một gã Chân Tiên, cho dù những cường giả đỉnh cấp của Tiên giới, một khi đã bị nó cuốn vào thì cũng không thể toàn thân mà trở ra.
Xem ra những biện pháp khác chuẩn bị lúc trước, cũng không nhất thiết phải dùng đến nữa.
Minh Tôn âm thầm đánh giá.
Lúc này, ở phía trước, miệng của Hỏa Nhân đang mở thật lớn nhưng lại không có bất kì âm thanh nào được phát ra từ đó, bởi lúc này huyết nhục toàn thân của hắn đã tiêu tán hết, chỉ còn trơ lại ở đó một bộ khung xương màu vàng kim rực rỡ vô cùng lớn đứng im tại đó.
Nhìn thấy một màn như vậy, chúng tu sĩ càng thêm thả lỏng tinh thần.
“Không đúng, uy lực của Vạn Linh Huyết Tỷ không suy yếu chút nào, tên Chân Tiên này vẫn chưa chết.” Vị nữ tử mặc cung trang đang ngồi xếp bằng, đầu đầy mồ hôi, đột nhiên quát to một tiếng.
Một câu này hét lên, khiến cho tất cả bọn Ngân Cương Tử và Minh Tôn đều giật mình hoảng sợ không thôi, không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời phía trên.
Chỉ thấy trên bầu trời, Vạn Linh Huyết Tỷ vốn đang bị phong ấn, hai loại Lam Băng ở phía bên ngoài dưới tác dụng của 2 loại hỏa diễm đang nhanh chóng bị hòa tan, phía trên lúc này chỉ còn một tầng mỏng manh vẫn đang cố gắng bám trụ.
“Không xong rồi, tên kia quả nhiên vẫn chưa chết. Mau mau tiếp tục công kích!” Sắc mặt của Minh Tôn thoáng một cái đã trở nên cực kỳ khó coi, quát lên một tiếng.
Đồng thời, hai tay liên tiếp đánh ra những đạo pháp quyết, miệng không ngừng đọc đọc những chú ngữ khó hiểu, một chiếc phi đao dài chừng vài tấc cũng theo đó mà từ miệng của hắn bay ra, sau khi lắc lư một cái liền biến thành một đạo cầu vồng dài vài chục trượng hung hăng chém tới khung xương màu vàng kim.
Đang đứng bên cạnh Minh Tôn lúc này, trên mặt Hiên Cửu Linh đồng dạng cũng hiện lên một tia không thể tin được, nhưng cũng không hề chậm trễ chút nào, tay áo lập tức run lên, tức thì trên trăm đạo tia sáng gai bạc lóe lên phá toái hư không đến bên cạnh khung xương màu vàng kim kia, rồi hóa thành gần trăm thanh phi kiếm màu bạc, tất cả đều chém xuống khung xương màu vàng kim.
Phốc!
Trên người khung xương màu vàng kim, bỗng nhiên được bao bọc bởi một kiện chiến giáp tinh xảo như thủy tinh, đồng thời thanh âm ‘ông ông’ không ngừng vang lên, mặt ngoài lập tức hiện ra vô số phù văn màu tím vàng, hơn trăm thanh phi kiếm màu bạc cùng những đạo phù văn tím vàng lao vào chém giết, tức thì “Phanh phanh” lên một tiếng rồi trực tiếp bị bắn ngược lại, căn bản không thể gây ra chút thương tổn nào cho những đạo phù văn này.
Bốn đầu trước mắt Hắc Nghê thú thấy tình hình như vậy, cũng nảy sinh cảm giác không ổn, lúc này bất chấp cái gì như giao ước xuất thủ một lần, một lần nữa cùng há mồm phun ra một quả cầu lửa đen sì, đồng thời thân hình khẽ động, lập tức chạy ngược lại phía sau.
Quả cầu lửa màu đen lập tức đánh vào vào phù văn màu tím vàng, mặc dù nổ tung hóa thành luồng lửa màu đen, nhưng đồng dạng cũng bị chặn ở bên ngoài.
