Gia đình Lưu Hồng Diễm chỉ là một gia đình bình thường, mẹ cô ấy không có công ăn việc làm, cả nhà chỉ sống bằng đồng lương ít ỏi của cha cô ấy.
Cô ấy khi còn nhỏ rất thích nhảy múa, để Lưu Hồng Diễm đi học học lớp vũ đạo gia đình họ hàng tháng phải chi tiêu rất nhiều tiền, vì các khoản chi tiêu mẹ của cô ấy phải ra ngoài làm công việc bán thời gian để kiếm thêm thu nhập cho gia đình như giúp việc, dọn rác….
Lưu Hồng Diễm vũ đạo ngày càng tốt hơn nhưng thành tích học tập của cô ấy thì không được cải thiện, mẹ của cô ấy đã nhờ một trong những chủ nhà của mình giúp cô chuyển đến trường trung học trọng điểm của thành phố là nơi mà Chu Đình Nam theo học.
Sự thay đổi của Chu Đình Nam khiến gia đình nhà họ Chu rất vui mừng, mẹ Chu cũng vô cùng cởi mở đặc biệt mời Lưu Hồng Diễm đến nhà làm khách, và ngay cả bố anh người luôn nghiêm khắc cũng âm thầm chấp nhận Lưu Hồng Diễm.
Khi Chu Bạch Dương nói về điều này, một nụ cười hài lòng xuất hiện trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của cô ấy: “Ngày đó cả nhà cười nhiều nhất, và đó cũng là ngày bố ít mắng mỏ anh ấy nhất. Gia đình chưa bao giờ yên bình như vậy khi đó cả nhà đều coi Lưu Hồng Diễm như một thành viên trong gia đình, thậm chí là vợ tương lai của anh trai em. Khi mẹ đi mua sắm nhất định sẽ mang theo cô ấy, và khi có đồ ăn ngon thì cô ấy cũng không bao giờ vắng mặt. Chị dâu nhỏ, chị có thể không thể tưởng tượng được rằng nhà chúng ta thực sự sợ cô ấy biến mất. Cô ấy yếu đuối đến mức ngay cả em cũng muốn bảo vệ chứ không chỉ riêng anh trai.”
“Trong kỳ thi tuyển sinh đại học, anh trai em và Lý Hải đã đậu Học viện quân sự X với kết quả xuất sắc. Còn Lý Hải cũng vào Đại học Kinh tế, còn Lưu Hồng Diễm được nhận vào trường nghệ thuật cách xa thành phố. Mọi thứ đang diễn ra theo mong đợi của mọi người, nhưng không ai ngờ rằng kế hoạch lại thay đổi nhanh như vậy và tất cả sự yên bình và đẹp đẽ đã bị phá vỡ khi anh ấy học đại học năm ba.”
Chu Đình Nam vào học ở trường quân đội anh luôn đứng đầu lớp với thành tích, nhưng anh luôn có một trăn trở nghĩ về Lưu Hồng Diễm ở thành phố M rất xa, nên bất cứ khi nào có kỳ nghỉ, anh ấy sẽ bay thẳng đến đó.
Cô ấy nói rằng môi trường sống trong kí túc xá không tốt có một số sinh viên luôn bắt nạt cô ấy, vì vậy mà Chu Đình Nam thuê một căn hộ hai phòng ngủ cho cô ấy ở cách trường không xa để cô sống một mình.
Khi Lưu Hồng Diễm nói thức ăn ở trường không ngon thì mỗi khi anh rời đi đều sẽ đi mua đồ chất đầy tủ lạnh của cô ấy, anh còn thường xuyên gọi điện đặt đồ ăn cho cô ấy ở nhà hàng khi về anh sẽ trả tiền.
