Vô luận là kiếp trước hay là kiếp này của Nhạc Vũ, yêu cầu đối với tư chất của một võ giả cũng xê xích không nhiều. Ngoại trừ việc khai thông kinh mạch cùng khả năng bền bỉ được một số người xem trọng, còn có cường độ nguyên khí của bản thân.
“Nguyên khí” này đến từ tuần hoàn tự nhiên thập nhị chính kinh, đều sinh ra mỗi ngày, có được hạn độ nhất định. Mà trong quá trình tu luyện chính là rèn luyện “Nguyên khí”, đem tính chất chuyển hóa thành chân khí, lại bảo tồn bên trong đan điền.
Trong đó “Chân nguyên” cùng “Ngoại nguyên” có khác nhau, chân nguyên là căn bản cùng trọng yếu, chỉ cần kẻ có được lại không cố ý đi kích thích sử dụng cũng sẽ không tiêu hao. Lúc các võ giả sử dụng chân khí sẽ bị tiêu hao như thế. Nhưng chờ khi đã bình ổn trở lại, cũng có thể thông qua phương pháp hít thở điều tức để gia tốc tốc độ khôi phục.
Mà ở thời đại này, mặc dù không cần giống như trong kiếp trước của Nhạc Vũ, luôn tìm tòi bảo khố “tràn đầy” trong thân thể, có thể dùng các loại linh lực trong thiên địa kết hợp với chân nguyên bản thân để tăng cường chân khí, nhưng làm như vậy cũng không phải không có chút hạn chế.
Trên thực tế, theo Nhạc Vũ suy đoán trong số những tâm quyết nội công kia, cơ hồ cũng cường điệu tầm quan trọng của căn bản không hề ngoại lệ. Mà gọi là căn bản, chỉ chính là “Chân nguyên”, nếu là linh lực đến từ bên ngoài, vượt qua cực hạn mà chân nguyên trong thân thể con người có thể dung hợp, vậy sẽ lay động căn cơ của người tập võ. Nếu nhẹ sẽ bị mất đi lực khống chế chân khí trong cơ thể, nếu nặng sẽ bị mất hết tu vi.
Mà nơi phát ra chân nguyên duy nhất, cũng chỉ có thể là nguyên khí sinh ra mỗi ngày trong thân thể con người. Ngoài ra khi mọi người đả thông những nơi ngưng trệ trong kinh mạch, cường hóa cùng khuếch trương kinh mạch, đều phải dùng chân nguyên. Từ khả năng nào đó mà nói, có thể nói đó là căn bản tu luyên công quyết, cũng là một loại tư nguyên khan hiếm tới cực điểm.
Mà bây giờ Nhạc Vũ lại thật cẩn thận lấy ra một viên Bồi Nguyên hoàn từ trong ngực của mình, là do mẫu thân hắn đưa cho hắn. Vào mấy năm trước, khi phụ thân hắn bị chết trận, là tông tộc đưa qua xem như là tiền bồi thường tử trận.
Về phần hiệu dụng, danh như ý nghĩa, là bồi đắp nguyên khí trong cơ thể người. Nó cũng không có tác dụng vĩnh cửu, nhiều nhất chỉ có thể gia tăng lượng nguyên khí sinh ra từ một đến hai ngày mà thôi. Nhưng cho dù là như thế, nó cũng được mọi người trong Nhạc gia thành xem là trân bảo. Ở ngoài chợ được bán tới giá năm mươi lượng, còn là loại thuốc có tiền cũng chưa chắc mua được.
Trên thực tế, lúc trước có được ba mươi viên Bồi Nguyên hoàn, Nhạc Trương thị vẫn không đành sử dụng, luôn thần thần bí bí giấu dưới hốc tối dưới giường mình suốt mấy năm.
Bất quá loại thuốc này bên trong tộc có rất nhiều. Có phải tự tông tộc luyện chế hay không Nhạc Vũ cũng không biết rõ, nhưng mỗi tháng đều phát hai viên cho cường giả cấp võ sư cùng một chút hậu bối có thiên tư ưu tú, đếm tổng cộng số lượng cũng đã là khả quan.
Mà bây giờ, Nhạc Vũ dự định đem loại thuốc này làm khởi điểm cho chính mình.