Khung xương màu vàng kim lúc này đã khép miệng lại nhưng lại phát ra một trận cười cạc cạc vô cùng quỷ dị, đột nhiên đầu lâu khổng lồ há miệng phun ra một cái bình nhỏ cỡ bàn tay màu xanh sẫm, điểm thẳng vào hư không, tức thì không một tiếng động liền mơ hồ biến mất.
Sau một khắc, trên đỉnh đầu của khung xương màu vàng kim thoáng chấn động một cái, hư ảnh một chiếc bình cực lớn cỡ gần một mẫu lăng không hiện ra.
Hư ảnh này khẽ đảo ngược một cái, một tiếng nổ vang lên trong miệng bình, theo đó một cỗ chất lỏng màu lục như thủy triều bay vọt ra, lập tức đón gió tán ra như một cơn mưa rơi xuống khắp bầu trời.
Cơn mưa này màu xanh nhạt, nhìn dày đặc chi chít, rơi xuống không ngừng, nhưng chỉ lấy khung xương màu vàng kim làm trung tâm bao mà phủ một khu vực nhỏ.
Mà khung xương màu vàng kim căn bản không hề để tâm tới hơm trăm thanh phi kiếm màu bạc và phi đao màu lam đang không ngừng điên cuồng công kích ở bên ngoài, chỉ thấy hắn gầm nhẹ lên một tiếng, hai tay đột nhiên mở ra, bộ dáng như muốn đem toàn bộ thân thể mở rộng ra.
Kế tiếp xuất hiện một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi được cơn mưa màu xanh tưới lên thân thể trong chớp mắt khung xương màu vàng kim nổi lên một lớp linh quang xanh nhạt, cùng với đó là tia máu bỗng từ đâu xuất hiện trên khung xương, chỉ thấy lập loè vài cái, rồi từng khối, từng khối huyết nhục một lần nữa ngưng tụ ra.
Chẳng qua sau mấy nhịp thở, cự nhân màu vàng kim vốn huyết nhục toàn thân đã biến mất lại một lần nữa khôi phục như lúc ban đầu, hai mắt vốn đang khép chặt lúc này đột nhiên trợn mắt mở ra.
Gai nhọn màu vàng kim và hỏa diễm màu lam cũng một lần nữa từ trong mắt của cự nhân bay vọt ra, đồng thời hắn khẽ nhếch mép cười nhạt một tiếng, một bàn tay to đột nhiên đánh một trảo nhắm vào hư không trước mặt.
Ánh sáng màu xanh lục chợt lóe lên, chiếc lục bình nhỏ bị ném ra lúc trước giờ đây đã nằm gọn trong tay hắn.
Một nổ lớn tiếng vang lên!
Hư ảnh trên không trung của chiếc bình biến mất không còn thấy tăm hơi, cơn mưa kia cũng tiêu tan không còn một giọt.
“Rất tốt, không ngờ tới Liên Cấm Nguyên Đăng và Cửu Kiếp Diệt Linh đại pháp đều xuất hiện. Xem ra bổn Tiên lúc trước đúng là có vài phần xem thường các ngươi rồi. Chẳng qua cũng vì vậy mà các ngươi cũng đã hoàn toàn chọc giận ta. Tiếp theo ta tuyệt sẽ không không cho các ngươi bất luận một tia cơ hội nào nữa. Hôm nay phàm là kẻ nào dám xuất hiện ở đây, toàn bộ đều phải chết, không có bất cứ kẻ được phép thể sống sót mà ra khỏi đây” Cự nhân màu vàng kim tức giận nói, một tay bấm niệm pháp quyết, đồng thời há phun ra dày đặc chi chít phù văn màu tím vàng, chúng nhanh chóng phát tán ra hư không phụ cận.
Cùng lúc đó, trên bầu trời ánh sáng kim sắc đại phóng, từng cái đầu lâu hoặc lớn hoặc nhỏ từ trong quang cầu kim sắc lăng không tuôn đi ra, hơn nữa hai tay cự nhân không ngừng bấm niệm pháp quyết một cách điên cuồng.
