Đại khái khoảng một khắc sau, Hiên Viên trầm giọng:
– Hiện tại còn tồn tại Toái Hư cung không?
– Toái Hư cung sắp tuệt tích rồi, nhưng Thiên Dược cốc cùng tồn tại với Toái Hư cung thì nổi tiếng khắp khung trời.
– Thiên Dược cốc?
– Đúng vậy.
– Đi Thiên Dược cốc đi, lập tức đi ngay, có thể từ Thiên Dược cốc tra ra chút dấu vết!
Bởi vì sự việc quá quan trọng, không thể chậm trễ, Sở Nam không thể không lại lần nữa cải biến hành trình, thu Hiên Viên vào thế giới trong người, lập tức lên đường. Sở Nam lao hướng Thiên Dược cốc, lúc xuyên qua hư không thì Hiên Viên ở thế giới trong người của hắn cực kỳ kinh ngạc.
Thật lâu sau Hiên Viên mới hồi phục tinh thần, mấy phen đắn đo, cuối cùng nói với Sở Nam:
– Nếu như ta chia ra một ít nội tạng cho ngươi, ngươi hoàn toàn luyện hóa nó thì thực lực sẽ tăng cường một bước.
– Ta không cần, dù sao nó không phải là thứ của ta.
– Ta biết ngươi đang lo lắng cái gì, ngươi lo lắng ta động tay chân, làm chuyện bất lợi với ngươi. Nhưng ngươi yên tâm, những chuyện này tuyệt đối sẽ không xảy ra. Hơn nữa nếu ngươi hoàn toàn luyện hóa nội tạng ta đưa cho thì mọi thứ của tâ sẽ hoàn toàn thành của ngươi. Nó hoàn toàn thuộc về ngươi, ta sẽ không cảm giác được hơi thở của nó nữa.
– A? Có ý gì?
– Bây giờ ngươi luyện hóa chưa hoàn chỉnh, khi ngươi cũng luyện hóa nội tạng thì mới hoàn chỉnh, trở thành tồn tại độc lập, đương nhiên cùng ta không có quan hệ gì nữa.
Sở Nam ngẫm nghĩ, cảm thấy rất đúng, hỏi:
– Vậy ngươi muốn cái gì?
– Năng lượng của ngươi.
– Năng lượng của ta không dễ lấy như vậy.
– Thiên Khôi cũng muốn năng lượng của ngươi, muốn đoạt ngươi đúng không?
– Đúng vậy, tại sao thế?
Hiên Viên nói:
– Nghe ngươi đáp liền biết là ngươi không hiểu năng lượng của mình rốt cuộc là cái gì. Ngươi là truyền nhân của Càn Khôn tông, muốn biết chuyện chắc không khó, nhưng sư bá của ngươi không nói cho, vậy ta cũng không thể nói, nếu không thì không có ích lợi gì cho ngươi. Nhưng ta muốn không phải là toàn bộ năng lượng của ngươi mà chỉ là một viên năng lượng chủng tử.
– Năng lượng chủng tử?
– Một ngày nào đó ngươi sẽ hiểu, vậy ngươi có đồng ý không?
– Đương nhiên đồng ý.
Sở Nam không chút sợ hãi đồng ý, hắn cũng rất muốn hoàn toàn luyện hóa vật của Hiên Viên. Hiên Viên rất dứt khoát, ra tay tàn nhẫn, trực tiếp phân ra một nửa tạng phủ cùng Sở Nam. Sở Nam hơi giật mình, liền hiểu ý của Hiên Viên. Sở Nam gật đầu, lập tức luyện hóa chúng.
Luyện hóa thực thành công, năm canh giờ sau, Sở Nam đã hoàn toàn luyện hóa. Đúng như Hiên Viên đã nói, hơi thở kia hoàn toàn biến mất, thế giới trong người của cơ thể Sở Nam lại một lần biến cường.
Lần này biến cường, Tiểu Hắc trong lòng đất lại mở mắt ra, giây lát sau ngủ say.
Sở Nam ném hai linh hồn tới trước mặt Hiên Viên, hỏi:
– Ngươi biết hai cái này không?
– Không biết.
Hiên Viên lắc đầu nói:
– Ta cảm thấy hai thứ này không tầm thường, hơi nguy hiểm. Xem trạng thái của chúng thì có lẽ thế giới trong người của ngươi hoàn chỉnh chút thì chúng sẽ tỉnh lại.
“Lại hoàn chỉnh thì sợ là sẽ chờ diệt chi kiếp lần ba.” Sở Nam thầm nhủ.
Hiên Viên ở thế giới trong người dùng những năng lượng tạo thân thể cho mình. Sở Nam suy ngẫm tinh thần trận trong vật thủy tinh. Trên đường đi, Sở Nam căn cứ tinh thần trận nghĩ ra vài cách ứng đối tinh thần chân chính, nhưng vì luôn chạy đi nên không hành động.
Mấy ngày sau, Sở Nam tìm đến Thiên Dược cốc.
Sở Nam không chơi cái gì thi triển thần hình bách biến chui vào, trực tiếp phá mở bình chướng, xuất hiện tại vị trí trung tâm Thiên Dược cốc. Vừa vặn là giây phút Sở Nam xuất hiện liền thấy thân hình quen thuộc, chính là Ma Đao.
– Là ngươi.