Không hề nghi ngờ, với kiến thức về dược vật mà hắn học được bây giờ, muốn tự mình sáng tạo ra một loại thuốc mới, không thể nghi ngờ là có chút không thực tế, cũng tốn hao thời gian rất lâu. Cho nên Nhạc Vũ lựa chọn bước đầu tiên chính là bắt chước chế tạo ra thành phẩm có sẵn.
Đem chân khí trong cơ thể truyền ra đầu ngón tay, toàn diện thẩm thấu vào trong viên thuốc cỡ trái long nhãn màu trắng như bạch ngọc. Sau đó một tấm bản đồ kết cấu vật chất lập thể tường tận từ từ hiện ra trong đầu Nhạc Vũ.
Thật ra đối với việc phân tích Bồi Nguyên hoàn, ngay tháng trước Nhạc Vũ từng hoàn thành xong một lần, lần này chẳng qua chỉ là kiểm tra lại mà thôi. Đại đa số vật chất bên trong, có thể dễ dàng tìm được. Nhưng duy chỉ có thành phần vật chất chiếm cứ phân nửa viên Bồi Nguyên hoàn, được hắn mệnh danh là loại nguyên tố tên Bí Tinh, vẫn còn chưa tìm thấy. Cho đến hôm nay, ở bên trong Dực Thử Cốt mới phát hiện được chút ít tồn tại.
Mà ở trong phân tích của Nhạc Vũ, Bí Tinh hẳn là một phần mấu chốt nhất bên trong Bồi Nguyên hoàn. Mà thành phần những dược vật khác, hẳn dùng để dẫn phát dược lực, hơn nữa trừ đi độc tính của vật chất Bí Tinh kia.
Chẳng qua vật chất cùng dược tính này, mặc dù đã được hắn phân tích rõ ràng, nhưng rốt cục có thể luyện ra được hay không cũng chưa nắm chắc. Kiếp trước Nhạc Vũ học tập về dược vật huyết, vẫn chỉ giới hạn trong lý luận cùng kiến thức và một chút thí nghiệm bề ngoài mà thôi. Mà ở thế giới này, Nhạc Hữu Đức lại canh giữ nghiêm ngặt vô cùng, đừng nói là quá trình luyện chế Bồi Nguyên hoàn, dù là việc chế luyện những loại Bổ Tề hoàn cùng thuốc trị thương cũng chưa từng được nhìn thấy.
Mà hiện tại Nhạc Vũ nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ đành chọn phương pháp ngu ngốc nhất. Hắn thu hồi viên Bồi Nguyên hoàn trong tay, ngay sau đó ở bên cạnh đồng đỉnh đặt hơn mười nồi đất nhỏ dùng để nấu thuốc. Lại đem dược liệu lần này mang tới đập nát ra, phân loại bỏ vào bên trong nồi đất. Cuối cùng đổ nước suối vào, đốt lửa bắt đầu nấu thuốc.
Kế tiếp là khống chế độ lửa cùng chờ đợi, nhưng bất quá chỉ hai phút, Nhạc Vũ chợt nghe thấy bên tai truyền đến tiếng xé gió sắc bén. Khóe mắt nhìn thoáng qua, chỉ nhìn thấy Nhiễm Lực đang cầm lưỡi búa to đang múa may rít gió, thỉnh thoảng lại đưa mắt liếc nhìn qua bên này.
Nhạc Vũ cười hắc hắc, trong lòng biết rõ tiểu tử này đang thay đổi cách nhắc nhở mình nên tuân thủ lời hứa với hắn lúc sáng. Nhưng thí nghiệm lần này còn chưa làm xong, cũng không còn tâm tư đi làm chuyện gì khác. Hắn lập tức không thèm để ý thu hồi ánh mắt, nhắm mắt lại bắt đầu tiến hành tu chỉnh và tìm hiểu những chiêu kiếm thức cơ sở kia.
