Thu Ly vui mừng nói “Nếu đem bán nhất định chúng ta sẽ có rất nhiều bạc.”
Bạch Dạ đem cất lại lọ dược, khẽ đối với Thu Ly nói “Ngày mai em đi cùng ta đến Chợ đen, lấy bạc mua ít xiêm y chuẩn bị cho thọ yến.”
“Nhất định, nhất định, tiểu thư của em vốn dĩ đã đẹp, nếu khoác lên mình những bộ xiêm y lộng lẫy sẽ càng đẹp hơn. Nhị tiểu thư khẳng định sẽ tức đến không thở được.” Vốn dĩ lúc trước Thu Ly không có ghét gì Bạch Tố Tố, mà cũng không phải không ghét, đúng hơn là không dám ghét. Bây giờ Bạch Dạ đã không còn là Bạch Như Nguyệt nữa, nên Thu Ly cũng gan lớn hơn hẳn.
“Quỷ linh tinh nha đầu!”
3 ngày sau, thọ yến của Thái hậu ở trong cung truyền đến khắp kinh thành. Hoàng đế đặc biệt chuẩn bị vô cùng long trọng, thiếp mời được gửi đến tất cả các gia quyến của bá quan văn võ.
Vốn dĩ mọi năm, rất ít khi Bạch Như Nguyệt tham gia, nếu không phải bị ép đi thì cũng chẳng dám đi, vì biết thể nào đến cũng chỉ làm trò cười cho người khác.
Đến tối, Bạch Dạ cùng Thu Ly từ trong viện ra tới cổng chính, đứng ở đó một lúc chờ Hồng Liên tới đón. Bạch Dạ hôm nay một thân bạch y phiêu phiêu như trích tiên, sạch sẽ không vướng một chút bụi trần, chỉ là gương mặt kia có chút lạnh lùng xa cách.
Cùng lúc đó, Bạch Tố Tố cũng từ phủ bước ra ngoài, dẫn theo nha hoàn, điệu đà đi ra. Thọ yến này là dịp quan trọng để ra oai trước mọi người nên nàng ta rất chú trọng ngoại hình, từ mấy hôm trước đã tất bật chuẩn bị chu đáo. Từ trên xuống dưới rực đỏ cả một thân người, gương mặt cũng được trang tô điểm phấn rõ ràng, bộ dáng kiêu ngạo ngay cả khi ở trong đám đông cũng nhận ra được. Nàng ta dùng con mắt liếc xéo lấy Bạch Dạ cười khinh bỉ.
“Đại tỷ, thọ yến lần này rất quan trọng, cho nên tốt nhất là không nên làm mất mặt phủ tướng quân nha!”
Bạch Dạ miệng hơi khóe lên nói “Đa tạ muội muội nhắc nhở, nhưng ta nghĩ lời đó nên dành cho muội thì sẽ hợp hơn.”
“Ngươi……” Bạch Tố Tố tức đến á khẩu. Con nhỏ này bình thường nhu nhược, bây giờ lại có gan bật lại nàng ta.
Cho đến khi một chiếc xe ngựa tiến tới, trông rất sang trọng và quý phái, từ trên xe bước xuống là Hồng Liên. Vừa mới rời khỏi đã lao ngay vào người của Bạch Dạ, xém chút nữa thì ngã ra đất.
“Ngươi chờ ta có lâu không?”
Bạch Dạ lắc đầu. Sau đó Hồng Liên lại liếc mắt nhìn sang Bạch Tố Tố bên cạnh, cười khẩy nói “Yô, đây là tân nương nhà ai thế này?”
“Phụt!” Thu Ly không nhịn được mà bật cười, nếu không phải giữ ý tứ chắc em sẽ cười thành tiếng mất.
“À, thì ra là Bạch Xấu Xấu*, trời tối như vậy, ngươi không lên tiếng, ta còn tưởng tân nương của nhà nào sắp xuất giá chứ!” Hồng Liên không ngừng nói móc Bạch Tố Tố.
*Từ “Tố” và “Xấu” phát âm hơi giống nhau.
Phải nói thật là Bạch Tố Tố chẳng hợp với hồng y chút nào, nếu Hồng Liên mặc hồng y trông khí phách và cá tính thì Bạch Tố Tố nhìn giống ma nữ hơn.
“Mà nè, ngươi đã không được cao rồi, lại còn mặc xiêm y dài như vậy, bộ ngươi tính quét đường bằng hai cái tà áo à?”
Bạch Tố Tố còn chưa kịp nói gì thì nha hoàn bên cạnh nàng ta đã đứng ra phản biện lại “Hồng đại tiểu thư, tiểu thư nhà ta đã làm gì mà người sỉ nhục như vậy?”
Nhưng Hồng Liên trong mắt đều là nguội lạnh, nguy hiểm nói “Chủ tử còn chưa lên tiếng, ngươi thân là nha hoàn có quyền gì trả treo với ta?” khí thế bức người của Hồng Liên khiến nha hoàn không đứng vững được quỳ rạp xuống.
May mà Bạch Dạ đứng ra giải vây “Chúng ta đi thôi Liên Liên” nhưng cũng không quên xỉa xói “Để cho Nhị muội của ta đứng đây chờ tân lang tới!” Bạch Dạ và Hồng Liên, hai người một xướng một họa khiến cho Bạch Tố Tố tức đến nghẹn lời.
Không chỉ có Thu Ly mà hai con thú trong không gian được một tràng cười nghiêng ngả. Không nghĩ tới chủ nhân trông vậy mà khả năng nói móc cũng không thua kém gì ai.
Hôm nay Bạch Dạ không đi cùng xe với phủ tướng quân mà lại đi chung với Hồng Liên làm cho nhiều người ở hoàng cung cũng không ngờ tới. Phế vật, kết thân với Hồng đại tiểu thư từ khi nào? Phải nói rằng ánh mắt của Hồng Liên rất cao, mặc dù xưng danh ác nữ nhưng người muốn kết thân với nàng lại nhiều vô kể. Đương nhiên rồi, ái nữ cưng của Thừa tướng, hòn ngọc quý mà Thừa tướng nâng niu nhất, ngay cả đến Thái tử còn phải nể vài phần, còn chưa bàn đến thực lực không phải dạng vừa ở Huyền Lam quốc đã có vô vàn lí do để mấy gia tộc khác mong muốn được lọt vào mắt xanh của vị đại tiểu thư này.
Nhiều vị tiểu thư ở quanh đấy không ngừng xì xào bàn tán về hai người, một phần ngạc nhiên, nhiều phần khinh thường. Cũng đúng, cái danh xưng “phế vật” lúc trước của Bạch Dạ “nổi” quá mà!