Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 77: Lôi Hạo Hiên giật mình



Tất cả đệ tử Cổ gia cao giọng đáp:

– Vâng thưa Cổ Thừa sư huynh!

Những đệ tử Cổ gia lấy Cổ Thừa làm trung tâm chớp mắt tụ tập lại, chập đạp huyền bộ, tay cầm thanh trường kiếm, không ngừng ấn kiếm quyết, thân hình nhanh chóng xoay tròn.

Cùng với những đệ tử Cổ gia xoay tròn, từng đợt huyền khí phóng lên cao, kiếm khí tung hoành.

Khí thế của Cổ Thừa dâng lên kinh người.

Khí lưu cường đại bức đệ tử Thiết gia xung quanh liên tục thụt lùi.

– Thái Huyền kiếm trận!

Long Kình Thiên không ngờ Cổ gia sẽ biết Thái Huyền kiếm trận cấp thấp nhất trong Tiên Giới.

– Hắc hắc, đúng vậy, là Thái Huyền kiếm trận.

Chính giữa trận phát ra tiếng Cổ Thừa cười lạnh nói:

– Long Kình Thiên, xem như ngươi ngươi có chút kiến thức, biết luôn Thái Huyền kiếm trận Cổ gia chúng ta truyền thừa mấy ngàn năm.

– Lúc trước ngươi không thấy qua Thái Huyền kiếm trận lợi hại, bây giờ ta cho ngươi xem!

– Đây là lần đầu tiên cũng là cuối cùng của ngươi!

Cổ Thừa nói xong nhảy lên, quát:

– Kiếm chỉ tây lai!

Tiếp theo trường kiếm trong tay Cổ Thừa vung hướng Long Kình Thiên, kiếm khí cường đại khiến khí lưu không gian xung quanh dao động bốn phía.

Long Kình Thiên nhảy lên, Bích Huyết kiếm xuất hiện trong tay Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên rót chân khí vào Bích Huyết kiếm, thân kiếm tỏa ánh sáng rực rỡ như ngọn lửa địa ngục. Tiếp theo, Long Kình Thiên chỉ vào Bích Huyết kiếm, thanh kiếm bay lên trời cao.

– Cuồng linh kiếm vũ!

Trong ánh mắt giật mình của mọi người, chỉ thấy trên bầu trời Bích Huyết kiếm kêu vù vù, quanh thân kiếm xuất hiện một vật thể giống như tinh linh.

Những tinh linh không ngừng lượn vòng trên bầu trời, có vẻ rất cuồng bạo.

Cùng lúc đó, từng đợt kiếm khi như máu tựa mưa to huyễn hóa từ thân Bích Huyết kiếm.

Những kiếm khí điên cuồng bắn ra.

Cả bầu trời đều bị tinh linh cuồng bạo, kiếm khí đỏ tràn ngập.

Cổ Thừa và đệ tử Cổ gia đang làm kiếm chỉ tay lai kinh ngạc ngẩng đầu, đôi mắt kinh khủng trợn to, tay chân chững lại, Thái Huyền kiếm trận biến chậm rãi.

– Không, không!

– Đây… Đây là kiếm pháp gì?

– Ngự kiếm bí pháp?

– Không lẽ là là thánh cấp ngự kiếm bí pháp?

Đệ tử Cổ gia bỏ mạng hét chói tai, đệ tử Thiết gia kinh sợ hét to, kiếm khí đỏ đánh vào Thái Huyền kiếm trận của Cổ gia.

Ầm! Một tiếng nổ vang.

Vô số kiếm khí bạo tạc.

Tiếp theo là tiếng hét thảm của đệ tử Cổ gia.

Những đệ tử Cổ gia bị ném bay lên trời, sau đó rớt xuống, đập vào nhánh cây khô xung quanh, ngã ra đó.

Long Kình Thiên té xuống mặt đất, cười lạnh nói:

– Kiếm chỉ tây lai?

Cổ Thừa treo trên cành cây khô, cố gắng ngẩng đầu lên, nhìn Long Kình Thiên, biểu tình không dám tin.

Giọng Cổ Thừa khàn khàn:

– Ngươi… Ngươi có biết thánh cấp ngự kiếm bí pháp?

Cửu Vĩ Thiên Miêu cười lạnh nói:

– Thánh cấp ngự kiếm bí pháp?

Cổ Thừa mở miệng nói:

– Ta… Ta… Ta thật hận!

Cổ Thừa dùng sức lực cuối cùng nói xong đầu chậm rãi gục xuống. Các đệ tử Cổ gia giắt trên cành cây không còn tiếng động.

Quả nhiên tất cả chết treo.

Thật hận? Long Kình Thiên thầm cười lạnh, thu lại ánh mắt không nhìn Cổ Thừa, hắn ngoái đầu liếc Thiết Bất Động và đám đệ tử Thiết gia đứng phía xa.

Giả quyết xong đệ tử Cổ gia thì đến Thiết gia.

– Ngươi.. Ngươi… Long Kình Thiên!

Thiết Bất Động luôn giữ biểu tình lạnh lùng bây giờ nhìn Long Kình Thiên thì biến sắc mặt, ánh mắt hốt hoảng, không còn bình tĩnh như trước.

Thiết Bất Động nhìn ra được Long Kình Thiên này tuyệt đối không phải nhân vật bọn họ có thể đối kháng.

Long Kình Thiên đã đột phá hoàng cấp!

Hơn nữa lực công kích mạnh mẽ của hắn thế nhưng có thể so với tông cấp cường giả!

