Dần dần, hình dạng bảo tọa của Phục Hy chậm rãi biến hóa, lún dần xuống, còn tỏa ra từng trận hắc khí.
– Ở chỗ này sao?
Trong mắt Đông Phương Bất Bại loé ra vẻ vui mừng.
Bảo tọa dần dần hình thành một chất lỏng màu đen. Nhưng nếu như cẩn thận xem xét kỹ lưỡng lại có thể phát hiện ra. Đây không phải là chất lỏng màu đen, mà một tấm hình lưới kết vô cùng nhỏ.
– Đông Phương giáo chủ!
Mạnh Dung Dung ra hiệu cho Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại vung tay áo lớn lên một cái.
Ầm ầm!
Thôi Thiên Võng đã vọt vào trong tay áo.
– Được, như vậy, ta cũng cáo từ!
Đông Phương Bất Bại cười nói.
– Chờ một chút!
Nhân thân Diêm Xuyên kêu lên.
– Ồ?
Đông Phương Bất Bại nghi ngờ nói.
– Đông Phương giáo chủ, giáo chủ nắm giữ cương vực Đông Phương. Hoàn Đông Bắc Châu còn có một vài cương vực khác. Không biết Đông Phương giáo chủ định khi nào sẽ nạp lấy?
Nhân thân Diêm Xuyên hỏi.
– Diêm đế, ngươi có ý gì? Ngươi muốn chia sẻ giáo trường Đông Phương sao?
Liên Thần nhất thời chen lời nói.
Đông Phương Bất Bại cũng tỏ ra nghi hoặc nhìn về phía Diêm Xuyên.
– Ta cần lực lượng của muôn dân, giúp ta hoàn thành một việc lớn. Đông Phương giáo chủ, ta đã quan sát Hoàn Đông Bắc Châu. Giáp chủ ngươi vãn không có tâm tư nắm giữ toàn bộ giáo trường Đông Phương. Cho nên…!
Nhân thân Diêm Xuyên nhíu mày nói.
Đông Phương Bất Bại lại khẽ mỉm cười:
– Cũng được, trừ cương vực Đông Phương cả ta ra. Những cương vực khác, ngươi cứ lấy hết đi!
– Sư tôn?
Liên Thần ở bên cạnh có chút không cam lòng nói.
– Đều là vì muôn dân, ta cũng không tính toán làm gì!
Đông Phương Bất Bại lắc đầu nói.
– Đa tạ!
Nhân thân Diêm Xuyên hơi thi lễ nói.
Đông Phương Bất Bại khẽ mỉm cười, quay đầu, dẫn theo Liên Thần đạp không tiến vào bên trong thiên địa.
Nhân thân Diêm Xuyên cũng quay đầu nhìn về phía Mạnh Dung Dung:
– Dung Dung, kiếp nạn của muôn dân sắp tới. Nàng theo ta về Đại Trăn đi. Như vậy cũng tiện thu xếp cho bộ tộc Nhân Xà!
– Meo, đúng vậy, Dung Dung tỷ, theo chúng ta trở về đi thôi!
Miêu Miêu kêu lên.
– Ừm!
Trong mắt Mạnh Dung Dung dẫn theo một sự vui sướng, gật đầu một cái.
Sau khi an bài một chút cho bộ tộc Nhân Xà, đoàn người liền tiến vào bên trong thiên địa, trở về Thiên giới Đại Trăn.
…
Tại cửa Hàm Dương Thành.
Diêm Xuyên ngân đồng tiếp nhận hạt châu trong tay nhân thân Diêm Xuyên.
– Đây chính là do Phục Hy biếu tặng sao? Cảnh giới do sáu mươi bốn quẻ thôi diễn sao?
Diêm Xuyên ngân đồng ngưng trọng nói.
– Trên phương diện thôi diễn, bây giờ Đại Trăn không người nào có thể sánh bằng ngươi. Ngươi xem thế nào?
Nhân thân Diêm Xuyên nói.
Diêm Xuyên ngân đồng hít sâu một cái:
– Thuật tính toán, Phục Hy khi còn sống chính là đệ nhất thiên hạ. Cảnh giới đỉnh phong của hắn tất nhiên có tác dụng lớn đối với ta. Ta muốn bế quan một thời gian. Có lẽ nhờ vào nó, ta có thể đuổi kịp bước chân của các ngươi!
– Như vậy, tốt lắm!
Nhân thân Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Diêm Xuyên ngân đồng đi tới Thiên Các bế quan.
Dịch Phong cũng đi tới.
– Đại Đế, ta đã truyền tin cho người của thế giới Đại Thiên, cũng đã đi tới chỗ của Chung Sơn, nói ít ngày nữa Đại Đế sẽ tới!
Dịch Phong nói.
– Như vậy là được rồi. Trẫm sẽ lập tức đi tới thế giới Đại Thiên. Dịch Phong, những điều lúc trước trẫm bàn giao, ngươi còn nhớ kỹ chứ?
Nhân thân Diêm Xuyên nhìn về phía Dịch Phong.
– Vâng, Đại Đế yên tâm. Thần đã bắt tay vào sắp xếp. Chỉ đợi Đại Đế trở về, sẽ chính thức binh phạt thế giới Đại Thiện!
Dịch Phong trịnh trọng nói.
– Ừm!
