Buổi săn của bọn họ rất thuận lợi với 4 con boss hoàng kim và 3 cái trang bị hoàng kim được thu thập, 32 triệu ngay lặp tức được chuyển vào tài khoản của Bách Liễu Thần vì toàn bộ số trang bị ấy đã được thành viên của Yellow Radio mua hết.
– Này, bên trang chủ của Á Đặc Tư Đại Lục đã thông báo về việc mở ra chế độ lãnh địa tư nhân, những Guild khi có đủ 5000 thành viên sẽ được quyền đánh dấu kí hiệu của guild trên bản đồ thế giới, công thành chiến sẽ mở ra rất nhanh thôi, anh có muốn tham gia không, điều kiện lợi ích đã được toàn bộ thành viên của Yellow Radio thông qua rồi đấy. Never More bất chợt quay sang nói với Bách Liễu Thần.
– Được, khi nào bắt đầu thì hãy nói với tôi. Bách Liễu Thần hữu khí vô lực.
– À, tý anh có rảnh không, chúng tôi đã thu thập đủ cơ cấp đá cường hóa và phù bảo hộ, hiện tại có thể ngay lặp tức cường hóa trang bị cho anh rồi.
– Phù bảo hộ là gì thế? Bách Liễu Thần thắc mắc.
– Là một vật dụng sử dụng trong cường hóa, khi bỏ thêm nó vào nếu như không may mắn cường hóa thất bại trang bị sẽ không bị phân rã và mất đi mà chỉ bị giảm một sao mà thôi. Never More giải thích.
– Thế thì không cần đến cái đó đâu, trang bị của tôi là khóa cố định nên sẽ không có chuyện phân rã đâu, chỉ cần đá cường hóa thôi là được.
– Ngon, thế thì chúng ta đi làm liền nhỉ.
Bách Liễu Thần và Never More bắt đầu sử dụng quyển trục hồi thành, về đến Hắc Lôi Thành Bách Liễu Thần cùng những thành viên bên trong tổ đội của Never More ngay lặp tức di chuyển tới lò rèn, trên đường đi những thành viên bên trong tổ đội của Never More liên tục trò chuyện với nhau về những vấn đề trên trời dưới đất, chốc chốc lại có thành viên của Yellow Radio đi ngan và chào hỏi bọn họ, rồi bất chợt Bách Liễu Thần quay sang hỏi Never More:
– Mà này, mục Khảm Thuộc Tính Ẩn bên trong lò rèn là gì thế?
– Đại khái nó có thể khảm vào bên trong trang bị những hạng thuộc tính cộng thêm, cao cấp hơn ta có những viên đá skill siêu quý hiếm mà khi đập vào bên trong trang bị sẽ biến trang bị thành một dạng “trang bị kích hoạt”, tài liệu của nó là những loại đá có cổ tự, nhưng hiện tại thì chưa một ai ở Á Đặc Tư Đại Lục biết thứ đồ chơi này tìm ở đâu và mặt mũi nó như nào, chỉ biết là đến thời điểm hiện tại vẫn chưa có ai sở hữu nó mà thôi. Never More đáp lời.
– Nghe có vẻ hấp dẫn đấy, biết đâu trong lần làm nhiệm vụ nghề phiệp tới tôi sẽ có cơ hội để cho cậu xem được rốt cuộc nó là cái quái gì thì sao.
Rất nhanh bọn họ đã đến bên trong lò rèn, NPC bên trong lò rèn vẫn chào đón bọn họ với bản mặt “tao không cần khách hàng”.
Vì toàn bộ trang bị của Bách Liễu Thần đều đã khóa nên Never More phải giao dịch sơ cấp đá cường hóa và 2200 vàng cho Bách Liễu Thần.
Cằm 200 viên đá cường hóa sơ cấp trong người mà Bách Liễu Thần thấy mình tự tin hơn hẵn, sau đó hắn liền chọn mục Cường Hóa Trang Bị và bắt đầu với chiếc mặt nạ của mình, thứ mà bây giờ bên trong Yellow Radio đã hầu như trở thành thương hiệu của hắn.
Lần này có vẻ như là nữ thần may mắn giận hắn rồi, liên tiếp 7 lần đầu tiên điều xịt, và thế là Bách Liễu Thần nổi máu lên thế là bay 30 viên để cái mặt nạ lên +6.
