Trong đoàn người Sở Thiên Phong, Canh Lão phản đối dữ nhất. Bởi vì Canh Lão chưa làm xong chuyện, hơn nữa trong lòng lão cứ có cảm giác nguy hiểm không thể xóa nhòa. Ngoài ra Canh Lão cảm nhận được đã sắp tới lúc.
Trong Thiên Võ đại lục lục tục có không ít người lạ tiến nhập, nhưng những người này không giống lần trước tùy tiện. Bọn họ vừa tiến vào, trừ phi là chỗ cực kỳ hẻo lánh, nếu không thì sẽ bị nhìn chằm chằm.
Quái Nhân không bị giám sát nhưng gã nhìn tình hình chung ở Thiên Võ đại lục thì vô cùng giật mình.
Quái Nhân đem nhất phương thiên địa giai hóa thành thiên địa, không phải bằng vào sự tưởng tượng của mình tùy tiện hóa, cũng không phải bởi vì long uy lực tương đương mà hóa, thậm chí hóa thành long đều không phải Quái Nhân tự lựa chọn. Tất cả điều Quái Nhân làm đều đến từ mệnh lệnh của Thiên Tử.
Quái Nhân đến Thiên Võ đại lục là hoàn thành mệnh lệnh, nhưng gã nhìn Thiên Võ đại lục trước mắt hoàn toàn mông lung. Không chỉ Thiên Võ đại lục biến hóa chung, biến thành khác hẳn với Thiên Võ đại lục quen thuộc trong đầu Quái Nhân, gã nhìn kỹ thì trông thấy vô số long, đủ loại, có lớn có nhỏ, tản ra hơi thở khác nhau.
Nhiều long như vậy có một số là linh sơn tú thủy biến ảo ra, có một ít là do chọc trời cổ mộc hình thành, còn có các loại như hoa, tố tượng biểu hiện. Quái Nhân có thể hiểu những điều này, nhưng gã không hiểu nổi là những người trên đại lục đều có hơi thở của long.
Một, hai đảo thì thôi, nhưng hơi thở long vượt qua ngàn vạn người, có khi trong một trăm người thì có một có hơi thở long.
Xác suất lớn như vậy có thể nói là trên Thiên Võ đại lục người người là long.
Quái Nhân chưa từng tưởng tượng điều này, cũng là ngoài dự đoán của Thiên Tử. Quái Nhân không dám chậm trễ, lập tức truyền về tin tức, kể lại sự thật Thiên Võ đại lục biến dị.
Sau đó Quái Nhân bắt đầu thâm nhập nghiên cứu, lờ mờ có trực giác mục đích gã muốn đạt thành làp hải tiêu trừ cách cục người người là long, vạn vật đều là long.
Lúc Quái Nhân nghiên cứu sơn thủy thì có thể ở trong rừng núi hoang vắng, nhưng nếu nghiên cứu người thì không thể không tiếp xúc với người. Dù Quái Nhân có làm bí ẩn hơn cũng lộ ra chút dấu vết bị nhìn chằm chằm.
Thiên Tử nhận tin tức Quái Nhân truyền về thì nhíu mày, hiện tại gã rất ghét tình huống bất ngờ. Thiên Tử suy nghĩ trước tiên là chắc chắn Sở Nam động tay chân, Thiên Tử hơi nóng nảy muốn đích thân đi Thiên Võ đại lục. Nhưng nếu Thiên Tử đi thì phải mang theo đám Sở Thiên Phong, mà đám Sở Thiên Phong càng tin tưởng Canh Lão. Canh Lão thì phải hoàn thành chuyện rất quan trọng.
Bên kia, Sở Nam mang theo Hiên Viên đi tới khu vực Không Tử tính toán ra. Sở Nam quét thần niệm, điều tra từng tấc, cùng lúc đó, trong một không gian khu vực này có người đang thương lượng.
– Đại nhân đã truyền xuống mệnh lệnh, chúng ta ẩn núp mấy ngàn năm rốt cuộc có thể tiếu ngạo khung trời này!
– Đúng vậy, sau trận chiến này thì dưới vòm trời đại nhân vi tôn.
– Chuyện về sau thì để sau này nói. Bây giờ chúng ta phải làm là khuấy đục hồ nước này, khiến Sở Nam không chia đông tây nam bắc.
– Ừm, dựa theo Thiên Dược cốc truyền tin thì ngươi kai chắc chắn là Sở Nam. Sở Nam không giết Ma Đao, cái này rõ ràng là dùng Ma Đao làm mồi nhử chúng ta.
hừ hừ, thật là kế hay, vậy chúng ta tương kế tựu kế.
………..
Khi đám người này thảo luận thì Sở Nam đã dùng thần niệm quét khu vực này xong, không phát hiện dị thường gì. Sở Nam nhướng mày, Không Tử định nói chuyện, Sở Nam dung vào hư không, vận chuyển chu thân tinh thần huyệt khiếu, căn cứ hắn hiểu biết không gian để điều tra.