Nhân thân Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Tiếp theo, nhân thân Diêm Xuyên đạp không xông thẳng về phía Bắc Ngoại Châu.
Nhân thân Diêm Xuyên một mình đi tới Trường Sinh Bất Tử Điện. Không bao lâu sau, hắn đã tới Bắc Ngoại Châu.
Ầm!
Một cơn lốc cuốn tới.
– Đứng lại!
Rất nhiều thị vệ bay lên trời ngăn cản.
– Lui ra!
Đứng phía trước một gian đại điện, Chung Sơn hét lớn.
– Vâng!
Một đám thị vệ nhanh chóng lui ra.
Vù!
Nhân thân Diêm Xuyên hạ xuống trước mặt Chung Sơn.
– Diêm Xuyên? Thế nào, có chuyện gì sao?
Trên mặt Chung Sơn lộ ra một tia tò mò.
Không phải bọn họ vừa gặp mặt cách đây không lâu sao?
Nhân thân Diêm Xuyên hít sâu một cái nói:
– Có chuyện, muốn mời ngươi hỗ trợ!
– Ồ?
Chung Sơn lộ ra một tia hiếu kỳ.
– Xin mời vào!
Chung Sơn nói.
Nhân thân Diêm Xuyên gật đầu một cái. Hai người tiến vào bên trong một đại điện gần đó.
Cửa đại điện đóng lại, nhân thân Diêm Xuyên cũng không khách khí, nói thẳng:
– Ta muốn mệnh cách lực tất cả con dân của ngươi!
– Sao?
Chung Sơn lộ ra một tia nghi hoặc.
– Ngươi muốn mệnh cách lực tất cả con dân thế giới Đại Thiên của ta sao? Không lẽ ngươi muốn thế giới Đại Thiên và Đại Trăn ngươi cùng hòa nhập sao!
Chung Sơn nghi ngờ nói.
– Đúng. Thậm chí tiếp đó, binh tướng của ta sẽ chinh phạt thế giới Đại Thiện, nạp lấy tất cả lãnh thổ thế giới Đại Thiện, nạp lấy gần như tất cả lực lượng muôn dân trong thiên hạ!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
– Ngươi muốn làm gì?
– Ta muốn nhờ vào đó để trùng kích thập cửu trọng thiên!
Trong mắt nhân thân Diêm Xuyên chợt hiện lên một sự kiên định.
– Thập cửu trọng thiên sao?
Trong mắt Chung Sơn nhất thời cứng lại.
Trước đây không lâu, Phục Hy đã đạt được thập cửu trọng thiên. Thực lực cường đại kia đã khiến tất cả mọi người phải chấn động.
Diêm Xuyên gật đầu một cái:
– Bằng vào sức của một mình ta, rất khó có thể đạt tới thập cửu trọng thiên. Nhưng nếu như tập hợp lực lượng của muôn dân thì sao?
– Ồ?
– Hơn nữa, ta cũng hiểu rõ, vì sao Mệnh Số lại cực kỳ nhạy cảm đối với việc Đại Thế Tôn, Đại Khí Tôn, Đại Đạo Tôn sống lại!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
– Ngươi nói vậy là có ý gì?
– Đại Đạo Tôn, Đại Thế Tôn, Đại Khí Tôn, còn có Đại Đức Tôn, nếu chỉ xem xét thực lực của từng người, mỗi người đều có tu vi là thập bát trọng thiên. Ngươi và ta cũng có thực lực giống bọn họ là thập bát trọng thiên. Vì sao Mệnh Số vẫn không quan tâm đến chúng ta?
Diêm Xuyên hỏi.
– Khí số?
Thần sắc Chung Sơn cứng lại.
– Không sai. Vận đạo, vận thế, công đức, khí vận hợp nhất, tạo thành khí số. Đó chính là thứ mà những người chúng ta tu đế vương như chúng ta quan tâm nhất. Tuy rằng bốn đại cường giả kỷ thứ nhất chỉ có thực lực thập bát trọng thiên, nhưng nếu như bốn cường giả này hợp nhất, lẽ ra có thể đạt thành thập cửu trọng thiên!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
– Ồ?
Chung Sơn có chút nghi hoặc.
– Mệnh Số chính là lo lắng bốn cường giả này hợp nhất, hình thành thập cửu trọng thiên sẽ có ảnh hưởng đối với hắn. Bởi vậy hắn mới hết lần này tới lần khác hiện thân. Đây là thứ khiến Mệnh Số kiêng kỵ, lại làm việc cho ta!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
– Ngươi muốn nạp lấy lực lượng nhập thể của bốn cường giả sao?
Chung Sơn trầm giọng nói.
– Ta đã từng nghĩ qua. Hai thân thể của ta, nhân thân, cương thi một khi Hợp Thể, gần như là không thể. Sẽ cần một lực lượng cực lớn đến mức ngay cả ta cũng không thể chống cự được. Chỉ có Mệnh Số hoặc là muôn dân mới có được lực lượng như vậy. Mệnh Số không thể nào giúp ta. Nhưng muôn dân thì có thể. Muôn dân giúp ta ngưng tụ ra lực lượng vô tận, mạnh mẽ hơn nữa để nạp lấy Vận đạo, vận thế, công đức, khí vận. Có được tất cả lực lượng này, ta tất nhiên có thể trùng kích thập cửu trọng thiên!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.