Kiểm tra thông tin của Bách Liễu Thần Never More liền ngăn cản hành động ném tiền qua cửa sổ này của hắn:
– Đừng làm thế, không hiệu quả đâu, anh hãy cường hóa cùng lúc, khi một món lên hãy cường hóa một món khác chứ đừng cố đập một lần.
Lắng nghe lời khuyên của Never More, Bách Liễu Thần tiếp tục với cái đầu khôi của mình, lần này thì may mắn hơn, 1 phát liền lên +2 luôn, sau đó hắn đổi đến hộ vai, lần đầu liền xịt, hộ vai quay trở lại +0, lần thứ 2 lên +1 nhưng vẫn về +0 tại lần thứ 3.
Thế là cả tổ đối của Never More đứng há mồm trợn mắt nhìn Bách Liễu Thần bắt đầu trán nổi gân xanh mà ăn thua đủ với mục cường hóa.
– Trời ạ, anh ta có tính hiếu thắng cao thật. Link Backer nói với Thiết Pháo Thủ.
– Tên này mà đi đánh bạc thì thôi rồi luôn. Thiết Pháo Thủ gật đầu.
Sau 15 phút cuối cùng Bách Liễu Thần cũng đốt hết con số 200 viên đá cường hóa mà Never More đưa cho và gần hết luôn 20 viên của hắn.
Never More soi thuộc tính của Bách Liễu Thần, hiện tại nó đã tăng lên không ít, và khi lên +6 phía sau mô phỏng nhân vật của Bách Liễu Thần hiện lên 1 đồ án màu Hoàng Kim với một ngôi sao 6 cách ở giữa và kích thêm cho hắn một vài hạng thuội tính ẩn.
– Tên: Bách Liễu Thần (trạng thái ẩn thông tin).
Nghề: Giáo Sĩ.
Công vật lý: 123-142 (463- 491 khi trang bị vũ khí)
Công ma pháp: 349- 407.
Phòng thủ: 365.
Ma phòng: 365.
Chỉ số Hp: 3590.
Chỉ số Mana: 5787.
Tốc độ hồi Hp: 8/1 giây.
Tốc độ hồi Mana: 22/1 giây.
Chỉ số nhanh nhẹn: 320 (460 điểm khi trang bị vũ khí)
Khả năng bạo kích: 6%.
Hút máu: 0%.
Hút Mana: 0%.
Xuyên giáp: 0%.
Xuyên giáp Phép: 0%.
Kháng thuộc tính: 7%.
Thuộc tính ẩn:
+ 10% toàn bộ thuộc tính.
+ Giảm 5% hiệu ứng khống chế nhận vào.
+ Giảm 5% hiệu ứng Nguyền Rủa nhận vào.
+ Giảm 5% sát thương thuộc tính nhận vào.
Gửi thông tin thuộc tính của mình vào kênh tổ đôi, Bách Liễu Thần gật gù:
– Cũng không quá tệ đi.
– Thế mà cũng không quá tệ, anh có biết rằng anh là người thứ 2 sau Trọng Pháo Đài mà Guild dồn hết tài nguyên cho không. Nóng Vãi Nòi ghen tị.
Bách Liễu Thần nhũng vai một cái, hiện tại hắn vẫn còn đang trong kì trang mật với Yellow Radio, hắn không có được nguồn tài nguyên nhân lực dồi dào như những gì mà Never More cung cấp nên hiện tại hắn vẫn chưa muốn sướng cái miệng mà mất đi thời kì hoàng kim này của Á Đặc Tư Đại Lục.
Never More cũng nhìn ra điều này, không phải Yellow Radio không có khả năng săn Boss nhưng chả ai chê lợi ích là nhiều cả, thậm chí hiện tại Chiến Đội II của Bách Liễu Thần đang có xu hướng vượt qua cả Chiến Đội I và tài nguyên tiêu tốn thì chẳng bằng 1 phần 4, từ lúc hợp tác với Bách Liễu Thần hắn đang có một bước nhảy vọt lớn trong cuộc chạy đua vũ trang này, vậy nên hắn không muốn quan hệ đôi bên trở nên gây gắt, nếu nói Yellow Radio là một con tàu thì Bách Liễu Thần tương lai sẽ là hạt nhân để đoàn tàu này vận hành, và nếu hắn muốn lái con tàu này đến mỏ vàng Á Đặc Tư Đại Lục thì không thể thiếu được sức mạnh khó có thể lý giải từ người đứng trước mặt này.
