[Ông chủ muốn tham gia <Cực hạn thần tượng>?????]
[Xuỵt, lịch trình đã được xác định rồi, bây giờ vẫn trong giai đoạn bảo mật.]
[why lại tham gia?]
[Bởi vì nghỉ một năm rồi, cuối cùng cũng nghỉ đủ?]
[@sếp Cư]
Ngoài cửa văn phòng, Cư Gia Tạ tắt nhóm chat, vẻ mặt lạnh lùng.
Các cậu hỏi tôi? Tôi đây hỏi ai?
Không chỉ người trong công ty hỏi, mà cả đại fan thường liên hệ với công ty cũng hỏi: mấy hôm trước về nước, Bách ở sân bay bị chụp được, là vì có lịch trình mới sao? rốt cuộc quay lại làm việc rồi ạ?
Àii, ai biết.
Đừng hỏi hắn, hắn chỉ là một người đại diện nhỏ yếu bất lực mà thôi.
Mặt lạnh lùng.jpg
Lạnh lùng xong rồi, đại diện Cư gõ cửa văn phòng trước mặt hắn.
“Vào đi.”
Cư Gia Tạ đẩy cửa ra.
Bách Thiên Hành ngồi sau bàn, laptop trên bàn nửa đóng, không nhìn, người ngả về phía sau.
Bách Thiên Hành: “Ký hợp đồng chưa?”
Cư Gia Tạ: “Ký rồi, ngày mai sẽ gửi kịch bản đại Mentor lại đây.”
Bách Thiên Hành: “Để trống hết lịch trình đi.”
Cư Gia Tạ nhịn mấy ngày rồi, rốt cuộc không nhịn nổi nữa: “Trống cái lịch trình gì? Lịch trình chuẩn bị lui về sau hậu trường?”
Bách Thiên Hành nhìn sang hắn.
Cư Gia Tạ vẻ mặt không thoải mái.
Không thể trách hắn được, cái người nói muốn lùi về sau, đã nghỉ một năm, dần dần vắng bóng trước công chúng và màn ảnh, còn vì thế mà ra nước ngoài tham gia bổ túc rất nhiều khóa học liên quan đến điện ảnh và truyền hình, kết quả ngay khi vừa về nước đã nói nhận lời tham gia chương trình tạp kỹ, khiến người ta không kịp chuẩn bị gì cả.
Đây là hậu trường đã nói đó hả?
Làm sếp lớn cũng phải có chút thành tín ô kê?
Mấu chốt là, vì quyết định chuyển hình của vị Bách tổng, Bách ảnh đế, Bách đại lão, Bách boss trước mặt đây, Cư Gia Tạ đã mất nửa năm để điều chỉnh từng chút, đoàn đội nghệ sĩ trước kia về cơ bản đã giải tán hết rồi, công ty bây giờ hoàn toàn chính là cấu trúc một công ty điện ảnh và truyền hình.
Quay chương trình, lên show giải trí?
Trợ lý, bảo mẫu, vệ sĩ đi theo đều nghỉ việc hết rồi biết không hả?!
Cư Gia Tạ: bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh.
Bách Thiên Hành bình tĩnh thật sự đấy, nằm trên lưng ghế, bễ nghễ liếc Cư Gia Tạ một cái: “Anh rất không hài lòng?”
Cư Gia Tạ lấy ra bút với sổ sách đã chuẩn bị từ trước, bộp – – mở ra, pặc – – tháo nắp bút: “Cậu là ông chủ, cậu có tiếng nói.”
Bách Thiên Hành: “Tiền thưởng quý này cho anh gấp ba.”
Cư Gia Tạ: “…….”
Bách Thiên Hành: “Cuối năm một chiếc xe.”
Cư Gia Tạ: “…… “
Cư Gia Tạ làm người đại diện nhiều năm như vậy, đi theo nhiều ông chủ rồi, sau khi theo Bách Thiên Hành mới biết thế nào là ra tay hào phóng.
Dưới sự đàn áp của tiền thưởng quý gấp ba cùng với thưởng xe hơi cuối năm, Cư Gia Tạ lựa chọn “vâng theo”.
Hắn cất sổ sách và bút của mình đi, còn cả thái độ hờn giận đã thể hiện ngày khi vào cửa, nở một nụ cười, tán gẫu chính sự: “Nhận <Cực hạn thần tượng> có chút gấp, hợp đồng gửi đến tôi đã xem, bên luật sư cũng xem rồi, không có vấn đề gì đã ký luôn rồi. Chỉ là quy trình vẫn phải bàn lại vài lần, xem có chỗ nào không thích hợp hay không, kịch bản họ gửi tôi cũng sẽ xem kỹ lại mấy lượt.”