Cuối cùng, Chu Đình Nam còn thuê bảo mẫu cho cô ấy, ăn uống lau dọn ngủ nghỉ không phải làm bất cứ điều gì. Lưu Hồng Diễm không phải lo lắng về học phí và tiền tiêu vặt bởi vì anh đã lo tất cả. Chu Đình Nam nói với cô ấy rằng anh sẽ cưới cô ấy ngay sau khi anh ấy tốt nghiệp và anh ấy sẽ chăm sóc cô ấy đến cuối đời. Những lời thề nguyền mà họ đã nói, và những bức thư tình của họ nặng hàng chục cân xếp chồng lên nhau. Nhưng mọi thứ đã thay đổi một cách vô tình, các cuộc gọi của cô ấy ngày càng ít đi, một bức thư tình một ngày đã trở thành vài ngày, và ngay cả thông tin liên lạc qua mạng cũng thường xuyên ngoại tuyến.
Ở trường quân đội có một khó khăn là việc quản lý ở đây rất nghiêm ngặt, xin nghỉ phép rất khó, Chu Đình Nam lo lắng cô ấy xảy ra chuyện nên đã gọi điện cho Đức Kiên nhờ anh ấy đến để xem cô ấy có gặp khó khăn gì không…
Sau khi Đức Kiên trở về, anh ấy đã gọi điện cho Chu Đình Nam và nói rằng vô ấy vẫn ổn, nhưng bây giờ giao lưu nhiều mối quan hệ quá.
Nhưng Chu Đình Nam lại không nghĩ nhiều về điều đó, anh chỉ gọi điện thoại đến bảo cô ấy dù có làm gì cũng phải giữ sức khỏe.
Nhưng dần dần Chu Đình Nam nhạy cảm phát hiện ra rằng Đức Kiên luôn cố tình hay vô ý gieo rắc cho anh một số quan điểm cho rằng phụ nữ là thảm họa và phụ nữ giống như quần áo.
“Ý của cậu là gì? Tại sao gần đây cậu cứ nói những điều vô dụng này?” Chu Đình Nam thắc mắc hỏi anh ấy.
“Không có gì chỉ là nói chuyện bình thường thôi .”
“Thành thật nói cho tôi biết, cậu muốn nói cái gì ? Diễm có chuyện gì sao?”
“Không, cô ấy thì có thể xảy ra chuyện gì? Cô ấy học trường nghệ thuật không phải rất tốt sao? Biết đâu sau này cô ấy có thể trở thành diễn viên múa gì đó hoặc lại có thể là ngôi sao điện ảnh gì đó.”
” Đức Kiên, nếu để tôi biết cậu đang nói dối tôi thì đừng trách tôi đánh gãy chân cậu”
Chu Đình Nam lúc này cũng không thể ngồi yên được nữa, vì vậy anh đã xin nghỉ hai ngày trước khi bay thẳng đến thành phố M.
Sau khi xuống máy bay, anh đi thẳng đến trường đại học Nghệ thuật. Khi Lưu Hồng Diễm nhìn thấy anh cô ấy cũng rất vui,cô ấy lao vào vòng tay của Chu Đình Nam như một con chim, điều này khiến trái tim đang treo lơ lửng của Chu Đình Nam cuối cùng đã buông xuống.
Buổi tối hai người ăn uống xong xuôi, cùng nhau nằm lên một chiếc giường. Không biết là do Đức Kiên reo giắc quá nhiều điều khiến anh lo lắng về mối quan hệ giữa hai người hay sao nữa, mà giờ phút này anh rất muốn biến cô trở thành người phụ nữ của mình.
Chu Đình Nam ôm lấy cô ấy rồi hôn lên trán của cô khi tay bắt đầu chạm đến cúc áo ngủ đầu tiên đã bị cô nắm lại.
Chu Đình Nam hơi ngạc nhiên, “Sao vậy?” Khi hai người vừa tốt nghiệp cấp ba cô đã muốn trao thân cho anh nhưng khi đó anh nghĩ đến hai người còn trẻ, anh không muốn làm mất phẩm giá của một người con gái vì một chút ham muốn của bản thân này.
“ Anh sao vậy, sao hôm nay tự dưng lại muốn làm chuyện này. Không phải anh nói sau khi tốt nghiệp đại học mới…”
Chu Đình Nam cười cười, “Anh xin lỗi, anh quên mất.” Nói xong anh kéo cô ấy vào lòng cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.