– Trời cũng không còn sớm nữa, tôi logout đi tìm cái gì đó để ăn đây, tối nay còn phải đi săn đêm nữa, mà ngày mai lịch ổn không thế, nếu trống lịch thì tôi sẽ lên chiến trường chính tà để kiếm thêm một ít. Bách Liễu Thần bắt đầu khởi động thời gian đếm ngược logout.
– Lịch trình ngày mai có vẻ khá trống, tôi sẽ tìm thêm boss thích hợp với anh, thông báo cùng thông tin tý nữa tôi sẽ gửi cho anh, hẹn gặp lại vào sáng ngày mai. Never More chào tạm biệt mọi người rồi cũng bắt đầu trình tự Logout.
Logout ra khỏi Á Đặc Tư Đại Lục, bên ngoài hiện tại trời đã bắt đầu sáng, cởi bỏ đầu khôi ra Vũ Hạo bắt đầu tập luyện như thường lệ.
Đang ăn sáng thì một cuộc gọi từ số máy lại gọi đến.
– Lô nghe. Vũ Hạo bắt máy.
– A lô, cho hỏi có phải là Hạo không.
– Ừ, là tôi đây, có việc gì thế.
– Em là Phương vợ của anh Túc đây ạ, ngày mai con bé My lên Sài Gòn bắt đầu ôn thi đại học, em định nhờ anh chăm sóc con bé một thời gian, con bé một thân một mình trên thành phố em không yên tâm.
Vũ Hạo chững người lại, Túc là thằng quái nào, và phải mất đến mấy giây để hắn có thể lục lại kí ức về người tên Túc này, đây là mộtn trong những người bạn cũng là người mà hắn xem như em ruột của mình thuở còn nhỏ của hắn, hồi bé mẹ của Túc có gì ngon cũng cho hắn một ít, hắn có gì khó khăn cũng hết lòng giúp đở, thậm chí tiền đi thi đại học của hắn cũng là do mẹ của Túc phần cho phần cho mượn nên vì vậy đây chính là một trong những gia đình mà Vũ Hạo tiền nhiệm biết ơn nhất.
– Không thành vấn đề đâu, em cứ cho con bé lên đây anh sẽ cố chăm sóc nó, mà dì Tuệ với 2 vợ chồng tụi bây hổm rài ở dưới đó sao rồi, dì Tuệ có khỏe không mà tụi bây làm ăn ổn không, có gì cần giúp đở thì nói anh nhé. Giờ là người có thu nhập ổn định rồi nên hắn cũng mạnh mồm hơn.
– Dạ mẹ em vẫn khỏe anh ạ bọn em dưới này làm ăn cũng ổn, dì Tuệ với chồng em cứ nhắc về anh suốt, khi nào anh rảnh thì về chơi với tụi em nhé.
– Ừ, có cơ hội anh sẽ về dưới thăm dì với tụi mày.
– Em chào anh ạ.
Nói rồi vợ của Túc thậm chí còn không dám cúp máy trước, Vũ Hạo cười *ha hả* rồi bắt đầu nhớ lại những kí ức thời xưa cũ, hiện tại hắn lại buỗng nhiên muốn đấm vào mặt Vũ Hạo tiền nhiệm vài cái, bao nhiêu người thương hắn như vậy, bao nhiêu người quan tâm hắn như vậy, bao nhiêu người giúp đở hắn như vậy mà hắn lại vì một con đàn bà mà tự sát, mẹ hắn tốn hơn 9 tháng trời rồi đau đớn sinh hắn ra, ngặm đắng nuốt cay chịu đựng bao nhiêu vất vả bao nhiêu tuổi nhục để nuôi hắn lớn và thế là hắn báo hiếu lại thế này đây, mẹ hắn mất 9 tháng để cho hắn quả tim và nó bị phá vỡ chỉ trong một ngày vì một con đàn bà, thiệt đúng là cái thứ khốn nạn.
Lúc này một giọt nước mắt bỗng chốc không một tia báo hiệu mà rơi xuống, có lẽ chấp niệm của Vũ Hạo tiền nhiệm đã ý thức được, lòng của Vũ Hạo chợt nhẹ đi một chút, một phần chấp niện đã tan biến.
Vũ Hạo nhích mép cười một cái, có thế chứ, một giọt nước mắt này cho tao thấy tính ra thì mày cũng không khốn nạn cho lắm đâu, vì cảm ơn cho cái thân xác này, những tiếc nuối mày chưa làm được thì để tao thay mày, những gì mày không làm được thì để tao làm, tao không ngu và vô dụng như mày đâu, nên cứ yên 12 cái tâm mà chờ xem.