– Ê, tụi bây biết gì chưa?
– Biết gì? Ko nói sao biết?
– Nghe nói hôm nay lớp mình có học sinh mới chuyển vào!
– Vậy hả? Nam hay nữ?
– Hình như là nam!
– Hí..hí…mong là sẽ đẹp zai!
– Ừa, mong là zậy. Lớp mình chẳng có thằng nào coi đc.
– Sao lại nói zậy mài? Còn Quân đâu
– Ừm…có lí!
– Nghiêm!-tiếng lớp trưởng bỗng hô to khiến cho cả lớp ngừng hẳn mọi chuyện buôn bán dưa với nhau và đứng nghiêm lên chào.
– Chào các em!-cô chủ nhiệm nói rồi đưa tay ra hiệu cho phép ngồi xuống. Đứa nào cũng vội vàng ngồi xuống yên vị rồi thì cô mới bắt đầu nói tiếp:
– Hôm nay, ngoài chuyện sinh hoạt như mọi tuần, cô có 1 thông báo cho cả lớp biết!
– Thấy chưa? Có thông báo là biết tin của tao chính xác, ko sai!-tụi nó xì xầm với nhau
– Tất cả yên lặng! Nghe đây!
– Suỵt….suỵt….im..im…!
Lớp mình vừa có 1 học sinh chuyển vào. Các em hãy vỗ tay chào mừng thành viên mới đi.-lời cô vừa dứt thì 1 người bước vào trong tiếng vỗ tay chào đón của cả lớp. Nhưng khi mem mới này dừng lại giữa lớp thì đứa nào cũng há hốc miệng ra kinh ngạc. 1 nam sinh có cái đầu quá độc, da thì trắng, gương mặt rất bảnh, dáng thì khỏi chê….nói chung, các nàng lớp tôi đã ngất ngây hết rồi. Còn bọn con trai thì nhăn mặt ko hài lòng. Riêng tôi cũng phải bất ngờ vì hắn chính là “tóc đỏ” mà tôi và nó đã từng gặp trên đường. Ko ngờ “tóc đỏ” lại là học sinh mới chuyển vào và cái đầu của hắn vẫn cứ giữ nguyên màu đỏ nổi bật mà ko đi nhuộm lại.
Biết rằng sẽ có nhiều thắc mắc đưa ra nên cô liền nói:
– Vì bạn hơi đặc biệt nên nhà trường cho phép bạn nhuộm tóc. Còn giờ, em hãy giới thiệu về mình cho cả lớp biết đi.
– Dạ! Chào các bạn, mình tên là Lee Ahn Jea. Cha mình là người Hàn và mẹ là người Việt. Từ nhỏ mình đã đc mẹ dạy nói tiếng Việt
nên mình có thể nói rành tiếng Việt. Rất mong đc các bạn giúp đỡ!
“bốp…bốp…” 1 tràn pháo tay nữa vang lên để chào đón thành viên mới thật thú vị. Cũng trong lúc này, tại lớp của nó và Vi cũng đang chào đón 1 học sinh mới vừa chuyển đến.
– Chào các bạn. Mình tên là Nhi. Từ nay sẽ là 1 thành viên của lớp. Mong các bạn giúp đỡ nhiều!
– Nhi nè, em mới chuyển vào lớp nên có gì ko hiểu cứ hỏi lớp trưởng là Tú Vi nhé!-cô giáo nói rồi chỉ tay về phía Vi.
– Hì, dạ…em biết rồi!-Nhi cười rồi bước về chỗ ngồi mới của mình. Khi đi ngang qua giữa bàn của nó và Vi, Nhi vẫn ko quên cười thêm 1 cái nữa cùng 1 lời nói đủ cho cả 2 nghe:
– Chúng ta lại gặp nhau rồi!
…Rồi tiết học đầu tiên bắt đầu. Trong khi lớp tôi ngao ngán vì đầu tuần là học môn Văn thì lớp của nó và Vi lại thích thú trong tiết Âm nhạc của mình. Nhưng hôm nay, có lẽ tiết Âm nhạc còn tuyệt vời hơn mọi ngày khi xuất hiện 1 giáo viên mới mà theo tôi nghĩ lúc đó thì chắc người giáo viên này nice lắm nên tiếng vỗ tay rầm rộ ko ngớt vang từ trên lầu xuống lớp tôi. Tôi bỗng tò mò và thắc mắc vì sao hôm nay ở trường lại xuất hiện nhiều cái mới đến thế? Lớp của nó với Vi có giáo viên mới thì ko biết lớp tôi có ko?