Cùng lúc đó, mặt đất phía dưới nguyên bản vốn bất động lúc này những ngọn núi lửa màu vàng không ngừng bộc phát, một dòng dung nham màu vàng cam theo đó phun ra xối xả, cơ hồ che kín bầu trời.
Lúc này, cơ hồ ánh sáng màu vàng che khắp thiên địa, hung hăng cuốn tới chúng tu sĩ.
“Linh Vực, hắn phát động Linh Vực công kích. Chạy mau!” Minh Tôn vừa nhìn thấy tình hình quỷ dị như vậy, quát to một tiếng, dưới chân đột nhiên giẫm mạnh vào hư không, một luồng ánh sáng màu lam chói mắt cao tầm vài thước hiện ra bên cạnh lão, lập tức hóa thành một đạo cầu vồng màu lam chạy mất dạng.
Bốn đầu Hắc Nghê thú vốn chạy sớm hơn một bước lúc này đã hóa thành bốn quả cầu ánh sáng màu đen đang không ngừng chạy trối chết.
Hiên Cửu Linh cắn răng một cái, thân hình thoáng biến đổi, biến hoá thành một hư ảnh mờ mờ, thân hình biến mất tại chỗ.
Ngân Cương Tử và Ô Linh phu nhân nhìn thấy tình hình trước mắt trong lòng rét lạnh không thôi, tự nhiên không dám do dự chút nào, đồng dạng cũng co giò chạy trối chết.
Chỉ thấy bàn tay lớn màu bạc cùng Lang Nha Bổng thật lớn đã không còn thấy đâu nữa, một người liền biến thành cự nhân màu bạc, đột nhiên thân hình như lưu tinh rơi xuống, trực tiếp đập thẳng lên mặt đất, sau một hồi chớp động, liền thi triển bí thuật trực tiếp chui vào lòng đất mà tẩu thoát.
Một người khác thì biến thành một quái vật đầu heo mình vượn, ánh sáng sau lưng màu đen chợt lóe lên, liền biến thành một đôi cánh dơi màu xám, đôi cánh đập mạnh về phía sau một cái, lập tức một cơn gió quỷ dị màu trắng cuồn cuộn nổi lên, đưa thân hình hắn mau chóng tẩu thoát.
Chỉ có vị nữ tử mặc cung trang đang ngồi xếp bằng, lúc này đồng dạng vô cùng kinh hãi cũng muốn thi pháp mà trốn, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Chỉ thấy Tỷ Ấn trên bầu trời “ầm” một tiếng nổ vang, liền chấn vỡ tầng Lam Băng mỏng manh bên ngoài mà thoát ra, lúc này đã không còn bị ngăn cản, nhanh như thiểm điện đập xuống dưới.
Nữ tử mặc cung trang chỉ cảm thấy bốn phía hư không một lần nữa bị xiết chặt, thân hình liền như Thái Sơn áp đỉnh không cách nào có thể nhúc nhích được nữa, lúc này trong lòng vô cùng khẩn trương vội vã thi triển pháp quyết, toàn bộ pháp bảo trong cơ thể tất cả đều xông ra, hóa thành từng tầng, từng tầng bảo hộ chặt chẽ thân mình.
Nhưng chỉ thấy từng đoàn huyết quang trong không trung vừa hiện, tất cả mấy tầng bảo hộ đều như giấy mỏng, chỉ trong chốc lát đã vỡ vụn không còn một mảnh.
Hai mắt của nàng ta tối sầm, toàn thân nóng lên, liền triệt để bất tỉnh nhân sự rồi.
Vị cường giả Đại Thừa này dưới uy năng khủng bố của Vạn Linh Huyết Tỷ, chẳng những bản thân trong nháy mắt biến thành tro bụi mà toàn bộ bảo vật cũng đều bị tàn phá không còn một mảnh.
“Muốn chạy?”