Hệ thống ký sinh phụ trợ trí năng mặc dù có thể chỉnh hợp tế bào não của hắn tiến hành phương diện vận tác kiếm thức, song có một điều mà loại công cụ này không cách nào làm được. Tựa như Nhạc Vũ vĩnh viễn cũng không thể phân tích ra được chân khí trong cơ thể mình cùng thiên địa nguyên lực rốt cục thuộc về loại vật chất nào. Khả năng tính toán phụ trợ này, cũng thật khó khăn đem nội tức của bản thân vào trong yếu tố tính toán. Chỉ có thể dựa vào chính bản thân Nhạc Vũ, tự mình “động thủ” vận dụng chân khí tiến hành kiểm tra chi tiết trong thân thể. Hơn nữa kết quả tính toán ra, thường thường sẽ có thành kiến thật lớn. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Nói tới chuyện này, Nhạc Vũ cảm thấy vô cùng biệt khuất. Giờ phút này nếu còn đang ở thế kỷ 23, có vô số máy tính siêu cấp miễn phí có thể vận dụng, nhiều nhất chỉ cần thời gian mười ngày liền có thể hoàn toàn làm xong công việc này. Nhưng ở đây, có thể cung cấp được trợ giúp cũng chỉ có tư nguyên hữu hạn nằm bên trong não hắn mà thôi.
Hơn nữa những thứ này dù có thể tính toán nhưng chỉ dùng phụ trợ, bởi vì muốn tường tận tính toán theo công thức không thể nào hoàn thành, hắn phải nhớ những kiếm thuật cơ sở này mới có thể đầu nhập vào cuộc chiến thực tế. Cuối cùng có thể dựa vào, chính là ngộ tính của bản thân đối với kiếm thuật cùng võ đạo cận chiến.
Mà hôm nay điều duy nhất Nhạc Vũ có thể trông cậy vào chính là hệ thống ký sinh phụ trợ trí năng, hi vọng nó có thể tiến hóa lần nữa. Vật này không giải thích được lại đi theo tồn tại vào thân thể này của hắn, ngoại trừ năng lực phân tích, còn lại đều rơi xuống trạng thái ban đầu mới khởi động. Khả năng cao nhất của nó mới tới cấp ba, nhưng mỗi khi đề cao một tầng cấp, cũng có trình độ nhất định, có thể gia tốc việc chỉnh hợp tài nguyên cho thân thể, hơn nữa còn đề cao khả năng tính toán nhất định. Mặc dù không nhiều lắm, nhưng có chút ít còn hơn không.
Bên phía Nhiễm Lực lại vừa phát ra một tiếng hầm hừ, tỏ vẻ kháng nghị. Nhưng ước chừng hắn cũng biết giờ phút này Nhạc Vũ đang làm chuyện rất trọng yếu, chẳng qua hắn thật tò mò nên cứ nhìn về phía bên này. Sau đó lại hứng thú tìm một chỗ ngồi xuống, vận chuyển Hóa Trần Đại Chân Lực của hắn.
Cấp bậc nội tức của Nhiễm Lực đã đạt tới đỉnh võ sĩ cấp sáu, lúc này vừa bắt đầu tu hành, mỗi khi phun ra nuốt vào lại giống như vang lên tiếng sấm. Luồng khí đỏ vàng ước chừng dài khoảng nửa tấc loáng thoáng hiện lên ngay trước miệng mũi hắn. Nhạc Vũ biết đây là linh lực thuộc hai loại thổ và hỏa, hội tụ tới mật độ nhất định mới sinh ra dị tượng. Mà trong cảm giác năng lực phân tích của hắn, cũng quả thật cảm giác được quanh người có bộ phận linh khí đang theo phương hướng Nhiễm Lực dũng mãnh lao tới.
Bất quá địa phương này cũng không hổ là linh khí tràn đầy, bổ sung nhanh tới kinh người. Nhiễm Lực tiêu hao tuy lớn, nhưng đối với độ dày của linh lực quanh thân không chút mảy may ảnh hưởng. Nhưng Nhạc Vũ chẳng qua có năng lực phân tích sự vật mà mình tiếp xúc mà thôi, nhưng hắn lại nghĩ muốn cẩn thận nhìn xem nơi phát ra của những linh khí bổ sung này.
Nhiễm Lực tạm thời chuyên chú trong việc tu luyện Hóa Trần Đại Chân Lực, Nhạc Vũ cũng vui vẻ vì được thanh tĩnh. Hắn đợi nước trong mấy nồi đất từ từ sôi lên, sau đó ước chừng qua thêm một giờ, dưới ngọn lửa riu riu, toàn bộ dược vật bên trong kể cả Dực Thử Cốt đều bị nấu nhừ.