Song Sinh - Youngmin0221Y

Chương 22



– Chào thầy!

– Ah, lớp trưởng angel đó àh!-thầy Lee cầm cuốn phổ nhạc xoay lại nói

– Hì,dạ!

– Chào thầy!-tôi cũng cúi đầu chào lễ phép

– Chào em!-thầy Lee cũng thân thiện chào lại tôi rồi cười trong khi tôi bất ngờ ngước lên nhìn thầy. Thầy ấy là người mà tôi đã gặp trong 1 lần mưa đêm tôi đi mua sao cho nó. Tôi ko thể nào quên cái ấn tượng lúc đó…nhưng giờ thì thầy đang cười rất tươi. Ko còn vẻ u sầu bi thảm giống như lần đó.

…..Nhìn thấy tôi cứ nhìn chằm chằm nên thầy Lee nói:

– Chúng ta có từng gặp nhau ko?

– Dạ…?!-tôi giật mình

– Quân sao vậy? Sao nhìn thầy dữ zạ?-Vi nói nhỏ

– Ah…ko..Thưa thầy, em xin phép đi ạh!

– Ừm!

Tôi cúi chào rồi bước vội đi. Vi thấy thế cũng vội chào thầy rồi chạy theo tôi. 2 đứa bước đi trên hành lang, Vi vừa đi cạnh tôi vừa hỏi:

– Sao Quân đi vội vậy?

– Ko có gì. Thấy đói bụng nên muốn tranh thủ xuống căn tin mua đồ ăn. Sợ hết giờ!

– Nhưng giờ này căn tin còn đông lắm. Có chen vào đc thì cũng ko đến lượt mình. Quân chưa ăn sáng sao?

– Ăn rồi nhưng còn thấy đói.Hì..hì..!

– Vậy Quân ở đây chờ Vi chút nha!

– Vi đi đâu?

– Vi có đem theo bữa sáng nhưng chưa muốn ăn. Giờ Vi đi về lớp lấy rồi mình ăn chung.

– Ý, vậy đâu đc.Đó là của Vi mà.

– Có sao đâu? Vi ăn 1 mình cũng ko hết. 2 đứa ăn chung ngon hơn mà Chờ nha!-Vi nói rồi chạy thật nhanh về lớp của mình.

Biết là ko thể từ chối Vi nên tôi đành đứng nhìn theo bóng Vi chạy đi.

Đến khi Vi đã đi khỏi tầm mắt của tôi rồi thì tôi mới quay đi định tìm 1 chỗ ngồi để chờ Vi thì vô tình tôi giáp mặt với 1 chị lớp 12. Trường tôi chia ra 4 khu rõ rệt. Khu A dành cho giáo viên và các phòng thực hành, thí nghiệm, hội trường. Khu B dành cho lớp 10, C dành cho 11, D dành cho 12. Theo như tôi biết thì mỗi khối đều có sân chơi riêng ở khu mình học và giống như chia phe với nhau vậy. Ko ai qua sân của ai vì ngay cả căn tin cũng xây đến 4 chỗ luôn. Hiếm lắm mới có vài trường hợp tình cờ gặp nhau như thế này. Tôi hơi ngỡ ngàng khi lần đầu tiên đc nhìn thấy học sinh khối 12 và điều bất ngờ hơn là chị ấy cute gúm!

Nhanh mắt, tôi nhìn xem bảng tên của chị ấy nhưng chỉ kịp đọc chữ Lee thì chị ấy đã đi ngang qua tôi rồi. Song chị ấy đã lưu lại khứu giác của tôi 1 mùi hương thật đặc biệt. Rất thơm

Cứ như là bị cuốn hút, tôi định bước theo chị ấy thì Vi đi đến, tay cầm 1 cái túi gọi tôi:

– Quân, Vi mang đồ ăn đến rồi nè!

– Hi!

– Quân chờ có lâu ko?

– Ko…đâu có lâu!

– Hi..hi..mình lại đằng băng ghế kia ăn nha!

– Ừm!

Tôi và Vi đi đến băng ghế đá đặt trong 1 khu vườn nhỏ ngoài trời. Ngồi xuống cạnh Vi nhưng đôi mắt của tôi lại đang cố tìm xem chị lúc nãy đã đi hướng nào? Thắc mắc bởi thái độ của tôi, Vi hỏi:

– Quân tìm ai àh?