Cư Gia Tạ: “Chương trình ghi hình vào ngày 11 tháng sau, bên đó hơi xa, phía chương trình đã bố trí khách sạn rồi. Nếu cậu không ở quen để tôi bảo người quét tước ngôi nhà gần bên đó nhất, lái xe qua lại cũng coi như thuận tiện.”
Cư Gia Tạ: “Ngoài ra, tôi sẽ thành lập lại đoàn đội đi theo, công ty vẫn phải tuyển thêm vài nhân viên. Còn nữa cậu gần đây phải chú ý giữ vóc dáng đấy, bắt đầu giảm cân, nhảy nữa.”
Cư Gia Tạ: “Tạm thời nhiêu đó thôi, à, đúng rồi, kiểu tuyển tú như <Cực hạn thần tượng> này, việc có suất debut do nội bộ chỉ định là chắc chắn có, tôi sẽ hỏi rõ ràng trước, đến lúc đó cậu làm đại Mentor cũng coi trọng một chút.”
Cư Gia Tạ là người đại diện chuyên nghiệp, Bách Thiên Hành hoàn toàn có thể an tâm để hắn làm việc.
Có gameshow mới, Cư Gia Tạ phải trở lại vội vàng, ngồi không lâu liền đi.
Đi mấy bước đột nhiên hỏi một vấn đề: “Ông chủ, cậu với Diêu Ngọc Phi kia, không có ý tứ gì chứ?”
Bách Thiên Hành lười nhác nhìn hắn một cái.
Cư Gia Tạ: “Tôi chỉ xác nhận lại thôi.”
Bách Thiên Hành hơi buồn cười: “Ý của anh là, tôi sẽ thích cậu ta?”
Cư Gia Tạ nghiêm túc giải thích: “Này cũng hợp lý thôi, dáng vẻ Diêu Ngọc Phi làm cho người ta thích, vừa trắng vừa mềm còn có chút thanh tú.
Lời còn lại Cư Gia Tạ không dám nói: Mấu chốt là, các cậu còn là bạn học cũ.
Bách Thiên Hành không nói nửa chữ nào về đề tài này nữa, chỉ liếc nhìn hướng cửa một cái, giọng điệu thong dong: “Gấp ba tiền thưởng hay là thôi đi.”
Cư Gia Tạ: “???”
Bách Thiên Hành: “Xe mới……”
Cư Gia Tạ co giò chạy mất dạng, một phút cũng không lưu luyến, ầm một tiếng đóng cửa lại, trả lại sự yên tĩnh cho ông chủ, bảo vệ chiếc xe mới cuối năm của mình.
Bách Thiên Hành nhướng mày, cười khẽ giễu cợt.
Vừa trắng vừa mềm còn có chút thanh tú?
Năm ấy ở Tam trung, người y ghét nhất chính là Diêu Ngọc Phi, cứ nhìn thấy là làm người ta chán ghét.
Nhất là dáng vẻ ngoan ngoãn kia, không biết vốn dĩ đã như vậy hay là giả vờ.
Vậy mà có người thích, còn bảo vệ rất chặt.
Bách Thiên Hành không nghĩ còn tốt, vừa nghĩ đã tức: tên người mù, đánh giá sơ cấp sẽ cho cậu con F.
@
Giang Trạm luyện hát một thời gian, biết thế nào là phát âm từ cuống họng, thế nào là từ vùng đan điền.
Hình thể, nhảy cũng học một ít, còn cắt tóc, mua chút quần áo mới.
Vi Quang Khoát thấy sau khi hắn về nước rốt cuộc có một cái mục tiêu rõ ràng, còn chăm chỉ như vậy, trong lòng được an ủi rất nhiều.
Trong thời gian này, Giang Trạm còn đến đài Ngỗng cùng các thực tập sinh tuyển tú khác tham gia mấy cuộc họp.
Cuộc họp cũng không có gì, chủ yếu là trước khi quay chương trình làm tổng động viên và giải thích rõ ràng.
Tề Manh cũng đến nhà mấy lần, trò chuyện với Vi Quang Khoát về dự định phát triển của Giang Trạm trong tương lai, còn cố ý nhắc chuyện dưới đài Ngỗng còn có công ty giải trí, cũng là một trong những bên chế tác <Cực hạn thần tượng> lần này, còn là công ty đại diện của nhóm nhạc mới sau khi ra mắt.
Giang Trạm nếu ký với nhà này, tương đương là con trai ruột của nhà Ngỗng, sẽ được quan tâm đặc biệt.
Vi Quang Khoát biết công ty mà Tề Manh nói, cũng không bàn bạc với Giang Trạm, cười ha hả, cự tuyệt uyển chuyển: “Nghĩ cái gì thế, không chừng sau hai ba tập bị loại về nhà đi tìm công việc rồi, còn ký công ty cái gì.”