Mặc dù Sở Nam còn không thật sự hiểu không gian nhưng trong người dung hư không, điều tra ra góc có vấn đề không khó khăn. Quả nhiên, Sở Nam nhanh chóng cảm nhận một không gian có điều lạ.
Sở Nam lắc người đứng trước không gian kia, mặt lộ nụ cười. Một chiêu thiên địa Càn Khôn đập xuống, không gian xung quanh vỡ ra, tiểu thiên địa ẩn trong không gian bị buộc lộ mặt.
Người trong thiên địa tập thể chấn động, công lực hơi yếu liền ngất đi. Những đám đầu lĩnh tụ tập lại với nhau cảm thấy khó chịu, cùng bay ra.
Bọn họ quát:
– Là ai dám đảo loạn tại Toái Hư cung!
Sở Nam cười nói:
– Thật sự là Toái Hư cung!
Những người này vừa xuất hiện liền nhận ra Sở Nam, lòng giật mình không cần nói.
Toái Hư Cung chủ đè nén nỗi lòng kinh ngạc, nhìn chằm chằm Sở Nam, hỏi:
– Các hạ là ai? Toái Hư cung cùng ngươi không cừu không oán, tại sao các hạ hủy Toái Hư cung của ta?
Ánh mắt những người này không thể tránh khỏi mắt của Sở Nam.
Sở Nam nói:
– Ta xác thực cùng các ngươi không có cừu, nhưng ta có oán với Thiên Khôi, là đại oán. Dựa theo các ngươi vừa rồi hồi đáp, các ngươi không biết ta thì đương nhiên cũng không quen Thiên Khôi, đúng không?
– Đúng vậy, chúng ta không biết ngươi, cũng không biết Thiên Khôi gì cả!
– Ừ, ta giúp Thiên Dược cốc mang tin tức đến cho các ngươi.
– Thiên Dược cốc…
Ánh mắt đám người bối rối.
Toái Hư Cung chủ xem như bình tĩnh, nói:
– Thiên Dược cốc gì? Toái Hư cung chúng ta từ khi quy ẩn đến giờ không tranh với đời, Thiên Dược cốc không thể nào truyền tin đến.
– Tin tức của Thiên Dược cốc chỉ có hai chữ: Hắn đến.
Lời này vừa nói ra, trong đó có hai người cũng khống chế không được tiến lên một bước, bị Toái Hư Cung chủ ngăn cản.
Không chờ Toái Hư Cung chủ nói gì thì Sở Nam lạnh nhạt nói:
– Phải rồi, Thiên Dược cốc đã bị hủy, từ nay trong khung trời không còn tồn tại Thiên Dược cốc.
Một người tức giận, buột miệng rống:
– Sở Nam, ngươi muốn chết!
Sở Nam cười nói:
– Cho các ngươi một cơ hội, hãy nói cho ta biết Thiên Khôi ở đâu, ta sẽ xem như chưa từng tới đây.
Kẻ kia gầm lên:
– Mơ đi,. Lão tử chém ngươi!
Toái Hư Cung chủ không ngăn cản, ngược lại quát:
– Toái hư chiến trận, sát!
Lập tức lấy Toái Hư cung dẫn đầu một chiến trận hùng hồn bày ra, giết hướng Sở Nam.
– Ta có thời gian eo hẹp, cho nên.
Câu kế tiếp trực tiếp dùng động tác tiến hành biểu thị. Một đấm đánh ra, hủy sạch toái hư chiến trận vũ khí của Toái Hư cung. Một đám người hư thoát đến mức tận cùng, không còn kahr năng tự bạo.
Sở Nam không ép hỏi, thi triển ra ‘sưu hồn thuật’. Một đám người cao thủ toàn bị sưu hồn, nhưng Sở Nam không lấy được tin tức liên quan đến Thiên Khôi, chuyện này nằm trong dự đoán của hắn nhưng vẫn thấy chán nản, chủ yếu là vì Thiên Khôi dính líu sự việc quá lớn.
Nhưng trong ký ức của Toái Hư Cung chủ có một tin tức khiến Sở Nam chú ý. Tin kia nói là xong chuyện thì đi long chi địa.
Sở Nam cẩn thạn điều tra kỹ càng nhưng không thấy chút tin tức về long chi địa, nhíu mày. Sở Nam nói với Hiên Viên, gã bảo rất có thể là bí pháp khác kích hoạt.
– Tức là nói manh mối đến đây bị gãy?
Sở Nam có chút không cam lòng, trong đầu hiện ra bóng dáng của Vu Xạ. Sở Nam dùng ‘sinh tử quyét’ cảm giác nhưng không được gì, định xoay người rời đi thì đột nhiên thấy Thiên Long đnag khi dễ Ma Đao, nổi lên chủ ý.
– Thiên Long cũng là long, dù sao khiến Thiên Long đi làm chuyện kia, không bằng tới kim quang hà đi một chuyến, nhìn xem có thu hoạch bất ngờ gì không.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!