Ừm mà tôi lại bắt đầu nghĩ vu vơ nữa rồi.Bài giảng văn hôm nay của cô chẳng ăn nhằm gì vào đầu hay cuốn hút lấy tôi như những bài trước.Mà cái mệt của ngày hôm qua vẫn còn bám trên người tôi nên tôi cũng tự cho mình cái phép “giải lao tại chỗ” bằng cách thả hồn theo những cơn gió buổi sáng, nằm dài trên bàn hưởng thụ những tia nắng sớm còn đang ấm áp….Ngó lơ ra ngoài cửa sổ, tôi đắm mình theo những đám mây trắng tinh đang trôi nhè nhẹ rồi tưởng tượng. Tưởng tượng 1 ngày xa trong tương lai tôi đang làm gì và sẽ làm gì? Còn nó nữa…nó thì sao? Ko biết tôi có thể nói ra tình cảm của mình với nó ko? Hay mãi mãi vẫn cất giấu?
Chẳng biết nếu nói ra rồi thì mọi chuyện sẽ như thế nào? Chị mà lại yêu em gái của mình…hahaha…thật buồn cười..nhưng…là bi hài hay sẽ trở thành bi kịch?
Hài.z.z… tôi thở dài 1 tiếng thật khẽ rồi lại chợt nghĩ đến Vi. Câu nói của Vi lúc nằm mơ vẫn còn vang vọng trong đầu của tôi. Nó chỉ là 1 câu nói mơ thôi nhưng lại khiến tôi cũng phải suy nghĩ nhiều và bắt đầu quan tâm đến Vi….Vi thích Quân? Chữ “thích” đó là nghĩa gì đây? Nó là tình bạn hay…? Ko…chắc ko phải thế. Vi là 1 người bình thường chứ đâu phải như tôi? Nhưng rồi những hành động kì lạ của Vi thì sao?
– Quân, em đứng lên trả lời câu hỏi của cô xem.-cô giáo bỗng gọi tôi đứng dậy, cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi.
– Dạ…dạ…!-tôi ấp úng ko biết trả lời thế nào vì nãy giờ có chú tâm vào đâu mà biết? Xuân cứu tin đang cố gắng nhắc khẽ tôi thì
“tóc đỏ” liền dơ tay lên xin phát biểu
– Thưa cô, theo em nghĩ thì chủ đề của bài thơ này là nói về…..
– Ừm. Tốt! Em trả lời rất chính xác và đúng ý. Cám ơn, em ngồi xuống đi. Còn Quân thì đứng đó hết tiết cho cô!
– Dạ!-tôi cúi mặt xuống để tránh những ánh mắt của bạn bè nhìn nhưng lại bắt gặp nụ cười hiểm của “tóc đỏ”. Hắn đang cười tôi như thể đáng lắm! Tự nhiên có cảm giác muốn gây chuyện!
Rồi 2 tiết học cũng trôi qua nhanh chóng. Tiếng chuông reng lên báo hiệu ra chơi và bọn học sinh lại thi nhau chạy ra sân trong khi tôi cứng đờ cái chân ngồi xuống ghế 1 cách vất vả. Tên “tóc đỏ” cũng ra sân chơi trong sự ríu rít chíp chíp làm quen của bọn con gái nhưng hắn đi mà vẫn ko quên ném cho tôi 1 cái nhìn thách thức. Tôi cũng ko ngại nhìn thẳng vào mắt hắn cho đến khi hắn đi khuất.
– Quân!-tiếng của Vi bỗng gọi tôi
– Hả?
– Hì, đang nhìn cái gì ngoài sân mà say sưa zạ?
– Àh, có gì đâu!-tôi gãi đầu nói
– Lớp của Vi hôm nay có học sinh mới đấy và 1 điều bất ngờ là người đó Quân cũng biết!
– Là ai?
– Nhi!
– Nhi……Ah, cái người gặp ở Đầm Sen àh?
– Ừm!
– ……!-tôi chợt nhớ lại cái hun hôm đó và đỏ mặt.
– Quân sao vậy?
– Àh, ko sao!…ủa? nó đâu?
– Tường Vi àh?
– Ừm!
– Đi chơi với Phong rồi!
– Sao?-tôi bất ngờ
– Lúc nãy vừa reng chuông ra chơi thì Vi thấy Tường Vi và Phong đi với nhau.
– Thế àh?….
– Trong lớp đang đồn Tường Vi quen với Phong…chuyện đó có thật ko?
– Quân ko biết!
– …..!
– …….!
– Àh, ngoài chuyện Nhi thì còn 1 chuyện hay lắm!
– Chuyện gì?
– Lớp của Vi mới thay giáo viên mới. Thầy giáo dạy tiết Âm nhạc là 1 người Hàn Quốc đó. Nhìn thầy còn khá trẻ. Lớp đứa nào cũng
thích hết vì thấy nói tiếng Việt khá vui.
– Vậy àh? Thầy tên gì?
– Ưʍ…tên là Lee Ahn Woo. Trong lớp gọi là thầy Lee ko àh. Quân muốn xem mặt của thầy ko? Vi dẫn Quân đi xem.
– Ừm! Cũng đc!