Phi Hàn

Chương 5: 13 năm sau....



Không hiểu sao, bệnh tình của Văn Tướng quân ngày càng nặng thêm nên Ông đã từ chức… Để trị bệnh, ông sợ nếu nói với vợ và Ngọc Liên thì họ sẽ lo lắng cho Ông nên, Ông quyết định giấu đi bệnh tình của mình với họ

-Tuy là bị bệnh nhưng trong suốt 13 năm qua ông luôn đến phòng Ngọc Liên mỗi ngày dạy Chữ cho cô, và cuộc sống của cô tuy ấm nó nhưng từ lúc lên 5 tuổi sau khi cô biết mình là đứa xui xẻo. Từ đó, có tự chăm sóc bản thân. Người hầu nào đem cơm, thì gõ cửa phòng để dưới đất không ai dám bước vào trong….

Vào buổi sáng…

Thái Minh ( con trai của Văn Tướng Quân, nhẹ nhàng lại gõ phòng của Ngọc Liên): 

-Ngọc Liên tỷ tỷ là đệ đây!!!

Ngọc Liên:

-Đệ đừng đứng đây, có người phát hiện thì không hay đâu.!!

Thái Minh:

– Năm nay tỷ đã 18 tuổi rồi chẳng lẽ tỷ muốn ở trong cái Phủ nhỏ chật hẹp như vậy mãi mãi lun sao??

Ngọc Liên:

– Chứ bây giờ đệ có cách gì không mà nói!Cho dù đệ có cách nhưng tỷ vẫn không nên ra ngoài sẽ tốt hơn.

Thái Minh:

-Tỷ mở cửa cho đệ vào trước đi, chẳng lẽ tỷ muốn đệ bị phát hiện sao??

Ngọc Liên ( mở cửa):

– Rồi vào đi, Đệ uống trà đi rồi nói.

Thái Minh:

– Ở sau Phủ này có một cái lỗ nhỏ vừa cho chúng ta chui qua..

Ngọc Liên:

– Không được, nếu mẹ và cha biết được sẽ không tha cho tỷ và đệ đâu

– Đệ đi về đi, xem như đệ chưa từng nói 

Thái Minh:

– Tỷ suy nghĩ lại đi, 13 năm nay tỷ muốn mua gì phải nhờ đệ ra ngoài mua giùm, chẳng lẽ tỷ không muốn nhìn thấy bên ngoài ra sao???

Ngọc Liên:

– Tỷ rất muốn, nhưng mà tỷ vẫn còn nhớ câu nói đó tỷ không muốn.. tỷ sợ lại lần nữa nghe câu nói đó ( lúc này Ngọc Liên như mất kiểm soát, sợ và run).

Thái Minh ( Nắm lấy tay Ngọc Liên):

– Tỷ bình tĩnh lại đi, sẽ không sao đâu có đệ đi cùng mà.

– Tỷ không phải đi một mình!!

Ngọc Liên ( lấy lại bình tĩnh):

– Được rồi, tỷ sẽ lấy khăn bịch mặt lại và đi với đệ.

Thái Minh ( dẫn Ngọc Liên lại cái lỗ và chui ra):

– Tỷ tỷ ra chưa, 

Ngọc Liên:

– Đệ đưa tay cho ta, để ta giúp đệ.

—————————————————

Cuối cùng hai người cùng ra ngoài

, những chuyện kinh khủng bắt đầu từ đây…

-Khi vừa ra chợ, bỗng nhiên giặc ngoại xâm từ đầu tiến vào giết tất cả người dân…

– Cô và đệ đệ hoảng hốt vội vàng chạy trốn nhưng vì cứu đệ đệ cả hai đã chia nhau ra chạy và cô đã bị bắt.

Cô bị đưa về doanh trại quân đội ở phía Tây, lúc này Thái Minh vội vàng chạy về báo với Cha mẹ Ngọc Liên đã bị bắt.

——————————————————-

Tên lính vào báo: 

-Mẫn Tướng Quân chúng tôi đã bắt được một cô gái có bông hoa màu đen trên tay rất kỳ lạ.

Mẫn Tướng Quân ( tướng quân của nước Tề):

– Nghe thật cuốn hút, cô ta ở đâu đưa ta đi xem…

Tên lính:

– Cô ta đang ở bên khu vực tra tấn.

Vừa tới thì Mẫn Tướng Quân nói:

– Ta nhớ không lầm thì Quốc Vương từng nói với ta, cô gái nào có bông hoa này chính là chuyển thế của Thiên Ma..

– Không ngờ hôm nay ta lại tìm được, thật thú vị…

Tên lính:

– Thưa Tướng Quân vậy chúng ta giải quyết cô ta ra sao??

Mẫn Tướng Quân:

– Cứ tra tấn cô ta đi, đánh tới khi nào cô ta van xin thì kêu ta..

– Tháo khăn che mặt của cô ta ra, cho ta xem!

Tên lính vội chạy lại tháo ra…

Mẫn Tướng Quân: 

– Cô ta thật xinh đẹp…

– Khoan hãy tra tấn cô ta, đem cô ta vào phòng cho ta…

Tên Lính: 

– Tướng Quân chẳng lẽ ngài định….

Mẫn Tướng Quân: 

– Cô ta đẹp như vậy, bỏ qua thì uổng lắm… ( vừa nói vừa cười sảng khoái)


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.