Ma Đao giật nảy mình, chỉ vào Sở Nam, kinh ngạc không nói nên lời, sau đó xoay người cuồng trốn. Sở Nam không ra tay ngay, theo sát sau Ma Đao. Mấy phút sau, trước mặt Ma Đao chạy trốn tăng thêm đám người.
Ma Đao nói với ngươi chính giữa:
– Cốc chủ, chính là hắn, ta nói chính là hắn!
Sở Nam ra tay, bắt lấy Ma Đao. Ma Đao vẻ mặt kinh hoàng.
Sở Nam nói:
– Ngươi yên tâm, hiện tại ngươi còn hữu dụng, sẽ không chết.
Sở Nam nói xong ném Ma Đao vào thế giới trong người, tới trước mặt Thiên Long. Thiên Long lập tức quấn lấy Ma Đao.
Thiên Dược cốc chủ kinh ngạc quát:
– Ngươi đến Thiên Dược cốc làm cái gì?
– Tìm người, tên hắn là Thiên Khôi!
– Cái gì thiên khôi địa khôi, không biết. Tốt nhất là ngươi hayx xin lỗi sau đó rời khỏi đây, Thiên Dược cốc không dễ chọc, nếu ngươi không muốn chết thì…
– À, vậy các ngươi nhanh chóng phát tin tức, khiến người có thể cứu nhanh chóng tới cứu các ngươi đi.
Sở Nam nói rồi giơ tay hủy hơn một nửa Thiên Dược cốc. Cấm chế trong Thiên Dược cốc trước thực lực tuyệt đối của Sở Nam là hoàn toàn vô dụng, những linh dược, linh thảo trong Thiên Dược cốc bị Sở Nam trực tiếp chuyển qua gieo trồng ở thế giới trong người.
Thiên Dược cốc chủ giật nảy mình, bóp nát một khối đồ trong suốt, lập tức có làn sóng xé gió đi. Sở Nam lập tức đuổi theo dao động.
Thiên Dược cốc chủ thấy vậy thì lạnh lùng hỏi:
– Ngươi có lợi hại hơn thì làm sao đuổi theo kịp?
Tốc độ hiện tại của Sở Nam khá nhanh, nhưng cổ dao động cũng là quỷ dị,,au hơn hắn nhiều. Cứ tiếp tục như vậy thì Sở Nam rất có khả năng mất dấu, nhưng hắn vận dụng không gian hiểu từ vật thủy tình, lại có vô danh lệnh bài lấy từ tay Thiên Khôi vận chuyển nhiều hơn. Nhưng vội vàng chỉ vận chuyển được một, hai khối, tuy thiếu chút lại đủ bảo đám Sở Nam bám sát không mất dấu.
Sở Nam từ dao động cảm giác đến hơi thở thời gian.
Lúc này, Hiên Viên biết được tình hình bên ngoài, nói:
– Nếu có thể chặn lại tin tức này thì sẽ có tác dụng lớn với chúng ta.
– Ngươi có cách gì?
– Kiểu truyền tin thế này giống như loại truyền tống trận, cũng là thông đạo giữa hai thứ. Nếu có thể phá hỏng thông đạo này thì dễ dàng chặn đứng.
Nghe Hiên Viên nói, lòng Sở Nam có kế hoạch, đó là tham khảo cách tinh thần thoát ly quỹ đạo.
Nhưng Sở Nam hỏi:
– Vậy ngươi có biết tin tức này truyền đến đâu không?
– Không Tử?
– Có thuộc hạ!
Hiên Viên nói với Sở Nam:
– Ngươi khiến hắn đi ra ngoài thử chút. Nhiều năm chưa từng dùng qua, không biết hắn còn được không.
– Chủ nhân, ngươi yên tâm!
Sở Nam đưa Không Tử ra, túm gã chạy như điên. Không Tử vừa ra liền hộc tinh huyết, tinh huyết bốc cháy lên, sau đó những nơi dao động đi qua toát khói, Không Tử thì vẻ mặt tái nhợt.
Gần ba mươi giây sau, Không Tử hộc búng máu, mặt từ xanh biến trắng bệch.
Không Tử nói:
– Ta chỉ có thể biết phạm vi đại khái, khoảng ngàn dặm.
– Đủ rồi.
lập tức làm quyết định, vận chuyển khởi chu thân tinh thần huyệt khiếu, lô hỏa thuần thanh thi triển. Mấy giây sau, dù thông đạo chưa hủy nhưng dao động rối loạn. Ngay sau đó, tin tức truyền đi mất mục tiêu, giống ruồi bọ bay nhặng xị bị Sở Nam bắt lấy.
Nhưng Sở Nam mới định nắm lấy tin tức thì cảm giác ý ‘hắn tới’, tin tức tna vỡ. Sở Nam lầm bầm ‘hắn đến’ vài lần.
Sở Nam nói:
– Xem ra hôm đó ta thả mồi câu đã câu được khá nhiều thứ.
Cùng lúc đó, Vu Xạ phụng mệnh từ thông đạo bí mật đi Thiên Võ đại lục. Không biết Thiên Khôi đã đi đâu. Thiên Tử trong Nghịch Thiên Bang đang nghĩ cách khuyên nhủ mọi người cùng quay về Thiên Võ đại lục, gã đặt điểm đột phá lên người Điệp Y.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!