Xinh Đẹp Ngốc Nghếch O Và Luật Sư A

Chương 6



Sau khi hai người ở bên nhau, Omega không bận rộn như Alpha, thi thoảng có thể bớt thời gian đến văn phòng đưa cơm cho anh.

Hiện tại cậu đã danh chính ngôn thuận, đi đường đều mang phong thái này, thậm chí còn biết vụ đánh cược ngày trước của mọi người, lén nhét mấy phiếu mua hàng của trung tâm thương mại nhà mình cho những ai cược cậu thành công.

Năm trước Alpha đi công tác, mua quà cho cả hai bên gia đình, sau khi trở về dẫn Omega đi chúc tết.

Người nhà Omega đều là người làm ăn, ngày lễ tết không có quy củ gì, cho nên hai người về nhà Alpha trước.

Hai vị trong nhà Alpha đều là cán bộ sắp về hưu, Omega hồi hộp, đêm trước không thể ngủ ngon, tìm khắp tủ không thấy một bộ đồ thích hợp.

Cậu muốn có dáng vẻ đoan trang ổn trọng, nhưng ngày thường làm gì có phong thái này, cố cũng cố không ra, buồn bực chết mất.

Sau đó vẫn là Alpha dỗ mới miễn cưỡng ngủ được mấy tiếng.

Tuy ngủ không ngon nhưng tới trước mặt hai người lớn, Omega vẫn rất có tinh thần.

Alpha nói không sai, ba mẹ anh hòa ái hơn anh nhiều.

Omega lén đối chiếu dáng vẻ một nhà ba người, nghĩ thầm Alpha nhà mình biết chọn lọc ghê, thừa hưởng hết gen ưu tú của cả ba và mẹ.

Ngồi hàn huyên một lúc, bọn họ quen nhau qua xem mắt, đây là chuyện ai cũng biết nhưng sau đó ở bên nhau thế nào thì Alpha không kể với người nhà, chỉ đột ngột thông báo sẽ dẫn bạn trai về, hai vị còn hoảng sợ, sợ là người nào không rõ lai lịch, dù sao con trai đã lớn, nhiều chuyện bọn họ không quản hết được.

Vì vậy Omega nghe bọn họ đặt ra nghi vấn, mẹ Alpha còn cho rằng lần đó đã thất bại nên rất tò mò chuyện giữa cả hai.

Omega chỉ đành ăn ngay nói thật, nói bản thân chủ động theo đuổi anh, đến nỗi chủ động như thế nào, cậu nói mà tự mình mặt đỏ tim đập luôn.

Omega theo đuổi Alpha thật sự cần can đảm, đặc biệt là còn nhỏ hơn Alpha nhiều tuổi như thế.

“Nó còn chưa bao giờ dẫn người về ăn tết đâu.” Mẹ Alpha kể, “Cho nên năm nay con ở đây được không?”

“Dạ?”

Ý là muốn họ ở lại ư?

Omega bất lực nhìn về phía Alpha, Alpha lại bỏ qua ý kiến của cậu mà đồng ý luôn.

“Đêm nay ở thế nào đây?” Cậu lén kéo tay Alpha, giọng điệu hơi oán trách, nhiều hơn thế là nôn nóng.

Nào ngờ lời này bị mẹ Alpha nghe thấy, đối phương không cảm thấy cậu thất lễ mà ngược lại cười hiền hòa: “Con với nó ngủ một phòng chứ sao, chăn cô phơi hôm qua rồi.”

“Nhưng…”

Nhưng tổ ấm của hai người cách nơi này không xa, ở lại ít nhiều có chút phiền toái.

Omega thích tự do, không thích bị gò bó, Alpha nhìn ra cậu không được tự nhiên nhưng hiển nhiên không biết từ chối ý tốt của người lớn.

Alpha thấy cậu thật thà gật đầu, vội vàng giúp cậu giải vây: “Con dẫn em ấy lên phòng nhìn xem.”

Omega vào phòng Alpha, cửa phòng đóng lại mới thở phào nhẹ nhõm.

Cậu ngồi xuống sô pha đối diện giường.

Alpha: “Phòng cách âm không tốt lắm.”

Omega: “Hả?”

Hử???

Cậu bị dọa sợ một giây, sau đó lâm vào trạng thái vô thần.