Tề Manh: “Cũng không phải thật sự lấy được suất debut mới có thể ra mắt mà, cháu trai anh tố chất tốt như vậy, về sau đương nhiên phải đi đóng phim, nghệ sĩ hát nhảy có thể đi được bao xa chứ.”
Vi Quang Khoát biết rõ tất cả những lợi ích đều là được báo giá rõ ràng: “Để xem đi, xem trước đã, đừng sốt ruột, đường về sau còn dài.”
Vì thế, Giang Trạm tham gia chương trình với tư cách thực tập sinh nghiệp dư, cuối cùng chỉ ký hợp đồng chương trình.
Tháng sau, <Cực hạn thần tượng> triển khai đợt ghi hình đầu tiên: đánh giá sơ cấp.
@
Sân khấu cùng với địa điểm ghi hình của chương trình <Cực hạn thần tượng> đều là được chế tạo mới nhất.
Dưới chân núi ở vùng ngoại ô phía tây là sáu tòa xưởng lớn nhỏ không giống nhau.
Một tòa nhà chung cư cách địa điểm ghi hình khoảng nửa giờ lái xe, sẽ là nơi ở tập thể lần này.
Dựa theo quy trình, ngày 11 quay đánh giá sơ cấp, ngày 13 tập hợp tại khu ký túc xá, ghi hình, ngày 15 – ngày 20 huấn luyện khép kín, ngày 22 23 ghi hình lần thứ hai và lần thứ 3. Nội dung ba đợt quay đầu sẽ được biên tập lại thành tập 1.
Ngày 27, cũng chính là thứ 7, app video của đài Ngỗng sẽ phát sóng tập đầu tiên <Cực hạn thần tượng>, đồng thời mở ra kênh bình chọn.
Số liệu của đêm hôm đó cùng với ba ngày sau đó sẽ quyết định tiêu điểm ghi hình và cắt nối biên tập trong quá trình quay chụp sau này.
Có thể nói, ngoại trừ đã quyết định nội bộ đoạt suất debut từ trước ra, thì với những người khác lần tuyển tú này cực kỳ tàn khốc.
Nhất là vòng ghi hình đầu tiên ngày hôm nay, trong phòng thay đồ chứa đầy mùi thuốc súng.
Hết cách rồi, đây là còn chưa vào ở ký túc xá tập thể đâu, không chỉ thực tập sinh mà người đại diện cũng vậy, còn có thí sinh hơi có chút danh tiếng mang cả trợ lý tới đây.
Một đám người chen chen chúc chúc.
Giang Trạm một người mới hoàn toàn, không có công ty, Vi Quang Khoát muốn đưa hắn hắn không cho, tự mình một mình đến đây, sau khi đến nơi thì đợi trang điểm.
Cuối cùng vừa mới ngồi xuống trước gương, vị trí hai bên trái phải cũng đổi người.
Hai người này rõ ràng là người chung công ty, cùng nhau đến đây, vừa mới ngồi xuống đã tụm lại với nhau, kẹp Giang Trạm ở giữa, như trốn không người mà chuyện trò.
Trái: Anh Diêu là giám khảo, cậu nói xem thứ hạng đánh giá sơ cấp của bọn mình có thể cao chút không?”
Phải: “Khó nói.”
Trái: “A~~ Anh Diêu lạnh lùng vô tình mà.”
Phải: “Vẫn còn các Mentor khác nữa, không thể bao che được.”
Trái: “Có gì mà không thể, năm đó anh ấy tuyển tú chẳng phải lúc đó Bách Thiên Hành làm khách quý, giữ lại anh ấy từ khu chờ quyết định, loại một người khác đó thôi.”
Phải: “Không giống, bọn mình với anh Diêu cùng chung công ty, tránh hiềm nghi.”
Trái: “Gì mà không giống chứ! Nói thật ra, anh Diêu với Bách…..” Nhìn quanh, không dám nói đầy đủ tên: “không phải nói là 2 người họ trước đây có quen biết sao.”
Phải: “Tin vịt à.”
Trái: “Sao lại tin vịt? Một chị dẫn đội trong công ty nói đó! nói họ trước kia là bạn học cấp 3.”
Trái: “Tôi còn nghe nói nè, nói là Bách…..trước kia lúc còn đi học, quan hệ với anh Diêu nhà ta rất tốt. Sau này lúc thi tuyển tú, thấy anh Diêu ngồi ở khu chờ định sắp bị loại rồi nên cố ý đến làm khách quý giữ lại Diêu ca.”
Phải: “Ồ wow ~~~”
Giang Trạm người ăn dưa bình tĩnh: Ồ wow~~~
Hết chương 6.