– Ko! Hì…lúc nãy Quân tình cờ gặp 1 chị khối 12. Tò mò thôi àh!

– Tò mò hay là vì chị ấy cướp mất hồn của Quân rồi?

– Hả?-tôi ngạc nhiên há hốc miệng ra khi lần đầu tiên nghe Vi nói thế

– Hì..hì..Vi nói đùa thôi!

– ^^~

– Để xem hôm nay mẹ làm món gì?-Vi vừa nói vừa mở hộp đồ ăn ra

– Wow…nhìn ngon quá. Là cơm gà xối mỡ nha.-tôi khen

– Hi..hi…nhưng bây giờ chỉ có 1 cái muỗng, 1 cái nĩa.

– Ừm…hay thôi đi. Vi cứ ăn đi. Quân cũng hết thấy đói rồi!

– >”< ko. Quân ăn cùng với Vi đi. Vi đút nhé!

– Hả? Vi đút…đút…Quân..?-tôi lắp bắp

– Ko ngại chứ?

– >___< Ngại chứ sao ko?

– Vậy giờ cho dù có ngại hay ko thì cũng phải ăn chung với Vi, Vi sẽ đút. Nè…mở miệng ra…A…a..

– Ơ….!

– Ơ a gì? Ko ăn Vi giận đó!

– >”< A…ừm..!

– Hi..hi…ngoan!

– ^^~

Tôi cố cười nuốt cơm rồi nhìn Vi ăn 1 muỗng lại đút cho tôi 1 muỗng…hiz…hà…cứ như là 1 đôi vậy. Nếu lúc này có ai nhìn thấy hiểu lầm cũng ko phải là chuyện lạ! Nhưng vừa mới tự nghĩ trong đầu như thế thôi thì có người xuất hiện thật. Có điều…ko phải là 1 mà là 2 Nó và Nhi ko biết rủ nhau đi đâu mà lại đến khu A rồi chứng kiến cảnh tôi ngồi ăn cùng Vi. Vừa thấy tôi, Nhi đã vui mừng ngồi xuống kế bên choàng tay qua tay tôi 1 cách tự nhiên: “Kiếm đc anh rồi! Hihi…!” mà ko thèm bận tâm đến Vi đang ngồi bên cạnh. Còn Nó thì đứng nhìn Vi rồi lại nhìn tôi im lặng. Thấy nó và Nhi, Vi tươi cười nói:

– Ủa? Cả 2 đi đâu qua đây vậy?

– Đi kiếm 2 người chứ đi đâu?-Nhi đáp

– Chỉ có Nhi đòi kiếm thôi. Vì Nhi mới chuyển vào ko rành đường nên Vi mới đi cùng. Bây giờ tìm đc 2 người rồi thì coi như xong. Vi

có việc nên đi trước nhé!-nó nói giọng như đang ghen rồi quay đi. Tôi định đứng dậy đi theo nó vì dường như chỉ có tôi nhận ra sự khác lạ trong giọng của nó nhưng Vi và Nhi lại kéo tôi xuống nói:

– Quân chưa ăn xong mà, đi đâu vậy?

– Quân ngồi yên nói chuyện với Nhi coi. Nhi mới chuyển vào chưa biết gì hết nè!

– …ờ…ừm…!-tôi đành ngồi xuống bên Vi và Nhi nhưng lúc đó lại chẳng còn nghe họ nói gì nữa, đôi mắt cứ nhìn theo dáng nó

bước đi mà cảm thấy lòng chợt buồn….!

….Về phần của tôi, sau khi trờ về lớp thì trong lòng cứ cảm thấy nôn nao đến khó chịu.Mong ra về,mong nói chuyện với nó để đc giải thích. Giải thích rằng tôi với Vi chẳng có gì. Nói rằng lúc nãy chỉ vì nghe Vi nói nó đi với Phong nên tôi mới đi với Vi…Nghĩ như thế và định sẽ làm như thế nhưng rồi tôi phải thôi vì chợt nhớ lại tôi và nó có phải đang yêu nhau đâu? Tôi vẫn là chị của nó. Nó vẫn là đứa em gái song sinh của tôi…hahaha…tôi mỉm cười 1 mình vì cái suy nghĩ ngớ ngẩn vừa thoáng qua rồi lắc đầu với chính mình.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.