Cự nhân màu vàng hừ lạnh một tiếng, trên mặt lóe lên ánh sáng màu tím vàng, cánh tay vừa động, một ngón tay hướng tới hư không đằng xa mà điểm nhẹ một cái.
“Oanh” một tiếng, ánh sáng vàng ở phía sau đột nhiên cuồn cuộn dâng lên, biến thành từng đợt sóng ánh sáng vàng cao khoảng vạn trượng, chỉ trong nháy mắt liền đem bọn Minh Tôn, Hiên Cửu Linh và Ô Linh phu nhân đang chạy trối chết, toàn bộ cuốn vào thế giới màu vàng.
Cùng lúc đó, chỗ hư không kề sát biên giới thế giới màu vàng chấn động dữ dội, đột nhiên thân hình của Hiên Cửu Linh loạng choạng hiện ra, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ.
“Giết!”
Cự nhân màu vàng kim không đợi ba người bốn thú làm bất cứ động tác nào nữa, liền thi triển bí thuật, mặt đầy sát khí hét lớn một tiếng.
Lúc này ba người bốn thú đột nhiên bị ánh sáng màu vàng bao vây tứ phía, chỉ thấy một bàn tay lớn màu tím vàng trải rộng khắp bầu trời, trong chớp mắt liền chộp tất cả bảy người vào trong lòng bàn tay.
Bọn họ chỉ cảm thấy thân hình bị xiết chặt, một cỗ lực lượng Pháp Tắc bổ xuống trên người mình, chẳng những tứ chi không thể nào nhúc nhích được, đồng thời pháp lực trong thể nội cũng bị đình trệ.
Ba người bốn thú tự nhiên bị dọa đến hồn phi phách tán.
Đúng lúc này, bảy cái Huyết Tỷ cực lớn, độc nhất vô nhị vừa hiện bên trong huyết vụ cuồn cuộn phía trên bọn họ, cũng đồng thời đập xuống.
Ba người bốn thú ở trong huyết quang chỉ kịp lóe lên một lát, cuối cùng cũng tan thành tro bụi.
Cùng lúc đó, ở độ sâu mấy ngàn trượng dưới lòng đất, cự nhân màu bạc cũng đang bị tám tòa núi lửa màu vàng vây quanh ở giữa, không thể động đậy được chút nào.
Chỉ thấy âm thanh ầm ầm vang lên, tám dòng dung nham màu vàng cuồn cuộn phun ra, một cỗ hơi nóng đến độ khó tin bao phủ cự nhân màu bạc hoàn toàn vào bên trong.
Chỉ kịp nghe một tiếng thét lớn vang lên rồi tắt lịm, từ đó bên trong dung nham màu vàng không còn có bất kỳ âm thanh nào được phát ra nữa.
Cự nhân màu vàng thấy một đám cường giả Đại Thừa đều bị diệt, trên mặt mới lộ ra biểu lộ hài lòng, nhưng cùng lúc đó, sắc mặt liền trầm xuống, đột nhiên quay đầu lại quát khẽ một tiếng:
“Là kẻ nào ẩn tàng đằng trước, mau cút ra cho ta.”
Vừa dứt lời, một bàn tay cực lớn màu vàng đột nhiên ngưng tụ ra chỗ hư không cách đó hơn ngàn trượng, năm ngón tay hướng tới phía trước nắm chặt lại, lập tức cường ngạch xé rách hư không, kéo ra một tiểu nhân màu vàng cao hơn một xích.
Tên tiểu nhân này vô cùng nhỏ, tựa hồ không có sinh mệnh, miệng mũi chưa thành hình, chỉ hai mắt trong suốt chớp động không ngừng, mặc dù đang bị bàn tay màu vàng nắm chặt nhưng một chút hoảng sợ cũng không có, trên mặt không chút biểu tình lạnh lùng nhìn về phía cự nhân màu vàng kim.
“Phệ Kim Tiên!”
Cự nhân vừa nhìn thấy dáng điệu của tiểu nhân, vẻ mặt vốn đang dữ tợn thoáng cái đã không thấy đâu nữa, ngược lại thất thanh thốt lên.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!