“Em nào dám làm bậy ở nhà anh?” Cậu bất lực hỏi lại.

Giao tiếp với người lớn cực kỳ tốn sức, đặc biệt là tán gẫu với phụ huynh bạn trai trong lần gặp mặt đầu tiên.

Omega vô niệm vô tưởng, vô dục vô cầu, giây tiếp theo tưởng như siêu thoát luôn.

Khi cậu đang thất thần, Alpha đã cúi đầu ấn cậu lên sô pha, hôn một hồi mới câu được linh hồn nhỏ bé của người ta về.

Omega khó nhịn kẹp chặt chân, hôn xong cảm giác thẹn thùng mới xuất hiện.

Làm ơn đi, bọn họ đang ở nhà ba mẹ anh đấy, cửa phòng không khóa, có thể đẩy vào bất cứ lúc nào…

Omega vùi đầu vào lòng anh, hít một hơi thật mạnh hương pheromone nhè nhẹ trên người Alpha, lúc này mới đầy máu sống lại.

Cả gia đình quây quần ăn bữa cơm tất niên, Alpha giới thiệu Omega với mọi người, Omega chào chú dì một lượt, lúc bị hỏi hai đứa định bao giờ kết hôn, bàn tay Alpha ở phía dưới nhéo nhẹ tay cậu, cậu nắm chặt lại theo bản năng.

Lúc này cậu mới cảm thán mình ngốc ghê, ba mẹ Alpha giữ cậu lại ăn tết ý là tán thành.

Cậu suýt chút nữa đã bỏ lỡ cơ hội kết hôn với Alpha.

Buổi tối, trời bất ngờ đổ mưa.

Ban đầu mưa không to, sau càng nặng hạt, hạt mưa đập liên tục vào cửa sổ làm đêm ba mươi thêm phần náo nhiệt.

Sau khi đón giao thừa, Omega bay nhanh vào ổ chăn, tư thế nằm thẳng có thể nói rất đoan trang, khác một trời một vực so với bình thường.

Lúc cậu nhìn Alpha chớp mắt nói đêm nay tuy vô cùng hưng phấn, không buồn ngủ một chút nào nhưng bản thân phải ngoan ngoãn, người đàn ông hơn ba mươi tuổi nhịn không được cảm thấy thật đáng yêu.

“Mưa to như thế, hẳn không sao đâu.” Alpha tiến sát bên tai cậu hạ giọng.

Omega nghi ngờ anh cố ý, nhưng rồi lại nghĩ anh không phải loại người như vậy.

“Không, không được đâu.”

Nếu bị nghe thấy thì đến cái khe đất cũng không có cho cậu chui.

Omega kéo chăn che mặt, nào ngờ hương pheromone của Alpha trong chăn càng nồng đậm, cậu bị hun nóng đến nỗi không thể không chui ra, sau đó vừa vặn bị Alpha hôn sâu.

“Xin lỗi, anh không khống chế được, anh thu lại ngay đây.”

Nói là vậy nhưng ánh mắt anh lại tràn ngập tính xâm lược, anh không nhìn vào mắt Omega mà nhìn chằm chằm cổ và xương quai xanh của cậu, rõ ràng cậu mặc đồ ngủ nhưng lại có cảm giác bị anh quét sạch sành sanh.

“Thật sự… Thật sự sẽ không bị nghe thấy chứ?” Cậu nuốt nước miếng, nín thở cẩn thận lắng nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ.

Không chờ cậu đưa ra quyết định, Alpha đã áp lên, Omega tự giác cong chân vòng lấy eo anh.

Tức quá, phản xạ có điều kiện đáng chết này!

Mưa càng ngày càng mau, Alpha đâm vừa nhanh vừa mạnh, Omega ngậm ngón tay anh, đầu óc rối tinh rối mù.

Cậu thật sự rất thích Alpha mạnh bạo như thế, lúc bị ôm đẩy lên tường đã không rảnh lo lắng có bị nghe thấy hay không nữa, thoải mái không nói nên lời.

Ngày hôm sau vừa xuống tầng đã nghe thấy mẹ Alpha cười tủm tỉm nói với hội chị em: “Ai da, hẳn là chị sắp được bế cháu rồi đấy.”

Omega: Xấu hổ chết mất, thật sự không có khe đất nào à?!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.