Buồn cười là trên đường Thiết Bất Động còn mơ tưởng tình cảnh Long Kình Thiên quỳ xuống ôm đùi gã, khóc lóc xin tha.

Thiết Bất Động còn tưởng tượng thỏa sức chà đạp Long Kình Thiên rồi mới khiến đối phương thống khổ chết đi.

Long Kình Thiên chậm rãi đi hướng Thiết Bất Động, lạnh lùng nói:

– Tới các ngươi.

Thiết Bất Động và đệ tử Cổ gia kinh sợ không ngừng thụt lùi.

Thiết Bất Động cố gắng giữ bình tĩnh nói: Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

– Long Kình Thiên, ngươi thả chúng ta, chúng ta tuyệt đối sẽ không… Sẽ không nói ra chuyện này!

Giọng nói của Thiết Bất Động không thể kiềm chế run rẩy.

– Sẽ không nói ra việc này?

Cửu Vĩ Thiên Miêu bật cười, nói:

– Tiểu tử, đầu ngươi kẹp ván cửa sao? Ngươi tựa nói chuyện đó có khả năng không?

Sắc mặt của Thiết Bất Động cực kỳ khó xem, ngoài mạnh trong yếu quát:

– Long Kình Thiên, là ngươi ép ta!

Thiết Bất Động nói xong bóp nát một khối ngọc phù trong tay.

Bên ngoài lối vào Ma Vực, Hoắc Phong biến sắc mặt.

Lôi Hạo Hiên thản nhiên nói:

– Có chuyện gì?

Hoắc Phong hít sâu bình tĩnh tinh thần, nói:

– Thiết Bất Động ở Thiết gia mới truyền tin, nói là đệ tử Cổ gia, bao gồm Cổ Thừa đều bị Long Kình Thiên giết.

– Cái gì?

Lôi Hạo Hiên vội ngoái đầu, kinh ngạc nhìn Hoắc Phong.

Hoắc Phong gật đầu.

Lôi Hạo Hiên con ngươi co rút, sau đó cười to:

– Vậy mới thú vị, thú vị! Nói vậy là Long Kình Thiên có thực lực võ tông?

Thực lực võ tông!

Hoắc Phong biểu tình nghiêm túc, thực lực võ tông ở trong mắt gã không là gì, nhưng Long Kình Thiên mới vào Võ Thần Điện bao lâu? Vẫn chưa đến một năm đi?

Thiên phú như vậy nếu mặc kệ cho trưởng thành thì tai họa không nhỏ.

Lôi Hạo Hiên hừ lạnh nói:

– Ngươi đi đi, giải quyết Long Kình Thiên, nhớ là làm sạch sẽ chút, đừng giống như đám phế vật đệ tử Cổ gia và Thiết gia.

Hoắc Phong đáp:

– Xin Lôi Hạo Hiên sư huynh cứ yên tâm!

Lôi Hạo Hiên gật đầu, nói:

– Ngươi làm việc thì ta luôn yên tâm, trước giờ ngươi chưa từng khiến ta thất vọng.

Hoắc Phong nhận mệnh, lắc người biến mất tại chỗ.

Lúc này bên trong Ma Vực, Long Kình Thiên nhìn Thiết Bất Động bóp nát ngọc phù, không ngăn cản, ngược lại cười lạnh nói:

– Báo cho Lôi Hạo Hiên biết?

Thiết Bất Động cười to, biểu tình dữ tợn nói:

– Đúng vậy Long Kình Thiên, lần này ngươi chết chắc! Nói thật cho ngươi biết, lầnn ày rèn luyện ở Ma Vực Cổ gia, Thiết gia chúng ta muốn giết ngươi, Lôi Hạo Hiên sư huynh cũng muốn ngươi chết, ngươi tuyệt đối không trốn thoát khỏi Ma Vực!

– Không trốn thoát khỏi Ma Vực?

Long Kình Thiên lắc người vượt qua mấy trăm thước, chớp mắt đã tới trước mặt Thiết Bất Động, một chỉ đánh trúng ngực đối phương.

Một chuỗi tiếng bạo tạc không ngừng phát ra từ thân thể của Thiết Bất Động.

Thiết Bất Động đứng ngây ra đó, rồi thì mềm nhũn té xuống đất, mắt trợn to, biểu tình không dám tin.

Một đệ tử Thiết gia còn lại kinh kêu:

– Trốn đi!

Đám đệ tử Thiết gia như chim sợ cành cong, chay tán loạn.

– Trốn?

Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lên, chín cái đuôi sau lưng nó quát hướng đệ tử Thiết gia, cuốn bay đám người định chạy trốn.

Long Kình Thiên thu lại tầm mắt khỏi người Thiết Bất Động, nhìn phía cuối trời. Có một điểm đen với tốc độ cực nhanh tới gần bên này.

Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:

– Đại ca, là chó săn Hoắc Phong.

Long Kình Thiên gật đầu, đứng yên đó, biểu tình bình tĩnh. Long Kình Thiên nhớ tới ‘lời khuyên’ của đối phương cho hắn ở thánh cảnh, cách Mộ Dung Thiến xa chút?

Rất nhanh. Hoắc Phong chạy tới hiện trường.

Hoắc Phong đi đến hiện trường, nhìn đám đệ tử Cổ Thừa treo trên cây, lại liếc xác chết đám Thiết Bất Động, đệ tử Thiết gia nằm ngang ngửa trên mặtđất, nét mặt sa sầm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.